Cô Vợ Bảo Bối Của Lão Đại Si Tình
Chương 12: Trêu chọc
Ngày đầu trở lại, công việc cũng không có gì nhiều hầu hết chỉ là sắp xếp lại hợp đồng cũ và xem một vài số liệu mới nhất của công ty. Đã chuẩn bị tâm lý trở lại làm việc sẽ không tránh khỏi bị mấy con người nhàn rỗi kia soi mói gây khó dễ nhưng Thanh Yên vẫn thấy khó chịu không thể tin được bọn họ nói nhiều đến thế. Hôm nay cô đúng kiểu trở thành tâm điểm bàn tán của cả công ty mà công lớn phải nhờ vị tiền bối khó ưa Khả Viên kia. Sau khi bị cô dọa sợ thì mất vía nhưng cũng lấy chuyện đó đi rêu rao với mọi người rằng thanh niên bị à Nói chung tim đen nên mới sợ là thấy bịt miệng
-"Cô ta là thẩm Thanh Yên gì gì đó biết phòng thiết kế đúng không ? Tôi nghe chị khả viên nói ả tang Ngủ với sếp lớn để được vào đây đó "
-"Thật sao?Thảo nào nhìn nặng lơ vậy "
-"Đúng vậy sớm muộn gì cũng bị chơi chán rồi vứt ra ngoài đường thôi ...hứ"
Bước xuống đến sảnh thì Thanh Yên bị chặn lại cô còn nghe những người xung quanh bàn tán về mình. ha ...đúng là quá chói tai rồi. Người bước ra trước cô là Lê An nhân viên truyền thông của tổ B ,ả ta ghét người khác đi cửa sau để được làm việc trong công ty nên khi nghe được những lời bàn tán về cô thì không ngần ngại mà gây khó dễ .
-"cô là Thuận thanh niên sao ?Nhìn cũng sáng sủa quá ha ,nghe đâu cô là nhà thiết kế có năng lực nên mới tăng tiến nhanh như vậy hóa ra là kẻ chui cửa chó à "
Lê Liên quan sát từ đầu đến chân rồi bắt đầu sử dụng mỉa mai khinh miệt. Tưởng Thanh Yên thấy khó mà lui ai ngờ cô ta gây sự sai người nhân lúc đang bực mình Thanh Yên liền lấy ả ra để trút giận
-"tôi nổi tiếng đến phải rồi sao ? Mà cô có vẻ thích lo chuyện bao đồng nhỉ ...may cho cô nhìn ra nét sáng sủa của tôi đấy Còn cô thì ...nhan sắc đúng tối sủa mà .Ấy cách xa tôi xíu kẻo tôi mất sáng "
-" Mày... Đàn bà chỉ biết dạng háng ra cho đàn ông nhìn như mày cũng đáng để so với tao à .Rẻ rách mà cứ nghĩ mình là tơ sen, sớm muộn gì cũng bị chơi chán rồi ra thành hàng phế phẩm "
Nghe người đàn bà trước mặt xúc phạm nặng lời như thế Nhưng thái độ của thanh niên đã rất bình tĩnh còn lộ ra vẻ rất hài lòng
-" ít nhất tôi còn có thể dùng đến nhan sắc chứ xấu như cô gì đó đây thì sao mà nhanh thăng tiến được .Tôi nói cho cô nghe ,đàn ông đến với tôi không chỉ có sếp lớn thôi đâu,hôm nào trái gió trở trời tôi còn ngủ với dân xã hội đấy .bệnh lậu trên người tôi đủ để khiến người của cả cái công ty này ngủm luôn đó nha .Hay vị tiểu thư đây cũng muốn thử ?"
Bị Thanh Yên dọa đến xanh cả mặt ả chỉ biết lùi dần về sau né tránh nhưng đã chơi thì đâu dễ đi thế cô còn muốn trêu thêm tí nữa. Rút con dao thủ sẵn trong người ra ,cô bước lại gần Lê Liên hơn vừa bước cô vừa xoay xoay con dao găm sắc bén, nở nụ cười quỷ dị ánh mắt hiện lên Vài tia chết chóc
-"cô điên rồi ...tránh ra con đàn bà giờ bọn này .aaaaa...bảo vệ bảo vệ đâu có người muốn giết tôi "
-"Tôi tưởng vị tiểu thư đây mạnh miệng lắm cơ mà ,tôi đang làm thân với cô đó .tôi cũng nói cho mấy người ở đây Nghe luôn nhé ,ai dám mở miệng bàn tán về thôi nữa thì cứ đứng trước mặt tôi mà nói nha ,Thẩm Thanh Yên tôi không ngại dùng cách như vừa nãy để chào hỏi các người đâu "
-"không tốt đẹp hơn thì đừng mở miệng bàn tán người khác ,chưa biết rõ về tôi mà nói xấu tôi thì coi chừng kết cục của mấy người đó "
Cầm con dao chỉ một vòng rồi dừng lại trước Lê Liên ,cô cười tươi thu dao về vẫy tay với ả rồi bước ra bên ngoài với phong thái đầy tự tin .Sau lần này cô lại có thể thêm vào bộ sưu tập của mình một đối thủ nữa rồi.
************
Trở về nhà với tâm trạng không mấy vui vẻ, Thanh Yên lê thân mình lên phòng tắm rửa thay quần áo. Hôm nay anh đi làm về muộn hơn mọi ngày, cô ăn cơm xong mà vẫn chưa thấy Dương Thành trở về liền lên phòng làm việc. Cô càn chuẩn bị thiết kế mới cho bộ sưu tập mùa hè sắp tới tuy không bận nhưng cũng chẳng rảnh rỗi để ý xung quanh.
Chợt Thanh Yên nhận được một email lạ bên trong có tất cả thông tin của người phụ nữ tên Tô Loan, hóa ra Gia Hào đã dùng một email riêng để gửi cho cô. Đúng là trợ lí thân cận của chủ tịch có khác tác phong làm việc của anh ta nhanh đến bất ngờ, chỉ mới hồi sáng còn nói chuyện thế mà giờ cô đã ngồi đây đọc thông tin tình nhân của Lương Bằng rồi. Cô ta xuất thân bình thường cha mẹ cũng chẳng phải quan to, nhan sắc đại trà vậy vì lí do gì kiếp trước hắn ta lại phản bội cô. Đằng sau nhất định có ẩn tình, Thanh Yên viết gì đó gửi lại cho Gia hào rồi nhanh chóng xóa lịch sử trò chuyện.
Bên dưới tiếng xe của Dương Thành đã vào đến sân, Thanh Yên nhanh chân chạy xuống đón chồng. Bước vào nhà Dương Thành nồng nặc mùi rượu, hôm nay anh đến bar cùng Nhất Kiên nên uống hơi nhiều.
-" Anh uống rượu sao?"
-" Ừm có uống một chút với Nhất Kiên ở bả thôi, tôi đi tắm trước đã"
Nói rồi Dương Thành lên lầu còn cô thì chạy vào trong bếp pha cho anh ít nước chanh. Một lúc sau anh cũng tắm xong ra sofa ngồi uống cốc nước cô pha. Dương Thành uống cạn thì cô nhan tay cất cốc đi rồi không chút ngại mà trèo lên đùi anh ngồi, gục đầu vào hõm cổ người đàn ông. Thấy Thanh Yên như vậy Dương Thành thuận tay ôm lấy tấm lưng mảnh khảnh vuốt ve nhẹ nhàng.
-" Hôm nay công việc không ổn sao?"
-" Đúng là rất không ổn, vợ anh bị người ta nói là ngủ với mấy tên bụng bự đó. Thành... em tủi thân lắm lun "
-" Kẻ nào ngứa miệng vậy, ngày mai em lập tức nghỉ việc tôi mở công ty riêng cho em được không?"
-" haha... anh bá đạo quá rồi đó, em không muốn làm chủ đâu giờ anh bù đắp cho em cũng được"
Không đợi người đàn ông phản ứng lại Thanh Yên đã quỳ ngang hông anh tư thế này thật sự quá ám muội rồi. Không chỉ vậy hôm nay cô còn cố tình mặc chiếc đầm ngủ mỏng, ánh mắt Thanh Yên tinh nghịch rà soát cơ thể người dưới thân. Tay cô cũng không yên phận mà vuốt ve yết hầu người đàn ông
-" Thanh Yên em lại làm càn gì vậy?"
-" Suỵt... EM ĐANG RẤT BUỒN NÊN CỐ TÌNH ANH TRÊU CHÚT ĐÓ... CHỒNG À"
Cô nói thật chậm phát âm rõ từng chữ một vào tai anh. Cô còn không quên thổi nhẹ vào tai anh, cánh tay kia thì luồn xuống cơ bụng bên dưới vuốt ve nhẹ nhàng. Mỗi chỗ cô đi qua đều phải khiến cho ai kia phải gào thét, cô mà nghịch nữa chắc anh...
-" Em có biết mình đang trêu với lửa không, đừng làm càn nữa tôi không muốn làm em sợ "
-" Ấy vừa hay em cũng không sợ"
Ngồi thẳng xuống đùi anh, hai chân cũng vừa vặn kẹp vào hông người đàn ông. Vốn muốn nhịn vì sợ Thanh Yên không muốn nhưng đến đây lí trí của anh bị cô làm đứt mất rồi. Bế cô lại giường, hơi thở anh trở nên nặng nề hơn, cậu... cũng không chịu thiệt mà phất cờ khởi nghĩa.
Được như ý muốn Thanh Yên cười hả hê nhưng ai biết sắp tới cô còn dám giở trò trêu chọc trước anh nữa hay không.
-"Cô ta là thẩm Thanh Yên gì gì đó biết phòng thiết kế đúng không ? Tôi nghe chị khả viên nói ả tang Ngủ với sếp lớn để được vào đây đó "
-"Thật sao?Thảo nào nhìn nặng lơ vậy "
-"Đúng vậy sớm muộn gì cũng bị chơi chán rồi vứt ra ngoài đường thôi ...hứ"
Bước xuống đến sảnh thì Thanh Yên bị chặn lại cô còn nghe những người xung quanh bàn tán về mình. ha ...đúng là quá chói tai rồi. Người bước ra trước cô là Lê An nhân viên truyền thông của tổ B ,ả ta ghét người khác đi cửa sau để được làm việc trong công ty nên khi nghe được những lời bàn tán về cô thì không ngần ngại mà gây khó dễ .
-"cô là Thuận thanh niên sao ?Nhìn cũng sáng sủa quá ha ,nghe đâu cô là nhà thiết kế có năng lực nên mới tăng tiến nhanh như vậy hóa ra là kẻ chui cửa chó à "
Lê Liên quan sát từ đầu đến chân rồi bắt đầu sử dụng mỉa mai khinh miệt. Tưởng Thanh Yên thấy khó mà lui ai ngờ cô ta gây sự sai người nhân lúc đang bực mình Thanh Yên liền lấy ả ra để trút giận
-"tôi nổi tiếng đến phải rồi sao ? Mà cô có vẻ thích lo chuyện bao đồng nhỉ ...may cho cô nhìn ra nét sáng sủa của tôi đấy Còn cô thì ...nhan sắc đúng tối sủa mà .Ấy cách xa tôi xíu kẻo tôi mất sáng "
-" Mày... Đàn bà chỉ biết dạng háng ra cho đàn ông nhìn như mày cũng đáng để so với tao à .Rẻ rách mà cứ nghĩ mình là tơ sen, sớm muộn gì cũng bị chơi chán rồi ra thành hàng phế phẩm "
Nghe người đàn bà trước mặt xúc phạm nặng lời như thế Nhưng thái độ của thanh niên đã rất bình tĩnh còn lộ ra vẻ rất hài lòng
-" ít nhất tôi còn có thể dùng đến nhan sắc chứ xấu như cô gì đó đây thì sao mà nhanh thăng tiến được .Tôi nói cho cô nghe ,đàn ông đến với tôi không chỉ có sếp lớn thôi đâu,hôm nào trái gió trở trời tôi còn ngủ với dân xã hội đấy .bệnh lậu trên người tôi đủ để khiến người của cả cái công ty này ngủm luôn đó nha .Hay vị tiểu thư đây cũng muốn thử ?"
Bị Thanh Yên dọa đến xanh cả mặt ả chỉ biết lùi dần về sau né tránh nhưng đã chơi thì đâu dễ đi thế cô còn muốn trêu thêm tí nữa. Rút con dao thủ sẵn trong người ra ,cô bước lại gần Lê Liên hơn vừa bước cô vừa xoay xoay con dao găm sắc bén, nở nụ cười quỷ dị ánh mắt hiện lên Vài tia chết chóc
-"cô điên rồi ...tránh ra con đàn bà giờ bọn này .aaaaa...bảo vệ bảo vệ đâu có người muốn giết tôi "
-"Tôi tưởng vị tiểu thư đây mạnh miệng lắm cơ mà ,tôi đang làm thân với cô đó .tôi cũng nói cho mấy người ở đây Nghe luôn nhé ,ai dám mở miệng bàn tán về thôi nữa thì cứ đứng trước mặt tôi mà nói nha ,Thẩm Thanh Yên tôi không ngại dùng cách như vừa nãy để chào hỏi các người đâu "
-"không tốt đẹp hơn thì đừng mở miệng bàn tán người khác ,chưa biết rõ về tôi mà nói xấu tôi thì coi chừng kết cục của mấy người đó "
Cầm con dao chỉ một vòng rồi dừng lại trước Lê Liên ,cô cười tươi thu dao về vẫy tay với ả rồi bước ra bên ngoài với phong thái đầy tự tin .Sau lần này cô lại có thể thêm vào bộ sưu tập của mình một đối thủ nữa rồi.
************
Trở về nhà với tâm trạng không mấy vui vẻ, Thanh Yên lê thân mình lên phòng tắm rửa thay quần áo. Hôm nay anh đi làm về muộn hơn mọi ngày, cô ăn cơm xong mà vẫn chưa thấy Dương Thành trở về liền lên phòng làm việc. Cô càn chuẩn bị thiết kế mới cho bộ sưu tập mùa hè sắp tới tuy không bận nhưng cũng chẳng rảnh rỗi để ý xung quanh.
Chợt Thanh Yên nhận được một email lạ bên trong có tất cả thông tin của người phụ nữ tên Tô Loan, hóa ra Gia Hào đã dùng một email riêng để gửi cho cô. Đúng là trợ lí thân cận của chủ tịch có khác tác phong làm việc của anh ta nhanh đến bất ngờ, chỉ mới hồi sáng còn nói chuyện thế mà giờ cô đã ngồi đây đọc thông tin tình nhân của Lương Bằng rồi. Cô ta xuất thân bình thường cha mẹ cũng chẳng phải quan to, nhan sắc đại trà vậy vì lí do gì kiếp trước hắn ta lại phản bội cô. Đằng sau nhất định có ẩn tình, Thanh Yên viết gì đó gửi lại cho Gia hào rồi nhanh chóng xóa lịch sử trò chuyện.
Bên dưới tiếng xe của Dương Thành đã vào đến sân, Thanh Yên nhanh chân chạy xuống đón chồng. Bước vào nhà Dương Thành nồng nặc mùi rượu, hôm nay anh đến bar cùng Nhất Kiên nên uống hơi nhiều.
-" Anh uống rượu sao?"
-" Ừm có uống một chút với Nhất Kiên ở bả thôi, tôi đi tắm trước đã"
Nói rồi Dương Thành lên lầu còn cô thì chạy vào trong bếp pha cho anh ít nước chanh. Một lúc sau anh cũng tắm xong ra sofa ngồi uống cốc nước cô pha. Dương Thành uống cạn thì cô nhan tay cất cốc đi rồi không chút ngại mà trèo lên đùi anh ngồi, gục đầu vào hõm cổ người đàn ông. Thấy Thanh Yên như vậy Dương Thành thuận tay ôm lấy tấm lưng mảnh khảnh vuốt ve nhẹ nhàng.
-" Hôm nay công việc không ổn sao?"
-" Đúng là rất không ổn, vợ anh bị người ta nói là ngủ với mấy tên bụng bự đó. Thành... em tủi thân lắm lun "
-" Kẻ nào ngứa miệng vậy, ngày mai em lập tức nghỉ việc tôi mở công ty riêng cho em được không?"
-" haha... anh bá đạo quá rồi đó, em không muốn làm chủ đâu giờ anh bù đắp cho em cũng được"
Không đợi người đàn ông phản ứng lại Thanh Yên đã quỳ ngang hông anh tư thế này thật sự quá ám muội rồi. Không chỉ vậy hôm nay cô còn cố tình mặc chiếc đầm ngủ mỏng, ánh mắt Thanh Yên tinh nghịch rà soát cơ thể người dưới thân. Tay cô cũng không yên phận mà vuốt ve yết hầu người đàn ông
-" Thanh Yên em lại làm càn gì vậy?"
-" Suỵt... EM ĐANG RẤT BUỒN NÊN CỐ TÌNH ANH TRÊU CHÚT ĐÓ... CHỒNG À"
Cô nói thật chậm phát âm rõ từng chữ một vào tai anh. Cô còn không quên thổi nhẹ vào tai anh, cánh tay kia thì luồn xuống cơ bụng bên dưới vuốt ve nhẹ nhàng. Mỗi chỗ cô đi qua đều phải khiến cho ai kia phải gào thét, cô mà nghịch nữa chắc anh...
-" Em có biết mình đang trêu với lửa không, đừng làm càn nữa tôi không muốn làm em sợ "
-" Ấy vừa hay em cũng không sợ"
Ngồi thẳng xuống đùi anh, hai chân cũng vừa vặn kẹp vào hông người đàn ông. Vốn muốn nhịn vì sợ Thanh Yên không muốn nhưng đến đây lí trí của anh bị cô làm đứt mất rồi. Bế cô lại giường, hơi thở anh trở nên nặng nề hơn, cậu... cũng không chịu thiệt mà phất cờ khởi nghĩa.
Được như ý muốn Thanh Yên cười hả hê nhưng ai biết sắp tới cô còn dám giở trò trêu chọc trước anh nữa hay không.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương