Cô Vợ Bảo Bối Của Lão Đại Si Tình

Chương 32: ngoại cảnh



Sau cái lần bị Thanh Yên đánh bầm dập Khả Viên dù ganh ghét đậm sâu hơn nhưng lại không giám làm gì cô cả bởi vì ngày ả nằm viện đã bị một đám người áo đen đe dọa. Kể từ lần đó ả nhận ra cô không phải nhân vật bình thường càng không thể bị đụng đến.

Rời khỏi bệnh viện Khả Viên trở lại làm việc, hợp đồng với công ty của Hoàng Cảnh vẫn để lại cho cô ta và Ly Vi phụ trách. Tuy nhiên lần này yêu cầu của Hoàng Cảnh đã giảm đi đôi phần, cuối cũng anh ta chốt hạ bản thảo của hai người đồng ý cho A Thiên ra mắt sản phẩm.

" Sếp Lâm, tôi rất không hài lòng khi người có tài Thẩm Thanh Yên không trực tiếp hợp tác với tôi nhưng chỗ quen biết tôi nể anh tạm chấp nhận hai người kia. Mong lần hợp tác này sẽ để lại điều tốt đẹp gì đó cho tôi trước khi Hoàng thị rời khỏi lĩnh vực thời trang này"" Hahaah... Anh Hoàng cứ yên tâm , nhất định chúng tôi sẽ không để anh phải thất vọng"Lâm Đại tay bắt mặt mừng vì tưởng sắp được lên hương nhưng nào ngờ tai họa ập đến từ lúc nào không hay. Làm gì có chuyện người như Hoàng Cảnh làm việc qua loa như vậy được, ắt hẳn hắn đã không thèm cái dự án này từ lâu rồi nên mới giở trò thay Thanh Yên xử người. Nói về mưu hèn kế bẩn thì không ai lại Hoàng Cảnh cộng với tính thù dai và sở thích nhìn người khác đau khổ của hắn thì...

Về phía Tô Loan, sau khi Thanh yên rời khỏi Á Thiên ả cũng không đến công ty thường xuyên nữa, mục tiêu đã không ở lại mắc gì ả phải chôn chân ở chốn này mãi. Ả bị cô làm kích dộng thì liền đến bên cạnh Lương Bằng ve vẩy lấy lòng hắn ta

" Anh àaaa.... con ả đó liên lạc với anh chưa vậy. Cô ta trước khi rời khỏi công ty đã nói với em anh sẽ nuôi cô ta, cô ta không phải lo ăn mặc nữa. Điều đó là thật sao anh?"" Không có chuyện đó đâu, bé yêu của anh đang ở đây anh còn lo lắng cho người phụ nữ khác được sao. Cô ta không công không cáng, con đàn bà vô dụng như vậy anh không thiết. Em đừng lo, anh chỉ yêu mình em thôi,Loan Loan của anh ngoan ngoãn thế này cơ mà"

Nói chưa kịp hết câu Lương Bằng đã đè người phụ nữ xuống giường nấu cháo lưỡi, rồi tiếp theo sau đó là một màn mà ai cũng sẽ đoán ra. Đôi gian phu dâm phụ hăng say trong ái tình mà không nhận ra rằng mọi nhất cử nhất động của mình đều có người nhìn thấy.

Ngồi trong phòng làm việc, Thanh Yên tập trung vào màn hình máy tính, cô vừa cho ra mắt sản phẩm đây được coi là sự chào sân của cô với ngành thời trang. Hiện tại thời gian ăn uống cũng không có, cô lấy đâu ra thời gian mà nghe ngóng tình hình từ đôi cẩu nam nữ kia nữa.



Đột nhiên có một bóng đen lao từ cửa sổ vào bên trong, Bách Đại trong nháy mắt đã ngồi chễm trệ trên ghế tự thưởng cho mình một ly rượu có sẵn ngay trên bàn

"Nè cô biết tôi vừa chứng kiến cảnh gì không?"" Ai bị đụng xe hả?"

" Ai bị đụng xe hả?"" Bình thường""Có vụ giết người, nổ súng hay là đối thủ của cậu tự đầu hàng?"" no no no, mấy cái đó làm sao kinh tởm bằng cái mà tôi thấy. Tôi vừa nhìn thấy hai con chó giao phối với nhau"" Nè Bách Đại, cậu không thấy tôi đang rất bận sao? A Thanh thì đang khảo sát thị trường, Gia Hào thì bôn ba nước ngoài với chồng tôi, còn mỗi cậu không về Thiên Dương quản người ngồi đây kể mấy chuyện không đâu"Thanh Yên không thèm nhìn mặt ai kia chăm chú nhìn vào màn hình máy tính rồi lại viết gì đó ra quyển sổ trước mặt miệng thì không ngừng trách móc Bách Đại nhàn rồi.

" Thì nó nhắc đến cô nên tôi mới kể thôi"" Bách Đại! Chó biết nói sao hả hay ý cậu tôi là chó?"" Ây phu nhân, tôi đâu có nói thế đâu. Thật ra tôi đi làm nhiệm vụ tình cờ nơi tôi đến lại là khách sạn mà Lương Bằng và tình nhân đang hú hí vơi nhau. Thế nên... tôi đã chứng kiến màn giao phối ghê tởm ấy... chia sẻ chia sẻ tý thôi"Nghe cái tên rất đổi quen thuộc Thanh Yên dừng bút cô ngước lên nhìn người đàn ông đang cợt nhả hỏi lại cho chắc chắn.

" Lương Bằng?"" Yé"'" Hắn ta nhắc gì đến tôi?"" Cái gì mà cô vô dụng nên hắn ẽ không bao giờ nuôi cô... đại loại là vậy"" Hắn ta là như mình cao quý lắm vậy. Có phải Song Kang đâu mà phải tranh, chưa kể còn chẳng bằng một góc của chồng tôi... Gáy to thế không biết, để bà coi được mấy ngày"." Song Khang là ai?"" Google không tính phí""Ơ này... ông trùm hay sát thủ nào mới nổi hả? Này này cô nói rồi hằng đi chứ""Về Thiên Dương làm việc đi, tôi không rảnh tán ngẫu với cậu"Không thèm ở lại tán ngẫu với Bách Đại, Thanh Yên bước ra ngoài, bây giờ cô còn phải đi thu thập thông tin nữa .

Bị bơ Bách Đại ấm ức không thôi nhưng vì tính tờ mò mà không ngừng nghĩ đến người cô vừa nhắc đến liền rút điện thoại ra tra thử. Đạp vào mắt hắn là hình ảnh của một người nổi tiếng với dung mạo đẹp phát sáng, khóe miệng nhếch lên khinh bỉ. Hóa ra người như phu nhân lão đại cũng mê mệt nhan sắc đàn ông, nếu để lão đại hắn biết được chắc... ui chẳng giám nghĩ tới chuyện gì sẽ xảy ra.

Thanh Yên trở về nhà sau một ngày dài gắn với chiếc màn hình máy tính, ngả lưng lên chiếc giường quen thuộc vẫn còn bám chút mùi hương mát lạnh của anh cô nhẹ nhàng thiếp đi. Sau ngày hôm nay cô sẽ chính thức đối đầu với kẻ thù của mình, chuyện gì đến cũng sẽ đến không cản được thì mình cứ thế mà vượt qua thôi
Chương trước Chương tiếp