Cô Ấy Rất Đáng Yêu!
Chương 84: Chương 76-2
Đường Tiểu Tịch liền học thói quen của Cố Tịch Nam xoa đầu cô,
"Bé con, hôm nay là sinh nhật của họ Đường ta, đến muộn nhất định bị phạt đó, còn dám từ chối ta nhất định không để ngươi đi!"
Triển Nha nhìn Cố Tịch Nam chỉ thấy cậu ta cười cười, ánh mắt rất vui vẻ, Triển Nha tuy đã dùng mọi biện pháp thuyết phục cô nàng bên cạnh nhưng vẫn bị phạt uống ba chén rượu, chất lỏng như khuấy đảo bên trong lồng ngực, nóng ran, đầu cũng có chút nhẹ, lơ lửng kỳ lạ, chưa đến nỗi say tới không biết trời đất, Triển Nha ngồi xuống ghế nhìn Đường Tiểu Tịch trên kia đang hát, mở ra sân khấu lấp lánh ánh đèn, sau đó các cặp đôi nam thanh nữ tú cùng nhau nhảy một bản nhạc, giọng ca ngọt ngào trong trẻo, nhạc công hòa tâm hồn mình vào từng tiết tấu, tất cả như làm nên một thứ gì đẹp đẽ nhất, khiến người chứng kiến không khỏi rung động
Cố Tịch Nam mời cô cùng nhảy nhưng vì bản thân không biết nên đã từ chối cậu ta, lúc nhỏ thích xem phim truyền hình còn nhớ không biết nhảy nhất định sẽ dẫm lên chân người khác, rất là quê mùa, huống hồ cô cảm thấy người mình có chút nhẹ bẫng, má cũng hơi nóng sau đó liền uống mấy cốc nước
Nhìn thấy Cố Thiếu Hàng cùng Đường Tiểu Tịch nhảy một bản, lại thấy cô nàng cưỡng hôn anh ta trước cặp mắt trầm trồ của bao nhiêu người, Triển Nha ngồi phía dưới không nhịn được liền cười xem ra cô nàng say tới quên luôn trời đất rồi, cảm thấy cô bạn mình khi say thật dũng cảm
Tiếng nhạc du dương chầm chậm lướt qua, Triển Nha vì cảm thấy đói bụng nên ăn mấy cái bánh kem, không ngờ trong bánh trái cây cũng có rượ[email protected]@
Đúng là rượu nhẹ đã say, Triển Nha nhìn giờ trên điện thoại, hơn mười giờ tối rồi, thiết nghĩ cô nên về nhà sớm
Vừa tính đứng lên bản thân đã trở nên mềm tới đứng không vững may mà Cố Tịch Nam nhanh chóng giữ lấy cô
"Triển Nha, cậu không sao đấy chứ?"
Cố đưa tay xoa trán liền mỉm cười lắc đầu, nụ cười lúc này quả thực có chút ngốc nghếch
"Không sao, hơi chóng mặt một chút, muộn rồi, tôi phải về nhà đây."
Cố Tịch Nam khẽ mỉm cười, tay vẫn giữ lấy vai cô
"Đang vui như vậy cậu về sớm làm gì, Đường Tiểu Tịch mà biết nhất định không cho cậu đi đâu, có ai đang đợi cậu ở nhà sao?"
Triển Nha "..."
Trong lòng luôn muốn đánh cho cậu ta một trận
Nhưng tay chân lúc này rất mềm, cô đành lườm cậu ta
"Cậu im đi, tôi buồn ngủ, tôi muốn về nhà ngủ!"
Cố Tịch Nam lần này bật cười thành tiếng, nhìn mặt cô đỏ hồng, ánh mắt long lanh, cảm thấy cô gái này khi say không ngờ lại đáng yêu tới như vậy
Cứ tưởng cậu ta đang cười nhạo mình, Triển Nha liền dùng lực đẩy cậu ta ra, nhìn cô loạng choạng sắp ngã Cố Tịch Nam dở khóc dở cười muốn đưa tay ra đỡ thì Triển Nha bị một cánh tay túm lấy kéo vào lồng ngực ấm áp, mùi hương thanh lạnh quen thuộc như bao phủ lấy cơ thể cô, cô gái nửa tỉnh nửa say ngước mắt nhìn, là Đặng Tâm Minh, vì người này đứng ngược sáng nên cô không thấy rõ nét mặt anh, Đặng Tâm Minh đang mặc âu phục màu đen, rõ ràng là chưa về nhà, vừa tan làm đã tới đây tìm cô sao?
Triển Nha liền gạt bỏ hết phòng thủ của mình đưa tay ôm lấy anh, cô biết bản thân mình say rồi, áp má vào bờ vai rộng của anh cô thì thầm, giọng nói mềm mại như trái tim cô lúc này vậy
"Chúng ta về nhà có được không?"
Đặng Tâm Minh giọng nói hơi khàn, có chút trầm
"Được."
Triển Nha nhắm mắt gục đầu lên vai anh, trong cơn mơ cô khẽ mỉm cười...
Cố Tịch Nam nhìn người hai trước mặt liền có chút ngạc nhiên, cậu ta không ngờ cô và Đặng Tâm Minh quen biết, lại còn thân thiết như vậy. Nhìn cô gái hoàn toàn không đề phòng cậu ta như nhận ra điều gì đó, hơi nhếch miệng cười, nụ cười kia có chút đau lòng...
Sự xuất hiện của Đặng Tâm Minh làm cho bữa tiệc sinh nhật trở nên náo động hơn
"Người đó là ai vậy? đẹp trai quá đi!"
"Đúng vậy, khí chất quả thực rất khác người!"
"Không phải đối tác làm ăn của Đường lão gia đấy chứ? nhìn còn trẻ như vậy a!"
"Thực sự rất soái đó!"
"Giống đại minh tinh quá đi a!"
"Thật muốn nhận làm lão công mà!"
"Xem đi, người ta đã là hoa có chủ rồi!"
"Như vậy thì làm sao chứ? tôi có thể đập chậu cướp hoa đấy!"
...
Thật may Triển Nha không nghe thấy những lời này
Đường Vân liền nghe lời quản gia ra bên ngoài xem
"Đặng Tổng, hôm nay cậu có nhã hứng tới đây có việc gì sao?"
Đặng Tâm Minh đưa mắt nhìn Cố Tịch Nam trước mặt sau đó nhìn Triển Nha trong lòng ngủ say tới quên trời đất, anh mỉm cười lịch sự
"Chỉ là tới đón người, làm phiền Đường lão gia rồi."
"Không phiền, không phiền."
Đường Vân mỉm cười khách khí, Đặng Thị là tập đoàn lớn, lại là đối tác làm ăn của ông, Đường Vân quả thực nể phục chàng trai trẻ này, còn chưa quá lớn tuổi mà tài năng tới như vậy
Cố Thiếu Hàng trên kia nhìn cục diện phía dưới khẽ thở dài, Đặng Tâm Minh cậu nhất định đã bị tình yêu là cho mê muội rồi mà!
Không để tâm những ánh mắt xung quanh, Đặng Tâm Minh nhanh chóng bế Triển Nha rời khỏi nơi đông người này
Từ nhà Đường Tiểu Tịch trở về Thượng Uyển Triển Nha đều ngủ say như chết vậy, nếu không phải Đặng Tâm Minh đưa tay giữ lấy đầu cô, Triển Nha đã đập đầu vào kính tới vỡ trong vô thức rồi
Cảm giác có chút túc giận cô gái này, dám để bản thân mình say tới như vậy, nếu đêm nay anh không tới đó thực sự không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Tưởng Viên lái xe vào Thượng Uyển cúi đầu chào Boss sau đó nhanh chóng rời đi, Đặng Tâm Minh ôm cô trong lòng hận không thể đánh thức cô dậy
...
Đều không hiểu - Yihuik Dĩ Tuệ
"Bé con, hôm nay là sinh nhật của họ Đường ta, đến muộn nhất định bị phạt đó, còn dám từ chối ta nhất định không để ngươi đi!"
Triển Nha nhìn Cố Tịch Nam chỉ thấy cậu ta cười cười, ánh mắt rất vui vẻ, Triển Nha tuy đã dùng mọi biện pháp thuyết phục cô nàng bên cạnh nhưng vẫn bị phạt uống ba chén rượu, chất lỏng như khuấy đảo bên trong lồng ngực, nóng ran, đầu cũng có chút nhẹ, lơ lửng kỳ lạ, chưa đến nỗi say tới không biết trời đất, Triển Nha ngồi xuống ghế nhìn Đường Tiểu Tịch trên kia đang hát, mở ra sân khấu lấp lánh ánh đèn, sau đó các cặp đôi nam thanh nữ tú cùng nhau nhảy một bản nhạc, giọng ca ngọt ngào trong trẻo, nhạc công hòa tâm hồn mình vào từng tiết tấu, tất cả như làm nên một thứ gì đẹp đẽ nhất, khiến người chứng kiến không khỏi rung động
Cố Tịch Nam mời cô cùng nhảy nhưng vì bản thân không biết nên đã từ chối cậu ta, lúc nhỏ thích xem phim truyền hình còn nhớ không biết nhảy nhất định sẽ dẫm lên chân người khác, rất là quê mùa, huống hồ cô cảm thấy người mình có chút nhẹ bẫng, má cũng hơi nóng sau đó liền uống mấy cốc nước
Nhìn thấy Cố Thiếu Hàng cùng Đường Tiểu Tịch nhảy một bản, lại thấy cô nàng cưỡng hôn anh ta trước cặp mắt trầm trồ của bao nhiêu người, Triển Nha ngồi phía dưới không nhịn được liền cười xem ra cô nàng say tới quên luôn trời đất rồi, cảm thấy cô bạn mình khi say thật dũng cảm
Tiếng nhạc du dương chầm chậm lướt qua, Triển Nha vì cảm thấy đói bụng nên ăn mấy cái bánh kem, không ngờ trong bánh trái cây cũng có rượ[email protected]@
Đúng là rượu nhẹ đã say, Triển Nha nhìn giờ trên điện thoại, hơn mười giờ tối rồi, thiết nghĩ cô nên về nhà sớm
Vừa tính đứng lên bản thân đã trở nên mềm tới đứng không vững may mà Cố Tịch Nam nhanh chóng giữ lấy cô
"Triển Nha, cậu không sao đấy chứ?"
Cố đưa tay xoa trán liền mỉm cười lắc đầu, nụ cười lúc này quả thực có chút ngốc nghếch
"Không sao, hơi chóng mặt một chút, muộn rồi, tôi phải về nhà đây."
Cố Tịch Nam khẽ mỉm cười, tay vẫn giữ lấy vai cô
"Đang vui như vậy cậu về sớm làm gì, Đường Tiểu Tịch mà biết nhất định không cho cậu đi đâu, có ai đang đợi cậu ở nhà sao?"
Triển Nha "..."
Trong lòng luôn muốn đánh cho cậu ta một trận
Nhưng tay chân lúc này rất mềm, cô đành lườm cậu ta
"Cậu im đi, tôi buồn ngủ, tôi muốn về nhà ngủ!"
Cố Tịch Nam lần này bật cười thành tiếng, nhìn mặt cô đỏ hồng, ánh mắt long lanh, cảm thấy cô gái này khi say không ngờ lại đáng yêu tới như vậy
Cứ tưởng cậu ta đang cười nhạo mình, Triển Nha liền dùng lực đẩy cậu ta ra, nhìn cô loạng choạng sắp ngã Cố Tịch Nam dở khóc dở cười muốn đưa tay ra đỡ thì Triển Nha bị một cánh tay túm lấy kéo vào lồng ngực ấm áp, mùi hương thanh lạnh quen thuộc như bao phủ lấy cơ thể cô, cô gái nửa tỉnh nửa say ngước mắt nhìn, là Đặng Tâm Minh, vì người này đứng ngược sáng nên cô không thấy rõ nét mặt anh, Đặng Tâm Minh đang mặc âu phục màu đen, rõ ràng là chưa về nhà, vừa tan làm đã tới đây tìm cô sao?
Triển Nha liền gạt bỏ hết phòng thủ của mình đưa tay ôm lấy anh, cô biết bản thân mình say rồi, áp má vào bờ vai rộng của anh cô thì thầm, giọng nói mềm mại như trái tim cô lúc này vậy
"Chúng ta về nhà có được không?"
Đặng Tâm Minh giọng nói hơi khàn, có chút trầm
"Được."
Triển Nha nhắm mắt gục đầu lên vai anh, trong cơn mơ cô khẽ mỉm cười...
Cố Tịch Nam nhìn người hai trước mặt liền có chút ngạc nhiên, cậu ta không ngờ cô và Đặng Tâm Minh quen biết, lại còn thân thiết như vậy. Nhìn cô gái hoàn toàn không đề phòng cậu ta như nhận ra điều gì đó, hơi nhếch miệng cười, nụ cười kia có chút đau lòng...
Sự xuất hiện của Đặng Tâm Minh làm cho bữa tiệc sinh nhật trở nên náo động hơn
"Người đó là ai vậy? đẹp trai quá đi!"
"Đúng vậy, khí chất quả thực rất khác người!"
"Không phải đối tác làm ăn của Đường lão gia đấy chứ? nhìn còn trẻ như vậy a!"
"Thực sự rất soái đó!"
"Giống đại minh tinh quá đi a!"
"Thật muốn nhận làm lão công mà!"
"Xem đi, người ta đã là hoa có chủ rồi!"
"Như vậy thì làm sao chứ? tôi có thể đập chậu cướp hoa đấy!"
...
Thật may Triển Nha không nghe thấy những lời này
Đường Vân liền nghe lời quản gia ra bên ngoài xem
"Đặng Tổng, hôm nay cậu có nhã hứng tới đây có việc gì sao?"
Đặng Tâm Minh đưa mắt nhìn Cố Tịch Nam trước mặt sau đó nhìn Triển Nha trong lòng ngủ say tới quên trời đất, anh mỉm cười lịch sự
"Chỉ là tới đón người, làm phiền Đường lão gia rồi."
"Không phiền, không phiền."
Đường Vân mỉm cười khách khí, Đặng Thị là tập đoàn lớn, lại là đối tác làm ăn của ông, Đường Vân quả thực nể phục chàng trai trẻ này, còn chưa quá lớn tuổi mà tài năng tới như vậy
Cố Thiếu Hàng trên kia nhìn cục diện phía dưới khẽ thở dài, Đặng Tâm Minh cậu nhất định đã bị tình yêu là cho mê muội rồi mà!
Không để tâm những ánh mắt xung quanh, Đặng Tâm Minh nhanh chóng bế Triển Nha rời khỏi nơi đông người này
Từ nhà Đường Tiểu Tịch trở về Thượng Uyển Triển Nha đều ngủ say như chết vậy, nếu không phải Đặng Tâm Minh đưa tay giữ lấy đầu cô, Triển Nha đã đập đầu vào kính tới vỡ trong vô thức rồi
Cảm giác có chút túc giận cô gái này, dám để bản thân mình say tới như vậy, nếu đêm nay anh không tới đó thực sự không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Tưởng Viên lái xe vào Thượng Uyển cúi đầu chào Boss sau đó nhanh chóng rời đi, Đặng Tâm Minh ôm cô trong lòng hận không thể đánh thức cô dậy
...
Đều không hiểu - Yihuik Dĩ Tuệ
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương