Cô Vợ Kém 15 Tuổi Của Ngài Triệu
Chương 39: Tỉnh lại
Về tới nhà, Mộng Khiết đi thẳng lên phòng tắm rửa nghĩ ngơi. A Liên lên gõ cửa phòng cô “ Tiểu thư, cô xuống ăn tối đi ạ”
Mộng Khiết ngồi ở bàn làm việc nói vọng ra “ Em không ăn đâu “
A Liên đành đi xuống nhà, Mộng Khiết tiếp tục vùi đầu vào công việc.
12h đêm, Lục Tuân đi về ngang phòng Mộng Khiết vẫn thấy đèn sáng nên vào xem thử thì thấy Mộng Khiết nằm gục trên bàn. Lục Tuân đau lòng đi lại lay bả vai cô “ Mộng Khiết, dậy lên giường ngủ đi con”
Mộng Khiết mơ màng tỉnh dậy “ Dạ” rồi leo lên giường ngủ.
////
Suốt một tháng trời, sáng sớm cô sẽ đến công ty tối thì ghé thăm Triệu Triết.
Tối hôm nay cũng vậy, Mộng Khiết cũng ghé vào viện thăm Triệu Triết. Cô đặt túi xách lên sofa rồi lại ngồi xuống kế bên Triệu Triết. Bên ngoài cô mạnh mẽ bao nhiêu thì ở phòng bệnh Triệu Triết cô yếu đuối bấy nhiêu. Mộng Khiết lấy bàn tay đã ốm đi nhiều của mình vuốt ve khuôn mặt Triệu Triết rồi nắm bàn tay anh thì thầm “ Triệu Triết, anh mau tỉnh lại đi em sắp cầm cự không nổi rồi, em mệt rồi, anh cứ nằm mãi như thế đến bao giờ chứ”
Đột nhiên bàn tay Triệu Triết khẽ nhúc nhích, Mộng Khiết phát hiện liền nức nở lay bàn tay anh “ Anh nghe em nói đúng không, anh vừa nhúc nhích tay đúng không, anh tỉnh lại rồi hả”
Sau đó, Triệu Triết từ từ khó khăn mở mắt vì đã quá lâu trong bóng tối nên anh hơi khó khăn tiếp nhận ánh sáng. Mộng Khiết thấy vậy liền ấn nút gọi bác sĩ.
Trong lúc bác sĩ khám cho Triệu Triết thì Mộng Khiết lấy điện thoại ra gọi báo cho mọi người. Cùng lúc đó bác sĩ bước ra, Mộng Khiết đi lại hỏi thăm “ Bác sĩ ơi, anh ấy thế nào rồi ạ”
Bác sĩ nhìn cô nói “ Bệnh nhân đã ổn rồi”
Mộng Khiết mừng rỡ liên tục cúi đầu “ Cảm ơn bác sĩ”
Rồi cô bước vào phòng thấy Triệu Triết nằm trên giường, Triệu Triết thấy cô liền muốn ngồi dậy nhưng không được. Mộng Khiết thấy vậy liền chạy lại đỡ anh “ Anh từ từ thôi, mới tỉnh dậy chưa có sức đâu”
Triệu Triết quay qua nhìn Mộng Khiết khẽ nhíu mày “ Sao em gầy quá vậy”
Mộng Khiết nhìn xuống bản thân mình chưa kịp trả lời thì đột nhiên một tiếng nói chen vào “ Không phải là lo cho anh sao“. Người lên tiếng là Triệu Thiên theo sau còn rất nhiều người.
Mộng Khiết nhíu mày nhìn Triệu Thiên nhưng Triệu Thiên vẫn nói tiếp “ Một tháng qua anh nằm đây, Mộng Khiết chị ấy đã phụ em giúp anh quản việc của công ty rồi những việc trong bang thậm chí là thương hiệu nước hoa của anh chị ấy cũng nhúng tay vào làm giúp. Đi làm xong chị ấy đâu có về mà ghé qua đây ở với anh tới khuya mới về.”
Lục Tuân tiếp lời “ Con gái tôi vì cậu mà đêm nào cũng làm việc tới khuya rồi dậy sớm bỏ ăn cậu nghĩ sao không gầy”
Triệu Triết nghe những lời nói vừa rồi thì nhìn Mộng Khiết đau lòng không thôi. Triệu Triết nắm bàn tay cô “ Anh xin lỗi vì đã làm em phải lo lắng”
Mộng Khiết rưng rưng nước mắt lắc đầu “ Không sao đâu ạ”
///
2 ngày sau Triệu Triết cũng xuất viện về nhà.
Dự án du lịch của Mộng Khiết đã hoàn thành sẽ khánh thành vào đầu tuần sau.Hôm nay là ngày họp để bàn về kế hoạch cho buổi khánh thành tuần sau.
Trong phòng họp, sau hơn một tháng vắng mặt thì hôm nay Triệu Triết đã xuất hiện. Đầu tiên, Mộng Khiết sẽ thuyết trình về dự án của mình và bên tổ chức sự kiện sẽ sắp xếp. Mộng Khiết và anh chỉ cần đi khảo sát lại thôi.
Cuối cuộc họp, Triệu Thiên đứng dậy “ Theo như hiện tại thì chức vụ Giám đốc kinh doanh của tập đoàn Triệu Thị đang trống. Tôi có một đề cử đó là cho cô Mộng Khiết sẽ đảm nhiệm mọi người có ý kiến gì không”
Tất cả đều tán thành cô trở thành Giám đốc kinh doanh…
Tối hôm đó, mọi người tụ họp tại nhà hàng Rumber ngay trung tâm thành phố. 7h tối thì mọi người đã đến đầy đủ.
Triệu Thiên đứng dậy nâng ly “ Bữa tiệc hôm nay là để chúc mừng cho chị dâu đã hoàn thành dự án đầu tiên và trở thành giám đốc kinh doanh nhaa”
Mộng Khiết khẽ cười đứng dậy “ Được rồi, cảm ơn cậu” sau đó tất cả mọi người cùng đứng dậy nâng ly.
Trong lúc ăn thì Triệu Triết luôn chăm sóc cho Mộng Khiết rất chu đáo, gắp cho cô rất nhiều đồ ăn. Đình Ngạo giở giọng trêu chọc “ Ai chà, ta đây ăn đồ ăn trên bàn no rồi không cần thức ăn cho chó của hai người đâu”
Mộng Khiết ngại ngùng không trả lời còn Triệu Triết thì phóng ánh mắt yêu thương cho Đình Ngạo rồi từ tốn nói “ Chừng nào có bạn gái rồi hãy nói chuyện nhá”
Đình Ngạo tức muốn trào máu, mọi người đều cười phá lên. Thật ra sự vui vẻ này đã lâu rồi bọn họ chưa có, họ là những người đầy tình cảm nhưng xã hội bắt họ phải trở nên lạnh lùng đi.
Ăn uống vui vẻ thì Triệu Thiên đột nhiên lên tiếng “ Hay chúng ta chơi trò chơi đi “. Đình Ngạo lập tức hưởng ứng “ Được đó, chúng ta chơi lời thật lòng hay đại mạo hiểm đi”
Mộng Khiết cũng gật đầu lai lịa “ Chơi đi chơi đi”
Trò chơi bắt đầu
Mộng Khiết cầm chai bia xoay một vòng cuối cùng người bị chỉ là Lục Tuân. Mộng Khiết liền nở nụ cười nham hiểm “ Thật lòng hay mạo hiểm” Lục Tuân suy nghĩ một lát liền chon thật lòng. Mộng Khiết liền hỏi “ Bố với mẹ nhỏ là gặp nhau trong huống nào vậy”
Ngọc Mai liền đỏ mặt, Lục Tuân tức không nói nên lời “ Con hỏi hay lắm” rồi cầm chai rượu tự phạt 3 ly. Mộng Khiết được nước lấn tới “ Gặp tình huống nào mà mẹ nhỏ đỏ mặt còn bố thì không dám nói luôn vậy”
Đình Ngạo liền nheo mắt “ Có ẩn tình, hai người giấu chúng tôi chuyện gì đúng không”
Lục Tuân liền nói “ Tôi uống rồi không hỏi nửa” rồi Lục Tuân cầm chai xoay tiếp. Người tiếp theo bị chính là Triệu Triết. Lục Tuân liền hất mặt hỏi “ Thật lòng hay mạo hiểm”…
Triệu Triết vẫn giữ khuôn mặt lạnh trả lời “ Thật lòng”
Lục Tuân nheo mắt hỏi “ Cậu đã làm con gái tối tới mức nào rồi”
Tình thế đảo ngược, Mộng Khiết liền đỏ mặt “ Bố hỏi gì thế“. Lục Tuân nhún vai “ Hỏi những cái cần hỏi thôi”
Triệu Triết vẫn bình tĩnh phun ra từng chữ “ Tới những mức nên tới”
Triệu Thiên và Đình Ngạo liền che mặt la lên “ OMG”
Triệu Triết khẽ nhếch mép cười rồi xoay chai. Cái chai dừng lại ngay Mặc Thanh, Mặc Thanh liền lên tiếng “ Mạo hiểm đi”
Triệu Triết thích thú “ Được, hãy nhắn cho một người bất kỳ trong điện thoại một câu “anh nhớ em”
Triệu Thiên liền quay qua “ Anh hai thâm quá”
Mặc Thanh liền cầm điện thoại lên gửi tin nhắn sau đó đưa lại cho mọi người coi. Mộng Khiết nhận ra bất thongwf la lên “ Đây là tài khoản của Tuyết Chi mà hong lẽ hai ngườii…”
Tất cả đều kinh ngạc nhìn về Mặc Thanh ấy vậy mà Mặc Thanh lại bình thản trả lời “ Như cậu ấy thôi”
Chơi một hồi thì trời cũng khuya nên mọi người chia nhau ra về. Mộng Khiết thì đi chung với Triệu Triết.
Lên xe, Mộng Khiết quay qua hỏi Triệu Triết “ Anh nói như vậy không sợ mọi người hiểu lầm sao dù gì chúng ta vẫn chưa …”
Triệu Triết khẽ cười “ Sao muốn bước cuối cũng luôn à”
Mộng Khiết liền ngai ngùng “ Không ạ”
Mộng Khiết ngồi ở bàn làm việc nói vọng ra “ Em không ăn đâu “
A Liên đành đi xuống nhà, Mộng Khiết tiếp tục vùi đầu vào công việc.
12h đêm, Lục Tuân đi về ngang phòng Mộng Khiết vẫn thấy đèn sáng nên vào xem thử thì thấy Mộng Khiết nằm gục trên bàn. Lục Tuân đau lòng đi lại lay bả vai cô “ Mộng Khiết, dậy lên giường ngủ đi con”
Mộng Khiết mơ màng tỉnh dậy “ Dạ” rồi leo lên giường ngủ.
////
Suốt một tháng trời, sáng sớm cô sẽ đến công ty tối thì ghé thăm Triệu Triết.
Tối hôm nay cũng vậy, Mộng Khiết cũng ghé vào viện thăm Triệu Triết. Cô đặt túi xách lên sofa rồi lại ngồi xuống kế bên Triệu Triết. Bên ngoài cô mạnh mẽ bao nhiêu thì ở phòng bệnh Triệu Triết cô yếu đuối bấy nhiêu. Mộng Khiết lấy bàn tay đã ốm đi nhiều của mình vuốt ve khuôn mặt Triệu Triết rồi nắm bàn tay anh thì thầm “ Triệu Triết, anh mau tỉnh lại đi em sắp cầm cự không nổi rồi, em mệt rồi, anh cứ nằm mãi như thế đến bao giờ chứ”
Đột nhiên bàn tay Triệu Triết khẽ nhúc nhích, Mộng Khiết phát hiện liền nức nở lay bàn tay anh “ Anh nghe em nói đúng không, anh vừa nhúc nhích tay đúng không, anh tỉnh lại rồi hả”
Sau đó, Triệu Triết từ từ khó khăn mở mắt vì đã quá lâu trong bóng tối nên anh hơi khó khăn tiếp nhận ánh sáng. Mộng Khiết thấy vậy liền ấn nút gọi bác sĩ.
Trong lúc bác sĩ khám cho Triệu Triết thì Mộng Khiết lấy điện thoại ra gọi báo cho mọi người. Cùng lúc đó bác sĩ bước ra, Mộng Khiết đi lại hỏi thăm “ Bác sĩ ơi, anh ấy thế nào rồi ạ”
Bác sĩ nhìn cô nói “ Bệnh nhân đã ổn rồi”
Mộng Khiết mừng rỡ liên tục cúi đầu “ Cảm ơn bác sĩ”
Rồi cô bước vào phòng thấy Triệu Triết nằm trên giường, Triệu Triết thấy cô liền muốn ngồi dậy nhưng không được. Mộng Khiết thấy vậy liền chạy lại đỡ anh “ Anh từ từ thôi, mới tỉnh dậy chưa có sức đâu”
Triệu Triết quay qua nhìn Mộng Khiết khẽ nhíu mày “ Sao em gầy quá vậy”
Mộng Khiết nhìn xuống bản thân mình chưa kịp trả lời thì đột nhiên một tiếng nói chen vào “ Không phải là lo cho anh sao“. Người lên tiếng là Triệu Thiên theo sau còn rất nhiều người.
Mộng Khiết nhíu mày nhìn Triệu Thiên nhưng Triệu Thiên vẫn nói tiếp “ Một tháng qua anh nằm đây, Mộng Khiết chị ấy đã phụ em giúp anh quản việc của công ty rồi những việc trong bang thậm chí là thương hiệu nước hoa của anh chị ấy cũng nhúng tay vào làm giúp. Đi làm xong chị ấy đâu có về mà ghé qua đây ở với anh tới khuya mới về.”
Lục Tuân tiếp lời “ Con gái tôi vì cậu mà đêm nào cũng làm việc tới khuya rồi dậy sớm bỏ ăn cậu nghĩ sao không gầy”
Triệu Triết nghe những lời nói vừa rồi thì nhìn Mộng Khiết đau lòng không thôi. Triệu Triết nắm bàn tay cô “ Anh xin lỗi vì đã làm em phải lo lắng”
Mộng Khiết rưng rưng nước mắt lắc đầu “ Không sao đâu ạ”
///
2 ngày sau Triệu Triết cũng xuất viện về nhà.
Dự án du lịch của Mộng Khiết đã hoàn thành sẽ khánh thành vào đầu tuần sau.Hôm nay là ngày họp để bàn về kế hoạch cho buổi khánh thành tuần sau.
Trong phòng họp, sau hơn một tháng vắng mặt thì hôm nay Triệu Triết đã xuất hiện. Đầu tiên, Mộng Khiết sẽ thuyết trình về dự án của mình và bên tổ chức sự kiện sẽ sắp xếp. Mộng Khiết và anh chỉ cần đi khảo sát lại thôi.
Cuối cuộc họp, Triệu Thiên đứng dậy “ Theo như hiện tại thì chức vụ Giám đốc kinh doanh của tập đoàn Triệu Thị đang trống. Tôi có một đề cử đó là cho cô Mộng Khiết sẽ đảm nhiệm mọi người có ý kiến gì không”
Tất cả đều tán thành cô trở thành Giám đốc kinh doanh…
Tối hôm đó, mọi người tụ họp tại nhà hàng Rumber ngay trung tâm thành phố. 7h tối thì mọi người đã đến đầy đủ.
Triệu Thiên đứng dậy nâng ly “ Bữa tiệc hôm nay là để chúc mừng cho chị dâu đã hoàn thành dự án đầu tiên và trở thành giám đốc kinh doanh nhaa”
Mộng Khiết khẽ cười đứng dậy “ Được rồi, cảm ơn cậu” sau đó tất cả mọi người cùng đứng dậy nâng ly.
Trong lúc ăn thì Triệu Triết luôn chăm sóc cho Mộng Khiết rất chu đáo, gắp cho cô rất nhiều đồ ăn. Đình Ngạo giở giọng trêu chọc “ Ai chà, ta đây ăn đồ ăn trên bàn no rồi không cần thức ăn cho chó của hai người đâu”
Mộng Khiết ngại ngùng không trả lời còn Triệu Triết thì phóng ánh mắt yêu thương cho Đình Ngạo rồi từ tốn nói “ Chừng nào có bạn gái rồi hãy nói chuyện nhá”
Đình Ngạo tức muốn trào máu, mọi người đều cười phá lên. Thật ra sự vui vẻ này đã lâu rồi bọn họ chưa có, họ là những người đầy tình cảm nhưng xã hội bắt họ phải trở nên lạnh lùng đi.
Ăn uống vui vẻ thì Triệu Thiên đột nhiên lên tiếng “ Hay chúng ta chơi trò chơi đi “. Đình Ngạo lập tức hưởng ứng “ Được đó, chúng ta chơi lời thật lòng hay đại mạo hiểm đi”
Mộng Khiết cũng gật đầu lai lịa “ Chơi đi chơi đi”
Trò chơi bắt đầu
Mộng Khiết cầm chai bia xoay một vòng cuối cùng người bị chỉ là Lục Tuân. Mộng Khiết liền nở nụ cười nham hiểm “ Thật lòng hay mạo hiểm” Lục Tuân suy nghĩ một lát liền chon thật lòng. Mộng Khiết liền hỏi “ Bố với mẹ nhỏ là gặp nhau trong huống nào vậy”
Ngọc Mai liền đỏ mặt, Lục Tuân tức không nói nên lời “ Con hỏi hay lắm” rồi cầm chai rượu tự phạt 3 ly. Mộng Khiết được nước lấn tới “ Gặp tình huống nào mà mẹ nhỏ đỏ mặt còn bố thì không dám nói luôn vậy”
Đình Ngạo liền nheo mắt “ Có ẩn tình, hai người giấu chúng tôi chuyện gì đúng không”
Lục Tuân liền nói “ Tôi uống rồi không hỏi nửa” rồi Lục Tuân cầm chai xoay tiếp. Người tiếp theo bị chính là Triệu Triết. Lục Tuân liền hất mặt hỏi “ Thật lòng hay mạo hiểm”…
Triệu Triết vẫn giữ khuôn mặt lạnh trả lời “ Thật lòng”
Lục Tuân nheo mắt hỏi “ Cậu đã làm con gái tối tới mức nào rồi”
Tình thế đảo ngược, Mộng Khiết liền đỏ mặt “ Bố hỏi gì thế“. Lục Tuân nhún vai “ Hỏi những cái cần hỏi thôi”
Triệu Triết vẫn bình tĩnh phun ra từng chữ “ Tới những mức nên tới”
Triệu Thiên và Đình Ngạo liền che mặt la lên “ OMG”
Triệu Triết khẽ nhếch mép cười rồi xoay chai. Cái chai dừng lại ngay Mặc Thanh, Mặc Thanh liền lên tiếng “ Mạo hiểm đi”
Triệu Triết thích thú “ Được, hãy nhắn cho một người bất kỳ trong điện thoại một câu “anh nhớ em”
Triệu Thiên liền quay qua “ Anh hai thâm quá”
Mặc Thanh liền cầm điện thoại lên gửi tin nhắn sau đó đưa lại cho mọi người coi. Mộng Khiết nhận ra bất thongwf la lên “ Đây là tài khoản của Tuyết Chi mà hong lẽ hai ngườii…”
Tất cả đều kinh ngạc nhìn về Mặc Thanh ấy vậy mà Mặc Thanh lại bình thản trả lời “ Như cậu ấy thôi”
Chơi một hồi thì trời cũng khuya nên mọi người chia nhau ra về. Mộng Khiết thì đi chung với Triệu Triết.
Lên xe, Mộng Khiết quay qua hỏi Triệu Triết “ Anh nói như vậy không sợ mọi người hiểu lầm sao dù gì chúng ta vẫn chưa …”
Triệu Triết khẽ cười “ Sao muốn bước cuối cũng luôn à”
Mộng Khiết liền ngai ngùng “ Không ạ”
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương