Cô Ấy Thuộc Về Tôi

Chương 1: nỗi sợ của cô đối với hắn



"Á Ly em đừng hòng trốn thoát khỏi tôi"~~~cơ thể người đàn ông như có tảng đá đè nặng, hơi thở mang men rượu. Gương mặt lạnh lùng, âm hiểm hắn ta nhìn vào tấm ảnh mà hắn đã cất giữ bấy lâu.

~~ Ở vùng đảo nhỏ ~~

Á Ly đang đi dạo bên cạnh bãi biển, tiếng sóng tạt vào bờ theo từng cơn, mùi của biển đánh úp vào khứu giác của cô. Khiến cơ thể cô thoải mái và cảm giác tự do.

Đây là hòn đảo nhỏ không quá nhiều dân cư sống, khách du lịch cũng ít người đến. Nên ở đây an toàn trong một khoản thời gian dài.

Nhớ lại khoản thời gian trước cuộc sống của cô như địa ngục, phải sống với một tên ma vương khiến cuộc sống cô trở nên bất an mỗi ngày.

Rất khó để trốn thoát khỏi người đàn ông đó, may mắn cô có quen được người bạn cũ làm hồ sơ giả cho người khác. Cô phải trốn chạy đường rừng và tới đây bằng tàu thủy mới tránh khỏi camera đường phố.

Hắn sẽ kiếm được cô khá lâu, bởi vì cô biết hắn sẽ không bao giờ buông tha cho cô.

Cắt đứt mọi thông tin liên lạc với người nhà cô một mình sống ở nơi đây. Nơi đây ít người sinh sống nên giá thành cũng rẻ hơn những vùng đảo lớn khác.

Cô chi tiền thuê một nhà trọ, sống một khoản thời gian này. Cô cũng không rảnh rỗi tận hưởng nhiều vì tiền cũng sẽ tới lúc sài hết.

Cô xin được một công việc phục vụ quán ăn nhỏ. Bởi vì đây là một quán ăn nhỏ nên cũng ít phục vụ, cô phải đến sớm dọn dẹp và đón khách.

Thời gian cũng dần trôi và cô cũng đã sống ở đây cũng tạm được 6 tháng. Nhiều lúc cô cũng nghĩ hắn có thể đã bỏ qua cô và không tìm kiếm cô nữa nhưng không....

Ông trời luôn trớ trêu và tạo ra những thử thách cho cô. Ma xui quỷ khiến thế nào mà hắn lại có thể tới tận đây.

Bởi vì cô đã trông thấy hắn ở tại hòn đảo này, đã làm cho cuộc sống cô và cả tâm trí cô trở nên hỗn loạn.



" Không cô không thể để hắn thấy cô được" mọi thứ làm cô phát điên lên. Cô lựa chọn xin nghỉ tạm thời gian, cô trốn mình trong phòng và cách ly mọi thứ xung quanh.

Thời gian đã trôi qua năm ngày rồi, đồ ăn dự trữ cũng không còn. Bắt buộc phải ra ngoài mua đồ ăn, cô đi vào lúc chiều tối. Tránh cho bị phát hiện.

Vào khu chợ cô mua dự trữ cho mình đầy ấp đồ ăn, hai tay đều bận rộn cầm nhiều bọc lớn nhỏ. Cô đứng quầy hàng thịt mua xong đồ cuối cùng rời đi. Thời gian chỉ tầm 7h mấy nên vẫn có người qua lại. Cô lội bộ về khu trọ của mình.

Trên con đường không quá dài, ở phía xa có một chiếc máy ảnh đang chỉ vào phía cô. Dù thân hình không quá nổi bật và cô đã đeo khẩu trang nhưng họ vẫn nhận ra cô. Tấm ảnh chụp rõ dáng người cô có vài tấm là quay mặt hướng ra ngoài nhìn xe qua lại với nhau...

Về tới phòng cô khoá cửa kỉ rồi sắp xếp đồ ăn vào tủ lạnh. Căn phòng này không rộng chỉ đủ cô sống nhưng mọi thứ đều tiện nghi.

Tới khuya cô mới ngủ vào giấc, cái cảm giác bất an vô hình làm cản trở hô hấp của cô khiến bản thân cô trở nên căng thẳng. Nhớ lại quá khứ không đẹp đẽ.

Cô nhớ vào lúc ban đầu gặp gỡ, hắn là một người hoàn toàn khác với bộ dạng hiện giờ. Tính cách ôn hoà, nhẹ nhàng.

Hắn luôn nghĩ tới cảm giác của cô, khiến cô luôn ỷ vào hắn. Hắn nâng niu bảo vệ cô khỏi những người phiền phức và luôn cho những lời khuyên chân thành nhất. Giúp cô thoát ra khỏi vũng lày đen tối.

Như ánh sáng chiếu rọi vào thân thể u uất, cuộc sống cô trở nên tươi đẹp. Hắn là ánh nắng hoàng hôn đẹp đẽ hoàn hảo.

Nhưng đó chỉ là vỏ bọc mà hắn tạo dựng mà thôi. Hắn luôn muốn giam giữ cô bên cạnh, những lời nói thao túng khiến cô u mê không thể nào thoát ra.

Hắn độc chiếm ghen ghét người khác lại gần cô. Dù là ai cũng không được, cứ vậy kéo dài tới 2 năm. Cô cảm thấy nghẹt thở và cố tránh xa hắn. Nhưng nó lại làm hắn điên cuồng hơn, bám lấy cô không rời.

Chỉ có cách chạy trốn mới có thể thoát khỏi hắn.....
Chương trước Chương tiếp