Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới
Chương 62: Mặc Dù Chuyện Tôi Dính Bẫy Là Bi Kịch, Nhưng Ai Đó Lại Biến Nó...
Ngày 28 - Ban Ngày, Hầm Ngục, Tầng 1
Mọi người đã cảnh cáo cậu ấy rất nhiều nhưng cậu ấy vẫn bị ngã.
「Cậu ấy bị ngã á?」
「Thật luôn hả trời?」
「Cậu ấy có sao không?」
「Ai biết?」
Họ lo lắng nhưng...
「Vậy đó không phải là một vách đá à.」
「Một cái bẫy bên trong bức tường......?」
「Tớ không mong đợi điều này......」
「Nghĩ lại thì, không có vách đá nào bên trong hầm ngục nhỉ?」
Họ rất ngạc nhiên nhưng...
「Người làm ra nó khá đặc biệt......」
「Nhưng người rơi vào tình trạng đó...... Ý tớ là, không ai khác ngoài Haruka-kun có thể rơi vào tình trạng đó?」.
||||| Truyện đề cử: Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao) |||||
「Có phải nó được đặt riêng cho Haruka-kun không?......Thông thường, cậu có thực sự muốn thì cũng không thể rơi vào cái bẫy này được phải không?」
「Nhưng cậu ấy đã làm được?」
「Phải chứ?」
「Đây có phải là một cái bẫy để ngăn chặn bất kỳ sửa đổi bất hợp pháp nào của hầm ngục không?」
「「「Chính là nó!」」」
Họ cũng không thể tin được.
. 「Có vẻ khá sâu ha?」
「Thường thì rơi như vậy sẽ chết nhỉ?」
「Thông thường là vậy nhỉ?」
「Nhưng đấy là Haruka-kun đó?」
「Hôm nọ cậu ấy bị lính canh mắng vì chạy trên không trung.」
「Tại sao một người không có Cheat lại làm được như thế?」
Kết quả của hành vi thường ngày của cậu ấy......
「Chắc hẳn đó là một bi kịch đối với Hầm Ngục Chủ khi để Haruka-kun tấn công chăng?」
「Bi kịch cũng được thôi, nhưng cậu không cảm thấy tội nghiệp cho Hầm Ngục Chủ khi nghĩ rằng ai đó sẽ tạo ra một vở hài kịch từ chuyện này sao?」
「Tớ tự hỏi liệu Hầm Ngục Chủ có ổn không?」
Họ lo lắng...
「Tớ có phải là người duy nhất có thể nghe thấy cậu ấy nói『Chà, mình ngã rồi, và mình nên biến Hầm Ngục Chủ thành cát bụi nhỉ? Đại loại thế?』?」
「「「Tớ cũng vậy!」」」
Chạy ngay đi! Hầm Ngục Chủ-san...
Chà, tôi hy vọng đó là sự thật, bởi vì mọi người dường như đang cười trong nước mắt.
Haruka-kun có lẽ sẽ ổn thôi.
Nhưng chúng tôi cũng rất lo lắng cho cậu ấy.
Cậu ấy luôn luôn, luôn làm chúng tôi lo lắng.
Bị mắng là chuyện đương nhiên. Chỉ tự nhiên thôi.
Nhưng có lẽ cậu ấy không nhận ra điều đó.
Có lẽ cậu ấy đang tìm kiếm Điểm Tình Cảm của mình ở dưới đáy hầm ngục.
Tôi chắc chắn mình sẽ khiến mọi người trông như sắp khóc.
Mọi người đã cảnh cáo cậu ấy rất nhiều nhưng cậu ấy vẫn bị ngã.
「Cậu ấy bị ngã á?」
「Thật luôn hả trời?」
「Cậu ấy có sao không?」
「Ai biết?」
Họ lo lắng nhưng...
「Vậy đó không phải là một vách đá à.」
「Một cái bẫy bên trong bức tường......?」
「Tớ không mong đợi điều này......」
「Nghĩ lại thì, không có vách đá nào bên trong hầm ngục nhỉ?」
Họ rất ngạc nhiên nhưng...
「Người làm ra nó khá đặc biệt......」
「Nhưng người rơi vào tình trạng đó...... Ý tớ là, không ai khác ngoài Haruka-kun có thể rơi vào tình trạng đó?」.
||||| Truyện đề cử: Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao) |||||
「Có phải nó được đặt riêng cho Haruka-kun không?......Thông thường, cậu có thực sự muốn thì cũng không thể rơi vào cái bẫy này được phải không?」
「Nhưng cậu ấy đã làm được?」
「Phải chứ?」
「Đây có phải là một cái bẫy để ngăn chặn bất kỳ sửa đổi bất hợp pháp nào của hầm ngục không?」
「「「Chính là nó!」」」
Họ cũng không thể tin được.
. 「Có vẻ khá sâu ha?」
「Thường thì rơi như vậy sẽ chết nhỉ?」
「Thông thường là vậy nhỉ?」
「Nhưng đấy là Haruka-kun đó?」
「Hôm nọ cậu ấy bị lính canh mắng vì chạy trên không trung.」
「Tại sao một người không có Cheat lại làm được như thế?」
Kết quả của hành vi thường ngày của cậu ấy......
「Chắc hẳn đó là một bi kịch đối với Hầm Ngục Chủ khi để Haruka-kun tấn công chăng?」
「Bi kịch cũng được thôi, nhưng cậu không cảm thấy tội nghiệp cho Hầm Ngục Chủ khi nghĩ rằng ai đó sẽ tạo ra một vở hài kịch từ chuyện này sao?」
「Tớ tự hỏi liệu Hầm Ngục Chủ có ổn không?」
Họ lo lắng...
「Tớ có phải là người duy nhất có thể nghe thấy cậu ấy nói『Chà, mình ngã rồi, và mình nên biến Hầm Ngục Chủ thành cát bụi nhỉ? Đại loại thế?』?」
「「「Tớ cũng vậy!」」」
Chạy ngay đi! Hầm Ngục Chủ-san...
Chà, tôi hy vọng đó là sự thật, bởi vì mọi người dường như đang cười trong nước mắt.
Haruka-kun có lẽ sẽ ổn thôi.
Nhưng chúng tôi cũng rất lo lắng cho cậu ấy.
Cậu ấy luôn luôn, luôn làm chúng tôi lo lắng.
Bị mắng là chuyện đương nhiên. Chỉ tự nhiên thôi.
Nhưng có lẽ cậu ấy không nhận ra điều đó.
Có lẽ cậu ấy đang tìm kiếm Điểm Tình Cảm của mình ở dưới đáy hầm ngục.
Tôi chắc chắn mình sẽ khiến mọi người trông như sắp khóc.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương