Chiếm Hữu Không Kiểm Soát
Chương 31: Rất thơm
Không gian trên xe tĩnh mịch, trợ lý Quang lái xe cũng rất chuyên tâm. Thời điểm về khuya, ánh sáng từ đèn xe rọi cả một dãy đường, băng qua hàng cây cao lớn mọc trên phố. Tạo thứ cảm giác lạnh lẽo.
Hôm nay, nghe thấy bệnh tình cha Lộ chuyển biến tốt. Lộ Tĩnh đối với Mặc Kỳ Dực cũng không dám phản kháng hay nói quá nữa. Cô nghĩ trước khi cha Lộ khỏi, vẫn là nên làm người đàn ông này hài lòng. Chỉ cần hài lòng nhu thuận, có lẽ hắn sẽ nhanh thôi chẳng cần đến cô nữa.
Xung quanh nhiều nữ nhân như thế. Lộ Tĩnh cũng không dám vọng tưởng xa hoa hơn, cô chung quy cũng chỉ là món đồ nhất thời được người đàn ông để ý đến.
Ngay khi thấy sự hiện diện lần nữa của Lộ Tĩnh tại biệt thự, đám người hầu như ngạc nhiên mà liếc mắt nhìn nhau.
Đây là lần đầu tiên ông chủ dẫn một người phụ nữ về biệt thự quá hai lần.
Vẫn căn phòng đêm đó, nội thất trong đây không thay đổi quá nhiều. Trừ tấm ga giường sớm đã được giặt sạch thay mới.
Lộ Tĩnh căng thẳng nhìn người đàn ông, lại nhớ đến việc bộ đồ này từ sáng đến giờ khi ở đoàn làm phim vẫn chưa thay. Chủ động lên tiếng để rời đi.
"Tôi chưa tắm, tôi muốn tắm."
Mặc Kỳ Dực nhíu mày nhìn cô, rồi lên tiếng.
"Nhanh một chút, đừng để tôi phải đợi."
Người đàn ông không nói quá nhiều, đưa ngón tay tùỳ tiện chỉ về hướng phòng tắm đang sáng đèn. Còn chính người đàn ông trở người, theo thói quen lấy chai rượu trong tủ kính sang trọng ra.
Con người Mặc Kỳ Dực nhạt nhẽo đến thế, chung quy đều xoay quanh những thứ chuyện từ công việc cho đến các cuộc ăn chơi. Từ lâu, rượu lẫn thuốc lá sớm đã thành thứ quen thuộc không thể thiếu với chính hắn.
Sự kiêu ngạo, phóng túng đến mức tự do của một người mang phong thái bậc đế vương, càng đứng trên đỉnh cao, càng không hứng thú đến những kẻ thấp dưới đáy xã hội.
Lộ Tĩnh khẽ đảo mắt nhìn người đàn ông uống rượu, động tác ưu nhã lại thuần thục cầm ly thuy tinh, người đàn ông hơi ngửa đầu, hớp một ngụm rượu lại nuốt xuống. Yết hầu theo đó nhấp nhô liên tục sau đợt rượu, nơi áo sơ mi đã bung vài cúc, khuôn ngực rắn chắc hiện lên.
Khung cảnh có thể hút hồn bất kỳ nữ nhân nào. Nhưng trong mắt Lộ Tĩnh, người đàn ông này chỉ đơn giản là một kẻ dùng quyền thế ép bức.
Hiện giờ cũng không dám nhìn quá lâu, cô căng thẳng bước vào phòng tắm. Còn không quên khóa trái cửa vang lên một tiếng cạch.
Động tác này hiển nhiên lọt vào tai người đàn ông, hắn đặt ly rượu sang một bên. Nhìn về hướng phòng tắm xả nước truyền đến tiếng động. Nữ nhân này phòng hắn như thể phòng kẻ xấu vậy, trong khi sớm hay muộn cũng sẽ nằm trong tay hắn và chẳng thể phản kháng được.
Lộ Tĩnh đứng dưới vòi sen, từng đợt nước lạnh xả ra, xối thẳng xuống cơ thể trắng mịn mềm mại. Tâm trạng hiện giờ nói không sợ hãi là sai. Cô không dám tăm quá lâu, nơi đây có hai bộ áo choàng tăm treo lơ lửng như đã được dự đoán trước. Cô gái nhỏ liền mặc vào.
Cửa phòng tắm được mở, Mặc Kỳ Dực vẫn đang đứng cạnh bàn nhâm nhi rượu. Trông thấy cô gái nhỏ bước ra, trên người phủ lên lớp áo choàng tắm, đôi mắt long lanh đơn thuần vẫn đọng vài giọt nước, tựa hồ một chú thỏ con nhìn hắn, hàng lông mi dài hơi run khẽ. Gương mặt sau khi tắm sạch sẽ đến động lòng người, dù không hề trang điểm vẫn cứ xinh đẹp như thế.
Người đàn ông hơi nhếch đôi môi mỏng, phải rồi, chẳng qua cũng chỉ có nhan sắc mới lọt vào mắt hắn. Lộ Tĩnh cũng như những nữ nhân kia.
"Lại đây."
Giọng nói trầm thấp âm lãnh vang lên giữa căn phòng, mang thái độ sai khiến, người đàn ông lại cầm chai rượu rót tiếp ra ly.
Lộ Tĩnh bước đôi chân nhỏ nhắn đi về phía Mặc Kỳ Dực. Vừa lại gần, bàn tay người đàn ông liền dứt khoát mạnh mẽ kéo vào lồng ngực.
Cơ thể trên người cô chỉ thoảng hương thơm nhè nhẹ. Không thể rõ là hương gì, nhưng thật sự lại khiến kẻ khác lưu luyến, người đàn ông tham lam cúi xuống vùi vào hõm cổ nhỏ trắng mịn, cũng chẳng thèm che đậy đi cái dục vọng sôi sục như lửa bỏng kia, há miệng nhẹ cắn một cái khiến Lộ Tĩnh bất giác rụt cổ lại.
"Trên người em có mùi gì thế?"
Mặc Kỳ Dực có chút mê mẩn, lần đầu chạm vào trên người cô gái nhỏ cũng phảng phất hương thơm này. Không đại trà như nữ nhân khác, chung quy toàn mùi nước hoa khiến hắn phải chán ghét. Bàn tay vòng lấy eo nhỏ, gục đầu rất lâu. Hơi thở nóng rực tràn đầy mùi rượu phảng phất khiến cô cảm thấy khó chịu. Nhưng vẫn không dám phản kháng.
Nghe câu nói đó, Lộ Tĩnh cho rằng người đàn ông cảm thấy cơ thể của cô có thứ mùi không được tốt cho lắm. Bởi từ đầu đến giờ cô không hề bôi sữa tắm, chỉ đơn giản tắm nước thường rửa sạch qua cơ thể.
"Khiến ngài khó chịu sao?"
Người đàn ông lè lưỡi, trực tiếp liếm nhẹ một bên cổ trắng mịn. Cảm giác rõ cơ thể hắn như muốn đốt cháy thứ ham muốn dục vọng hòà vào làm một trên người cô. Bản thân trải qua không ít thứ kích tình từ nữ nhân, nhưng đây lại là lần đầu khiến hắn đê mê như thế.
"Rất thơm!"
Mặc Kỳ Dực cảm thán một câu. Cũng là lần đầu tiên, người đàn ông lại khen một nữ nhân như thế này. Hắn đối với cô, đúng là có sự thích thú muốn cùng chơi đùa.
Hôm nay, nghe thấy bệnh tình cha Lộ chuyển biến tốt. Lộ Tĩnh đối với Mặc Kỳ Dực cũng không dám phản kháng hay nói quá nữa. Cô nghĩ trước khi cha Lộ khỏi, vẫn là nên làm người đàn ông này hài lòng. Chỉ cần hài lòng nhu thuận, có lẽ hắn sẽ nhanh thôi chẳng cần đến cô nữa.
Xung quanh nhiều nữ nhân như thế. Lộ Tĩnh cũng không dám vọng tưởng xa hoa hơn, cô chung quy cũng chỉ là món đồ nhất thời được người đàn ông để ý đến.
Ngay khi thấy sự hiện diện lần nữa của Lộ Tĩnh tại biệt thự, đám người hầu như ngạc nhiên mà liếc mắt nhìn nhau.
Đây là lần đầu tiên ông chủ dẫn một người phụ nữ về biệt thự quá hai lần.
Vẫn căn phòng đêm đó, nội thất trong đây không thay đổi quá nhiều. Trừ tấm ga giường sớm đã được giặt sạch thay mới.
Lộ Tĩnh căng thẳng nhìn người đàn ông, lại nhớ đến việc bộ đồ này từ sáng đến giờ khi ở đoàn làm phim vẫn chưa thay. Chủ động lên tiếng để rời đi.
"Tôi chưa tắm, tôi muốn tắm."
Mặc Kỳ Dực nhíu mày nhìn cô, rồi lên tiếng.
"Nhanh một chút, đừng để tôi phải đợi."
Người đàn ông không nói quá nhiều, đưa ngón tay tùỳ tiện chỉ về hướng phòng tắm đang sáng đèn. Còn chính người đàn ông trở người, theo thói quen lấy chai rượu trong tủ kính sang trọng ra.
Con người Mặc Kỳ Dực nhạt nhẽo đến thế, chung quy đều xoay quanh những thứ chuyện từ công việc cho đến các cuộc ăn chơi. Từ lâu, rượu lẫn thuốc lá sớm đã thành thứ quen thuộc không thể thiếu với chính hắn.
Sự kiêu ngạo, phóng túng đến mức tự do của một người mang phong thái bậc đế vương, càng đứng trên đỉnh cao, càng không hứng thú đến những kẻ thấp dưới đáy xã hội.
Lộ Tĩnh khẽ đảo mắt nhìn người đàn ông uống rượu, động tác ưu nhã lại thuần thục cầm ly thuy tinh, người đàn ông hơi ngửa đầu, hớp một ngụm rượu lại nuốt xuống. Yết hầu theo đó nhấp nhô liên tục sau đợt rượu, nơi áo sơ mi đã bung vài cúc, khuôn ngực rắn chắc hiện lên.
Khung cảnh có thể hút hồn bất kỳ nữ nhân nào. Nhưng trong mắt Lộ Tĩnh, người đàn ông này chỉ đơn giản là một kẻ dùng quyền thế ép bức.
Hiện giờ cũng không dám nhìn quá lâu, cô căng thẳng bước vào phòng tắm. Còn không quên khóa trái cửa vang lên một tiếng cạch.
Động tác này hiển nhiên lọt vào tai người đàn ông, hắn đặt ly rượu sang một bên. Nhìn về hướng phòng tắm xả nước truyền đến tiếng động. Nữ nhân này phòng hắn như thể phòng kẻ xấu vậy, trong khi sớm hay muộn cũng sẽ nằm trong tay hắn và chẳng thể phản kháng được.
Lộ Tĩnh đứng dưới vòi sen, từng đợt nước lạnh xả ra, xối thẳng xuống cơ thể trắng mịn mềm mại. Tâm trạng hiện giờ nói không sợ hãi là sai. Cô không dám tăm quá lâu, nơi đây có hai bộ áo choàng tăm treo lơ lửng như đã được dự đoán trước. Cô gái nhỏ liền mặc vào.
Cửa phòng tắm được mở, Mặc Kỳ Dực vẫn đang đứng cạnh bàn nhâm nhi rượu. Trông thấy cô gái nhỏ bước ra, trên người phủ lên lớp áo choàng tắm, đôi mắt long lanh đơn thuần vẫn đọng vài giọt nước, tựa hồ một chú thỏ con nhìn hắn, hàng lông mi dài hơi run khẽ. Gương mặt sau khi tắm sạch sẽ đến động lòng người, dù không hề trang điểm vẫn cứ xinh đẹp như thế.
Người đàn ông hơi nhếch đôi môi mỏng, phải rồi, chẳng qua cũng chỉ có nhan sắc mới lọt vào mắt hắn. Lộ Tĩnh cũng như những nữ nhân kia.
"Lại đây."
Giọng nói trầm thấp âm lãnh vang lên giữa căn phòng, mang thái độ sai khiến, người đàn ông lại cầm chai rượu rót tiếp ra ly.
Lộ Tĩnh bước đôi chân nhỏ nhắn đi về phía Mặc Kỳ Dực. Vừa lại gần, bàn tay người đàn ông liền dứt khoát mạnh mẽ kéo vào lồng ngực.
Cơ thể trên người cô chỉ thoảng hương thơm nhè nhẹ. Không thể rõ là hương gì, nhưng thật sự lại khiến kẻ khác lưu luyến, người đàn ông tham lam cúi xuống vùi vào hõm cổ nhỏ trắng mịn, cũng chẳng thèm che đậy đi cái dục vọng sôi sục như lửa bỏng kia, há miệng nhẹ cắn một cái khiến Lộ Tĩnh bất giác rụt cổ lại.
"Trên người em có mùi gì thế?"
Mặc Kỳ Dực có chút mê mẩn, lần đầu chạm vào trên người cô gái nhỏ cũng phảng phất hương thơm này. Không đại trà như nữ nhân khác, chung quy toàn mùi nước hoa khiến hắn phải chán ghét. Bàn tay vòng lấy eo nhỏ, gục đầu rất lâu. Hơi thở nóng rực tràn đầy mùi rượu phảng phất khiến cô cảm thấy khó chịu. Nhưng vẫn không dám phản kháng.
Nghe câu nói đó, Lộ Tĩnh cho rằng người đàn ông cảm thấy cơ thể của cô có thứ mùi không được tốt cho lắm. Bởi từ đầu đến giờ cô không hề bôi sữa tắm, chỉ đơn giản tắm nước thường rửa sạch qua cơ thể.
"Khiến ngài khó chịu sao?"
Người đàn ông lè lưỡi, trực tiếp liếm nhẹ một bên cổ trắng mịn. Cảm giác rõ cơ thể hắn như muốn đốt cháy thứ ham muốn dục vọng hòà vào làm một trên người cô. Bản thân trải qua không ít thứ kích tình từ nữ nhân, nhưng đây lại là lần đầu khiến hắn đê mê như thế.
"Rất thơm!"
Mặc Kỳ Dực cảm thán một câu. Cũng là lần đầu tiên, người đàn ông lại khen một nữ nhân như thế này. Hắn đối với cô, đúng là có sự thích thú muốn cùng chơi đùa.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương