Cô Nàng Biên Kịch Yêu Thầm Tôi
Chương 58
Lý Quân Nguyện cảm thấy buồn cười, ngồi xuống bên cạnh Viên Tư Ý cố ý đưa tay chọc vào khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận kia, "Giận à?"
"Ừm." Viên Tư Ý lại thẳng thắn thừa nhận, chỉ là biểu cảm trên mặt vẫn khó xem, "Chị vừa đi đâu vậy?"
"Đi chuẩn bị chút đồ dỗ bạn gái chị." Lý Quân Nguyện nói xong hôn lên gương mặt tức giận của cô, "Nếu không chị sợ tối nay chị không vào được cửa phòng."
Viên Tư Ý bị hôn như thế, khuôn mặt vốn tức giận nháy mắt xẹp đi phân nửa, cô thò đầu muốn xem rốt cuộc Lý Quân Nguyện đi chuẩn bị thứ gì, lại bị một bàn tay Lý Quân Nguyện che mắt.
Nhiệt độ lòng bàn tay truyền đến hai mắt cô, ấm áp.
"Đừng nhìn, em chờ chị một chút." Lý Quân Nguyện nói xong lén lấy một viên kẹo thỏ trắng* từ trong túi ra, một tay có phần khó khăn mở giấy gói kẹo ra, cho viên kẹo sữa vào trong miệng, hương kẹo sữa ngào ngạt lập tức tràn đầy khoang miệng.
*Kẹo thỏ trắng: loại kẹo sữa nổi tiếng của Trung Quốc.
Nguồn ảnh: vinmart.coViên Tư Ý bị bịt mắt, chi nghe thấy một chút âm thanh sột soạt, lòng hiếu kỳ cũng nổi lên, "Chị đang làm gì vậy?"
Lý Quân Nguyện không trả lời câu hỏi, chỉ đến gần, xúc cảm mềm mại trên môi đánh một khúc nhạc dạo, hương kẹo sữa ngào ngạt rất nhanh đã tràn ngập khoang miệng hai người, tuy rằng không rõ tại sao lại có một nụ hôn đầy mùi kẹo sữa bất ngờ, nhưng hương vị ngạt ngào lại ấm áp thật sự khiến người ta không tức giận được.
Suy nghĩ Viên Tư Ý rất nhanh đã biến mất trong sự tiếp xúc dịu dàng này, mãi đến khi cơ thể cô mềm đi, Lý Quân Nguyện mới cười nâng nửa người cô lùi lại một chút, hài lòng nhìn đôi mắt có phần mê ly của bạn gái nhỏ, thấp giọng hỏi, "Không giận nữa?"
Viên Tư Ý đã hôn đến độ sắp quên đi giận là gì, "Ưm?"
"Xem ra là không giận rồi." Lý Quân Nguyện kéo người vào lòng.
"Chị vậy là không đúng." Thần trí Viên Tư Ý hơi tỉnh táo lại nằm trong lòng cô ấy lên án, "Trong yêu đương không thể dùng hành vi thân mật để giải quyết vấn đề mãi được, rất hư vô, mâu thuẫn tích lũy sẽ khiến nó bùng nổ."
"Chị không có mà," Lý Quân Nguyện giải thích, "Chị chỉ muốn nói với em, trước đây mỗi một hành vi thân mật đối với chị mà nói đều là làm theo khuôn phép, chị sẽ chuẩn bị sẵn sàng tẩy sạch sẽ tất cả mùi trong miệng."
"Nhưng nụ hôn vị kẹo sữa này vĩnh viễn chỉ thuộc về một mình em."
Viên Tư Ý hiểu được ý cô ấy, lại vẫn có phần không hài lòng, "Cũng chỉ có vị kẹo sữa thôi sao?"
Lý Quân Nguyện cười, "Tất cả mùi của chị, đều thuộc về em."
"Vậy còn được." Viên Tư Ý nói, "Thật ra, em cũng không phải đang giận vì quá khứ của chị, em chỉ là..."
"Chỉ là cảm thấy em không giống với lời mình nói lần trước?" Lý Quân Nguyện bổ sung.
Viên Tư Ý bật dậy, "Làm sao chị biết được?"
"Hửm? Vì em là bạn gái chị." Lý Quân Nguyện nói như đương nhiên.
Viên Tư Ý nhíu mày nhìn cô ấy, "Vậy chị có cảm thấy em như vậy là không đúng không?"
"Không có." Lý Quân Nguyện ghé sát vào, "Chị cảm thấy cực, kỳ, vui, vẻ."
"?" Viên Tư Ý khó hiểu nghiêng đầu.
Lý Quân Nguyện đưa tay xoa đầu Viên Tư Ý, "Vì bạn gái nhỏ nề nếp nhà chị rốt cuộc học được cách ghen rồi."
Viên Tư Ý có phần bối rối lặp lại lần nữa, "Ghen?"
"Ừm." Lý Quân Nguyện nói, "Ghen."
Viên Tư Ý nghiêm túc suy nghĩ hành vi của bản thân, hình như phù hợp với hình thức hành vi của từ "ghen" này, ồ, thì ra đây là ghen.
"Em còn tưởng bản thân sẽ không ghen chứ." Cô nói.
Lý Quân Nguyện cười hôn lên, "Em không biết trên đời này những người đang yêu đều sẽ ngốc như nhau sao?"
Ngày hôm sau vẫn là một ngày bận rộn, Viên Tư Ý và Lý Quân Nguyện vẫn chỉ có thể lén lút nhìn nhau vài lần trong lúc bận rộn.
Cũng may buôn bán chỉ còn lại vài ngày cuối cùng, chịu đựng cũng qua thôi, cùng lắm thì buổi tối lại thơm thơm bạn gái để sạc pin.
Sau khi buôn bán kết thúc ăn xong cơm tối ekip chương trình chuẩn bị, nhóm người trực tiếp bị kéo lên xe đến công viên trò chơi lớn nhất toàn đảo G, đứng ở cổng công viên trò chơi sáu người anh nhìn tôi tôi nhìn anh nhất thời đều không phản ứng lại.
"Đây là làm gì thế?" Hứa Lãng Nguyệt có phần mờ mịt, "Sao đột nhiên lại đi công viên trò chơi?"
Người của chương trình lần này cầm loa nói, "Khụ khụ, để cảm ơn các vị đã làm việc cần cù vất vả, ekip chương trình quyết định thưởng cho mọi người một đêm chơi công viên trò chơi."
"Tôi tin cái quỷ ấy." Thích Sá mắng, "Mấy hạng mục các người sắp xếp không có cái nào có lòng tốt cả."
Người của chương trình mặc kệ, tự tuyên bố, "Đồng thời đây cũng là một trò chơi duyên phận cuối cùng, mọi người sẽ được đưa lên sáu trò chơi khác nhau tiến hành khiêu chiến, sau khi hoàn thành khiêu chiến là có thể tự do hoạt động trong công viên."
"Công viên trò chơi này rất lớn, có thể gặp được người muốn gặp hay không phải xem sự ăn ý của các vị."
Kỷ Diệp Hàng nói ra tiếng lòng của mọi người, "Tôi thấy các người là muốn xem bọn tôi huấn luyện dã ngoại."
Người của chương trình cười khà khà hai tiếng không trả lời, "Được rồi, vậy giờ mời các vị bịt mắt, đi theo chỉ dẫn của nhân viên công tác đến địa điểm chỉ định tiến hành khiêu chiến."
Lý Quân Nguyện và Viên Tư Ý chỉ kịp liếc nhìn nhau đã bị bịt kín mắt dẫn về nơi khác nhau, khiêu chiến chào đón Lý Quân Nguyện là tàu lượn siêu tốc trên biển, mà khiêu chiến của viên Tư Ý lại là đu quay 360 độ.
Cũng may hai người cũng không phải quá sợ sệt, la hét một chút cũng qua, đến khi xuống khỏi trò chơi hai người cũng không lập tức hành động, mà tìm một tấm bản đồ công viên trò chơi suy nghĩ.
Chỉ vội vàng thoáng nhìn nhau, cho dù là hai người các cô cũng không có thời gian hẹn nơi gặp nhau.
Viên Tư Ý xem kỹ tất cả hạng mục trò chơi trên bản đồ, cuối cùng sau khi tập trung vào một hạng mục trò chơi lập tức đi về hướng đó.
Người quay phim đi cùng có chút không hiểu được, đi theo sau hỏi một câu, "Cô Viên biết vị trí của ai chưa?"
"Không biết." Viên Tư Ý trả lời, nhưng tổng hợp bản đồ toàn công viên trò chơi, chỉ có hai nơi là không dễ dàng bị theo dõi nhất, một là nhà ma, một còn lại chính là vòng đu quay hai người một gian.
Dựa theo hứng thú yêu thích của người trong chương trình, Thích Sá và Hứa Lãng Nguyệt sợ ma nhất có thể đều sẽ bị sắp xếp đến nhà ma để hoàn thành khiêu chiến, hơn nữa tuy nhà ma không quay được nhưng vẫn sẽ có NPC, như vậy đáp án tối ưu nhất để hai người ở cùng nhau rất hiển nhiên là vòng đu quay.
Cô biết Lý Quân Nguyện nhất định cũng sẽ ở đó chờ cô.
Quả nhiên cạnh dòng người xếp hàng dưới vòng đu quay, Viên Tư Ý liếc mắt một cái đã trông thấy Lý Quân Nguyện đang tránh đám người trong một góc, đối phương cũng liếc mắt một cái đã thấy được cô đi ra khỏi góc, bước nhanh đến bên cạnh cô, "Trùng hợp quá."
"Vâng, trùng hợp." Khóe môi Viên Tư Ý cong lên, "Chị cũng ở gần đây."
"Ừm." Lý Quân Nguyện nói, "Vừa vặn muốn chơi vòng đu quay, nên chờ xem có thể có người tới không."
"Ồ, tôi cũng muốn chơi, chúng ta cùng đi đi." Viên Tư Ý nói.
Người quay phim đi cùng Lý Quân Nguyện xuyên qua cả công viên trò chơi hiện tại còn chưa kịp thở:... Cô diễn đi, cứ tiếp tục diễn!
Vòng đu quay là dạng gian đu quay nửa kín, nửa người trên của hai người vẫn có thể bị quay phim ở gian phía sau quay được, vì thế sau khi hai người vừa lên nửa người trên đã vừa đoan chính vừa lịch sự cách một khoảng, nửa người dưới lại đầu gối kề đầu gối mũi chân cạnh mũi chân, hai tay cũng nắm chặt lấy nhau.
Vòng đu quay chầm chậm rời khỏi mặt đất, cả thành thị đều thu hết vào đáy mắt, so với lưng chừng núi chỉ có thể trông thấy một nửa cảnh sắc, vòng đu quay có thể trông thấy toàn cảnh đảo G lại càng đẹp hơn.
Đèn đuốc muôn nhà sáng lên, trong tay nắm lấy độ ấm của người yêu, ngón tay cái Lý Quân Nguyện không ngừng vuốt v e ngón tay Viên Tư Ý, xúc cảm da dẻ trắng trẻo nõn nà truyền đến.
Khung cảnh thích hợp hôn môi như vậy, Lý Quân Nguyện liếc nhìn thoáng qua camera ở gian phía sau vẫn luôn chĩa về hai người sắc mặt không vui, tạo khẩu hình phát âm với Viên Tư Ý, "Bọn họ phiền chết."
Viên Tư Ý nhìn hiểu được, gật đầu.
Nghe nói cùng người yêu hôn nhau ở nơi cao nhất của vòng đu quay sẽ thiên trường địa cửu, cô vốn cũng muốn thử một lần, đáng tiếc hiện tại không có cơ hội.
Microphone vẫn đang thu âm, hai người cũng không thể nói chuyện phiếm chỉ có thể nhìn xung quanh, thưởng thức cảnh đêm thành thị, Viên Tư Ý vừa quay đầu đã trông thấy ở gian cao nhất kia hình như có hai người đang hôn nhau.
Cô nheo mắt lại nhìn kỹ, sau đó mở to mắt lay tay của Lý Quân Nguyện, ý bảo cô ấy nhìn xem.
Lý Quân Nguyện nhìn theo ánh mắt khiếp sợ của cô lên trên, cũng sợ đến ngây người.
Mẹ ơi, hai người đàn ông đang hôn nhau kia không phải Thích Sá và Kỷ Diệp Hàng sao!!!
Hai người ở nơi cao nhất vừa đổi tác phong thanh lãnh ôn hòa ngày thường, tư thế ôm hôn nhau say mê vô cùng, Lý Quân Nguyện trông thấy cũng chua lòm.
Quay phim của hai người đâu rồi?! Sao lại không thấy! Aaa, hai người cũng làm càn quá rồi! Quá đáng!
Viên Tư Ý liếc nhìn Lý Quân Nguyện cũng đang khiếp sợ, cứ cảm thấy sáu người CP lộn xộn Ninh Vọng và Hứa Nhâm đưa tới không đơn giản...
Sao cảm giác đều có câu chuyện nhỉ.
Nhưng vẫn có chút hâm mộ.
Sớm biết đã vứt bỏ camera theo cùng, thất sách.
Lúc vòng quay vượt qua điểm cao nhất, Viên Tư Ý bỗng khom người, vẫy vẫy tay với Lý Quân Nguyện.
Lý Quân Nguyện còn tưởng cô muốn nói gì, thuận theo khom người, đã bị bạn gái nhỏ mặt đầy ý cười nhẹ nhàng hôn lấy.
Một nụ hôn rất khẽ rất nhanh, Viên Tư Ý đã ngồi dậy lần nữa, vòng quay cũng thuận lợi đi qua điểm cao nhất mà Lý Quân Nguyện vẫn chưa kịp phản ứng lại.
Mãi đến khi Viên Tư Ý buông lỏng bàn tay vẫn luôn đan chặt nhau, cô ấy mới như phản ứng lại muốn nắm lấy tay Viên Tư Ý, Viên Tư Ý lại lắc đầu với cô ấy, chỉ chỉ gian đu quay của quay phim đang cao hơn gian của các cô.
Lý Quân Nguyện đành phải bĩu môi, có phần chưa đã thèm mím môi.
Còn muốn thơm thơm.
Muốn thơm thơm bạn gái.
____________
Sắp kết thúc rồi~
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương