Chúng Ta! - Không Thể Yêu?
Chương 10: Học sinh mới, cậu có bạn gái chưa?
Quán trà sữa Trân Trân nằm ở con đường cạnh trường cấp 3 Bắc Thụy, bình thường ít khách, hôm nay đông nghẹt đến lạ thường. Quán được decor sáng sủa với hai khu trên dưới riêng biệt, Quang Vinh Tự, Mẫn Trúc, Tạ Ninh và Trần Huấn Du đang đứng order ở quầy
"Mày làm cái gì mà lâu thế?" Mẫn Trúc phát cáu trước sự vô tri của Quang Vinh Tự, đứng hơn năm phút rồi chưa chọn được món nào.
"Đợi tao một chút!" Quang Vinh Tự cười khờ quay ra sau chấp tay xin lỗi ba người "Được rồi, cho em một bạc xỉu nha chị"
"Thì ngay từ đầu gọi vậy đi cho nhanh" Mẫn Trúc nhào nhĩ "Dạ chị cho em một sữa tươi chân châu" cô quay qua hỏi hai người phía sau "Hai người uống gì?"
"Trà sữa matcha"
"Trà sữa matcha"
Tạ Ninh và Trần Huấn Du đồng thanh đáp.
Sau khi order món xong thì bốn người chọn chỗ ngồi, một bàn tròn ở góc quán, trên tường còn treo rất nhiều tranh ảnh rất nghệ thuật. Bức tường màu lam nhẹ nhàng, đèn to đèn nhỏ treo lủng lẳng trên trần.
Tạ Ninh ngồi đối diện với Trần Huấn Du, hai người mặt mài lạnh tanh không nói với nhau bất cứ lời nào. Tạ Ninh hai tay cầm điện thoại lướt không ngừng, Trần Huấn Du lấy cuốn sách giáo khoa dày cộm từ trong cặp ra đọc chăm chú. Bầu không khí căng thẳng đến đỉnh điểm, Quang Vinh Tự và Mẫn Trúc nháy mắt ra hiệu cho nhau để cứu rỗi bầu không khí ngột ngạt này.
Quang Vinh Tự tự nhiên cười lớn làm ba người kia giật mình "Haha"
Mẫn Trúc che mặt không ngờ thằng bạn của mình lại khờ khạo đến vậy "Bộ bị ngứa đòn hả?"
"À à" Quang Vinh Tự ngưng cười, cảm thấy mình như một thằng điên. Điên nhất là rủ hai cái người này đi trà sữa chung "Tạ Ninh hôm nay mày không đi net hả?"
Mẫn Trúc vỗ trán, không hiểu tại sao trí óc của Quang Vinh Tự lại đơn giản đến vậy. Tạ Ninh mà đi chơi net thì nó còn ngồi đây được hả. Có vậy mà cũng hỏi.
"Không!" Tạ Ninh đáp hờ, mắt vẫn không rời khỏi màn hình.
Mẫn Trúc thấy không ổn nên tự mình ra tay, cô hướng mắt về Trần Huấn Du "Học sinh mới, nhà cậu ở đâu?"
Trần Huấn Du dừng lại một nhịp, không suy nghĩ đáp "Cách đây hơn 10km"
Quang Vinh Tự "..??"
"Vậy chẳng phải cũng hơi xa sao? Cậu đi học bằng gì?" Mẫn Trúc hỏi tiếp
"Bằng xe máy"
"Ngầu vậy?" Mẫn Trúc chớp mắt lia lịa để hai tay lên bàn ngắm nghía dáng vẻ của Trần Huấn Du không rời mắt.
"E èm, bạn La Mẫn Trúc, xin hãy tự trọng!" Quang Vinh Tự tặc lưỡi "Sao cậu chuyển trường vậy Học sinh mới? Nghe nói lúc trước cậu học ở Đài Thụy, mà nếu là Đài Thụy thì chắc hẳn là gần nhà cậu rồi! Ở đây vừa xa xôi vừa không gần Trung tâm thành phố, ở đây lại..."
Mẫn Trúc cắt lời "Đó là việc của người ta, nói gì nhiều thế, uống nước đi!"
Trần Huấn Du bỗng ngừng đọc, cậu ngước mắt về phía người đối diện "Tìm một người"
Quang Vinh Tự và Mẫn Trúc quay ngoắt theo ánh nhìn của Trần Huấn Du "Tìm ai?"
Trần Huấn Du thu lại ánh mắt, tiếp tục đọc sách "Chưa tìm được, khi nào tìm được rồi sẽ nói cho các cậu biết"
"Mà hình như cậu không có Zalo thì sao nắm được thông tin trong group?" Mẫn Trúc ân cần hỏi hang
Quang Vinh Tự tiếp lời "Phải đó, thời đại 4.0 rồi, ít nhất cậu cũng phải dùng để liên lạc chứ!"
Trần Huấn Du thản nhiên "Tôi có rồi, Tạ Ninh giúp tôi tạo tài khoản hôm qua, nhưng chưa vào group lớp được"
"Sao?" Mẫn Trúc trừng mắt không tin "Tạ Ninh á hả? Lúc nào, sao chúng tôi không hay biết?"
Trần Huấn Du định giải thích thì Tạ Ninh ngồi xổm vậy đập tay lên bàn ra hiệu "Đưa điện thoại của cậu cho tôi!"
Trần Huấn Du như một đứa trẻ, nhẹ nhàng đưa điện thoại để lên bàn cho Tạ Ninh, Quang Vinh Tự há hốc mồm " Tạ Ninh đừng nói là mày đe dọa học sinh mới đấy nhé?"
"Đe doạ cmm thì có" Tạ Ninh nhíu mài "Bùi phu nhân kêu tao giúp thôi"
Tạ Ninh thao tác đưa được Trần Huấn Du vào group Zalo lớp 11A5, cậu vô tình lướt qua danh sách bạn bè của Trần Huấn Du không có một ai. Rồi Tạ Ninh trả lại điện thoại lạnh lùng nói "Rồi đấy, đừng làm phiền tôi nữa!"
Quang Vinh Tự và Mẫn Trúc nhân lúc này gửi luôn lời mời kết bạn cho Trần Huấn Du
"Để tiện liên lạc ấy mà" cả hai cùng đồng thanh nói
Trần Huấn Du không trả lời, cất điện thoại vào trong cặp. Tiếng ồn ào xung quanh nảy giờ càng ngày càng rõ, các bạn nữ bàn bên, bàn trên, bàn phía ngoài, bàn ngay góc đều nhốn nháo cầm điện thoại hướng về phía bàn của Trần Huấn Du và Tạ Ninh chụp hình lia lịa.
Mẫn Trúc bĩu môi "Tụi con gái này không có chút mắc cỡ gì hết vậy, thấy trai đẹp là ồn ào nhốn nháo, gây mất trật tự công cộng"
Quang Vinh Tự nhìn cô bạn thân mình với ánh mắt nghi ngờ nhân sinh, không phải bình thường Mẫn Trúc cũng y chang người ta hay sao. Thấy vậy, Mẫn Trúc lấy đà hỏi tới với giọng điệu lảnh lót hơn mọi khi
"Học sinh mới, Cậu có bạn gái chưa?"
"Mày làm cái gì mà lâu thế?" Mẫn Trúc phát cáu trước sự vô tri của Quang Vinh Tự, đứng hơn năm phút rồi chưa chọn được món nào.
"Đợi tao một chút!" Quang Vinh Tự cười khờ quay ra sau chấp tay xin lỗi ba người "Được rồi, cho em một bạc xỉu nha chị"
"Thì ngay từ đầu gọi vậy đi cho nhanh" Mẫn Trúc nhào nhĩ "Dạ chị cho em một sữa tươi chân châu" cô quay qua hỏi hai người phía sau "Hai người uống gì?"
"Trà sữa matcha"
"Trà sữa matcha"
Tạ Ninh và Trần Huấn Du đồng thanh đáp.
Sau khi order món xong thì bốn người chọn chỗ ngồi, một bàn tròn ở góc quán, trên tường còn treo rất nhiều tranh ảnh rất nghệ thuật. Bức tường màu lam nhẹ nhàng, đèn to đèn nhỏ treo lủng lẳng trên trần.
Tạ Ninh ngồi đối diện với Trần Huấn Du, hai người mặt mài lạnh tanh không nói với nhau bất cứ lời nào. Tạ Ninh hai tay cầm điện thoại lướt không ngừng, Trần Huấn Du lấy cuốn sách giáo khoa dày cộm từ trong cặp ra đọc chăm chú. Bầu không khí căng thẳng đến đỉnh điểm, Quang Vinh Tự và Mẫn Trúc nháy mắt ra hiệu cho nhau để cứu rỗi bầu không khí ngột ngạt này.
Quang Vinh Tự tự nhiên cười lớn làm ba người kia giật mình "Haha"
Mẫn Trúc che mặt không ngờ thằng bạn của mình lại khờ khạo đến vậy "Bộ bị ngứa đòn hả?"
"À à" Quang Vinh Tự ngưng cười, cảm thấy mình như một thằng điên. Điên nhất là rủ hai cái người này đi trà sữa chung "Tạ Ninh hôm nay mày không đi net hả?"
Mẫn Trúc vỗ trán, không hiểu tại sao trí óc của Quang Vinh Tự lại đơn giản đến vậy. Tạ Ninh mà đi chơi net thì nó còn ngồi đây được hả. Có vậy mà cũng hỏi.
"Không!" Tạ Ninh đáp hờ, mắt vẫn không rời khỏi màn hình.
Mẫn Trúc thấy không ổn nên tự mình ra tay, cô hướng mắt về Trần Huấn Du "Học sinh mới, nhà cậu ở đâu?"
Trần Huấn Du dừng lại một nhịp, không suy nghĩ đáp "Cách đây hơn 10km"
Quang Vinh Tự "..??"
"Vậy chẳng phải cũng hơi xa sao? Cậu đi học bằng gì?" Mẫn Trúc hỏi tiếp
"Bằng xe máy"
"Ngầu vậy?" Mẫn Trúc chớp mắt lia lịa để hai tay lên bàn ngắm nghía dáng vẻ của Trần Huấn Du không rời mắt.
"E èm, bạn La Mẫn Trúc, xin hãy tự trọng!" Quang Vinh Tự tặc lưỡi "Sao cậu chuyển trường vậy Học sinh mới? Nghe nói lúc trước cậu học ở Đài Thụy, mà nếu là Đài Thụy thì chắc hẳn là gần nhà cậu rồi! Ở đây vừa xa xôi vừa không gần Trung tâm thành phố, ở đây lại..."
Mẫn Trúc cắt lời "Đó là việc của người ta, nói gì nhiều thế, uống nước đi!"
Trần Huấn Du bỗng ngừng đọc, cậu ngước mắt về phía người đối diện "Tìm một người"
Quang Vinh Tự và Mẫn Trúc quay ngoắt theo ánh nhìn của Trần Huấn Du "Tìm ai?"
Trần Huấn Du thu lại ánh mắt, tiếp tục đọc sách "Chưa tìm được, khi nào tìm được rồi sẽ nói cho các cậu biết"
"Mà hình như cậu không có Zalo thì sao nắm được thông tin trong group?" Mẫn Trúc ân cần hỏi hang
Quang Vinh Tự tiếp lời "Phải đó, thời đại 4.0 rồi, ít nhất cậu cũng phải dùng để liên lạc chứ!"
Trần Huấn Du thản nhiên "Tôi có rồi, Tạ Ninh giúp tôi tạo tài khoản hôm qua, nhưng chưa vào group lớp được"
"Sao?" Mẫn Trúc trừng mắt không tin "Tạ Ninh á hả? Lúc nào, sao chúng tôi không hay biết?"
Trần Huấn Du định giải thích thì Tạ Ninh ngồi xổm vậy đập tay lên bàn ra hiệu "Đưa điện thoại của cậu cho tôi!"
Trần Huấn Du như một đứa trẻ, nhẹ nhàng đưa điện thoại để lên bàn cho Tạ Ninh, Quang Vinh Tự há hốc mồm " Tạ Ninh đừng nói là mày đe dọa học sinh mới đấy nhé?"
"Đe doạ cmm thì có" Tạ Ninh nhíu mài "Bùi phu nhân kêu tao giúp thôi"
Tạ Ninh thao tác đưa được Trần Huấn Du vào group Zalo lớp 11A5, cậu vô tình lướt qua danh sách bạn bè của Trần Huấn Du không có một ai. Rồi Tạ Ninh trả lại điện thoại lạnh lùng nói "Rồi đấy, đừng làm phiền tôi nữa!"
Quang Vinh Tự và Mẫn Trúc nhân lúc này gửi luôn lời mời kết bạn cho Trần Huấn Du
"Để tiện liên lạc ấy mà" cả hai cùng đồng thanh nói
Trần Huấn Du không trả lời, cất điện thoại vào trong cặp. Tiếng ồn ào xung quanh nảy giờ càng ngày càng rõ, các bạn nữ bàn bên, bàn trên, bàn phía ngoài, bàn ngay góc đều nhốn nháo cầm điện thoại hướng về phía bàn của Trần Huấn Du và Tạ Ninh chụp hình lia lịa.
Mẫn Trúc bĩu môi "Tụi con gái này không có chút mắc cỡ gì hết vậy, thấy trai đẹp là ồn ào nhốn nháo, gây mất trật tự công cộng"
Quang Vinh Tự nhìn cô bạn thân mình với ánh mắt nghi ngờ nhân sinh, không phải bình thường Mẫn Trúc cũng y chang người ta hay sao. Thấy vậy, Mẫn Trúc lấy đà hỏi tới với giọng điệu lảnh lót hơn mọi khi
"Học sinh mới, Cậu có bạn gái chưa?"
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương