Cô Vợ Kém 15 Tuổi Của Ngài Triệu
Chương 44: Làm hòa
Mộng Khiết nói xong thì lên phòng ngủ một giấc đến tận 5 tiếng sau mới thức dậy.
Lúc thức dậy, Mộng Khiết vừa cảm thấy mệt mỏi vừa nhức đầu rồi nhớ đến việc trước khi đi ngủ liền lật đật chạy xuống nhà.
Xuống tới phòng khách, Mộng Khiết vẫn thấy Triệu Triết còn đang quỳ ở đó liền hớt hải đi tới “ Này, em nói vậy là anh quỳ thiệt đó hả”
Triệu Triết nhìn cô khổ sở nói “ Chỉ cần em tha lỗi cho anh thì em kêu gì anh cũng làm “
Mộng Khiết nghe vậy liền mềm lòng “ Anh đứng lên đi, anh quỳ 5 tiếng rồi đó”
Triệu Triết vẫn không đứng dậy kiên quyết nói “ Khi nào em tha lỗi cho anh thì anh mới đứng dậy”
Mộng Khiết đành hết cách “ Được rồi được rồi em tha lỗi cho anh. Mau mau đứng dậy đi “
Triệu Triết vẫn chưa đứng dậy mà hỏi lại “ Thật không “
Mộng Khiết gật đầu cái rụp thầm cười khổ. Trời xanh ngó xuống mà coi đường đường là một ôm trùm lạnh lùng bá đạo người người đều sợ mà lại quỳ gối vì cô 5 tiếng đồng hồ chứ.
Do quỳ lâu bị tê chân nên Mộng Khiết phải phụ đỡ anh đứng dậy.
Cả hai ngồi trên sofa tiếp tục im lặng. Triệu Triết liền lấy tay lay lay cánh tay cô “ Em sao vậy”
Mộng Khiết bày vẻ mặt nghiêm trọng “ Đang suy nghĩ một chuyện rất quan trọng “
Triệu Triết nhíu mày “ Chuyện quan trọng “
Mộng Khiết gật đầu “ Chuyện của chúng ta”
Triệu Triết liền hoảng hốt “ Em đừng nói là chia tay anh nha. Anh không chịu đâu”
Mộng Khiết phì cười “ Đầu óc anh nghĩ gì vậy “
Triệu Triết nghệch mặt ra “ Chứ chuyện gì”
Mộng Khiết liền quay qua nhìn anh “ Anh không định cho em một danh phận chính thức sao”
Triệu Triết khá bất ngờ nhất thời không trả lời được làm Mộng Khiết tưởng anh không muốn.
Mộng Khiết ỉu xìu “ Không được thì thôi vậy “
Triệu Triết liền nói “ Ai nói không được, được mà, anh thấy được”
Mộng Khiết nhăn mặt “ Chứ cái biểu cảm lúc nảy của anh là gì “
Triệu Triết liền lên tiếng giải thích “ Anh chỉ hơi bất ngờ “
Mộng Khiết gật đầu rồi hỏi anh “ Được rồi chuyện đó để về nước tính. Anh ăn gì chưa để em nấu”
Triệu Triết lắc đầu “ Chưa nhưng mà để anh nấu cho”
Mộng Khiết khá bất ngờ vì đã quen biết nhiều năm nhưng anh chưa từng nấu “ Được không đó “
Triệu Triết hôn vào trán cô một cái rồi nói “ Tin anh” rồi quay người vào bếp.
30 phút sau, bàn ăn đã thịnh soạn có món canh, sườn xào chua ngọt, thịt bò xào trông rất ngon.
Mộng Khiết từ ngoài vào khá bất ngờ “ Wow nhìn ngon quá đi “
Triệu Triết kéo ghế cho Mộng Khiết rồi xuống kế bên “ Ngon thì ăn nhiều vào “
Mộng Khiết gật đầu rồi bắt đầu quá trình làm no cái bụng. Ăn xong cô dành rửa chén nhưng Triệu Triết không cho bảo cô ra sofa ngồi.
Rửa chén xong, Triệu Triết lại sofa ôm cô vào lòng “ Khi nào về nước”
Mộng Khiết suy nghĩ rồi nói “ Khi nào cũng được “
Triệu Triết hỏi cô “ Mai về nhá”
Mộng Khiết gật đầu “ Cũng được, em cũng muốn về đi làm “
Triệu Triết liền nhíu mày “ Sao lúc đó nộp đơn không thời hạn mà”
Mộng Khiết liền nói lại “ Tại ai hả”
Triệu Triết liền chịu tội” Được rồi tại anh”
Cả 2 ôm nhau coi tivi tới tối thì Mộng Khiết hỏi anh “ Anh định ở đây à”
Triệu Thiên gật đầu “ Em ở đây thì anh cũng ở đây”
Mộng Khiết căng thẳng nhìn anh “ Anh định ở dơ sao “
Triệu Triết lắc đầu “ Không bất quá tắm xong anh không mặc đồ”
Mộng Khiết đỏ mặt “ Biến thái “
Triệu Triết liền cười gian xảo “ Muốn kiểm tra thử anh biến thái thế nào không “
Mộng Khiết đỏ như trái cà chua “ Anh vô liêm sỉ “
Triệu Triết được đà lấn tới “ Vô liêm sỉ như nào. Có ăn em chưa “
Mộng Khiết không nghe nổi nữa liền chạy lên lầu “ Em đi tắm đây, anh chơi một mình đi”
Triệu Triết thấy cô chạy trốn thì nở nụ cười cưng chiều xong đứng dậy đi theo.
Mộng Khiết vì quá sợ nên đã bay vào nhà tắm không thèm lấy đồ.
Triệu Triết nằm trên giường đợi cô thấy quá lâu thì lại gõ cửa “ em sao vậy, tắm lâu không tốt đâu”
Mộng Khiết đành thò đầu ra “ Em quên mang quần áo rồi, anh lấy giúp em với “
Triệu Triết gật đầu quay qua tủ lấy cho Mộng Khiết chiếc đầm ngủ rồi gõ cửa đưa vào.
Mộng Khiết cầm lên thì nhíu mày hỏi “ Đồ lót em đâu”
Triệu Triết thản nhiên đáp “ Đi ngủ mặc làm gì “ rồi đóng cửa lại.
Mộng Khiết nhăn mặt nhưng cũng mặc đồ vào bước ra “ Anh đi tắm đi kìa”
Triệu Triết bỏ điện thoại xuống vào phòng tắm. Nửa tiếng sau, anh bước ra chỉ có chiếc khăn quấn ngang hông.
Mộng Khiết thấy vậy trố mắt hỏi “ Anh như vầy thiệt ă hả”
Triệu Triết gật đầu “ Đành chịu thôi. Đi ngủ thôi tối rồi”
Lúc thức dậy, Mộng Khiết vừa cảm thấy mệt mỏi vừa nhức đầu rồi nhớ đến việc trước khi đi ngủ liền lật đật chạy xuống nhà.
Xuống tới phòng khách, Mộng Khiết vẫn thấy Triệu Triết còn đang quỳ ở đó liền hớt hải đi tới “ Này, em nói vậy là anh quỳ thiệt đó hả”
Triệu Triết nhìn cô khổ sở nói “ Chỉ cần em tha lỗi cho anh thì em kêu gì anh cũng làm “
Mộng Khiết nghe vậy liền mềm lòng “ Anh đứng lên đi, anh quỳ 5 tiếng rồi đó”
Triệu Triết vẫn không đứng dậy kiên quyết nói “ Khi nào em tha lỗi cho anh thì anh mới đứng dậy”
Mộng Khiết đành hết cách “ Được rồi được rồi em tha lỗi cho anh. Mau mau đứng dậy đi “
Triệu Triết vẫn chưa đứng dậy mà hỏi lại “ Thật không “
Mộng Khiết gật đầu cái rụp thầm cười khổ. Trời xanh ngó xuống mà coi đường đường là một ôm trùm lạnh lùng bá đạo người người đều sợ mà lại quỳ gối vì cô 5 tiếng đồng hồ chứ.
Do quỳ lâu bị tê chân nên Mộng Khiết phải phụ đỡ anh đứng dậy.
Cả hai ngồi trên sofa tiếp tục im lặng. Triệu Triết liền lấy tay lay lay cánh tay cô “ Em sao vậy”
Mộng Khiết bày vẻ mặt nghiêm trọng “ Đang suy nghĩ một chuyện rất quan trọng “
Triệu Triết nhíu mày “ Chuyện quan trọng “
Mộng Khiết gật đầu “ Chuyện của chúng ta”
Triệu Triết liền hoảng hốt “ Em đừng nói là chia tay anh nha. Anh không chịu đâu”
Mộng Khiết phì cười “ Đầu óc anh nghĩ gì vậy “
Triệu Triết nghệch mặt ra “ Chứ chuyện gì”
Mộng Khiết liền quay qua nhìn anh “ Anh không định cho em một danh phận chính thức sao”
Triệu Triết khá bất ngờ nhất thời không trả lời được làm Mộng Khiết tưởng anh không muốn.
Mộng Khiết ỉu xìu “ Không được thì thôi vậy “
Triệu Triết liền nói “ Ai nói không được, được mà, anh thấy được”
Mộng Khiết nhăn mặt “ Chứ cái biểu cảm lúc nảy của anh là gì “
Triệu Triết liền lên tiếng giải thích “ Anh chỉ hơi bất ngờ “
Mộng Khiết gật đầu rồi hỏi anh “ Được rồi chuyện đó để về nước tính. Anh ăn gì chưa để em nấu”
Triệu Triết lắc đầu “ Chưa nhưng mà để anh nấu cho”
Mộng Khiết khá bất ngờ vì đã quen biết nhiều năm nhưng anh chưa từng nấu “ Được không đó “
Triệu Triết hôn vào trán cô một cái rồi nói “ Tin anh” rồi quay người vào bếp.
30 phút sau, bàn ăn đã thịnh soạn có món canh, sườn xào chua ngọt, thịt bò xào trông rất ngon.
Mộng Khiết từ ngoài vào khá bất ngờ “ Wow nhìn ngon quá đi “
Triệu Triết kéo ghế cho Mộng Khiết rồi xuống kế bên “ Ngon thì ăn nhiều vào “
Mộng Khiết gật đầu rồi bắt đầu quá trình làm no cái bụng. Ăn xong cô dành rửa chén nhưng Triệu Triết không cho bảo cô ra sofa ngồi.
Rửa chén xong, Triệu Triết lại sofa ôm cô vào lòng “ Khi nào về nước”
Mộng Khiết suy nghĩ rồi nói “ Khi nào cũng được “
Triệu Triết hỏi cô “ Mai về nhá”
Mộng Khiết gật đầu “ Cũng được, em cũng muốn về đi làm “
Triệu Triết liền nhíu mày “ Sao lúc đó nộp đơn không thời hạn mà”
Mộng Khiết liền nói lại “ Tại ai hả”
Triệu Triết liền chịu tội” Được rồi tại anh”
Cả 2 ôm nhau coi tivi tới tối thì Mộng Khiết hỏi anh “ Anh định ở đây à”
Triệu Thiên gật đầu “ Em ở đây thì anh cũng ở đây”
Mộng Khiết căng thẳng nhìn anh “ Anh định ở dơ sao “
Triệu Triết lắc đầu “ Không bất quá tắm xong anh không mặc đồ”
Mộng Khiết đỏ mặt “ Biến thái “
Triệu Triết liền cười gian xảo “ Muốn kiểm tra thử anh biến thái thế nào không “
Mộng Khiết đỏ như trái cà chua “ Anh vô liêm sỉ “
Triệu Triết được đà lấn tới “ Vô liêm sỉ như nào. Có ăn em chưa “
Mộng Khiết không nghe nổi nữa liền chạy lên lầu “ Em đi tắm đây, anh chơi một mình đi”
Triệu Triết thấy cô chạy trốn thì nở nụ cười cưng chiều xong đứng dậy đi theo.
Mộng Khiết vì quá sợ nên đã bay vào nhà tắm không thèm lấy đồ.
Triệu Triết nằm trên giường đợi cô thấy quá lâu thì lại gõ cửa “ em sao vậy, tắm lâu không tốt đâu”
Mộng Khiết đành thò đầu ra “ Em quên mang quần áo rồi, anh lấy giúp em với “
Triệu Triết gật đầu quay qua tủ lấy cho Mộng Khiết chiếc đầm ngủ rồi gõ cửa đưa vào.
Mộng Khiết cầm lên thì nhíu mày hỏi “ Đồ lót em đâu”
Triệu Triết thản nhiên đáp “ Đi ngủ mặc làm gì “ rồi đóng cửa lại.
Mộng Khiết nhăn mặt nhưng cũng mặc đồ vào bước ra “ Anh đi tắm đi kìa”
Triệu Triết bỏ điện thoại xuống vào phòng tắm. Nửa tiếng sau, anh bước ra chỉ có chiếc khăn quấn ngang hông.
Mộng Khiết thấy vậy trố mắt hỏi “ Anh như vầy thiệt ă hả”
Triệu Triết gật đầu “ Đành chịu thôi. Đi ngủ thôi tối rồi”
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương