Cô Ấy Rất Đáng Yêu!
Chương 107
Đặng Tâm Minh ý cười nhàn nhạt
Còn Triển Nha không gượng cười nổi vì đã tự thân đào cho mình một cái hố to
"Vậy anh ngồi đây đợi tôi một lát nhé..."
Sợ không khí ngoài này sẽ yên tĩnh đến kết băng cô liền mở tivi lên. Vừa hay hôm nay có chương trình giải trí mà cô thích, giảm nhỏ âm thanh Triển Nha nhanh chóng bỏ chạy vào bếp.
Đặng Tâm Minh nhìn tivi chăm chú sau đó hơi cúi đầu, mái tóc mềm mại hơi động, anh bật tiếng cười trầm thấp
Triển Nha loay hoay dưới bếp đun nước nấu mì, thật sự đối với cô nấu mì chính là dễ nhất rồi-.-
Lại nhớ người này không thích ăn rau thơm nên cô quyết định không bỏ vào. Đến khi quay đầu lấy bát thì phát hiện Đặng Tâm Minh đã đứng phía sau từ lúc nào...
Anh biếng nhác dựa vào thành cửa, đầu sắp va vào phía trên luôn rồi, hay tay bắt chéo nhau rất hứng thú xem cô nấu mì, ý vị trên gương mặt lại càng khó đoán
Anh đứng đây từ lúc nào vậy?
Mặt Triển Nha vô thức hồng lên...
Triển Nha bưng mì ra ngoài, tay có chút run rẩy... Đặng Tâm Minh bước phía sau cô, cao như vậy thực sự là bức người ta quá đi...
Đặng Tâm Minh ngồi xuống vuốt nhẹ mũi mình, còn cô gái ngốc đứng đấy gãi đầu
"Đợi mì nguội hơn chút, bây giờ... có hơi nóng..."
Nói xong liền cảm thấy bản thân mình ngu ngốc, cái này còn cần cô dạy ư-.-
Tia cười khó thấy xuất hiện nơi đáy mắt, Đặng Tâm Minh chăm chú xem ti vi. Triển Nha quyết tâm giả ngốc đến cùng, nghiêm túc xem tivi theo người này. Nói mới để ý, chuơng trình giải trí đã hết từ lúc nào bây giờ đang phát phim truyền hình, khiến cô gái có chút ngốc nghếch...
Cúi đầu trộn mì, không ăn nhanh mì sẽ nở lên một đống mất... Triển Nha cảm thấy mình chính là siêu đầu bếp mà, dù nấu mì thôi cũng không cần ngon như vậy chứ, thật là đắc ý quá đi thôi-.-
Lại cảm thấy đối phương không hứng thú ăn mì cô nấu, Triển Nha liền ngước lên nhìn, từ khi nào Đặng Tâm Minh thích xem tivi như vậy nhỉ?
Cô gái cũng ngước mắt xem ti vi...
ặc...
Điều không đáng nói ở đây là trên tivi đang chiếu cảnh một người đàn ông và một người phụ nữ đang hôn nhau, hai người kia sắp cởi sạch đồ nhau luôn rồi, mấy cái này cũng chiếu công khai như vậy@@
Mặt Triển Nha liền đỏ bừng lên, cảm thấy thật may vì mình đã nuốt mì xuống bụng từ trước không nhất định bị nghẹn chết rồi-,-
Nhìn Đặng Tâm Minh vẫn không hề rời mắt, môi mỏng còn hơi nhếch lên, Triển Nha vội lấy điều khiển tắt tivi đi
Vừa ăn mì vừa xem cảnh này thực sự có chút biến thái đấy!
Chỉ cần nhìn Đặng Tâm Minh cô lại cảm thấy có chút chột dạ, lắp bắp
"Anh... anh không ăn mì, nó nguội mất..."
@@
Người này đưa mắt nhìn cô, giọng nói có chút lười nhác
"Cũng không phải em, em đỏ mặt cái gì."
Triển Nha "..."
Không sặc mì, lần này Triển Nha thành công bị sặc nước miếng, nhanh bỏ chạy vào nhà vệ sinh
Cô biết Đặng Tâm Minh thích đùa lâu rồi, nhưng thật sự là đùa câu nào lạnh câu đấy@@
Thật may vì bản thân không làm gì mất mặt, dùng nước lạnh thanh tỉnh bản thân, sau đấy dùng khăn vội vàng lau đi, gương mặt nhỏ nhắn kia trong gương dù thế nào vẫn đỏ như ăn mì cay siêu cấp...
Trên mọi mặt trận, không được manh động, phải giữ được bình tĩnh@@
Đặng Tâm Minh cũng rất tận hưởng ăn mì, không chê mì cô nấu dở...
Cũng không biết người này đã ăn tối chưa nữa...
...
Xe anh khuất trong bóng đêm dài, cuối cùng Triển Nha cũng được thở một hơi dài nhẹ nhõm
Cái này quả thực là đau tim quá đi...
...
Tới công ty Triển Nha rất chăm chỉ làm việc
Hứa Oanh xoay ghế lại gần chỗ cô, vẻ mặt đầy hứng thú
"Tiểu Nha hôm qua làm sao về đấy a, thật xin lỗi lúc đấy tôi có chuyện gấp."
Triển Nha nhìn chị ta, cười trừ
"Haha, bản thân tôi chính là tự đi bộ về, nhờ chị, nhờ chị."
Hứa Oanh cũng gật đầu, cười
"Không sao, người trẻ vẫn nên là rèn luyện sức khoẻ, cô tiếp tục làm việc đi a."
Triển Nha vẫn nên là rộng lượng thêm lần nữa vậy-.-
Mãi đến sau này cô mới biết mối quan hệ giữa cô và Hứa Oanh thật sự là gì...
Còn Triển Nha không gượng cười nổi vì đã tự thân đào cho mình một cái hố to
"Vậy anh ngồi đây đợi tôi một lát nhé..."
Sợ không khí ngoài này sẽ yên tĩnh đến kết băng cô liền mở tivi lên. Vừa hay hôm nay có chương trình giải trí mà cô thích, giảm nhỏ âm thanh Triển Nha nhanh chóng bỏ chạy vào bếp.
Đặng Tâm Minh nhìn tivi chăm chú sau đó hơi cúi đầu, mái tóc mềm mại hơi động, anh bật tiếng cười trầm thấp
Triển Nha loay hoay dưới bếp đun nước nấu mì, thật sự đối với cô nấu mì chính là dễ nhất rồi-.-
Lại nhớ người này không thích ăn rau thơm nên cô quyết định không bỏ vào. Đến khi quay đầu lấy bát thì phát hiện Đặng Tâm Minh đã đứng phía sau từ lúc nào...
Anh biếng nhác dựa vào thành cửa, đầu sắp va vào phía trên luôn rồi, hay tay bắt chéo nhau rất hứng thú xem cô nấu mì, ý vị trên gương mặt lại càng khó đoán
Anh đứng đây từ lúc nào vậy?
Mặt Triển Nha vô thức hồng lên...
Triển Nha bưng mì ra ngoài, tay có chút run rẩy... Đặng Tâm Minh bước phía sau cô, cao như vậy thực sự là bức người ta quá đi...
Đặng Tâm Minh ngồi xuống vuốt nhẹ mũi mình, còn cô gái ngốc đứng đấy gãi đầu
"Đợi mì nguội hơn chút, bây giờ... có hơi nóng..."
Nói xong liền cảm thấy bản thân mình ngu ngốc, cái này còn cần cô dạy ư-.-
Tia cười khó thấy xuất hiện nơi đáy mắt, Đặng Tâm Minh chăm chú xem ti vi. Triển Nha quyết tâm giả ngốc đến cùng, nghiêm túc xem tivi theo người này. Nói mới để ý, chuơng trình giải trí đã hết từ lúc nào bây giờ đang phát phim truyền hình, khiến cô gái có chút ngốc nghếch...
Cúi đầu trộn mì, không ăn nhanh mì sẽ nở lên một đống mất... Triển Nha cảm thấy mình chính là siêu đầu bếp mà, dù nấu mì thôi cũng không cần ngon như vậy chứ, thật là đắc ý quá đi thôi-.-
Lại cảm thấy đối phương không hứng thú ăn mì cô nấu, Triển Nha liền ngước lên nhìn, từ khi nào Đặng Tâm Minh thích xem tivi như vậy nhỉ?
Cô gái cũng ngước mắt xem ti vi...
ặc...
Điều không đáng nói ở đây là trên tivi đang chiếu cảnh một người đàn ông và một người phụ nữ đang hôn nhau, hai người kia sắp cởi sạch đồ nhau luôn rồi, mấy cái này cũng chiếu công khai như vậy@@
Mặt Triển Nha liền đỏ bừng lên, cảm thấy thật may vì mình đã nuốt mì xuống bụng từ trước không nhất định bị nghẹn chết rồi-,-
Nhìn Đặng Tâm Minh vẫn không hề rời mắt, môi mỏng còn hơi nhếch lên, Triển Nha vội lấy điều khiển tắt tivi đi
Vừa ăn mì vừa xem cảnh này thực sự có chút biến thái đấy!
Chỉ cần nhìn Đặng Tâm Minh cô lại cảm thấy có chút chột dạ, lắp bắp
"Anh... anh không ăn mì, nó nguội mất..."
@@
Người này đưa mắt nhìn cô, giọng nói có chút lười nhác
"Cũng không phải em, em đỏ mặt cái gì."
Triển Nha "..."
Không sặc mì, lần này Triển Nha thành công bị sặc nước miếng, nhanh bỏ chạy vào nhà vệ sinh
Cô biết Đặng Tâm Minh thích đùa lâu rồi, nhưng thật sự là đùa câu nào lạnh câu đấy@@
Thật may vì bản thân không làm gì mất mặt, dùng nước lạnh thanh tỉnh bản thân, sau đấy dùng khăn vội vàng lau đi, gương mặt nhỏ nhắn kia trong gương dù thế nào vẫn đỏ như ăn mì cay siêu cấp...
Trên mọi mặt trận, không được manh động, phải giữ được bình tĩnh@@
Đặng Tâm Minh cũng rất tận hưởng ăn mì, không chê mì cô nấu dở...
Cũng không biết người này đã ăn tối chưa nữa...
...
Xe anh khuất trong bóng đêm dài, cuối cùng Triển Nha cũng được thở một hơi dài nhẹ nhõm
Cái này quả thực là đau tim quá đi...
...
Tới công ty Triển Nha rất chăm chỉ làm việc
Hứa Oanh xoay ghế lại gần chỗ cô, vẻ mặt đầy hứng thú
"Tiểu Nha hôm qua làm sao về đấy a, thật xin lỗi lúc đấy tôi có chuyện gấp."
Triển Nha nhìn chị ta, cười trừ
"Haha, bản thân tôi chính là tự đi bộ về, nhờ chị, nhờ chị."
Hứa Oanh cũng gật đầu, cười
"Không sao, người trẻ vẫn nên là rèn luyện sức khoẻ, cô tiếp tục làm việc đi a."
Triển Nha vẫn nên là rộng lượng thêm lần nữa vậy-.-
Mãi đến sau này cô mới biết mối quan hệ giữa cô và Hứa Oanh thật sự là gì...
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương