Cổ Đạo Thần Ký
Chương 21
Lạc Tư Thần quay lại nơi trước kia y dùng để để tu luyện, chính là cái động nhỏ bên thác nước đó. Tiểu Đằng Xà thấy Lạc Tư Thần xuất hiện liền kéo dài dây leo của nó tới quấn lấy y.
" Mới không gặp một thời gian đã nhớ ta vậy rồi sao?".
Tiểu Đằng Xà thấy Lạc Tư Thần vuốt ve thân cây của nó như chó con liền tức giận đập bụi đất bay tứ tung.
" Thôi được rồi, không trêu ngươi nữa, sắp tới ngày tỷ thí rồi, ta phải tranh thủ sớm chút tập luyện, ngươi tiếp tục tu luyện đi, nếu không sẽ không thể biến thành người được đâu".
Tiểu Đằng Xà giận dỗi cuộn lại thành một quả bóng đầy gai nhọn thu lu một góc.
Lạc Tư Thần mở ra hai cuốn sách của sư phụ giao cho. Cả hai đều có tổng cộng ba tầng cấp bậc, có mối tương liên rất cao, nếu chỉ có được một cuốn cũng không thể học được, mà nhất định phải có đủ hai cuốn sách. Điều này khiến Lạc Tư Thần khá là ngạc nhiên.
Khi nhìn tên của hai cuốn sách này Lạc Tư Thần đã có suy đoán rồi, lại thêm việc sư phụ y là một hồ ly yêu mị như vậy, đây rõ ràng là một loại võ công rất kỳ lạ.
Trước tiên, người luyện nó nhất định phải là nam, hơn nữa còn phải là đoạn tụ thì mới có thể thể hiện ra sự quyến rũ mị hoặc của nó.
Không biết do may mắn hay sư phụ đã sớm nhìn ra xu hướng tính dục của y cho nên mới đưa tới quyển tâm pháp này, dù sao thì nó cũng rất phù hợp với Lạc Tư Thần.
Mặt trời và mặt trăng luân phiên đổi vị trí cho nhau, áng mây cứ thế trôi qua không chờ đợi ai, sau một tuần luyện tâm pháp thì cuối cùng Lạc Tư Thần cũng đã đạt được tầng thứ nhất.
Lạc Tư Thần cởi bỏ y phục trên người ngâm mình xuống dòng nước dưới thác, y rửa sạch đi những ô uế từ những lỗ chân lông chảy ra ngoài, tầng thứ nhất của Mị Hoặc tâm pháp chính là thanh lọc cơ thể, khiến cho những thứ không sạch sẽ bị đẩy ra bên ngoài. Y nhìn bản thân qua mặt nước, rõ ràng là làn da đã trở nên trắng mịn như sứ, có khi nữ nhân nhìn thấy cũng phải ghen tị, môi đỏ mềm mọng quyến rũ, nhất là đôi mắt kia, dường như đã có thêm tia mị hoặc câu dẫn người khác dù chỉ là một ánh mắt bình thường.
Lạc Tư Thần kinh ngạc với chính bản thân mình, mỗi động tác giơ tay nhấc chân của y giờ đây cũng trở nên nhẹ nhàng và cuốn hút hơn trước.
Tiếp đến, Lạc Tư Thần liền mở cuốn vũ kỹ kia ra, dựa theo động tác miêu tả trong đó để tập luyện. Y cảm thấy đây là một bộ vũ kỹ rất tinh xảo. Nếu rơi vào tay một nữ nhân thì nhất định sẽ luyện ra một thân võ công rất mềm mại, nếu rơi vào tay nam nhân thì sẽ luyện ra sự mạnh mẽ, dứt khoát. Nhưng nếu là người luyện qua quyển tâm pháp kia như y thì sẽ luyện ra một loại võ công rất kỳ ảo, lúc mềm mại lúc thì cứng cáp, lúc thì như hồ điệp bây dập dìu nhẹ nhàng, lúc thì như đại bàng sải cánh lao tới bắt lấy con mồi, di chuyển vô cùng khó đoán khiến đối thủ khó mà đoán được chiêu tiếp theo.
Lạc Tư Thần cảm thấm từ tận đáy lòng, sư phụ quả thật là một người rất tài giỏi, chỉ tiếc y lại để lỡ mất cơ hội phi thăng lên tiên giới.
Lạc Tư Thần chỉ mất tổng cộng ba ngày để nhớ được hết toàn bộ các chiêu thức sau đó y dùng toàn bộ thời gian còn lại để luyện tập một cách nhuần nhuyễn. Y cũng không quên việc tranh thủ thời gian tu luyện để củng cố tu vi.
Trong thời gian này, nếu có người tới nhất định sẽ bị dọa sợ bởi một thân ảnh cứ thoắt ẩn thoắt hiện ở bìa rừng lưng chừng vách núi, bóng dáng y khiến cho người khác có cảm giác rất mị hoặc, rất muốn tới gần nhìn xem rốt cuộc là đại mỹ nhân từ đâu tới, nhưng rất tiếc núi Bạch Linh này là một trong những cấm địa của Linh Quan Thượng Môn, người không có phận sự không thể đi vào, nếu không sẽ bị tượng hồ ly đá đánh bay ra ngoài.
Mà lúc này tại Tùy phủ, Tùy gia chủ sốt ruột vì không nhận được bất kì tin tức nào từ Tùy Y Ngọc nữa, lão chỉ sợ cái tên này nói ra chuyện tốt mà lão ta làm thì sẽ bị mang họa vào người.
Tam trưởng lão Tùy gia lên tiếng " Không bằng để ta tới Linh Quan Thượng Môn một chuyến xin đưa hắn về vài hôm, sau đó liền..." lão ta làm động tác cắt cổ " Công bố ra ngoài là do hắn đắc tội người khác, bị người tới đòi mạng trong đêm".
Đại trưởng lão lắc đầu " Như vậy thì người bên Ngũ Hành Tông sẽ không còn gửi trợ cấp cho chúng ta nữa".
Tùy gia chủ ánh mắt thâm độc nói " Ta nghĩ ra một kế".
Các vị trưởng lão nghe lão ta trình bày xong liền gật gù tán thành " Cách của gia chủ đúng là hợp lí nhất, tên Tùy Y Ngọc kia căn cơ xấu như vậy, nhất định chưa thể tinh tấn lên trúc cơ trong vài tháng như vậy được".
" Cứ như vậy mà làm đi, chỉ có như vậy mới khiến hắn mãi mãi ngốc ở tại Tùy gia bị chúng ta lợi dụng".
" Mới không gặp một thời gian đã nhớ ta vậy rồi sao?".
Tiểu Đằng Xà thấy Lạc Tư Thần vuốt ve thân cây của nó như chó con liền tức giận đập bụi đất bay tứ tung.
" Thôi được rồi, không trêu ngươi nữa, sắp tới ngày tỷ thí rồi, ta phải tranh thủ sớm chút tập luyện, ngươi tiếp tục tu luyện đi, nếu không sẽ không thể biến thành người được đâu".
Tiểu Đằng Xà giận dỗi cuộn lại thành một quả bóng đầy gai nhọn thu lu một góc.
Lạc Tư Thần mở ra hai cuốn sách của sư phụ giao cho. Cả hai đều có tổng cộng ba tầng cấp bậc, có mối tương liên rất cao, nếu chỉ có được một cuốn cũng không thể học được, mà nhất định phải có đủ hai cuốn sách. Điều này khiến Lạc Tư Thần khá là ngạc nhiên.
Khi nhìn tên của hai cuốn sách này Lạc Tư Thần đã có suy đoán rồi, lại thêm việc sư phụ y là một hồ ly yêu mị như vậy, đây rõ ràng là một loại võ công rất kỳ lạ.
Trước tiên, người luyện nó nhất định phải là nam, hơn nữa còn phải là đoạn tụ thì mới có thể thể hiện ra sự quyến rũ mị hoặc của nó.
Không biết do may mắn hay sư phụ đã sớm nhìn ra xu hướng tính dục của y cho nên mới đưa tới quyển tâm pháp này, dù sao thì nó cũng rất phù hợp với Lạc Tư Thần.
Mặt trời và mặt trăng luân phiên đổi vị trí cho nhau, áng mây cứ thế trôi qua không chờ đợi ai, sau một tuần luyện tâm pháp thì cuối cùng Lạc Tư Thần cũng đã đạt được tầng thứ nhất.
Lạc Tư Thần cởi bỏ y phục trên người ngâm mình xuống dòng nước dưới thác, y rửa sạch đi những ô uế từ những lỗ chân lông chảy ra ngoài, tầng thứ nhất của Mị Hoặc tâm pháp chính là thanh lọc cơ thể, khiến cho những thứ không sạch sẽ bị đẩy ra bên ngoài. Y nhìn bản thân qua mặt nước, rõ ràng là làn da đã trở nên trắng mịn như sứ, có khi nữ nhân nhìn thấy cũng phải ghen tị, môi đỏ mềm mọng quyến rũ, nhất là đôi mắt kia, dường như đã có thêm tia mị hoặc câu dẫn người khác dù chỉ là một ánh mắt bình thường.
Lạc Tư Thần kinh ngạc với chính bản thân mình, mỗi động tác giơ tay nhấc chân của y giờ đây cũng trở nên nhẹ nhàng và cuốn hút hơn trước.
Tiếp đến, Lạc Tư Thần liền mở cuốn vũ kỹ kia ra, dựa theo động tác miêu tả trong đó để tập luyện. Y cảm thấy đây là một bộ vũ kỹ rất tinh xảo. Nếu rơi vào tay một nữ nhân thì nhất định sẽ luyện ra một thân võ công rất mềm mại, nếu rơi vào tay nam nhân thì sẽ luyện ra sự mạnh mẽ, dứt khoát. Nhưng nếu là người luyện qua quyển tâm pháp kia như y thì sẽ luyện ra một loại võ công rất kỳ ảo, lúc mềm mại lúc thì cứng cáp, lúc thì như hồ điệp bây dập dìu nhẹ nhàng, lúc thì như đại bàng sải cánh lao tới bắt lấy con mồi, di chuyển vô cùng khó đoán khiến đối thủ khó mà đoán được chiêu tiếp theo.
Lạc Tư Thần cảm thấm từ tận đáy lòng, sư phụ quả thật là một người rất tài giỏi, chỉ tiếc y lại để lỡ mất cơ hội phi thăng lên tiên giới.
Lạc Tư Thần chỉ mất tổng cộng ba ngày để nhớ được hết toàn bộ các chiêu thức sau đó y dùng toàn bộ thời gian còn lại để luyện tập một cách nhuần nhuyễn. Y cũng không quên việc tranh thủ thời gian tu luyện để củng cố tu vi.
Trong thời gian này, nếu có người tới nhất định sẽ bị dọa sợ bởi một thân ảnh cứ thoắt ẩn thoắt hiện ở bìa rừng lưng chừng vách núi, bóng dáng y khiến cho người khác có cảm giác rất mị hoặc, rất muốn tới gần nhìn xem rốt cuộc là đại mỹ nhân từ đâu tới, nhưng rất tiếc núi Bạch Linh này là một trong những cấm địa của Linh Quan Thượng Môn, người không có phận sự không thể đi vào, nếu không sẽ bị tượng hồ ly đá đánh bay ra ngoài.
Mà lúc này tại Tùy phủ, Tùy gia chủ sốt ruột vì không nhận được bất kì tin tức nào từ Tùy Y Ngọc nữa, lão chỉ sợ cái tên này nói ra chuyện tốt mà lão ta làm thì sẽ bị mang họa vào người.
Tam trưởng lão Tùy gia lên tiếng " Không bằng để ta tới Linh Quan Thượng Môn một chuyến xin đưa hắn về vài hôm, sau đó liền..." lão ta làm động tác cắt cổ " Công bố ra ngoài là do hắn đắc tội người khác, bị người tới đòi mạng trong đêm".
Đại trưởng lão lắc đầu " Như vậy thì người bên Ngũ Hành Tông sẽ không còn gửi trợ cấp cho chúng ta nữa".
Tùy gia chủ ánh mắt thâm độc nói " Ta nghĩ ra một kế".
Các vị trưởng lão nghe lão ta trình bày xong liền gật gù tán thành " Cách của gia chủ đúng là hợp lí nhất, tên Tùy Y Ngọc kia căn cơ xấu như vậy, nhất định chưa thể tinh tấn lên trúc cơ trong vài tháng như vậy được".
" Cứ như vậy mà làm đi, chỉ có như vậy mới khiến hắn mãi mãi ngốc ở tại Tùy gia bị chúng ta lợi dụng".
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương