Cô Vợ Rắc Rối Của Ảnh Đế
Chương 149
Bồng Phó Mộng chạy bước nhỏ tới: “Ninh Ninh.”
“Chị Phó Mộng.”
Phó Mộng nhìn Trương Nhã và Giản Viên Viên
một cái, không hề thấy tò mò: “Chị đi trước đây ngày mai chị còn phải quay phim nữa.”
Cô âỳ nhìn chăm chăm Lê Nhất Ninh: “Sáng mai em có rảnh không?”
Lê Nhất Ninh ngẩn người, gật đầu nói: “Có ạ, chị có chuyện gì sao?”
Phó Mộng mỉm cười: “Giúp chị mang một thứ được không? Giờ này đóng cửa rồi, ngày mai trợ lý phải đi cùng chị tới đoàn phim trước.”
“Được ạ, chị muốn mang cái gì?”
Phó Mộng dặn dò xong rồi nháy mắt với Lê Nhất Ninh: “Vậy chị đi trước đây.”
“Được, tạm biệt chị Phó Mộng.”
Nhìn Phó Mộng đi rồi, Giản Viên Viên sờ cằm buông lời cảm khái: “Cảm thấy chị ấy rất dễ ở chung.”
Trương Nhã gật đầu: “Chính xác.”
Đột nhiên, Trương Nhã ‘ơ* một tiếng nhìn sang Lê Nhất Ninh: “Ninh Ninh, đó không phải là diễn viên cùng đoàn phim với các cồ sao?”
Lê Nhất Ninh thuận thế nhìn qua thì nhìn thấy Trang Lam.
Giản Viên Viên mở to mắt nhìn mấy giây, lẩm bẩm hỏi: “Diễn viên đoàn phim các cậu đều là fan
của Hoắc Thâm sao?”
Cách đó không xa, Trang Lam đang đứng gần bên cạnh Hoắc Thâm định chen vào bên trong, mà bên đó ngoài phóng viên ra thì chính là người trong
giới nhiệt tình muốn chụp hình chung với Hoắc Thâm, nói chuyện với anh muốn anh ký tên.
Lê Nhất Ninh nhìn chăm chú hai cái, ánh mắt sáng quắc.
“Đi thôi.”
Trương Nhã ngẩn người, hoảng hốt nhìn cô: “Cứ vậy mà đi sao?”
“Bằng không thì sao.” Lê Nhất Ninh buồn cười nhìn hai người họ: “Chẳng lẽ mình phải xông lên đó sao?”
Giản Viên Viên: “Cũng không phải không được mà.”
“Không muốn.”
Lê Nhất Ninh từ chối mà khồng buồn suy nghĩ: “Đây là lễ cồng chiếu, đừng thêm phiền phức cho Hoắc Thâm nữa.”
Hai người họ bĩu môi: “ồ, một chút cũng không có khí chất kiêu ngạo tùy hứng của Lê đại tiểu thư nữa fôi.”
Nghe xong, Lê Nhất Ninh phì cười: “Kiểu ngạo tùy hứng cũng được gọi là khí chất?”
Cô ‘hừ* một tiếng, nhìn người đàn ông cách đó khồng xa, dương dương đắc ý nói: “Dù sao chốc lát nữa cả người anh ấy dều là của mình fôi, không đế ý chút chuyện bé tí này.”
ti 99
Liên quan tới bộ phim vừa mới công chiếu của Hoắc Thâm, vừa mới kết thúc chưa đầy nửa tiếng thì những nhà bình luận phim đã viết bình luận đăng lên mạng rồi.
Lê Nhất Ninh đi cùng bọn Giản Viên Viên, bọn họ ngồi ở trong xe đợi người sẵn tiện lướt weibo.
Cô dùng nick phụ đăng nhập vào, vừa mở hot search ra lập tức nhìn thấy tên người đàn ông sáng lấp lánh đứng ở hàng đầu.
Trừ bộ phim này ra, Hoắc Thâm là người có độ thảo luận cao nhất.
Lê Nhất Ninh lần lượt bấm vào những bài phê bình phim xem những nhà chuyên môn phân tích bộ phim này, sau khi xem xong cô mới phát hiện vừa rồi bản thân đã bỏ qua rất nhiều tình tiết quan trọng.
Mà các fan sau khi xem xong thì càng thêm kỳ vọng vào bộ phim này, cũng có fan được mời tham dự lễ công chiếu đang phát ngôn trên weibo, biểu thị sự kinh ngạc và vui mừng đối với bộ phim này.
Trong đó độ thảo luận cao nhất chính là vai diễn kinh điến của Hoắc Thâm vô cùng giống nhân vật trong đó, tuy khồng có hình ảnh nhưng những câu từ này không hiểu sao vẫn khiến người ta cảm thấy rất có sức thuyết phục.
Cô lướt xuống xem tiếp, còn nhìn thấy các trạm tỷ hàng đầu đãng hình thảm đỏ lên, người dan ông cao quý mặc bộ tây trang màu đen xám cùng với đường nét ngũ quan tuấn tú, mồi một bức ảnh đều
khiến người ta động lòng không thôi.
“Chị Phó Mộng.”
Phó Mộng nhìn Trương Nhã và Giản Viên Viên
một cái, không hề thấy tò mò: “Chị đi trước đây ngày mai chị còn phải quay phim nữa.”
Cô âỳ nhìn chăm chăm Lê Nhất Ninh: “Sáng mai em có rảnh không?”
Lê Nhất Ninh ngẩn người, gật đầu nói: “Có ạ, chị có chuyện gì sao?”
Phó Mộng mỉm cười: “Giúp chị mang một thứ được không? Giờ này đóng cửa rồi, ngày mai trợ lý phải đi cùng chị tới đoàn phim trước.”
“Được ạ, chị muốn mang cái gì?”
Phó Mộng dặn dò xong rồi nháy mắt với Lê Nhất Ninh: “Vậy chị đi trước đây.”
“Được, tạm biệt chị Phó Mộng.”
Nhìn Phó Mộng đi rồi, Giản Viên Viên sờ cằm buông lời cảm khái: “Cảm thấy chị ấy rất dễ ở chung.”
Trương Nhã gật đầu: “Chính xác.”
Đột nhiên, Trương Nhã ‘ơ* một tiếng nhìn sang Lê Nhất Ninh: “Ninh Ninh, đó không phải là diễn viên cùng đoàn phim với các cồ sao?”
Lê Nhất Ninh thuận thế nhìn qua thì nhìn thấy Trang Lam.
Giản Viên Viên mở to mắt nhìn mấy giây, lẩm bẩm hỏi: “Diễn viên đoàn phim các cậu đều là fan
của Hoắc Thâm sao?”
Cách đó không xa, Trang Lam đang đứng gần bên cạnh Hoắc Thâm định chen vào bên trong, mà bên đó ngoài phóng viên ra thì chính là người trong
giới nhiệt tình muốn chụp hình chung với Hoắc Thâm, nói chuyện với anh muốn anh ký tên.
Lê Nhất Ninh nhìn chăm chú hai cái, ánh mắt sáng quắc.
“Đi thôi.”
Trương Nhã ngẩn người, hoảng hốt nhìn cô: “Cứ vậy mà đi sao?”
“Bằng không thì sao.” Lê Nhất Ninh buồn cười nhìn hai người họ: “Chẳng lẽ mình phải xông lên đó sao?”
Giản Viên Viên: “Cũng không phải không được mà.”
“Không muốn.”
Lê Nhất Ninh từ chối mà khồng buồn suy nghĩ: “Đây là lễ cồng chiếu, đừng thêm phiền phức cho Hoắc Thâm nữa.”
Hai người họ bĩu môi: “ồ, một chút cũng không có khí chất kiêu ngạo tùy hứng của Lê đại tiểu thư nữa fôi.”
Nghe xong, Lê Nhất Ninh phì cười: “Kiểu ngạo tùy hứng cũng được gọi là khí chất?”
Cô ‘hừ* một tiếng, nhìn người đàn ông cách đó khồng xa, dương dương đắc ý nói: “Dù sao chốc lát nữa cả người anh ấy dều là của mình fôi, không đế ý chút chuyện bé tí này.”
ti 99
Liên quan tới bộ phim vừa mới công chiếu của Hoắc Thâm, vừa mới kết thúc chưa đầy nửa tiếng thì những nhà bình luận phim đã viết bình luận đăng lên mạng rồi.
Lê Nhất Ninh đi cùng bọn Giản Viên Viên, bọn họ ngồi ở trong xe đợi người sẵn tiện lướt weibo.
Cô dùng nick phụ đăng nhập vào, vừa mở hot search ra lập tức nhìn thấy tên người đàn ông sáng lấp lánh đứng ở hàng đầu.
Trừ bộ phim này ra, Hoắc Thâm là người có độ thảo luận cao nhất.
Lê Nhất Ninh lần lượt bấm vào những bài phê bình phim xem những nhà chuyên môn phân tích bộ phim này, sau khi xem xong cô mới phát hiện vừa rồi bản thân đã bỏ qua rất nhiều tình tiết quan trọng.
Mà các fan sau khi xem xong thì càng thêm kỳ vọng vào bộ phim này, cũng có fan được mời tham dự lễ công chiếu đang phát ngôn trên weibo, biểu thị sự kinh ngạc và vui mừng đối với bộ phim này.
Trong đó độ thảo luận cao nhất chính là vai diễn kinh điến của Hoắc Thâm vô cùng giống nhân vật trong đó, tuy khồng có hình ảnh nhưng những câu từ này không hiểu sao vẫn khiến người ta cảm thấy rất có sức thuyết phục.
Cô lướt xuống xem tiếp, còn nhìn thấy các trạm tỷ hàng đầu đãng hình thảm đỏ lên, người dan ông cao quý mặc bộ tây trang màu đen xám cùng với đường nét ngũ quan tuấn tú, mồi một bức ảnh đều
khiến người ta động lòng không thôi.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương