Con Đường Bá Chủ

Chương 3: Tứ Linh Vệ Hồn Thuật, Linh Giới Châu



Dù vẫn trống rỗng hai mắt, tuy nhiên nhờ vào Sơ cấp Thấu Thị Phù mà lúc này Lạc Nam so với người thường càng nhìn rõ hơn, hắn nhìn rõ ràng từng chi tiết nhỏ nhất xung quanh, thậm chí đến từng con kiến nhỏ trên mặt đất cũng không ngoại lệ.

Lạc Nam bắt đầu đánh giá cơ thể mình, gầy ốm là ấn tượng đầu tiên, tuy nhiên do sống tại Bát cấp tu chân thế lực Lạc gia, điều kiện thiên địa linh khí nơi đây thuộc hàng cao cấp tại Băng Thiên Đại Lục, nên da Lạc Nam vẫn trắng, thân thể vì làm vô số việc nặng từ bé nên cứng cáp vô cùng, 16 tuổi đã tiếp cận 1m8 thân cao, đây có lẽ là thứ đáng giá nhất mà “Lạc Nam” trước đây để lại cho hắn.

Lạc Nam lúc này mới đánh giá nơi mình đang ở, là một căn phòng gỗ nhỏ, bên trong không có gì ngoài đống rơm chất trên mặt đất, đây là chỗ nằm của hắn, kế bên là một bát cơm còn ăn dở cùng một cốc nước nhạt.

Ý niệm vừa động, Lạc Nam lúc này có thể nhìn xuyên cả vật thể trong bán kính 300m, tầm mắt của hắn trở nên rộng lớn rất nhiều, Lạc Nam phát hiện mình ở cùng khu vực dành cho nô bộc của Lạc gia, nơi đây có vô số phòng, chỉ là căn phòng của hắn có lẽ tồi tàn nhất rồi, dù sao thì nô bộc bình thường vẫn có giường để ngủ.

Lạc Nam không có cảm xúc quá lớn, so với những gì thân thể này phải chịu đựng thì bấy nhiêu đó chẳng hề hấn gì. Hắn còn phát hiện có hai thân ảnh nam tử núp trong bóng tối cách khoảng 200m nhìn chằm chằm về phía phòng nhỏ của hắn, dựa vào tác dụng của Sơ cấp Thấu Thị Phù nên Lạc Nam nhìn ra tu vi của hai kẻ này, rõ ràng là hai tên có tu vi Luyện Khí trung kỳ.

“Hừ, nhất định là chó săn của Lạc Vũ” Lạc Nam cười lạnh, với quyền thế hiện tại của Lạc Vũ lại không yên lòng một phế vật như mình, thậm chí cho hai tên Luyện Khí trung kỳ giám thị, có thể thấy tiểu tử này lòng dạ hẹp hòi vô cùng.

Luyện khí kỳ là bước đầu của tu chân giả, con người ở cảnh giởi này có khả năng hấp thu thiên địa linh khí để rèn luyện thân thể và linh hồn từ đó gia tăng thực lực, người đật chân đến Luyện Khí sơ kỳ đã có thể nâng đồ vật nặng gấp trăm lần cơ thể một cách thong dong.

Lạc Nam trước đây liên tục bị đám trẻ nhỏ vừa mới Luyện Khí của Lạc gia hành hạ nên mới ngủm củ tỏi, mặc dù chúng nó không dùng toàn lực mà chỉ với tâm lý vui đùa hành hạ hắn mà thôi, dù sao thì hắn vẫn mang huyết mạch của gia chủ đấy, chỉ cần Lạc Phá Lôi chưa mở miệng thì không ai dám thật sự giết chết hắn, đó cũng là nguyên nhân Lạc Vũ buông tha cho hắn.

Dựa theo trí nhớ của Lạc Nam, tại Băng Thiên Đại Lục, cảnh giới được chia thành 8 cấp bậc như sau: Luyện khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Độ Kiếp. Mỗi cảnh giới lại chia thành: Sơ kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ và Viên Mãn.

Phụ thân máu lạnh của Lạc Nam là cường giả cấp bậc Luyện Hư hậu kỳ, tại toàn bộ Băng Thiên đại lục có thể sánh vai với hắn đều là hùng chủ xưng bá một phương. Mà đệ đệ tiện nghi Lạc Vũ của Lạc Nam mới 15 tuổi tu vi đã đạt đến cảnh giới Kim Đan sơ kỳ, lại là song thuộc tính linh căn, được công nhận là đệ nhất thiên tài của Lạc Gia, người người ngưỡng mộ.

“Cũng là lúc bắt đầu triệu hoán, để xem thứ gì có thể giúp ta bắt đầu đạp chân lên con đường Bá Chủ” Lạc Nam suy nghĩ, vốn hắn định dùng Na Di Phù trước hết rời khỏi Lạc gia rồi tiến hành triệu hoán, nhưng Na Di Phù chỉ ngẫu nhiên truyền tống mà thôi, với một thân phàm nhân như hắn hành động đó hết sức nguy hiểm, chẳng may truyền tống lọt vào hiểm địa hay mảnh rừng hoang nào đó, chắc chắn không thể sống sót dưới nanh vuốt thú dữ, huống chi còn có tồn tại so với thú dữ tàn nhẫn hơn nhân loại.

“Dù sao thì nơi nguy hiểm lại là nơi an toàn, mặc dù có 2 kẻ giám thị nhưng chỉ cần ta không ra khỏi phòng thì chúng cũng chẳng thể biết ta đang làm gì” Lạc Nam quyết định tiến hành triệu hoán tại chính phòng nhỏ của mình.

“Khuyến cáo chủ nhân không nên trước tiên triệu hoán Cấm Kỵ cấp bậc công pháp” Kim Nhi lơ lửng bên cạnh, hết sức nghiêm túc nhìn Lạc Nam trịnh trọng nói.

“Tại sao?” Lạc Nam biết Kim Nhi muốn tốt cho mình nhưng vẫn không nhịn được dò hỏi.

Kim Nhi hít sâu một hơi, hết sức nghiêm trang mở miệng:

“Mỗi loại Cấm Kỵ cấp bậc công pháp đều là tồn tại độc nhất vô nhị trong toàn vũ trụ, chúng nó ngạo nghễ cửu tiêu, trấn áp vạn cổ. Từ hồng hoang thời kỳ đến nay, những khi xuất hiện tin tức về Cấm Kỵ đều sẽ dẫn đến vô số gió tanh mưa máu, hàng tỷ vạn sinh linh chết đi vì tranh đoạt, vì lẽ đó, Cấm Kỵ cấp bậc bị Thiên Đạo không dung, mỗi khi xuất hiện sẽ dẫn đến Thiên Phạt, người sở hữu công pháp cấp bậc này cũng đồng thời bị Thiên Đạo tìm mọi cách diệt sát.”

Lạc Nam âm thầm lau mồ hôi trán, cũng may hắn chưa nóng vội hấp tấp triệu hoán loại tồn tại khủng bố này xuất hiện, bất quá Lạc Nam biết hệ thống đã chấp nhận trao cơ hội này cho mình, chắc hẳn sẽ có cách giải quyết.

Quả nhiên chỉ nghe Kim Nhi nói tiếp:

“Cấm Kỵ có linh, với trạng thái hiện tại của công tử cho dù có Hệ Thống hỗ trợ cũng không hoàn toàn áp chế được nó, vì lẽ đó sau khi triệu hoán, hệ thống sẽ phong ấn Cấm Kỵ trong không gian riêng biệt, chỉ để ký chủ tiếp thu từng phần nhỏ trong đó theo thời gian nhằm gia tăng thực lực một cách kiên cố, ngoài ra làm thế cũng tránh được sự dò xét của Thiên Đạo.”

Lạc Nam gật đầu, đây có lẽ là biện pháp tốt nhất rồi, hắn cũng không muốn bản thân trở thành kẻ bị tồn tại khủng bố như Thiên Đạo nhìn chằm chằm.

“Ta đã hiểu, vậy trước tiên bắt đầu từ việc triệu hoán Huyền cấp Vũ Kỹ đi” Lạc Nam hạ lệnh.

Vũ Kỹ là kỹ năng tu chân giả tu luyện dùng để tấn công kẻ địch, phòng ngự hoặc phụ trợ, Vũ Kỹ có nhiều loại với nhiều công dụng, tuy nhiên loại Vũ Kỹ được ưa chuộng nhất là loại có tính công kích uy lực mạnh mẽ.



“Ký chủ xác nhận triệu hoán Huyền cấp Vũ Kỹ?” Hệ thống âm thanh máy móc lên tiếng.

“Đúng” Lạc Nam không do dự xác nhận.

“Keng, bắt đầu tiến hành ngẫu nhiên Huyền cấp Vũ Kỹ triệu hoán: 5 4 3 2 1”

“Keng, Ký chủ nhận được Huyền cấp Cực phẩm Vũ Kỹ >, tạm thời thu vào không gian hệ thống”

“Tốt” Lạc Nam vui mừng, không ngờ lại ra ngay cấp bậc Cực phẩm, xem ra vận khí của ta không quá kém.

Lạc Nam không kịp chờ đợi, ý niệm vừa động, một mảnh tứ sắc ngọc bội đã xuất hiện trên tay hắn, chỉ thấy ngọc bội được điêu khắc bốn loại kỳ thú giao nhau, chúng sống động như có linh hồn thật sự, Hổ oai hùng sát phạt, Quy vũng vàng như núi, Hùng kiên cường khí phách, Phượng cao quý vô song.

“Làm thế nào để tu luyện?” Lạc Nam không kịp chờ đợi, lập tức hỏi Kim Nhi.

“Đối với Vũ Kỹ có dạng ngọc bội của hệ thống, công tử cần nhỏ máu nhận chủ” Kim Nhi thản nhiên giải đáp, với tầm mắt của nàng thì dù là Thiên cấp Vũ Kỹ cũng không mấy quan trọng.

Lạc Nam cắn đầu ngón tay, một giọt máu nhỏ vào ngọc bội. Rất nhanh máu huyết hoàn toàn bị hấp thu, cùng lúc đó, bốn loại ánh sáng bên trong ngọc bội cấp tốc tiến vào mi tâm Lạc Nam, đại lượng tin tức bắt đầu truyền vào bộ nhớ của hắn, mà ngọc bội cũng rất nhanh ảm đạm phai mờ cuối cùng hóa thành phấn vụn, hiển nhiên Vũ Kỹ chỉ truyền đạt được một lần.

“Tứ Linh Vệ Hồn Thuật

Đẳng cấp: Huyền Cấp Cực Phẩm vũ kỹ

Nguồn gốc: Vũ Kỹ thành danh thời niên thiếu của Thú Võ Thiên Tôn

Công dụng: Ngưng tụ thiên địa linh khí hình thành hồn thú, mỗi loại hồn thú tương ứng với nhất loại linh căn, Hổ tương ứng Kim, Quy tương ứng Mộc, Hùng tương ứng Thổ, Phượng tương ứng Hỏa. Người có đủ 4 loại linh căn được tứ hồn gia thân, đánh đâu thắng đó, cùng cấp khó có đối thủ…”

Cảm giác đau đớn do lượng thông tin mang lại không khiến Lạc Nam khó chịu, ngược lại sắc mặt của hắn không mấy dễ nhìn vì điều kiện hà khắc của công pháp:

“Phải cần 4 loại linh căn mới phát huy được uy lực mạnh nhất, yêu cầu này còn hà khắc hơn so với một số Thiên Cấp Vũ Kỹ ta từng nghe nói”

“Đương nhiên rồi, với uy lực của cả 4 loại hồn thú toàn diện bộc phát, chỉ sợ uy lực vượt qua một số Thiên cấp Vũ Kỹ bình thường, chẳng qua điều kiện tu luyện quá mức khó khăn, nên đẳng cấp mỗi loại hồn thú chỉ được xem là Huyền Cấp Cực Phẩm mà thôi, lần này xem như công tử kiếm lời” Kim Nhi nhí nhảnh giải thích.

“Thì ra là vậy, bất quá ta hiện tại chưa có linh căn, tạm thời không thể tu luyện, tiếp tục triệu hoán Địa cấp Pháp Bảo đi” Lạc Nam cũng không gấp gáp, hắn tin tưởng hệ thống sẽ không để mình thất vọng.

“Keng, ký chủ xác nhận triệu hoán Địa cấp pháp bảo ngẫu nhiên ?”

“Đúng”

“Bắt đầu triệu hoán Địa cấp Pháp Bảo: 8 7 6 5…”

“Lâu hơn 3 giây ?” Lạc Nam hướng Kim Nhi dò hỏi.

“Vâng, đẳng cấp triệu hoán càng cao thời gian càng dài” Kim Nhi gật đầu xác nhận.



“Keng, Triệu hoán thành công, Ký chủ nhận được Địa Cấp Trung Phẩm pháp bảo , tạm thời thu vào không gian hệ thống” Âm thanh hệ thống triệu hoán hoàn tất vang lên.

“Là Địa cấp trung phẩm sao?” Lạc Nam thầm thì, một viên bằng quả chanh hạt châu xuất hiện trên tay hắn, chỉ thấy châu có màu xanh lục bảo, trơn nhẳn bóng loáng đến mức có thể soi gương, quanh thân tỏa sáng nhàn nhạt, điều kỳ lạ là Lạc Nam còn ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng của nữ nhân khiến sắc mặt hắn có phần quái lạ, bên dưới tiểu huynh đệ cũng có phản ứng.

“Nhìn có vẻ không mạnh mẻ lắm” Lạc Nam xấu hổ đánh lạc hướng nhìn sang Kim Nhi, chờ nàng giải thích, kiến thức nha đầu này uyên bác vô cùng.

“Công tử không nên thất vọng, đây có lẽ là loại Pháp Bảo có khả năng phụ trợ tu luyện” Kim Nhi không để Lạc Nam thất vọng, lập tức đưa ra phán đoán.

“Được rồi, nhận chủ lập tức biết” Lạc Nam có kinh nghiệm, dùng máu huyết của mình lần nữa nhỏ lên hạt châu.

Một cảm giác huyết mạch tương liên với Tiểu Linh Giới Châu vô cùng kỳ diệu sinh ra trong lòng Lạc Nam, hạt châu lúc này cứ như là một bộ phận thân thể hắn, tùy hắn điều khiển, nhờ có Hệ thống tồn tại, bằng không với thân thể phàm nhân như Lạc Nam nhận chủ Địa cấp pháp bảo là chuyện viễn vong, không bị nổ chết là may.

“Linh Giới Châu: Địa cấp trung phẩm pháp bảo

Nguồn gốc: Một trong số những pháp bảo tùy thân của Tuế Nguyệt Nữ Đế khi còn trẻ.

Công dụng: tự hình thành không gian riêng chứa đựng được vật sống, gia tăng tốc độ thu nạp Thiên Địa Linh Khí của người tiến vào gấp ba lần so với ngoại giới.”

Thông tin về Linh Giới Châu tự động truyền tải đến Lạc Nam.

"Vãi lúa, Địa phẩm có khác"

Lạc Nam một mặt mừng rỡ cười haha, hiển nhiên công dụng của viên châu này hoàn toàn vượt quá dự kiến của hắn, phải biết tại thế lực Bát cấp như Lạc gia, hậu bối trong tộc thường được tu luyện trên các Tụ Linh Trận có thể thu gôm linh khí cũng gấp 3 lần so với hoàn cảnh bình thường. Tuy nhiên Tụ Linh Trận tốn kém vô cùng, lại cố định ở một chỗ. Mà viên này Linh Giới Châu của hắn lại có công dụng không kém tụ linh trận, hơn nữa lại có thể tùy thân mang theo, đãi ngộ này cho dù Lạc Vũ cũng không có được, chưa kể đến khả năng chứa đựng vật sống của nó.

Không kịp chờ đợi, ý niệm vừa động, thân ảnh Lạc Nam lập tức biến mất. Mà viên kia hạt châu chỉ trong nháy mắt đã thu nhỏ lại vô số lần, thậm chí nhỏ hơn một hạt bụi rơi vào nền đất trong phòng Lạc Nam. Cho dù đích thân Lạc Phá Lôi đến đây, nếu không cố ý dốc sức tìm kiếm cũng đừng mong phát hiện được nó.



Sau khi ổn định thân thể, Lạc Nam bắt đầu đánh giá không gian bên trong Linh Giới Châu, chỉ thấy nơi đây như một căn phòng rộng khoảng năm trăm met vuông, có nền đất và bầu trời không khác gì so với ngoại giới, chỉ là không có mặt trời.

“Thật kỳ diệu pháp bảo, bất quá ta hiện tại chưa thể tu luyện, không cảm giác được thiên địa linh khí nơi này” Lạc Nam cảm thán nói.

“Không gian quá nhỏ, Tuế Nguyệt Nữ Đế khi còn trẻ cũng quá keo kiệt đi” Kim Nhi cũng xuất hiện bên cạnh hắn, bĩu đôi môi nhỏ nhắn xem thường.

“Chỉ là Địa cấp trung phẩm mà thôi, được như thế này đã tốt lắm rồi” Lạc Nam cười khổ, nha đầu này tầm mắt quá cao.

Nghĩ đến mùi thơm mê người bên trên hạt châu, hắn giả bộ hướng Kim Nhi dò hỏi: “Thú Võ Thiên Tôn cùng Tuế Nguyệt Nữ Đế là ai? Nghe tên có vẻ là nhân vật lợi hại”

Kim Nhi một mặt không quan trọng, phụng phịu đáp: “Dù sao thì lợi hại hơn Lạc Phá Lôi gấp trăm nghìn lần, bất quá bọn hắn không thuộc mảnh đại lục này, có thể gặp mặt bọn hắn hay không còn tùy vào duyên phận của công tử, đương nhiên cũng có thể bọn hắn đã chết, chuyện này không ai dám nói trước”

“Nói cũng phải” Lạc Nam cười khổ, lắc đầu quên đi mùi thơm nữ tử mê người kia, hiện tại hắn không có thời gian suy nghĩ những thứ này, việc quan trọng nhất là nhanh chóng gia tăng thực lực.

Hung hăng hít sâu một hơi, ánh mắt tràn ngập quyết tâm, Lạc Nam trịnh trọng mở miệng: “Bắt đầu triệu hoán Cấm Kỵ cấp Công Pháp đi.”
Chương trước Chương tiếp