Cô Ấy Rất Đáng Yêu!
Chương 7
Dì Lâm Nguyệt như chợt nhớ ra điều gì đó,khẽ nhíu mày khó xử.
"Mẹ quên mất, dự án nghiên cứu của mẹ thứ bảy sẽ bắt đầu, có lẽ mẹ phải sang Úc một chuyến, ba con cũng bận rộn như vậy... cho nên... "
Đặng Tâm Minh hơi nhướn mày, nhìn người phụ nữ
"Cho nên?"
Thứ bảy chẳng phải là ngày mai sao, dì Lâm Nguyệt sắp phải ra nước ngoài sao?
Tuy có hơi buồn không rõ, nhưng cô cũng không nói gì, dù sao... dù sao đó cũng là công việc của dì ấy!
Cô chỉ thấy dì Lâm Nguyệt nở nụ cười có chút gượng gạo, sau đó liền không do dự nói liền một mạch
"Cho nên, cho nên mẹ không thể để Tiểu Nha ở nhà một mình được, mẹ không an tâm khi em không có ai chăm sóc, nên cứ để Tiểu Nha dọn đến nhà con ở một thời gian đi, mặc dù độ an tâm của mẹ về con không cao lắm nhưng vẫn hơn để Tiểu Nha ở nhà một mình."
Tiểu Nha!
Là cô!
Tại sao lại bị chuyển tới ở chung với đại ma đầu rồi, rốt cuộc...
...chuyện gì đang xảy ra vậy?
Trong tình trạng sững sờ cô vốn định dơ tay từ chối thì người bên cạnh đã nhanh hơn một bước.
"Không được."
Đặng Tâm Minh rất lạnh lùng, cũng rất dứt khoát, vờ như không muốn có chút quan hệ nào với cô, tuy cô cũng muốn như vậy nhưng nghe anh nói lòng vẫn có chút không vui vô cớ
Ở chung với người này sao? Cô thực không cam nổi đâu!
Cô vội lắc đầu, nặn ra một nụ cười
"Dì ơi, không cần đâu, con có thể tới ơn KTX trường cũng được mà!"
Nghe cô nói vậy, dì Lâm Nguyệt thở dài não nề
"Làm sao như vậy được, dì đã hứa với Sở Mạn sẽ chăm sóc tốt cho con, sao có thể để con ở KTX được, ở đó làm sao tốt được chứ!"
Cô đâu còn là trẻ con, cô có thể tự chăm sóc mình mà.
Người bên cạnh nghe vậy lạnh lùng nói
"Đãi ngộ trường đại học A rất tốt"
Cô gật đầu tán thành
Chỉ thấy dì Lâm Nguyệt bốc khói trên đầu, ấn đường đen thui
"Cái thằng bé này, mẹ nói thế thì cứ thế đi,không cần bàn cãi nữa, Tiểu Nha sẽ kẻ chỗ con một thời gian... "
Dừng lại một chút dì Lâm Nguyệt nheo mắt chậm rãi nói tiếp.
"Nếu không...ta sẽ cắt đứt quan hệ với con."
Cô "...."
!!!!!!!
Triển Nha đang uống nước nghe thấy những lời này bỗng nhiên sặc, ho sù sụ, dì Lâm Nguyệt vội lấy khăn giấy cho, lo lắng
"Đứa bé này, sao uống nước cũng để bị sặc vậy?"
Cô có thể nói do dì và đại ma đầu bên cạnh không?
Không thể!
Cô chỉ còn nước lắc đầu, nhận lấy giấy lau, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn đỏ bừng lên
"Con... con không sao ạ!"
Thực muốn tìm một cái lỗ để chui xuống mà
Hazzzz!!!
Đặng trung Dũng trầm giọng
"Mẹ con nói không sai, dù gì Triển Nha cô bé cũng mới lên thành phố B, thường nói khách tuỳ chủ tiện, nhưng chiếu theo đạo lý con vẫn nên tiếp đãi khách thật tốt, dù không nể mặt ba mẹ cũng con cũng nên nể mặt vợ chồng dì Sở"
Cô thấy hơi xấu hổ, dù gì cũng là đi hay ở mà thôi cần gì phải nói nhiều như vậy chứ, lại còn làm phiền người khác, thực ra cô có thể thuê phòng ở, mặc dù chi phí đúng là hơi đắt một chút
Nhìn cái cần cổ đỏ hồng của cô, mi tâm anh hơi nhíu lại, gương mặt vẫn lạnh hơn băng cuối năm
"Tuỳ hai người."
Sau đó không có thêm bất cứ hành động dư thừa nào, lạnh lùng đứng dậy đi ra ngoài, cô cảm thấy anh làm vậy cũng không sai chút nào, cô và anh thì có quan hệ gì chứ. Đợi anh đi xa cô mới nhỏ giọng nói với dì Lâm Nguyệt
"Dì à! Thực ra con có thể thuê phòng trọ ở KTX cũng không sao, sức khỏe của con rất tốt!"
Dì lâm Nguyệt dịu dàng xoa đầu cô
"Tiểu Nha, dì biết con thường nghĩ cho người khác, nhưng con cũng nên quan tâm đến bản thân mình một chút, thằng bé này ấy à, cũng chỉ là ngạo kiều mà thôi.
Triển Nha ngậm miệng quyết định không nói thêm gì nữa.
Ngạo kiều: ngoài lạnh trong nóng
"Mẹ quên mất, dự án nghiên cứu của mẹ thứ bảy sẽ bắt đầu, có lẽ mẹ phải sang Úc một chuyến, ba con cũng bận rộn như vậy... cho nên... "
Đặng Tâm Minh hơi nhướn mày, nhìn người phụ nữ
"Cho nên?"
Thứ bảy chẳng phải là ngày mai sao, dì Lâm Nguyệt sắp phải ra nước ngoài sao?
Tuy có hơi buồn không rõ, nhưng cô cũng không nói gì, dù sao... dù sao đó cũng là công việc của dì ấy!
Cô chỉ thấy dì Lâm Nguyệt nở nụ cười có chút gượng gạo, sau đó liền không do dự nói liền một mạch
"Cho nên, cho nên mẹ không thể để Tiểu Nha ở nhà một mình được, mẹ không an tâm khi em không có ai chăm sóc, nên cứ để Tiểu Nha dọn đến nhà con ở một thời gian đi, mặc dù độ an tâm của mẹ về con không cao lắm nhưng vẫn hơn để Tiểu Nha ở nhà một mình."
Tiểu Nha!
Là cô!
Tại sao lại bị chuyển tới ở chung với đại ma đầu rồi, rốt cuộc...
...chuyện gì đang xảy ra vậy?
Trong tình trạng sững sờ cô vốn định dơ tay từ chối thì người bên cạnh đã nhanh hơn một bước.
"Không được."
Đặng Tâm Minh rất lạnh lùng, cũng rất dứt khoát, vờ như không muốn có chút quan hệ nào với cô, tuy cô cũng muốn như vậy nhưng nghe anh nói lòng vẫn có chút không vui vô cớ
Ở chung với người này sao? Cô thực không cam nổi đâu!
Cô vội lắc đầu, nặn ra một nụ cười
"Dì ơi, không cần đâu, con có thể tới ơn KTX trường cũng được mà!"
Nghe cô nói vậy, dì Lâm Nguyệt thở dài não nề
"Làm sao như vậy được, dì đã hứa với Sở Mạn sẽ chăm sóc tốt cho con, sao có thể để con ở KTX được, ở đó làm sao tốt được chứ!"
Cô đâu còn là trẻ con, cô có thể tự chăm sóc mình mà.
Người bên cạnh nghe vậy lạnh lùng nói
"Đãi ngộ trường đại học A rất tốt"
Cô gật đầu tán thành
Chỉ thấy dì Lâm Nguyệt bốc khói trên đầu, ấn đường đen thui
"Cái thằng bé này, mẹ nói thế thì cứ thế đi,không cần bàn cãi nữa, Tiểu Nha sẽ kẻ chỗ con một thời gian... "
Dừng lại một chút dì Lâm Nguyệt nheo mắt chậm rãi nói tiếp.
"Nếu không...ta sẽ cắt đứt quan hệ với con."
Cô "...."
!!!!!!!
Triển Nha đang uống nước nghe thấy những lời này bỗng nhiên sặc, ho sù sụ, dì Lâm Nguyệt vội lấy khăn giấy cho, lo lắng
"Đứa bé này, sao uống nước cũng để bị sặc vậy?"
Cô có thể nói do dì và đại ma đầu bên cạnh không?
Không thể!
Cô chỉ còn nước lắc đầu, nhận lấy giấy lau, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn đỏ bừng lên
"Con... con không sao ạ!"
Thực muốn tìm một cái lỗ để chui xuống mà
Hazzzz!!!
Đặng trung Dũng trầm giọng
"Mẹ con nói không sai, dù gì Triển Nha cô bé cũng mới lên thành phố B, thường nói khách tuỳ chủ tiện, nhưng chiếu theo đạo lý con vẫn nên tiếp đãi khách thật tốt, dù không nể mặt ba mẹ cũng con cũng nên nể mặt vợ chồng dì Sở"
Cô thấy hơi xấu hổ, dù gì cũng là đi hay ở mà thôi cần gì phải nói nhiều như vậy chứ, lại còn làm phiền người khác, thực ra cô có thể thuê phòng ở, mặc dù chi phí đúng là hơi đắt một chút
Nhìn cái cần cổ đỏ hồng của cô, mi tâm anh hơi nhíu lại, gương mặt vẫn lạnh hơn băng cuối năm
"Tuỳ hai người."
Sau đó không có thêm bất cứ hành động dư thừa nào, lạnh lùng đứng dậy đi ra ngoài, cô cảm thấy anh làm vậy cũng không sai chút nào, cô và anh thì có quan hệ gì chứ. Đợi anh đi xa cô mới nhỏ giọng nói với dì Lâm Nguyệt
"Dì à! Thực ra con có thể thuê phòng trọ ở KTX cũng không sao, sức khỏe của con rất tốt!"
Dì lâm Nguyệt dịu dàng xoa đầu cô
"Tiểu Nha, dì biết con thường nghĩ cho người khác, nhưng con cũng nên quan tâm đến bản thân mình một chút, thằng bé này ấy à, cũng chỉ là ngạo kiều mà thôi.
Triển Nha ngậm miệng quyết định không nói thêm gì nữa.
Ngạo kiều: ngoài lạnh trong nóng
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương