Chính Chủ Trở Về, Thế Thân Muốn Nghỉ Hưu Sớm
Chương 4: Tôi không quen cô
Để cho người ngoài như Mặc Khiêm nói thì, thay vì những điểm giống Lục Tư Nhiên, hắn lại tán thưởng đôi mắt của Hạ Quý Linh. Đôi mắt đó hoàn toàn không giống Lục Tư Nhiên chút nào, thời điểm này bình thản nhìn hắn, không chút gợn sóng, hắc bạch phân minh, giống như không có gì có thể tác động lên nó.
Điều Mặc Khiêm nghĩ tới lúc này lại là, chẳng lẽ Hạ Quý Linh chưa từng nghĩ tranh thủ một chút vì mình ư. Chính chủ vừa về cô liền muốn rút lui, thức thời đến mức người ta giận sôi máu?
"Hằng tổng có biết chuyện này không?"
Bỗng nhiên hắn không nhịn được hỏi một câu này, sau đó nhìn chằm chằm vào phản ứng của Hạ Quý Linh.
Nhưng để cho hắn thất vọng rồi, Hạ Quý Linh không có biểu tình khác thường gì, vẫn bình thản nói: "Đó là chuyện của tôi."
Quả thật là chuyện của Hạ Quý Linh.
Trước khi Hạ Quý Linh làm tình nhân của Hằng Thời cô đã là minh tinh của Sao Kim, mặc dù chỉ là một minh tinh tuyến mười tám chẳng hề nổi bật. Nhưng sau khi trở thành tình nhân của Hằng Thời xong hợp đồng minh tinh của cô với Sao Kim vẫn không có chút thay đổi. Cho nên cô muốn đi hay ở Hằng Thời không thể nhúng tay được.
Hạ Quý Linh lại cảm thấy may mắn vì lúc đó Hằng Thời không nhúng tay đến tận chỗ này. Người làm kim chủ như anh ta quả thật quá mức khuôn sáo. Những chuyện hắn làm cho cô đều là những việc hắn nên làm sao khi bao dưỡng cô, chưa từng vượt quá giới hạn bao giờ. Cũng chính vì vậy nên khi mọi chuyện xảy ra Hạ Quý Linh mới không chút do dự lựa chọn rời đi trong âm thầm mà không phải níu kéo.
Cô lấy cái gì để níu kéo bây giờ...
Mặc Khiêm không mất nhiều thời gian đã có thể từ trong câu nói nhìn như đơn giản của Hạ Quý Linh mà lý giải được rất nhiều chuyện. Nhưng một là Hạ Quý Linh không quy phạm hợp đồng, hai không gây tổn thất cho công ty, hắn chỉ có thể theo quy định xử lý hợp đồng cho cô. Hắn cũng không khuyên gì, bởi vì hắn biết Hạ Quý Linh đã quyết tâm rồi.
Mà có lẽ là do Mặc Khiêm thương xót cho cô nên giải quyết hợp đồng của cô rất nhanh, cũng không yêu cầu cô phải mở họp báo đính chính với bên ngoài.
Lúc Hạ Quý Linh cầm hợp đồng của mình rời khỏi Sao Kim một cách thầm lặng thì mặt trời đã ngã về phía Tây. Bản thân cô đói đến run người lại không nén được cảm giác nhẹ nhỏm trong lòng.
Cô muốn ngửa mặt lên trời hét lớn: Tự do rồi!
Mặc dù có chút tiếc nuối cho tình cảm trong lòng nhưng biết làm sao được đây... Ngay từ đầu họ đã không đi đúng đường ngay lẽ thẳng, Hạ Quý Linh khẽ mím môi cười buồn bã.
Hạ Quý Linh rảo bước hướng về phía cửa công ty rời đi, trong lòng nghĩ phải đãi mình một bữa ngon để chúc mừng mới được lại không nghĩ tới bất ngờ đụng trúng Lục Tư Nhiên.
"..."
Hạ Quý Linh nhìn người đang chặn trước mặt mình, trong lòng khẽ nói: Không, đối phương rõ ràng là có chủ tâm mà đến.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn rõ Lục Tư Nhiên kể từ khi biết mình chỉ là thế thân cho người này. Lục Tư Nhiên quả thật xinh đẹp. Cho dù là cô có giống đối phương bảy tám phần nhưng những phần còn lại đối phương lại bỏ xa cô mấy cây số, tựa như cô nàng mới là tạo vật hoàn mỹ của ông trời, còn cô là hàng lỗi. Thời điểm biết mình chỉ là thế thân của cô ta Hạ Quý Linh cũng không có để bụng để tìm hiểu, cho dù sau này cô đối với người đàn ông kia có một chút hi vọng không nên có. Bây giờ vô tình đối diện với cô ta Hạ Quý Linh chỉ biết cười thở dài.
Lục Tư Nhiên đứng đối diện cô, xăm soi một lúc rồi mới cất lời, ngữ điệu hờ hợt nhưng không thiếu coi thường: "Cô là Hạ Quý Linh."
"..."
Hạ Quý Linh khó được có cảm giác cạn lời với phương pháp mở lời của cô nàng.
Cho nên cô không mở miệng, chỉ im lặng nhìn Lục Tư Nhiên, muốn xem cô nàng muốn diễn cái trò gì. Có lẽ đây là diễn xuất đầu tiên của cô nàng từ lúc quyết định bước vào giới giải trí đi?
Nếu Lục Tư Nhiên biết cô nghĩ vậy nhất định sẽ tức chết. Nhưng rõ ràng thái độ của cô vẫn khiến cái sự hơn người trong tâm Lục Tư Nhiên bị xúc phạm, cô ta nhăn mày hằn hộc nói: "Cũng coi như có chút tư sắc."
Đó là một lời khen sao?
Đương nhiên không phải.
Hạ Quý Linh đói đến không còn sức lực mà đấu khẩu với Lục Tư Nhiên chứ chưa nói cô vốn không muốn nhiều lời với cô ta. Cho nên cô chủ động chấm dứt chuyện này bằng một câu nói vô cùng có lực sát thương khiến người ta hộc máu.
"Tôi với cô không quen."
"!!!"
Nói xong cô cất bước đi ngang qua người cô ta, hướng về phía cửa vào công ty giải trí Sao Kim, để lại Lục Tư Nhiên bị chặn họng đến trợn trừng mắt chưa kịp phản ứng.
Điều Mặc Khiêm nghĩ tới lúc này lại là, chẳng lẽ Hạ Quý Linh chưa từng nghĩ tranh thủ một chút vì mình ư. Chính chủ vừa về cô liền muốn rút lui, thức thời đến mức người ta giận sôi máu?
"Hằng tổng có biết chuyện này không?"
Bỗng nhiên hắn không nhịn được hỏi một câu này, sau đó nhìn chằm chằm vào phản ứng của Hạ Quý Linh.
Nhưng để cho hắn thất vọng rồi, Hạ Quý Linh không có biểu tình khác thường gì, vẫn bình thản nói: "Đó là chuyện của tôi."
Quả thật là chuyện của Hạ Quý Linh.
Trước khi Hạ Quý Linh làm tình nhân của Hằng Thời cô đã là minh tinh của Sao Kim, mặc dù chỉ là một minh tinh tuyến mười tám chẳng hề nổi bật. Nhưng sau khi trở thành tình nhân của Hằng Thời xong hợp đồng minh tinh của cô với Sao Kim vẫn không có chút thay đổi. Cho nên cô muốn đi hay ở Hằng Thời không thể nhúng tay được.
Hạ Quý Linh lại cảm thấy may mắn vì lúc đó Hằng Thời không nhúng tay đến tận chỗ này. Người làm kim chủ như anh ta quả thật quá mức khuôn sáo. Những chuyện hắn làm cho cô đều là những việc hắn nên làm sao khi bao dưỡng cô, chưa từng vượt quá giới hạn bao giờ. Cũng chính vì vậy nên khi mọi chuyện xảy ra Hạ Quý Linh mới không chút do dự lựa chọn rời đi trong âm thầm mà không phải níu kéo.
Cô lấy cái gì để níu kéo bây giờ...
Mặc Khiêm không mất nhiều thời gian đã có thể từ trong câu nói nhìn như đơn giản của Hạ Quý Linh mà lý giải được rất nhiều chuyện. Nhưng một là Hạ Quý Linh không quy phạm hợp đồng, hai không gây tổn thất cho công ty, hắn chỉ có thể theo quy định xử lý hợp đồng cho cô. Hắn cũng không khuyên gì, bởi vì hắn biết Hạ Quý Linh đã quyết tâm rồi.
Mà có lẽ là do Mặc Khiêm thương xót cho cô nên giải quyết hợp đồng của cô rất nhanh, cũng không yêu cầu cô phải mở họp báo đính chính với bên ngoài.
Lúc Hạ Quý Linh cầm hợp đồng của mình rời khỏi Sao Kim một cách thầm lặng thì mặt trời đã ngã về phía Tây. Bản thân cô đói đến run người lại không nén được cảm giác nhẹ nhỏm trong lòng.
Cô muốn ngửa mặt lên trời hét lớn: Tự do rồi!
Mặc dù có chút tiếc nuối cho tình cảm trong lòng nhưng biết làm sao được đây... Ngay từ đầu họ đã không đi đúng đường ngay lẽ thẳng, Hạ Quý Linh khẽ mím môi cười buồn bã.
Hạ Quý Linh rảo bước hướng về phía cửa công ty rời đi, trong lòng nghĩ phải đãi mình một bữa ngon để chúc mừng mới được lại không nghĩ tới bất ngờ đụng trúng Lục Tư Nhiên.
"..."
Hạ Quý Linh nhìn người đang chặn trước mặt mình, trong lòng khẽ nói: Không, đối phương rõ ràng là có chủ tâm mà đến.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn rõ Lục Tư Nhiên kể từ khi biết mình chỉ là thế thân cho người này. Lục Tư Nhiên quả thật xinh đẹp. Cho dù là cô có giống đối phương bảy tám phần nhưng những phần còn lại đối phương lại bỏ xa cô mấy cây số, tựa như cô nàng mới là tạo vật hoàn mỹ của ông trời, còn cô là hàng lỗi. Thời điểm biết mình chỉ là thế thân của cô ta Hạ Quý Linh cũng không có để bụng để tìm hiểu, cho dù sau này cô đối với người đàn ông kia có một chút hi vọng không nên có. Bây giờ vô tình đối diện với cô ta Hạ Quý Linh chỉ biết cười thở dài.
Lục Tư Nhiên đứng đối diện cô, xăm soi một lúc rồi mới cất lời, ngữ điệu hờ hợt nhưng không thiếu coi thường: "Cô là Hạ Quý Linh."
"..."
Hạ Quý Linh khó được có cảm giác cạn lời với phương pháp mở lời của cô nàng.
Cho nên cô không mở miệng, chỉ im lặng nhìn Lục Tư Nhiên, muốn xem cô nàng muốn diễn cái trò gì. Có lẽ đây là diễn xuất đầu tiên của cô nàng từ lúc quyết định bước vào giới giải trí đi?
Nếu Lục Tư Nhiên biết cô nghĩ vậy nhất định sẽ tức chết. Nhưng rõ ràng thái độ của cô vẫn khiến cái sự hơn người trong tâm Lục Tư Nhiên bị xúc phạm, cô ta nhăn mày hằn hộc nói: "Cũng coi như có chút tư sắc."
Đó là một lời khen sao?
Đương nhiên không phải.
Hạ Quý Linh đói đến không còn sức lực mà đấu khẩu với Lục Tư Nhiên chứ chưa nói cô vốn không muốn nhiều lời với cô ta. Cho nên cô chủ động chấm dứt chuyện này bằng một câu nói vô cùng có lực sát thương khiến người ta hộc máu.
"Tôi với cô không quen."
"!!!"
Nói xong cô cất bước đi ngang qua người cô ta, hướng về phía cửa vào công ty giải trí Sao Kim, để lại Lục Tư Nhiên bị chặn họng đến trợn trừng mắt chưa kịp phản ứng.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương