Cô Ấy Rất Đáng Yêu!
Chương 14
Triển Nha cắn môi, gõ phím trả lời
- Cả dải ngân Hà trong ánh mắt tôi
'Tớ đang ở thành phố B, đại học A... tình hình bây giờ quả là có chút nan giải!'
- Tôi không biết cậu
'Vậy là bây giờ cậu đang ở tiệm net?'
- Cả dải ngân Hà trong ánh mắt tôi
'Phải.'
- Trần Tiểu Thiên Tiên
'Haha, đúng là họa đơn vô chí, đồng mệnh tương liên tớ đang ở thành phố F, nhưng tớ may mắn hơn cậu tớ ở nhà bạn'
Triển Nha"..."
Ừ! Quả là may mắn hơn cô nhiều
- Giang Yên Yên
'Cậu học đại học A à? Chúc mừng cậu nha, đại học A nhiều người đánh nhau muốn sứt đầu máu chảy cũng không vào được đâu, Tiểu Nha, cậu thật may mắn!'
Sao cô cảm thấy câu này hàm ý không chỉ đơn giản như vậy nhỉ?
"Tạch, tạch" cô tiếp tục gõ phím
- Cả dải ngân Hà trong ánh mắt tôi
'Cũng không có gì đâu, thực ra tớ cũng kẻ nhà người quen nhưng cảm thấy có vấn đề nên đã dọn ra ngoài rồi!'
- Tôi không biết cậu
'Vấn đề, vấn đề gì, thành phố B nổi tiếng là nơi có tiền thuê đắt nhất cả nước đấy!"
Triển Nha "...
Cô biết mà! Không cần cứ phải nhắc đi nhắc lại cái vấn đề đó đâu.
- Cả dải ngân Hà trong ánh mắt tôi
'Ở nhà bạn của mẹ mình, nhưng cô ấy có việc phải ra nước ngoài công tác nên đã sắp xếp để tớ dọn tới nhà con trai cô ấy, sau khi cô ấy ra nước ngoài tớ cũng dọn ra ngoài luôn."
Đồng loạt bốn tin nhắn trả lời đều là
'Hả?"
Hả?...hả gì chứ!
- Tôi không biết cậu
'Tiểu Nha, cậu có bị ngốc không? Dọn đi chỉ vì nhà người ta có con trai thôi à?'
- Tại Hàn Chi Nhược Y
'Não cậu bị cửa kẹp hay sao?'
- Trần Tiểu Thiên Tiên
'Không sao! À....cái người con trai của bạn mẹ cậu như thế nào, chiều cao, cân nặng, chỉ số IQ tuổi tác thế nào?'
- Tại Hàn Chi Nhược Y
'Đúng vậy, cậu mau nói đi!'
Đúng là một đám sắc nữ, nếu cô đoán không lầm phía bên kia mắt cô nàng phải sáng tới mấy triệu wat luôn rồi!
Triển Nha khẽ nhếch môi cười, vậy để cô dẫn đầu câu chuyện cho mấy cô nàng này!
- Cả dải ngân Hà trong ánh mắt tôi
'Siêu cấp đẹp trai, đẹp tới các cậu sẽ không tự chủ được mà muốn phạm tội, ba là người của nhà nước, mẹ là nhà nghiên cứu sinh học, anh ấy là sinh viên năm cuối Đại học A, là thiên tài khoa tin, đạt nhiều giải thưởng và quán quân của nhiều cuộc thi trong nước và quốc tế!'
Ngay lập tức, phản hồi là...
- Trần Tiểu Thiên Tiên
'Triển Nha, cậu lăn về đó ngay cho tớ'
- Tôi không biết cậu
'Tiểu Nha, tam sinh hữu hạnh của cậu mà cậu không biết hưởng, tớ đang là cẩu độc thân đây này!!!'
Triển Nha "ách.."
Vậy cũng quá mức đó đi!
- Giang Yên Yên
'Tiểu Nha, cậu thực may mắn'
- Tại Hàn Chi Nhược Y
'Cậu...cậu cút lên sao hỏa cho lão tử, lão tử không có người bạn nào thiếu não như vậy!!!'
- Trần Tiểu Thiên Tiên
'Cậu tư quá đi, tớ mà là cậu thì dọn đi mới là lạ, Tiểu Nha ruốt cuộc cậu chỉ biết suy nghĩ bằng dạ dày thôi à?'
Hả? Sao thành bản thân cô bị mắng vậy?
Đây thực là nhóm bạn thân của cô à!
Triển Nha vội đánh phím
- Cả dải ngân Hà trong ánh mắt tôi
'Bất quá, bây giờ tớ cũng đã dọn ra ngoài rồi, đâu còn mặt mũi nào mà quay về chứ?'
Cô đang vui vẻ độ tin nhắn của mấy tiểu lão lão trong nhóm thì...
Chiếc điện thoại đâu đó rơi trúng đầu cô, thật ra thì là sượt qua mà thôi, nếu ném trúng bây giờ cô chắc đang phải trên đường tới bệnh viện...
Họa đơn vô chí: khó khăn liên tiếp khó khăn
Đồng mệnh tương liên: cùng cảnh ngộ
Tam sinh hữu hạnh: vận may ba đời
Tư quá: suy nghĩ về lỗi lầm của mình
- Cả dải ngân Hà trong ánh mắt tôi
'Tớ đang ở thành phố B, đại học A... tình hình bây giờ quả là có chút nan giải!'
- Tôi không biết cậu
'Vậy là bây giờ cậu đang ở tiệm net?'
- Cả dải ngân Hà trong ánh mắt tôi
'Phải.'
- Trần Tiểu Thiên Tiên
'Haha, đúng là họa đơn vô chí, đồng mệnh tương liên tớ đang ở thành phố F, nhưng tớ may mắn hơn cậu tớ ở nhà bạn'
Triển Nha"..."
Ừ! Quả là may mắn hơn cô nhiều
- Giang Yên Yên
'Cậu học đại học A à? Chúc mừng cậu nha, đại học A nhiều người đánh nhau muốn sứt đầu máu chảy cũng không vào được đâu, Tiểu Nha, cậu thật may mắn!'
Sao cô cảm thấy câu này hàm ý không chỉ đơn giản như vậy nhỉ?
"Tạch, tạch" cô tiếp tục gõ phím
- Cả dải ngân Hà trong ánh mắt tôi
'Cũng không có gì đâu, thực ra tớ cũng kẻ nhà người quen nhưng cảm thấy có vấn đề nên đã dọn ra ngoài rồi!'
- Tôi không biết cậu
'Vấn đề, vấn đề gì, thành phố B nổi tiếng là nơi có tiền thuê đắt nhất cả nước đấy!"
Triển Nha "...
Cô biết mà! Không cần cứ phải nhắc đi nhắc lại cái vấn đề đó đâu.
- Cả dải ngân Hà trong ánh mắt tôi
'Ở nhà bạn của mẹ mình, nhưng cô ấy có việc phải ra nước ngoài công tác nên đã sắp xếp để tớ dọn tới nhà con trai cô ấy, sau khi cô ấy ra nước ngoài tớ cũng dọn ra ngoài luôn."
Đồng loạt bốn tin nhắn trả lời đều là
'Hả?"
Hả?...hả gì chứ!
- Tôi không biết cậu
'Tiểu Nha, cậu có bị ngốc không? Dọn đi chỉ vì nhà người ta có con trai thôi à?'
- Tại Hàn Chi Nhược Y
'Não cậu bị cửa kẹp hay sao?'
- Trần Tiểu Thiên Tiên
'Không sao! À....cái người con trai của bạn mẹ cậu như thế nào, chiều cao, cân nặng, chỉ số IQ tuổi tác thế nào?'
- Tại Hàn Chi Nhược Y
'Đúng vậy, cậu mau nói đi!'
Đúng là một đám sắc nữ, nếu cô đoán không lầm phía bên kia mắt cô nàng phải sáng tới mấy triệu wat luôn rồi!
Triển Nha khẽ nhếch môi cười, vậy để cô dẫn đầu câu chuyện cho mấy cô nàng này!
- Cả dải ngân Hà trong ánh mắt tôi
'Siêu cấp đẹp trai, đẹp tới các cậu sẽ không tự chủ được mà muốn phạm tội, ba là người của nhà nước, mẹ là nhà nghiên cứu sinh học, anh ấy là sinh viên năm cuối Đại học A, là thiên tài khoa tin, đạt nhiều giải thưởng và quán quân của nhiều cuộc thi trong nước và quốc tế!'
Ngay lập tức, phản hồi là...
- Trần Tiểu Thiên Tiên
'Triển Nha, cậu lăn về đó ngay cho tớ'
- Tôi không biết cậu
'Tiểu Nha, tam sinh hữu hạnh của cậu mà cậu không biết hưởng, tớ đang là cẩu độc thân đây này!!!'
Triển Nha "ách.."
Vậy cũng quá mức đó đi!
- Giang Yên Yên
'Tiểu Nha, cậu thực may mắn'
- Tại Hàn Chi Nhược Y
'Cậu...cậu cút lên sao hỏa cho lão tử, lão tử không có người bạn nào thiếu não như vậy!!!'
- Trần Tiểu Thiên Tiên
'Cậu tư quá đi, tớ mà là cậu thì dọn đi mới là lạ, Tiểu Nha ruốt cuộc cậu chỉ biết suy nghĩ bằng dạ dày thôi à?'
Hả? Sao thành bản thân cô bị mắng vậy?
Đây thực là nhóm bạn thân của cô à!
Triển Nha vội đánh phím
- Cả dải ngân Hà trong ánh mắt tôi
'Bất quá, bây giờ tớ cũng đã dọn ra ngoài rồi, đâu còn mặt mũi nào mà quay về chứ?'
Cô đang vui vẻ độ tin nhắn của mấy tiểu lão lão trong nhóm thì...
Chiếc điện thoại đâu đó rơi trúng đầu cô, thật ra thì là sượt qua mà thôi, nếu ném trúng bây giờ cô chắc đang phải trên đường tới bệnh viện...
Họa đơn vô chí: khó khăn liên tiếp khó khăn
Đồng mệnh tương liên: cùng cảnh ngộ
Tam sinh hữu hạnh: vận may ba đời
Tư quá: suy nghĩ về lỗi lầm của mình
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương