Cô Ấy Rất Đáng Yêu!
Chương 88
Triển Nha nhìn người bên cạnh mình, môi không nhịn được mà cong lên, đây là đang giúp cô thị uy đấy à
"Em đang không biết chọn cái nào." Cô nhìn anh mỉm cười
Nhân viên cửa hàng có chút ngẩn ra trước nhan sắc lãnh đạm của người đàn ông này, vừa muốn chỉnh lại nhan sắc thì quản lý đã nhanh chóng đi tới, ông ta nhìn Đặng Tâm Minh nở nụ cười hiếu khách, lời nói cử chỉ rõ ràng vô cùng nịnh nọt, xu nịnh
"Đặng Tổng, không ngờ hôm nay cậu lại tới cửa hàng chúng tôi, cậu xem, chậm trễ quá thật không kịp đón tiếp."
Đặng Tâm Minh hơi đưa mắt nhìn Hạ Thần và Lương Sở Giao lại nhìn đĩa nhạc than trên tay bọn họ hơi nhíu mày, anh nhìn Triển Nha có chút thâm trầm
"Không phải em nói thích nghe nhạc của Betthoven sao?"
Triển Nha cảm thấy người này thực sự quá là tinh ý, không làm cho cục tình báo thật uổng cho đất nước -_-
Nhân viên cửa hàng hơi cúi đầu, người này tuyệt đối không thể xem nhẹ,
"Hôm nay đĩa nhạc Betthoven vừa hay đã bán hết, vị tiểu thư này xem có thể..."
Quản lý nhìn sắc mắt Đặng Tâm Minh liền có chút lo lắng, người ta thì thiếu gì cách mua chứ, quan trọng cô gái đó chính là người mà họ Đặng kia quan tâm, ông ta còn chưa muốn đắc tội với người thừa kế của Đặng Thị
"Ai da, cô xem không phải còn một đĩa nhạc trên tay hai người kia sao, mau lấy cho vị tiểu thư này nhanh đi."
Lương Sở Giao nhìn ánh mắt của người quản lý rõ ràng là hướng về đĩa nhạc trên tay mình, liền nắm chặt cô ta mở miệng không vui
"Các người làm ăn kiểu gì vậy, là tôi mua trước, các người dám phân biệt khách hàng sao?"
Hạ Thần nhìn sắc mặt cô lạnh nhạt liền nhíu mày, Triển Nha cũng cảm thấy không nên tranh dành đồ với Lương Sở Giao, hơn nữa bây giờ cô ta còn có thai....
Quan trọng cô không muốn kéo Đặng Tâm Minh vào chuyện này...
Triển Nha nắm tay anh nở nụ cười ngọt ngào, có chút tinh nghịch
"Em đột nhiên không thích Betthoven nữa, âm nhạc của Mozart cũng không phải rất hay sao!"
Đặng Tâm Minh nhìn bàn tay nhỏ nhắn của cô, lại nhìn ánh mắt trong trẻo ấy khiến anh khẽ mỉm cười
"Em thích là được."
Triển Nha "..."
Lại mặt đỏ tim rung nữa rồi....
Hạ Thần nhìn hai người trước mặt trong lòng rõ ràng không vui, trước kia cũng có một cô gái cười với cậu ta, nhìn cậu ta bằng một ánh mắt ấm áp như vậy...
Lương Sở Giao nắm chặt tay mình, móng tay găm vào da thịt, Triển Nha từ lúc nào câu được một con cá to tới như vậy, cô ta nhận ra đây chính là Đặng Tâm Minh nam thần đại học A, hiện tại chính là người thừa kế Đặng Thị, đừng nói là mua một đĩa nhạc, ngay cả trung tâm thương mại cũng là của người này
Muốn mua đĩa nhạc sao?
Đây rõ ràng là đang cưng chiều Triển Nha....
Lại nhìn quản lý khép nép như vậy, người này tâm thế cao ngạo tại sao lại có thể ở bên cạnh người như Triển Nha chứ!
Đương nhiên vì ôm được một cái đùi to, Triển Nha nhanh chóng mua được đĩa nhạc nhanh chóng rời khỏi nơi có hai cặp mắt không mấy ưa thích đang nhìn mình-_-
Cuối cùng để lại một người khó tin, một người ghen tỵ
Tới bãi đỗ xe, Triển Nha liền ôm lấy cánh tay anh
"Cảm ơn anh nhé, Đặng đại nhân!"
Đặng Tâm Minh dừng bước nhìn cô, ánh mắt trầm tĩnh ấy sâu phía trong là lớp sóng náo động cả mặt biển, anh đưa tay ôm cô vào lòng, tì cằm lên đầu cô
"Lần sau nhất định không được để bản thân chịu ủy khuất nữa biết không?"
Cảm giác ngọt ngào chính là như thế nào....
Chính là lúc này đây....
....
Sang năm mới Triển Nha quay về nhà thăm gia đình mình, chớp mắt mấy ngày nghỉ lễ nhanh chóng trôi qua, sức khỏe mẹ cô đã tốt hơn rất nhiều, gia đình ấm áp, đến lúc tạm biệt cô lại có chút lưu luyến không nỡ rời đi...
Thời gian cứ trôi như vậy, cô học tập, anh làm việc, Triển Nha hiện tại đã là sinh viên năm hai, thời gian đôi khi như một cái chớp mắt, nhanh tới như vậy...
Thời tiết dần ấm lên, tối đó cô nằm trong lòng anh tận hưởng sự ấm áp, ngân nga câu hát mà bản thân vừa mới nghe, chỉ là bất giác cô thì thầm
"Will you marry me?"
Cô chỉ đơn thuần hỏi vu vơ như con gió đến từ mặt biển nhưng không ngờ người nào đó lại trả lời, Đặng Tâm Minh nắm lấy tay cô, giọng anh trầm thấp, dịu dàng đến kỳ lạ
"Yes, I do!"
"..."
Triển Nha kể từ hôm đó không bao giờ dám nói trước khi nghĩ nữa....
Lời cô là thật, lời anh cũng là thật...
Trái tim một phen rung rinh, cảm giác ngọt ngào lan tràn tới rừng tế bào trong cơ thể
- Đặng Tâm Minh em hận không thể nói với cả thế giới này anh chính là của em...-
....
Chương sau: ~
"Em đang không biết chọn cái nào." Cô nhìn anh mỉm cười
Nhân viên cửa hàng có chút ngẩn ra trước nhan sắc lãnh đạm của người đàn ông này, vừa muốn chỉnh lại nhan sắc thì quản lý đã nhanh chóng đi tới, ông ta nhìn Đặng Tâm Minh nở nụ cười hiếu khách, lời nói cử chỉ rõ ràng vô cùng nịnh nọt, xu nịnh
"Đặng Tổng, không ngờ hôm nay cậu lại tới cửa hàng chúng tôi, cậu xem, chậm trễ quá thật không kịp đón tiếp."
Đặng Tâm Minh hơi đưa mắt nhìn Hạ Thần và Lương Sở Giao lại nhìn đĩa nhạc than trên tay bọn họ hơi nhíu mày, anh nhìn Triển Nha có chút thâm trầm
"Không phải em nói thích nghe nhạc của Betthoven sao?"
Triển Nha cảm thấy người này thực sự quá là tinh ý, không làm cho cục tình báo thật uổng cho đất nước -_-
Nhân viên cửa hàng hơi cúi đầu, người này tuyệt đối không thể xem nhẹ,
"Hôm nay đĩa nhạc Betthoven vừa hay đã bán hết, vị tiểu thư này xem có thể..."
Quản lý nhìn sắc mắt Đặng Tâm Minh liền có chút lo lắng, người ta thì thiếu gì cách mua chứ, quan trọng cô gái đó chính là người mà họ Đặng kia quan tâm, ông ta còn chưa muốn đắc tội với người thừa kế của Đặng Thị
"Ai da, cô xem không phải còn một đĩa nhạc trên tay hai người kia sao, mau lấy cho vị tiểu thư này nhanh đi."
Lương Sở Giao nhìn ánh mắt của người quản lý rõ ràng là hướng về đĩa nhạc trên tay mình, liền nắm chặt cô ta mở miệng không vui
"Các người làm ăn kiểu gì vậy, là tôi mua trước, các người dám phân biệt khách hàng sao?"
Hạ Thần nhìn sắc mặt cô lạnh nhạt liền nhíu mày, Triển Nha cũng cảm thấy không nên tranh dành đồ với Lương Sở Giao, hơn nữa bây giờ cô ta còn có thai....
Quan trọng cô không muốn kéo Đặng Tâm Minh vào chuyện này...
Triển Nha nắm tay anh nở nụ cười ngọt ngào, có chút tinh nghịch
"Em đột nhiên không thích Betthoven nữa, âm nhạc của Mozart cũng không phải rất hay sao!"
Đặng Tâm Minh nhìn bàn tay nhỏ nhắn của cô, lại nhìn ánh mắt trong trẻo ấy khiến anh khẽ mỉm cười
"Em thích là được."
Triển Nha "..."
Lại mặt đỏ tim rung nữa rồi....
Hạ Thần nhìn hai người trước mặt trong lòng rõ ràng không vui, trước kia cũng có một cô gái cười với cậu ta, nhìn cậu ta bằng một ánh mắt ấm áp như vậy...
Lương Sở Giao nắm chặt tay mình, móng tay găm vào da thịt, Triển Nha từ lúc nào câu được một con cá to tới như vậy, cô ta nhận ra đây chính là Đặng Tâm Minh nam thần đại học A, hiện tại chính là người thừa kế Đặng Thị, đừng nói là mua một đĩa nhạc, ngay cả trung tâm thương mại cũng là của người này
Muốn mua đĩa nhạc sao?
Đây rõ ràng là đang cưng chiều Triển Nha....
Lại nhìn quản lý khép nép như vậy, người này tâm thế cao ngạo tại sao lại có thể ở bên cạnh người như Triển Nha chứ!
Đương nhiên vì ôm được một cái đùi to, Triển Nha nhanh chóng mua được đĩa nhạc nhanh chóng rời khỏi nơi có hai cặp mắt không mấy ưa thích đang nhìn mình-_-
Cuối cùng để lại một người khó tin, một người ghen tỵ
Tới bãi đỗ xe, Triển Nha liền ôm lấy cánh tay anh
"Cảm ơn anh nhé, Đặng đại nhân!"
Đặng Tâm Minh dừng bước nhìn cô, ánh mắt trầm tĩnh ấy sâu phía trong là lớp sóng náo động cả mặt biển, anh đưa tay ôm cô vào lòng, tì cằm lên đầu cô
"Lần sau nhất định không được để bản thân chịu ủy khuất nữa biết không?"
Cảm giác ngọt ngào chính là như thế nào....
Chính là lúc này đây....
....
Sang năm mới Triển Nha quay về nhà thăm gia đình mình, chớp mắt mấy ngày nghỉ lễ nhanh chóng trôi qua, sức khỏe mẹ cô đã tốt hơn rất nhiều, gia đình ấm áp, đến lúc tạm biệt cô lại có chút lưu luyến không nỡ rời đi...
Thời gian cứ trôi như vậy, cô học tập, anh làm việc, Triển Nha hiện tại đã là sinh viên năm hai, thời gian đôi khi như một cái chớp mắt, nhanh tới như vậy...
Thời tiết dần ấm lên, tối đó cô nằm trong lòng anh tận hưởng sự ấm áp, ngân nga câu hát mà bản thân vừa mới nghe, chỉ là bất giác cô thì thầm
"Will you marry me?"
Cô chỉ đơn thuần hỏi vu vơ như con gió đến từ mặt biển nhưng không ngờ người nào đó lại trả lời, Đặng Tâm Minh nắm lấy tay cô, giọng anh trầm thấp, dịu dàng đến kỳ lạ
"Yes, I do!"
"..."
Triển Nha kể từ hôm đó không bao giờ dám nói trước khi nghĩ nữa....
Lời cô là thật, lời anh cũng là thật...
Trái tim một phen rung rinh, cảm giác ngọt ngào lan tràn tới rừng tế bào trong cơ thể
- Đặng Tâm Minh em hận không thể nói với cả thế giới này anh chính là của em...-
....
Chương sau: ~
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương