Cô Vợ Kém 15 Tuổi Của Ngài Triệu
Chương 22: Đi ba
Triệu Triết nhướng mày ra hiệu “ Hạ màn được rồi đó Cao Đạt “ Cao Đạt đang hoang mang thì bỗng Ngọc Mai rút súng ra chĩa thẳng vào đầu Cao Đạt. Các thuộc hạ trà trộn vào tàu thấy Ngọc Mai ra tay thì cũng tiến lên chĩa súng vào các thuộc hạ của Cao Đạt.
Cao Đạt hoảng hốt “ Hay hay lắm Ngọc Mai em dám phản bội tôi, 10 năm qua tôi coi em là người của tôi chưa từng đối xử tệ với em để rồi bây giờ em chĩa súng vào đầu tôi” Ngọc Mai khinh bỉ “ Tôi chưa từng là người của ông”
Triệu Triết nhếch mép “ Chắc ông không lường trước được Ngọc Mai là người bên tôi” “ 10 năm trước tôi đã tha cho ông một lần nhưng ông thì không tham vọng của ông quá lớn”
Cao Đạt cười lớn “ Ha Ha Ha giỏi lắm, hôm nay tao có chết tao cũng sẽ lôi mày chết theo” Ngọc Mai tức giận lên tiếng “ Sắp chết rồi đừng có nói nhiều “ Cao Đạt quay qua Ngọc Mai “ Còn em nữa Ngọc Mai em sẽ chết theo tôi” Ngọc Mai đen mặt “ Có tin tôi bắn nát sọ anh không “ Mặc Thanh lên tiếng “ Này Ngọc Mai khoan đã “
Cao Đạt cười lớn” Ta làm lão đại 20 năm nay không lẽ thua tên tiểu tử như ngươi. “ Triệu Triết khẽ cười “ Vậy ông cứ từ từ chờ xem” Khi thấy trực thăng đang bay trên trời, Mặc Thanh khẽ cười nói với Triệu Triết “ Bọn họ tới rồi“. Cao Đạt thấy không ổn liền lấy súng định bắn nhưng bị Ngọc Mai nhanh tay hơn bắt chết. Lục Tuân cho thả dây từ trực thăng xuống cho Ngọc Mai lên. 4 chiếc tàu ngầm còn lại cũng từ từ sát lại mấy chiếc tàu của Cao Đạt. 10 chiếc tàu chở hàng đã quay đầu lái đi xa. Khi mỗi thứ đã ổn định 4 chiếc tàu ngầm nổi lên mở nắp tàu cho các thuộc hạ nhảy xuống rồi phóng đi mất. Triệu Triết và Mặc Thanh cũng lái chiếc tàu ngầm của mình ra xa. Các chiếc trực thăng cũng bay cao. Các tên thuộc hạ của Cao Đạt ngơ ngác khó hiểu liền nghe một tiếng bùm và nhiều tiếng bùm sau đó nữa. Tất cả đều nổ banh xác. Tuy bọn họ đã lái đi xa nhưng vẫn đi lắc lư nhẹ. Lúc này các nguyên thủ quốc gia đang xôn xao khi thấy trực thăng bay trên vùng trời của họ. Khi tìm hiểu kĩ thì thấy trên trực thăng có kí hiệu TK liền giật mình nhìn nhau” Tại sao trực thăng của bang Thiên Cơ lại ở đây” Bọn họ liên hệ cho Triệu Triết.
“ Alo, Triệu lão đại tại sao lại có trực thăng của ngày bay trên vùng trời của nước tôi vậy, có chuyện gì nghiêm trọng sau”
“ À chỉ là cần chi viện gấp, xin ngài bỏ qua” Triệu Triết nghiêm túc nói lại.
“ Ừm “ Bọn họ run rẫy bọn họ làm sao không bỏ qua chứ bọn họ không có gan đó
****
1 ngày sau
Sau khi giao hàng thành công, Triệu Triết và Mặc Thanh đã về bằng máy bay nên rút ngắn thời gian.
Tại trụ sở chính bang Thiên Cơ
Sáu người đang ngồi trầm mặc. Triệu Triết lên tiếng “ Đơn hàng đã giao thành công. Các cậu chuẩn bị chúng ta sẽ đi du lịch ở Pháp vào 2 ngày sau”
Đình Ngạo và Triệu Thiên háo hức hỏi lại” Thật chứ, đi mấy ngày vậy”
Triệu Triết gật đầu “ Đi một tuần“. Rồi quay qua Lục Tuân “ Này Lục Tuân “. Lục Tuân đang ngắm Ngọc Mai làm gì nghe Triệu Triết gọi. Triệu Triết gọi lại lần nữa “ Lục Tuân “ Hắn ta vẫn không nghe. Đình Ngạo ngồi kế bên tán hắn một cái “ Này sắp rớt con mắt ra rồi kìa” Lục Tuân liếc Đình Ngạo xong nhìn Ngọc Mai ngồi đối diện “ Này Ngọc Mai anh ta đánh anh kìa” Ngọc Mai che miệng cười” Triệu Triết kêu anh đó“. Lục Tuân bị quê vì Ngọc Mai không quan tâm liền nhìn qua Triệu Triết “ Có chuyện gì “ Triệu Triết nhìn hắn” Kêu Mộng Khiết đi cùng nhá” Lục Tuân nhíu mày “ Đi đâu” Triệu Thiên lắc đầu “ Hết cứu rồi anh ấy bị điếc rồi” Triệu Triết vì sợ Mộng Khiết không đi cùng liền nhắc lại “ 2 ngày nữa đi du lịch ở Pháp”
Lục Tuân gật gù “ Ò“. Triệu Triết gật đầu “ Đi uống một lát không” Tất cả háo hức gật đầu.
Bên này, Mộng Khiết đang ngồi xem tivi thì nghe chuông điện thoại mở lên thấy Tuyết Chi gọi.
“ Alo”
“ Mộng Khiết cậu đang rảnh không “
“ Tớ rảnh chi vậy”
“ Đi uống một lát không”
“ Oke tớ đang rảnh. Cậu rủ thêm Diệp Vân và Ngô Sơn đi.”
“ Oke 1 tiếng nữa bọn mình rước cậu”
Tắt máy, Mộng Khiết lên lầu lựa đồ, lựa một hồi cô chọn một chiếc đầm 2 dây ôm body. Cô trang điểm nhẹ dù gì cô cũng đẹp sẵn chỉ cần thêm tí son là được.
Tại quán bar The Night…
6 người ngồi ở trên lầu nhìn xuống. Đang ngồi uống rượu thì vô tình Triệu Triết nhìn xuống thấy bóng dáng quen thuộc.Triệu Triết tức muốn nổ phổi dám đi bar mà còn ăn mặc như thế.Mọi người thấy anh nhìn chằm chằm xuống dưới rồi con phát ra khí lạnh thì nhìn theo. Đình Ngạo thấy trước “ Trời ơi con gái anh kìa Lục Tuân “ Lục Tuân nghe vậy giật mình “ Đâu cậu có nhìn lầm không” Không đợi Đình Ngạo lên tiếng thì Triệu Triết đã nói trước “ Là em ấy“. Mọi người thì sốc với cách xưng hô của anh còn Lục Tuân thì sốc khi thấy con gái mình đi bar. Lục Tuân định đứng dậy xuống dưới thì Triệu Triết cản lại” Thôi để em ấy chơi đi chúng ta ở đây quan sát được rồi“. Lục Tuân ngồi xuống còn mấy người kia vẫn chưa hết sốc. Đình Ngạo hỏi” Anh mới kêu Mộng Khiết là gì” Triệu Triết nhìn cô gái ở dưới khẽ cười không trả lời. Đình Ngạo bị bơ liền cầm ly rượu uống.
Cao Đạt hoảng hốt “ Hay hay lắm Ngọc Mai em dám phản bội tôi, 10 năm qua tôi coi em là người của tôi chưa từng đối xử tệ với em để rồi bây giờ em chĩa súng vào đầu tôi” Ngọc Mai khinh bỉ “ Tôi chưa từng là người của ông”
Triệu Triết nhếch mép “ Chắc ông không lường trước được Ngọc Mai là người bên tôi” “ 10 năm trước tôi đã tha cho ông một lần nhưng ông thì không tham vọng của ông quá lớn”
Cao Đạt cười lớn “ Ha Ha Ha giỏi lắm, hôm nay tao có chết tao cũng sẽ lôi mày chết theo” Ngọc Mai tức giận lên tiếng “ Sắp chết rồi đừng có nói nhiều “ Cao Đạt quay qua Ngọc Mai “ Còn em nữa Ngọc Mai em sẽ chết theo tôi” Ngọc Mai đen mặt “ Có tin tôi bắn nát sọ anh không “ Mặc Thanh lên tiếng “ Này Ngọc Mai khoan đã “
Cao Đạt cười lớn” Ta làm lão đại 20 năm nay không lẽ thua tên tiểu tử như ngươi. “ Triệu Triết khẽ cười “ Vậy ông cứ từ từ chờ xem” Khi thấy trực thăng đang bay trên trời, Mặc Thanh khẽ cười nói với Triệu Triết “ Bọn họ tới rồi“. Cao Đạt thấy không ổn liền lấy súng định bắn nhưng bị Ngọc Mai nhanh tay hơn bắt chết. Lục Tuân cho thả dây từ trực thăng xuống cho Ngọc Mai lên. 4 chiếc tàu ngầm còn lại cũng từ từ sát lại mấy chiếc tàu của Cao Đạt. 10 chiếc tàu chở hàng đã quay đầu lái đi xa. Khi mỗi thứ đã ổn định 4 chiếc tàu ngầm nổi lên mở nắp tàu cho các thuộc hạ nhảy xuống rồi phóng đi mất. Triệu Triết và Mặc Thanh cũng lái chiếc tàu ngầm của mình ra xa. Các chiếc trực thăng cũng bay cao. Các tên thuộc hạ của Cao Đạt ngơ ngác khó hiểu liền nghe một tiếng bùm và nhiều tiếng bùm sau đó nữa. Tất cả đều nổ banh xác. Tuy bọn họ đã lái đi xa nhưng vẫn đi lắc lư nhẹ. Lúc này các nguyên thủ quốc gia đang xôn xao khi thấy trực thăng bay trên vùng trời của họ. Khi tìm hiểu kĩ thì thấy trên trực thăng có kí hiệu TK liền giật mình nhìn nhau” Tại sao trực thăng của bang Thiên Cơ lại ở đây” Bọn họ liên hệ cho Triệu Triết.
“ Alo, Triệu lão đại tại sao lại có trực thăng của ngày bay trên vùng trời của nước tôi vậy, có chuyện gì nghiêm trọng sau”
“ À chỉ là cần chi viện gấp, xin ngài bỏ qua” Triệu Triết nghiêm túc nói lại.
“ Ừm “ Bọn họ run rẫy bọn họ làm sao không bỏ qua chứ bọn họ không có gan đó
****
1 ngày sau
Sau khi giao hàng thành công, Triệu Triết và Mặc Thanh đã về bằng máy bay nên rút ngắn thời gian.
Tại trụ sở chính bang Thiên Cơ
Sáu người đang ngồi trầm mặc. Triệu Triết lên tiếng “ Đơn hàng đã giao thành công. Các cậu chuẩn bị chúng ta sẽ đi du lịch ở Pháp vào 2 ngày sau”
Đình Ngạo và Triệu Thiên háo hức hỏi lại” Thật chứ, đi mấy ngày vậy”
Triệu Triết gật đầu “ Đi một tuần“. Rồi quay qua Lục Tuân “ Này Lục Tuân “. Lục Tuân đang ngắm Ngọc Mai làm gì nghe Triệu Triết gọi. Triệu Triết gọi lại lần nữa “ Lục Tuân “ Hắn ta vẫn không nghe. Đình Ngạo ngồi kế bên tán hắn một cái “ Này sắp rớt con mắt ra rồi kìa” Lục Tuân liếc Đình Ngạo xong nhìn Ngọc Mai ngồi đối diện “ Này Ngọc Mai anh ta đánh anh kìa” Ngọc Mai che miệng cười” Triệu Triết kêu anh đó“. Lục Tuân bị quê vì Ngọc Mai không quan tâm liền nhìn qua Triệu Triết “ Có chuyện gì “ Triệu Triết nhìn hắn” Kêu Mộng Khiết đi cùng nhá” Lục Tuân nhíu mày “ Đi đâu” Triệu Thiên lắc đầu “ Hết cứu rồi anh ấy bị điếc rồi” Triệu Triết vì sợ Mộng Khiết không đi cùng liền nhắc lại “ 2 ngày nữa đi du lịch ở Pháp”
Lục Tuân gật gù “ Ò“. Triệu Triết gật đầu “ Đi uống một lát không” Tất cả háo hức gật đầu.
Bên này, Mộng Khiết đang ngồi xem tivi thì nghe chuông điện thoại mở lên thấy Tuyết Chi gọi.
“ Alo”
“ Mộng Khiết cậu đang rảnh không “
“ Tớ rảnh chi vậy”
“ Đi uống một lát không”
“ Oke tớ đang rảnh. Cậu rủ thêm Diệp Vân và Ngô Sơn đi.”
“ Oke 1 tiếng nữa bọn mình rước cậu”
Tắt máy, Mộng Khiết lên lầu lựa đồ, lựa một hồi cô chọn một chiếc đầm 2 dây ôm body. Cô trang điểm nhẹ dù gì cô cũng đẹp sẵn chỉ cần thêm tí son là được.
Tại quán bar The Night…
6 người ngồi ở trên lầu nhìn xuống. Đang ngồi uống rượu thì vô tình Triệu Triết nhìn xuống thấy bóng dáng quen thuộc.Triệu Triết tức muốn nổ phổi dám đi bar mà còn ăn mặc như thế.Mọi người thấy anh nhìn chằm chằm xuống dưới rồi con phát ra khí lạnh thì nhìn theo. Đình Ngạo thấy trước “ Trời ơi con gái anh kìa Lục Tuân “ Lục Tuân nghe vậy giật mình “ Đâu cậu có nhìn lầm không” Không đợi Đình Ngạo lên tiếng thì Triệu Triết đã nói trước “ Là em ấy“. Mọi người thì sốc với cách xưng hô của anh còn Lục Tuân thì sốc khi thấy con gái mình đi bar. Lục Tuân định đứng dậy xuống dưới thì Triệu Triết cản lại” Thôi để em ấy chơi đi chúng ta ở đây quan sát được rồi“. Lục Tuân ngồi xuống còn mấy người kia vẫn chưa hết sốc. Đình Ngạo hỏi” Anh mới kêu Mộng Khiết là gì” Triệu Triết nhìn cô gái ở dưới khẽ cười không trả lời. Đình Ngạo bị bơ liền cầm ly rượu uống.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương