Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới
Chương 40: Có Lẽ Việc Từ Bỏ Điểm Tình Cảm Và Pheromone Là Đúng Đắn...
Ngày 23 – Buổi Sáng, Sâu Trong Rừng
Gọi đây là quá trình luyện tập chăm chỉ sẽ là một cách đánh giá thấp vào thời điểm này. Tôi xin lỗi vì đã nói quá nhiều về bản thân mình. Nhưng nhờ đó mà tôi có đầy đủ MP nên có thể nói đó là một pha tiết kiệm tuyệt vời. Và việc có thể sử dụng Kyojitsu là một kết quả khá tốt. Gia tốc và tốc độ mà trước đây tôi chỉ có thể sử dụng ở khoảng cách xa, giờ tôi cũng có thể sử dụng ở khoảng cách ngắn, và trên hết, thay vì đâm sầm vào thứ gì đó, tôi có thể chuyển đòn tấn công đó thành đòn tấn công chém. Để biến khả năng tăng tốc tức thời thành sức mạnh tấn công, điều quan trọng là làm cách nào tôi có thể giữ được khả năng tăng tốc bùng nổ đó và cách tôi chuyển nó thành chuyển động tấn công bằng cách bước một bước và chém, tôi sẽ kiểm soát cơ thể mình như thế nào để giảm thiểu sự mất đà, tập hợp tất cả những thứ đó lại với nhau và tinh chỉnh nó. Và kết quả của việc đánh bóng đó là tôi đã đạt được Lv 10 và 「Kyojitsu Lv 1」. Tất cả những gì tôi đã làm không phải là vô nghĩa. Tôi đã có kết quả. Chỉ là cái kết không hay thôi.
Tuy nhiên, nếu tôi nghĩ ra một kỹ thuật, sáng tạo và sử dụng nó, liệu nó sẽ trở thành võ thuật hay kỹ năng mới không? Trên thực tế, tôi vừa mới nhận được 「Kyojitsu Lv 1」, ngay cả cái tên cũng giống hệt như tôi tưởng tượng. Nhưng trước đây không hề có chuyện tương tự xảy ra? Đây chỉ là một trùng hợp ngẫu nhiên? Hoặc có một số loại hạn chế?
Không, xét đến những gì tôi đã làm cho đến bây giờ, tôi thậm chí còn vui hơn khi không điều gì trong số đó trở thành kỹ năng hay danh hiệu. Giống như Võ Thuật 『Hoả Tiễn Nhân』hoặc 『Pháo Nhân』hoặc kỹ năng 『Nhân Diện Giao Nạn』. Thế là quá đáng, tôi mừng là không có chuyện gì xảy ra. Tôi nên cẩn thận đừng bất cẩn tạo ra các kỹ thuật của riêng mình trong tương lai, chúng có thể thực sự biến thành kỹ năng. 『Inferno』 (Chước Nhiệt Ngục Hói) đã bị phong ấn. Tôi rất ghét nếu nhận được ma thuật 『Chước Nhiệt Ngục Hói』hay thứ gì đó tương tự. Nó đã được niêm phong, hoàn toàn. Nhưng sự cố va chạm tốc độ cao, có thể khá hay nếu tôi tìm được một cái tên hay cho nó? Dù sao thì tôi cũng sẽ đâm vào mọi thứ, vì vậy nếu tôi đặt trước một cái tên hay ho cho nó... 『Cố Sự Đột Kích Đa Lang』 là không được... Cái khác nào... Dù vậy, đây không phải là lúc để nghĩ về điều này.
Cuối cùng thì tôi cũng đã đạt được Lv 10. Số lượng quái vật tôi giết trong thời gian đó có lẽ đã lên tới 4 con số. Nếu mọi người biết tôi phải tiêu diệt 1000 quái vật để đạt Lv 10 thì quái vật có lẽ đã tuyệt chủng? Và chắc chắn, chất lượng của quái vật cũng phải có mối liên hệ nào đó với điều này, có lẽ tôi đã thăng cấp vì đã giết được Vua Goblin. Hoặc là không. Có lẽ là do cả hai. Nhưng con đường lên Lv 10 thật dài. Cuối cùng tôi cũng thăng cấp, nhưng tôi không có thời gian để kiểm tra Trạng Thái của mình. Tôi cố gắng chỉ nhìn thoáng qua nó, vì tôi không có thời gian, hay nói đúng hơn, đây không phải là nơi dành cho việc đó. Kể từ khi nó xuất hiện. Tôi rất vui vì đã thăng cấp nhưng hóa ra, có thứ gì đó khác ở sâu trong rừng. Không phải là Vua Goblin, mà là Hoàng Đế Goblin. Điều đó giải thích tại sao lại có nhiều Vua Goblin đến vậy. Không phải chúng đang chơi trò đó đâu, chúng chỉ có một Hoàng Đế mà thôi. Tôi rất vui mừng khi đã đạt Lv 10, và con Goblin đến tận Lv 50. Nó không chỉ tạt nguyên thau nước vào mặt tôi mà làn tận một bể luôn. Và ở đây tôi nghĩ rằng cuối cùng tôi đã vượt qua được Rào Cản Lv, và ở đây lại thêm 4 Rào Cản Lv nữa cản đường tôi. Siêu lạm phát, giá trị tụt dốc không phanh, trong khi tôi mới chỉ ăn mừng khi Lv 10...... Biết đọc tâm trạng dùm cái đi con Goblin kia.
Và do đó, tôi không làm gì khác ngoài việc né tránh trong một thời gian.
Các đòn tấn công có vẻ mạnh mẽ đến mức có cảm giác như chúng sẽ khiến tôi bay đi chỉ bằng cách lướt qua tôi.
Và điều này, tôi không làm gì khác ngoài né tránh.
Tôi đã thử đánh và chém nó, nhưng tôi không cảm thấy nó có tác dụng gì.
Mặc dù nó vẫy cây gậy xung quanh, nhưng các đòn tấn công quá nhanh nên không để lại cho tôi bất kỳ sơ hở thực sự nào. Dùi Cui đang bay trước mặt tôi. Tôi không thể tìm được cơ hội để né hay tạo khoảng cách giữa cả hai.
Do đó, tôi không làm gì khác ngoài né tránh.
Vì vậy, tôi không làm gì khác ngoài việc trốn tránh.
Không, thực ra tôi đang cố tấn công trong khi né tránh, nhưng đòn tấn công của tôi dường như không có tác dụng.
Và tôi cũng đang cố gắng đóng băng và đốt nó nhưng không ngăn được. Về phần cái đầu...... Nó đã hói rồi.
————————————————————————
Hoàng Đế Goblin
Tuổi: 32
Lv: 50
HP: 256
MP: 97
ViT: 317
PoW: 353
SpE: 94
DeX: 38
MiN: 19
InT: 11
LuK: 41
Võ Thuật: 「Chuỳ Thuật MAX」 「Đòn Mạnh MAX」 「Đòn Cơ Thể MAX」 「Da Sắt Bất Hoại Lv 8」 「Nghiền Nát Lv 7」 「Hỗn Loạn Lv 7」 "Da Sắt Bất Hoại".>
Kỹ Năng: 「Sinh Lực Tình Dục Cao MAX」 「Cứng Rắn Lv 9」 「Uy Áp MAX」 「Nỗi Sợ Lv 7」 「Hồi Phục Lv 5」 「Kháng Ma Pháp Lv 5」
Trang Bị: 「Dùi Cui Gỗ」
————————————————————————
Mặc dù chỉ là một con Gob nhưng nó có tốc độ gần như ngang bằng với tôi? Chẳng phải điều đó không công bằng sao? Đó không phải là trái với quy định sao? Và nó thậm chí còn có thể chữa lành vết thương...... Thảo nào đòn tấn công của tôi dường như không hiệu quả. Tôi nghĩ rằng ít nhất tôi có thể làm nó hao mòn dần dần, nhưng nó đang phục hồi lại những thiệt hại mà tôi gây ra!
Tình hình đang xấu đi. Tôi chắc chắn sẽ hết mana trước. Mặc dù Phủ Ma Lực tiết kiệm mana nhưng tôi vẫn sử dụng nhiều mana hơn mức hồi phục. Thỉnh thoảng tôi cũng thử tấn công ma thuật nên MP cứ giảm dần. "Phủ Ma Lực".>
Nếu tôi ít nhất có thể đóng băng chân nó bằng Băng Thuật hoặc làm choáng nó bằng Lôi Thuật, thì tôi có thể làm gì đó trong tình huống này, nhưng có vẻ như những cách này chẳng có tác dụng gì cả hết.
Tôi chắc chắn đã chết rồi nếu không mua 『Áo Choàng Né Tránh – SpE +20% Tăng Né Tránh (Thấp)』 từ người buôn bán khả nghi. Từ bỏ Nhẫn Pheromone và Điểm Tình Cảm không phải là một sai lầm. Chắc chắn là vậy...
Woooa, nó vừa xoẹt qua tóc tôi, nó xoẹt qua tóc tôi kìa! Có mùi gì đó khét khét! Ngươi sẽ làm gì nếu ta bị hói hả? Trong một lúc, tôi liên tục né tránh trong khi quan sát nó, quan sát thật kỹ.
Có những lỗ hổng trong khả năng phòng thủ của nó, tôi không thể khai thác được chúng. Tôi sẽ không thể đánh được nếu không trao đổi đòn.
Đã đến giờ ăn tối rồi. Trong khi né, tôi rút nấm khô ra, và trong khi né, tôi nhai chúng. Tôi thậm chí còn không có cơ hội rưới nước tương.
Chờ đợi cho đến khi cuộc tấn công kết thúc.
Tôi thậm chí không thể làm chệch hướng Dùi Cui.
Tôi không thể tấn công.
Vì vậy, thay vì chặn đòn tấn công, tôi đánh vào cây gậy vừa xoẹt qua tôi.
Né tránh, tôi tấn công nó.
Làm đi làm lại, làm đi làm lại, làm đi làm lại cho đến khi thành công.
Nó gần như thành công, nhưng rốt cuộc tôi không thể phá vỡ tư thế của con Goblin.
Không đơn giản là tấn công mà tiến nửa bước rồi đánh, phá vỡ thế trận, tạo sơ hở nhất thời.
Kyojitsu.
Tôi không thể kết liễu nó chỉ trong một đòn. Tôi không thể gây sát thương nghiêm trọng cho nó chỉ trong một đòn. Cuối cùng, nó sẽ lành lại.
————————————————————————
Hoàng Đế Goblin
HP: 182/256
MP: 56/92
————————————————————————
Tôi cũng đã sử dụng hết một nửa số MP của mình. Để đánh bại nó, tôi cần một loạt đòn tấn công, vì vậy tôi khiến chuyển động của mình hiệu quả hơn, nhanh hơn và liên tục sử dụng Kyojitsu.
Tăng tốc vượt sức mạnh, bước vào phạm vi trong khi né tránh, chém, một bước nữa trong khi né tránh, chém. Tôi tiếp tục chém liên tục......
Bây giờ tất cả là do may mắn. Tôi khá chắc chắn điều duy nhất cứu tôi lúc này là vận may của tôi. Kể cả nếu khả năng tôi chết là 1 trên 1000 thì bây giờ tôi cũng đã chết rồi. Tôi xin lỗi LuK-san, bạn đang cố gắng hết sức. Bạn thậm chí không còn may mắn nữa, bạn là Epic Luck. LuK Max (Limit Break) đã làm phần việc của mình. Nhưng trong trường hợp đó, tại sao tôi lại bị mọi người mắng mỏ liên tục dù tôi chẳng làm gì sai? Bí ẩn ngày càng sâu sắc.
Hoàng Đế Goblin cuối cùng đã ngừng di chuyển. Thành thật mà nói, tôi sẽ không ngạc nhiên nếu hôm nay tôi chết 100 lần.
Đã bao nhiêu thời gian trôi qua? Tôi hoàn toàn mất cảm giác về thời gian. Có mất nhiều thời gian không? Nhiều không thế? Tôi gần như quên mất mình đã ăn tối rồi.
Nhưng chưa đâu, vẫn còn nhiều nữa. Kobold là kẻ tiếp theo. Cho dù tôi có 1.000 lần cận kề cái chết, cũng không có gì lạ nếu tôi bị giết hơn 10.000 lần nhưng tôi vẫn phải đi. Tay tôi vẫn còn bên tôi, chân tôi không bị gãy, mắt tôi còn nguyên và ruột tôi không có một lỗ thủng. Vậy là nó vẫn chưa kết thúc, vẫn chưa...
Gọi đây là quá trình luyện tập chăm chỉ sẽ là một cách đánh giá thấp vào thời điểm này. Tôi xin lỗi vì đã nói quá nhiều về bản thân mình. Nhưng nhờ đó mà tôi có đầy đủ MP nên có thể nói đó là một pha tiết kiệm tuyệt vời. Và việc có thể sử dụng Kyojitsu là một kết quả khá tốt. Gia tốc và tốc độ mà trước đây tôi chỉ có thể sử dụng ở khoảng cách xa, giờ tôi cũng có thể sử dụng ở khoảng cách ngắn, và trên hết, thay vì đâm sầm vào thứ gì đó, tôi có thể chuyển đòn tấn công đó thành đòn tấn công chém. Để biến khả năng tăng tốc tức thời thành sức mạnh tấn công, điều quan trọng là làm cách nào tôi có thể giữ được khả năng tăng tốc bùng nổ đó và cách tôi chuyển nó thành chuyển động tấn công bằng cách bước một bước và chém, tôi sẽ kiểm soát cơ thể mình như thế nào để giảm thiểu sự mất đà, tập hợp tất cả những thứ đó lại với nhau và tinh chỉnh nó. Và kết quả của việc đánh bóng đó là tôi đã đạt được Lv 10 và 「Kyojitsu Lv 1」. Tất cả những gì tôi đã làm không phải là vô nghĩa. Tôi đã có kết quả. Chỉ là cái kết không hay thôi.
Tuy nhiên, nếu tôi nghĩ ra một kỹ thuật, sáng tạo và sử dụng nó, liệu nó sẽ trở thành võ thuật hay kỹ năng mới không? Trên thực tế, tôi vừa mới nhận được 「Kyojitsu Lv 1」, ngay cả cái tên cũng giống hệt như tôi tưởng tượng. Nhưng trước đây không hề có chuyện tương tự xảy ra? Đây chỉ là một trùng hợp ngẫu nhiên? Hoặc có một số loại hạn chế?
Không, xét đến những gì tôi đã làm cho đến bây giờ, tôi thậm chí còn vui hơn khi không điều gì trong số đó trở thành kỹ năng hay danh hiệu. Giống như Võ Thuật 『Hoả Tiễn Nhân』hoặc 『Pháo Nhân』hoặc kỹ năng 『Nhân Diện Giao Nạn』. Thế là quá đáng, tôi mừng là không có chuyện gì xảy ra. Tôi nên cẩn thận đừng bất cẩn tạo ra các kỹ thuật của riêng mình trong tương lai, chúng có thể thực sự biến thành kỹ năng. 『Inferno』 (Chước Nhiệt Ngục Hói) đã bị phong ấn. Tôi rất ghét nếu nhận được ma thuật 『Chước Nhiệt Ngục Hói』hay thứ gì đó tương tự. Nó đã được niêm phong, hoàn toàn. Nhưng sự cố va chạm tốc độ cao, có thể khá hay nếu tôi tìm được một cái tên hay cho nó? Dù sao thì tôi cũng sẽ đâm vào mọi thứ, vì vậy nếu tôi đặt trước một cái tên hay ho cho nó... 『Cố Sự Đột Kích Đa Lang』 là không được... Cái khác nào... Dù vậy, đây không phải là lúc để nghĩ về điều này.
Cuối cùng thì tôi cũng đã đạt được Lv 10. Số lượng quái vật tôi giết trong thời gian đó có lẽ đã lên tới 4 con số. Nếu mọi người biết tôi phải tiêu diệt 1000 quái vật để đạt Lv 10 thì quái vật có lẽ đã tuyệt chủng? Và chắc chắn, chất lượng của quái vật cũng phải có mối liên hệ nào đó với điều này, có lẽ tôi đã thăng cấp vì đã giết được Vua Goblin. Hoặc là không. Có lẽ là do cả hai. Nhưng con đường lên Lv 10 thật dài. Cuối cùng tôi cũng thăng cấp, nhưng tôi không có thời gian để kiểm tra Trạng Thái của mình. Tôi cố gắng chỉ nhìn thoáng qua nó, vì tôi không có thời gian, hay nói đúng hơn, đây không phải là nơi dành cho việc đó. Kể từ khi nó xuất hiện. Tôi rất vui vì đã thăng cấp nhưng hóa ra, có thứ gì đó khác ở sâu trong rừng. Không phải là Vua Goblin, mà là Hoàng Đế Goblin. Điều đó giải thích tại sao lại có nhiều Vua Goblin đến vậy. Không phải chúng đang chơi trò đó đâu, chúng chỉ có một Hoàng Đế mà thôi. Tôi rất vui mừng khi đã đạt Lv 10, và con Goblin đến tận Lv 50. Nó không chỉ tạt nguyên thau nước vào mặt tôi mà làn tận một bể luôn. Và ở đây tôi nghĩ rằng cuối cùng tôi đã vượt qua được Rào Cản Lv, và ở đây lại thêm 4 Rào Cản Lv nữa cản đường tôi. Siêu lạm phát, giá trị tụt dốc không phanh, trong khi tôi mới chỉ ăn mừng khi Lv 10...... Biết đọc tâm trạng dùm cái đi con Goblin kia.
Và do đó, tôi không làm gì khác ngoài việc né tránh trong một thời gian.
Các đòn tấn công có vẻ mạnh mẽ đến mức có cảm giác như chúng sẽ khiến tôi bay đi chỉ bằng cách lướt qua tôi.
Và điều này, tôi không làm gì khác ngoài né tránh.
Tôi đã thử đánh và chém nó, nhưng tôi không cảm thấy nó có tác dụng gì.
Mặc dù nó vẫy cây gậy xung quanh, nhưng các đòn tấn công quá nhanh nên không để lại cho tôi bất kỳ sơ hở thực sự nào. Dùi Cui đang bay trước mặt tôi. Tôi không thể tìm được cơ hội để né hay tạo khoảng cách giữa cả hai.
Do đó, tôi không làm gì khác ngoài né tránh.
Vì vậy, tôi không làm gì khác ngoài việc trốn tránh.
Không, thực ra tôi đang cố tấn công trong khi né tránh, nhưng đòn tấn công của tôi dường như không có tác dụng.
Và tôi cũng đang cố gắng đóng băng và đốt nó nhưng không ngăn được. Về phần cái đầu...... Nó đã hói rồi.
————————————————————————
Hoàng Đế Goblin
Tuổi: 32
Lv: 50
HP: 256
MP: 97
ViT: 317
PoW: 353
SpE: 94
DeX: 38
MiN: 19
InT: 11
LuK: 41
Võ Thuật: 「Chuỳ Thuật MAX」 「Đòn Mạnh MAX」 「Đòn Cơ Thể MAX」 「Da Sắt Bất Hoại Lv 8」 「Nghiền Nát Lv 7」 「Hỗn Loạn Lv 7」
Kỹ Năng: 「Sinh Lực Tình Dục Cao MAX」 「Cứng Rắn Lv 9」 「Uy Áp MAX」 「Nỗi Sợ Lv 7」 「Hồi Phục Lv 5」 「Kháng Ma Pháp Lv 5」
Trang Bị: 「Dùi Cui Gỗ」
————————————————————————
Mặc dù chỉ là một con Gob nhưng nó có tốc độ gần như ngang bằng với tôi? Chẳng phải điều đó không công bằng sao? Đó không phải là trái với quy định sao? Và nó thậm chí còn có thể chữa lành vết thương...... Thảo nào đòn tấn công của tôi dường như không hiệu quả. Tôi nghĩ rằng ít nhất tôi có thể làm nó hao mòn dần dần, nhưng nó đang phục hồi lại những thiệt hại mà tôi gây ra!
Tình hình đang xấu đi. Tôi chắc chắn sẽ hết mana trước. Mặc dù Phủ Ma Lực tiết kiệm mana nhưng tôi vẫn sử dụng nhiều mana hơn mức hồi phục. Thỉnh thoảng tôi cũng thử tấn công ma thuật nên MP cứ giảm dần.
Nếu tôi ít nhất có thể đóng băng chân nó bằng Băng Thuật hoặc làm choáng nó bằng Lôi Thuật, thì tôi có thể làm gì đó trong tình huống này, nhưng có vẻ như những cách này chẳng có tác dụng gì cả hết.
Tôi chắc chắn đã chết rồi nếu không mua 『Áo Choàng Né Tránh – SpE +20% Tăng Né Tránh (Thấp)』 từ người buôn bán khả nghi. Từ bỏ Nhẫn Pheromone và Điểm Tình Cảm không phải là một sai lầm. Chắc chắn là vậy...
Woooa, nó vừa xoẹt qua tóc tôi, nó xoẹt qua tóc tôi kìa! Có mùi gì đó khét khét! Ngươi sẽ làm gì nếu ta bị hói hả? Trong một lúc, tôi liên tục né tránh trong khi quan sát nó, quan sát thật kỹ.
Có những lỗ hổng trong khả năng phòng thủ của nó, tôi không thể khai thác được chúng. Tôi sẽ không thể đánh được nếu không trao đổi đòn.
Đã đến giờ ăn tối rồi. Trong khi né, tôi rút nấm khô ra, và trong khi né, tôi nhai chúng. Tôi thậm chí còn không có cơ hội rưới nước tương.
Chờ đợi cho đến khi cuộc tấn công kết thúc.
Tôi thậm chí không thể làm chệch hướng Dùi Cui.
Tôi không thể tấn công.
Vì vậy, thay vì chặn đòn tấn công, tôi đánh vào cây gậy vừa xoẹt qua tôi.
Né tránh, tôi tấn công nó.
Làm đi làm lại, làm đi làm lại, làm đi làm lại cho đến khi thành công.
Nó gần như thành công, nhưng rốt cuộc tôi không thể phá vỡ tư thế của con Goblin.
Không đơn giản là tấn công mà tiến nửa bước rồi đánh, phá vỡ thế trận, tạo sơ hở nhất thời.
Kyojitsu.
Tôi không thể kết liễu nó chỉ trong một đòn. Tôi không thể gây sát thương nghiêm trọng cho nó chỉ trong một đòn. Cuối cùng, nó sẽ lành lại.
————————————————————————
Hoàng Đế Goblin
HP: 182/256
MP: 56/92
————————————————————————
Tôi cũng đã sử dụng hết một nửa số MP của mình. Để đánh bại nó, tôi cần một loạt đòn tấn công, vì vậy tôi khiến chuyển động của mình hiệu quả hơn, nhanh hơn và liên tục sử dụng Kyojitsu.
Tăng tốc vượt sức mạnh, bước vào phạm vi trong khi né tránh, chém, một bước nữa trong khi né tránh, chém. Tôi tiếp tục chém liên tục......
Bây giờ tất cả là do may mắn. Tôi khá chắc chắn điều duy nhất cứu tôi lúc này là vận may của tôi. Kể cả nếu khả năng tôi chết là 1 trên 1000 thì bây giờ tôi cũng đã chết rồi. Tôi xin lỗi LuK-san, bạn đang cố gắng hết sức. Bạn thậm chí không còn may mắn nữa, bạn là Epic Luck. LuK Max (Limit Break) đã làm phần việc của mình. Nhưng trong trường hợp đó, tại sao tôi lại bị mọi người mắng mỏ liên tục dù tôi chẳng làm gì sai? Bí ẩn ngày càng sâu sắc.
Hoàng Đế Goblin cuối cùng đã ngừng di chuyển. Thành thật mà nói, tôi sẽ không ngạc nhiên nếu hôm nay tôi chết 100 lần.
Đã bao nhiêu thời gian trôi qua? Tôi hoàn toàn mất cảm giác về thời gian. Có mất nhiều thời gian không? Nhiều không thế? Tôi gần như quên mất mình đã ăn tối rồi.
Nhưng chưa đâu, vẫn còn nhiều nữa. Kobold là kẻ tiếp theo. Cho dù tôi có 1.000 lần cận kề cái chết, cũng không có gì lạ nếu tôi bị giết hơn 10.000 lần nhưng tôi vẫn phải đi. Tay tôi vẫn còn bên tôi, chân tôi không bị gãy, mắt tôi còn nguyên và ruột tôi không có một lỗ thủng. Vậy là nó vẫn chưa kết thúc, vẫn chưa...
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương