Cô Nàng Giỏi Võ

Chương 7



“ Cái này…” Nguyệt ngập ngừng

“ Em phải đi với anh, không được từ chối đâu ” Dạ di chuyển xe lăn vào

Hai người giật mình khi nghe thấy giọng nói của anh

“ Con đã nói chuyện xong rồi sao, vậy hai đứa bàn về chuyện này đi nhé ta về phòng đây ” Mẹ anh cười cười rồi về phòng

“ Em đi với anh nhá ” Dạ nhìn cô, ánh mắt không cho cô từ chối

Nguyệt miễn cưỡng vâng dạ gật đầu

Quay lại chỗ anh với bố nói chuyền vừa nãy

“ Vậy là con muốn xây dựng nhà kính đúng chứ? ” Bố anh ngồi ở ghế nhìn con trai mình

“ Vâng ” Dạ gật đầu

Bố anh gật đầu “ Cũng được thôi chuyển này dễ mà dù sao sắp tới ta cũng muốn xây vài thứ ở đây ”

Dạ khó hiểu nhìn bố “ Có chuyện gì sao, nhà mình thì thiếu gì nữa à chỗ ở thì quà thừa rồi ”

“ Mẹ con mơ thấy ác mộng rồi sẽ có chuyện xảy ra nên ta muốn phòng trừ trước, xây thêm cái nhà thí nghiệm của con bé nữa dù sao thích chế tạo thuộc hay gì cũng được, con biết đấy mẹ con mơ thấy ác mộng gì đó thì nó có khả năng sẽ xảy ra khá cao” Bố anh mặt nghiêm trọng nói

“ Vâng ạ, vậy cũng được dù sao cũng chả mất gì, thôi con về phòng đây ” Dạ gật gù đồng tình, mẹ anh trước mơ ác mông mấy lần sau đó nó biến thành sự thật kể cả việc anh bị hôn mê

Sáng hôm sau, cô dậy từ 5h

Nhìn anh vẫn đang ngủ ngon bên cạnh, cô nhẹ nhàng gỡ tay anh ra khỏi người mình rồi xuống nhà



“ Tiểu Nguyệt con đã dậy rồi sao, sao dậy sớm thế ” Bà cô với bà anh ngạc nhiên nhìn cô đi từ thang máy ra

“ À con ra xem mấy cây thảo dược chút, hai người sao đã dậy rồi ạ ” Nguyệt ngạc nhiên

“ Bọn ta ngồi chơi thôi, dù sao ngủ nhiều lại càng thêm mỏi nhức người, đau lưng hơn có Pun ở đây chơi cùng bọn ta nữa mà ” Bà anh cười hiền từ

“ Hai người bị đau lưng sao ạ ” Nguyệt đi đến nhìn hai người

“ Bệnh tuổi già thôi mà con, không sao hết ” Bà cô cười nhẹ

Nguyệt bĩu môi “ Sao hai người không bảo con, để tí con hái thảo dược vào làm thuốc giảm đau lưng cho hai người, rất có hiệu quả đó ” cô cười cười, thảo dược của cô có đủ loại cái bệnh đau lưng này cô đã chữa cho nhiều người khi trên chùa rồi, nếu hôm nay cô không xuống đây chắc sẽ không thể biết việc 2 bà đang đau lưng rồi

“ vậy sao vậy cảm ơn con nhé ” 2 bà vui vẻ

“ Không có gì ạ, vậy con ra vườn đây ạ, hai người chơi vui vẻ nhé ” Nguyệt nói xong thì đi ra vườn xem mấy cây thảo dược

Cô tưới cho các cây, tùy từng loại thảo dược lại có cách tưới khác nhau cô đã thuộc làu làu tất cả rồi

Đến 7h sáng, cô đang ngồi tưới nước cho cây sen trắng thì có tiếng nói vang lên làm cô giật mình

“ Vợ sao em không gọi anh dậy ” Dạ ngồi xe lăn chống cằm nhìn cô

Nguyệt quay ra thấy anh vẫn mặc quần áo ngủ, cười nói “ Anh đang ngủ em gọi làm gì, mà anh dậy thì làm gì đâu chứ ngủ cho khỏe ” cô cất cái bình nước lên bàn

“Thì em cũng phải gọi anh dậy chứ, em cứ ở một mình sẽ rất chán đó, từ ngày mai nhớ gọi anh đấy ”Dạ nhìn cô, sáng nay anh dậy không thấy cô thì giật mình, vội tìm chưa cả thay quần áo

Nguyệt gật gật đầu “ Vâng vâng ”



“ Em xong chưa vào ăn sáng thôi ” Dạ nhìn cô đang lần mò mấy cây thảo dược

“ Đợi chút, em hái mấy cây để làm thuốc cho 2 bà, 2 bà đang đau lưng anh mà làm em giật mình lần nữa là hỏng cây thuốc của em đó, nó mà không mọc được nữa em bắt đền anh ” Nguyệt hái xong, cầm mấy cây thảo dược trên tay cười cười

“ Em yêu thảo dược hơn yêu anh rồi đấy vợ ” Dạ chán nản

“… không nói nữa vào ăn sáng thôi ” Nguyệt bối rối, đổi chủ đề đẩy xe lăn của anh vào nhà

Dạ phì cười, cô nhóc này đúng là rất dễ ngại anh chỉ trêu một chút là mặt đỏ bừng rồi

Hai người vào nhà, cô vào bếp làm thuốc

1 lúc sau mọi người đã tập chung đầu đủ ở nhà ăn

“ Của hai người ạ ” Nguyệt đặt cái bình thuốc lên bàn

“ Cảm ơn con nhé ” 2 bà cười

“ Cái gì vậy Tiểu Nguyệt ” Mẹ cô nhìn bình thuốc rồi nhìn cô

“ À là thuốc chữa bệnh đau lưng đó ạ với cả nó hơi đ…..” Nguyệt ngồi xuống ghế cạnh anh, cô chưa nói xong thì

“ Phụt khụ khụ đắng thế, tưởng nó bình thường chứ nhìn màu cũng đâu có xấu đâu ” Bố anh vừa rót uống thử thì sặc, ho khụ khụ

“ Này thì sĩ dỏm này, thuốc nào không đắng ” Bà anh nhìn đứa con trai mình khinh thường

“ Hahaha ” Cả nhà cười

Sau khi ăn xong anh với cô được quản gia chở đi khắp thành phố, cô nhìn thì ngạc nhiên, ở đây khác hồi xưa rất nhiều
Chương trước Chương tiếp