Công Khai

Chương 15



Trong phòng tổng thống tại tầng cao nhất, Tần Mang đang đứng trước cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn, từ góc nhìn của cô có thể nhìn được gần một nửa Thanh Thành. Thành phố này có điện tích không lớn, nhưng lại có một phim trường quy mô lớn nhất.

Lấy khách sạn 5* này làm ranh giới phân chia, một nửa là tòa nhà cổ kính, giống như du hành về thời cổ đại, nửa còn lại là những tòa nhà cao tầng hiện đại cao chót vót, ánh đèn neon bật suốt ngày đêm, sự phân biệt rõ ràng như vậy đặc biệt là vào ban đêm, khiến người ta có cảm giác như đang lạc vào một vùng đất xa lạ mà kỳ ảo.

“Ha, fans của cô ta không còn đội ngũ marketing của phòng làm việc Chu Duyên dẫn dắt nữa, liền chó cùng rứt giậu mà bắt đầu mắng em lúc ra mắt bắt chước cô ta.”

Mạnh Thính ngồi bên cạnh bàn trà gõ gõ máy tính.

“OK.”

“Anh đã gửi ảnh chụp thời gian em quay video ra mắt của em lên rồi.”

Trên tấm kính phản chiếu màn hình máy tính đang sáng lên.

Tài khoản của Mạnh Thính đăng chính là bài viết đó—–

[Hot…..có dưa lớn!!!!]

Còn dưa lớn là gì, tất nhiên là những chuyện Thẩm Uyển Âm từ khi Tần Mang ra mắt đã chèn ép, ganh đua, dựa hơi hút máu, thậm chí còn chơi cô một vố.

Tần Mang chậm rãi “ừm” một tiếng, 

Không cần xem weibo, cô cũng đoán được lúc này nhất định đã dấy lên một hồi gió tanh mưa máu.

Đáy mắt hiện lên ý cười nhàn nhạt lạnh lẽo.

Lần trước bị Thẩm Uyển Âm chơi một vố, cô đã sớm muốn ăn miếng trả miếng.

Tần Mang cô xưa nay là người thù dai.

Mang toàn bộ những điều đối phương sợ nhất, muốn che giấu nhất phơi bày trước ánh sáng, đó mới là một phát xuyên tim.

Máy điều hòa đang bật ở mức thấp nhất, Tần Mang cầm lấy chiếc áo choàng ở bên cạnh khoác lên bờ vai thanh tú chỉ mặc một chiếc váy hai dây mỏng của mình. Nằm dài trên ghế sofa, đầu ngón tay gõ nhẹ vào màn hình mở album ảnh ra.

Sau đó mới uể oải thốt ra một câu: “Cho anh 3 phút để làm người tốt, chuyện tốt. Trước tên nhắc nhở Chu đạo, kịch bản nên sửa thì nên sửa, phân cảnh của nữ hai nên cắt thì cắt, em thấy nâng nữ ba thành nữ hai cũng không tồi đâu.”

Kỳ Nhung thuận mắt cô hơn nhiều.

Mạnh Thính trầm mặc vài giây: “….”

“Cái này mà em nói là chuyện tốt sao?”

Tần Mang không đáp lại, tắt màn hình.

Ngay sau đó, trong phòng vang lên âm thanh gõ mõ.

Kèm theo đó là tiếng cô cười khanh khách: “Tích lũy 1000 công đức, có thể đổi lấy một lần mất bình tĩnh.”

Mạnh Thính mới ban đầu còn chưa hiểu ý cô nói là gì.

Cho đến 3 phút sau.

Bộ phận marketing của công ty điên cuồng gọi cho anh: “Aaaaa! Anh mau quản Tần Mang điiiii!”

Mạnh Thính: “!!!!!”

Anh ta biết, Tần Mang đột nhiên gõ mõ chắc chắn không phải chuyện tốt gì rồi!

Lần trước gõ 1000 cái, là ở trên du thuyền trước mặt mọi người đe dọa người ta làm mồi cho cá mập.

Đôi môi đỏ Tần Mang cong lên: “Yên tâm, em không những công kích dáng người.”

“Mà còn đâm một nhát vào tim.”

Vậy nên—–

Tần Mang V: [Tôi không thích chơi xấu. Hình ảnh x 9.jpg]

9 bức ảnh đều được Ổ Vũ Tây chụp lén mỗi năm khi bọn họ ra ngoài chơi với nhau.

Ổ Vũ Tây chia sẻ lại: [Tiểu sư tử nhà chúng ta từ nhỏ đến lớn chính là mỹ nhân, về phương diện ngoại hình thì trước nay đều bị người ta bắt chước, nhưng cũng chưa bao giờ bị người khác vượt mặt. Hình ảnh x 18.jpg]

Lần trước khi Tần Mang bị cư dân mạng bôi đen, lúc đó Ổ Vũ Tây đang ở Iceland xem cực quang, không thể lập tức xuất hiện nên đã nghẹn cục tức đó rất lâu.

Bây giờ toàn bộ đều phát tiết hết ra, tinh thần sảng khoái.

Tiểu sư tử nhà bọn họ vừa xinh đẹp vừa lợi hại, ngay cả trong giới giải trí vẫn luôn luôn là niềm kiêu ngạo!!

Bắt chước?

Buồn cười!!!

Tổng cộng 27 bức ảnh riêng của Tần Mang, có thể gọi là một bữa tiệc thịnh soạn cho fans nhan sắc.

360 độ không góc chết.

Đẹp đến hít thở không thông.

Cư dân mạng đều đã tỉnh táo lại thì—–

Ờ đúng ha.

Từ xưa đến nay, chỉ có kẻ xấu mới bắt chước người đẹp.

Chỉ nghe qua “đũa mốc chòi mâm son”*, chứ chưa nghe qua Tây Thi đi bắt chước Đông Thi bao giờ.

*Câu gốc là “东施效颦” – Đông Thi hiệu tần: Dựa theo sự tích nàng Tây Thi xinh đẹp mỗi lần nhăn mặt vì cơn bệnh bẩm sinh giày vò, lại càng xinh đẹp hơn. Nàng Đông Thi xấu xí thấy thế, cũng bắt chước làm điệu bộ nhăn mặt như Tây Thi, không ngờ lại càng xấu xí hơn, ai trông thấy nàng cũng vội vã lánh xa.

Tần Mang có thể hold được loại nhan sắc xinh đẹp tự nhiên từ trong xương cốt này, lại có kỹ thuật diễn có thể hạ gục Thẩm Uyển Âm cùng khung hình trong nháy mắt, rốt cuộc là tại sao hai năm nay cô luôn bị chèn ép như vậy???

Lúc này, có một số người đã kịp phản ứng lại, bắt đầu lần theo một số manh mối, quả nhiên đào ra được một ít dấu vết để lại.

Bắt đầu từ bức ảnh chụp thời gian quay video được Mạnh Thính đăng lên.

Dần dần phát hiện ra, từ khi Tần Mang đăng tải video ra mắt chưa đến 24 giờ, Thẩm Uyển Âm vốn vẫn đang đi theo hình tượng một đóa hoa trắng thuần khiết, bỗng nhiên thay đổi  phong cách đột ngột, bắt đầu đi theo hình tượng “nữ thần xinh đẹp” leo lên hot search, phong cách trang điểm thậm chí là quần áo, cũng là bản sao của bộ váy đỏ Tần Mang múa trên lưng sư tử trắng.

Càng đào ra thì càng chấn động.

Cuối cùng còn đào ra phòng làm việc của Chu Duyên mà cô ta ký hợp đồng cũng có một chân.

Suy cho cùng, từ sếp cho đến nhân viên, người nào người nấy cũng đều dựa vào marketing và scandal để áp chế người khác để thượng vị.

Mạnh Thính cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Đại tiểu thư, ngài…..ngài có thể đừng mỗi lần đều làm chuyện kích thích như vậy được không.”

“Có ích là được.”

Như đoán được hướng đi của dư luận, Tần Mang không cho là đúng mà vẫy vẫy tay, trên cổ tay thon dài tinh tế trắng nõn, hai chiếc vòng ngọc bích màu tím hoàng gia xinh đẹp nhẹ nhàng va vào nhau, phát ra thanh âm thanh thúy dễ nghe.

Tầm mắt lướt qua top comment đầu tiên trên bài weibo của cô: “Vẽ da vẽ thịt thì dễ, chứ vẽ xương cốt thì khó.”

Giọng điệu chế giễu tới cực điểm.

……

Trong một căn phòng khách sạn được ngăn cách bởi một bức tường.

Không một ngọn đèn nào được bật lên, cả căn phòng tối om và ảm đạm.

Chiếc ipad bị vỡ màn hình nằm trên thảm vẫn hiển thị trang chủ weibo.

Những lời nói ác ngôn ác ý đó đã từng bôi nhọ Tần Mang.

Có vẻ như đã xoay một vòng, dùng lực đạo mạnh mẽ nhất mà đâm lại cô ta.

Thẩm Uyển Âm ngồi trong góc, hai tay ôm lấy đầu gối, sắc mặt tái nhợt, những lời Vệ Thấm nói trước khi rời đi hiện lên trong đầu cô ta.

Cô ta giống như chết đuối vớ được cọc gỗ.

Chần chừ bấm số điện thoại hồi lâu mới gọi điện cho Vệ Thấm.

“Chị Vệ, em đồng ý với những gì chị nói lần trước.”

Bên kia truyền đến tiếng cười: “Uyển Âm, đây sẽ là lựa chọn chính xác nhất của em.”

Đúng lúc vừa rồi Chu Duyên vừa có dự định phủi sạch quan hệ với cô ta.

Vệ Thấm cúp điện thoại xong, cùng Chu Duyên nhìn nhau cười.

Có thể leo lên được Chu tổng của điện ảnh Phi Quân…..

Chu Duyên ý vị thâm trường: “Ở trong cái vòng này, không có kim chủ bảo vệ thì không dễ đi đâu.”

…….

Tiêu đề # “Nữ thần xinh đẹp” thật giả# đã xông lên đứng đầu hot search.

Tiêu đề này đơn giản chỉ là cuộc hỗn chiến giữa ba bên, một bên là fans Tần Mang đăng ảnh đẹp của Tần Mang, một bên là fans Thẩm Uyển Âm đăng ảnh đẹp của Thẩm Uyển Âm, bên còn lại là người qua đường ăn dưa.

Trong hoàn cảnh này, nói chung thì ai xấu hơn thì người đó xấu hổ.

So sánh từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, giá trị nhan sắc của Tần Mang và những bức ảnh khác phía dưới, đơn giản là không cùng một đẳng cấp.

Hoàn toàn không thể so sánh được.

Cuối cùng, cư dân mạng nhận ra rằng Thẩm Uyển Âm đã chèn ép Tần Mang khi đó vẫn còn là người mới để thượng vị, đồng thời một đường vung tiền marketing, cướp đoạt của cô không ít tài nguyên, dẫn đến việc Tần Mang không nổi tiếng trong hai năm nay.

Một đường này, Tần Mang đã trực tiếp lấy được thiết lập nữ anh hùng xoay người phản công.

Còn thu thêm được một làn sóng thương tiếc.

Về Thẩm Uyển Âm, từ một tiểu hoa đán ngày ngày được mọi người tung hô nữ thần, trực tiếp trở thành ôn thần khiến mọi người tránh né sợ hãi chạy mất dạng.

Mọi người đều đang đoán xem đoàn đội của Thẩm Uyển Âm sẽ lên bài marketing như thế nào.

3 giờ sáng.

Một tin tức về việc Thẩm Uyển Âm rút lui vô thời hạn khỏi giới giải trí để dưỡng bệnh đã lan truyền khắp internet.

Mọi ánh mắt lập tức chuyển hướng.

Cư dân mạng tỏ ra phẫn nộ.

Lần đầu tiên ăn dưa, mới ăn được miếng đầu, mà đương sự liền tuyên bố rời khỏi giới giải trí rồi.

Như một quyền đấm vào bông vậy.

Chính là……cực kỳ khó chịu.

Mạnh Thính nhìn thấy bài viết này trên weibo, liền ngay trong đêm gọi cho Tần Mang rất nhiều cuộc điện thoại: “Aaaaaa, anh càng nghĩ càng không hiểu, sao cô ta lại muốn rời khỏi giới giải trí, chẳng lẽ muốn lấy lùi làm tiến sao?”

Tần Mang nửa đêm bị đánh thức, đôi mắt lấp lánh hơi nheo lại, một lúc sau, lông mi lại khép lại.

Giọng điệu lười biếng và lãnh đạm: “Lo cô ta rời thật hay giả làm gì, biến giả thành thật không phải là được rồi sao.”

*

Bất luận thật hay giả.

Kể từ hôm đó, Thẩm Uyển Âm đã nhanh chóng quay xong những phân cảnh của mình rồi rời khỏi đoàn phim.

Từ khi cô ta rời đi, tiến độ của cả đoàn phim đã tăng lên không ít.

Rất nhanh, điểm yếu trong kỹ thuật diễn của Tần Mang đã lộ ra.

Đạo diễn vốn còn trông cậy vào bộ phim Tần Mang diễn lần này để lấy được giải thưởng lớn, nhưng….càng về sau ông càng tuyệt vọng rồi.

Không phải kỹ thuật diễn của Tần Mang kém.

Nhưng ở đoạn sau, có rất nhiều cảnh phải diễn phối hợp cần độ ăn ý cao, cảnh tình cảm, cùng những cảnh phải dùng ánh mắt để bộc lộ cảm xúc, tất cả đều phải diễn cho ra.

Nam chính của bộ phim này là Giang Hành Duyên, cũng là một tiểu sinh phái thực lực nổi tiếng trong vòng, theo lý thuyết thì giá trị nhan nhắc không tồi, kỹ thuật diễn thì đã đoạt được cúp ảnh đế, còn cùng tuổi với Tần Mang. Lão đại quân phiệt cùng mỹ nhân sườn xám thật sự mang theo hào quang CP mãnh liệt, nhưng khi hai người này ở cùng với nhau, giống như chị đại và đàn em vậy.

Chính là rất kỳ lạ.

Nguyên nhân chủ yếu là Tần Mang nhìn anh ta không hề có chút ngượng ngùng xấu hổ của thiếu nữ đang yêu gì cả.

Phân cảnh đối diễn đầu tiên, cứ vậy mà bị kẹt vài ngày.

Lúc đầu, đạo diễn nghĩ rằng bọn họ có thể chưa quen nhau lâu nên bỏ qua những cảnh tình cảm mà quay những cảnh khác trước, cho bọn họ dành nhiều thời gian để thân thiết hơn trên trường quay, chẳng mấy chốc thì sẽ có cảm giác CP để diễn thôi.

Nhưng mà.

Kết quả rõ ràng.

“Mối tình đầu, mối tình đầu, ánh mắt cô đang nhìn người yêu hay đang nhìn em trai mình? Tần Mang, cô chưa từng yêu đương bao giờ sao?!” Chu đạo lại một lần nữa ở đoàn phim bị Tần Mang chọc cho tức chết, cầm loa lên điên cuồng gào lớn.

Tần Mang khuôn mặt trong sáng thuần khiết đầy vẻ ngây thơ, cô thật sự còn suy nghĩ đáp án cuối cùng lại thành thật lắc đầu: “…..”

“Không có.”

Chu đạo sửng sốt, buột miệng nói: “Không phải cô cùng với Hạ—–”

Trong nháy mắt, toàn bộ ánh mắt của tất cả các nhân viên đều sáng rực lên, đồng loạt quay sang nhìn về phía đạo diễn.

Mấy chục đôi mắt đều viết: Có dưa, muốn ăn.

Đột nhiên im lặng như tờ.

Chu đạo trầm mặc vài giây, lau mắt, cười lạnh: “Hờ hờ…..”

“Tôi không tin.”

Mạnh Thính sợ vị đại tiểu thư nhà mình mất bình tĩnh mà tức giận, sẽ bại lộ những tin tức mà không nên bại lộ.

Vào thời khắc mấu chốt, anh ta là người đầu tiên đứng ra xin lỗi: “Đạo diễn, Mang Mang nhà chúng tôi ngày thường chỉ quan tâm đến sự nghiệp, thật sự không có thời gian yêu đương, ngài xem, hay là cho cô ấy một chút thời gian, để cô ấy luyện tập tốt hơn.”

Chu đạo cũng nhận ra, nếu cứ để Tần Mang tiếp tục quay như vậy, thật sự sẽ là một vòng luẩn quẩn, ông suy nghĩ một chút: “Nửa tháng đủ không?”

“Năng lực học tập của cô ấy rất mạnh, nửa tháng chắc chắn là đủ!”

“Vậy thì nửa tháng đi, quay lại thì nhất định phải thay hình đổi dạng.”

Mạnh Thính liền ấn Tần Mang cảm ơn Chu đạo.

Trong xe bảo mẫu rời đoàn phim.

Tần Mang: “…..”

Nhàn nhạt nhìn Mạnh Thính: “Ai cho anh tự mình quyết định?”

Nửa tháng?

Học yêu đương?

Lại còn mối tình đầu?

Điều mà 22 năm rồi cô còn chưa có học được.

Mạnh Thính hiếm khi bày ra dáng vẻ của người quản lý: “Em nhìn cái gì mà nhìn, chẳng lẽ em cứ muốn ở lại đoàn phim, hết lần này đến lần khác lãng phí thời gian quay phim sao? Lãng phí tiền của chồng em không phải lãng phí tiền của em sao?”

Cuối cùng anh ta còn nói một cách đầy thấm thía: “Anh làm như vậy cũng vì muốn tốt cho em.”

Tất nhiên Mạnh Thính đã xin Tần Mang nghỉ phép, ngoài việc để cô học tập nghiệp vụ diễn xuất, còn thuận tiện đi sắp xếp cho buổi chụp ảnh bìa số tháng 9 kia nữa.

Lúc đầu khi Tần Mang bị cả cộng đồng mạng bôi đen.

Hầu hết các nhãn hàng trước đó đã hợp tác với cô đều vội không thể phủi sạch quan hệ với cô ngày, chỉ có duy nhất tạp chí EG là vẫn còn ổn định.

Nếu không làm sao có thể làm người phát ngôn quốc tế tuyến một được chứ.

Mạnh Thính một bên liệt kê các nhãn hàng nhân cơ hội đó mà bỏ đá xuống giếng toàn bộ đều xếp vào blacklist, một bên tiếp tục nói: “Nếu như hiện tại em còn chưa lập gia đình, còn có thể tiếp xúc thêm với nhiều người khác giới, nhưng hiện tại, em chỉ có một lựa chọn duy nhất.”

“Chính là để chồng em đối diễn cùng em.”

Tiểu Đồng bên cạnh đang cầm bộ trang phục mà Mạnh Thính mượn được từ đoàn làm phim, vẻ mặt mơ màng: “Hạ tổng cực kỳ phù hợp với trang phục quân phiệt! Hình tượng tướng quân thần bí và cao quý như sinh ra cho ngài ấy vậy!”

Cô bé còn chống cằm, nhỏ giọng nói: “Hơn nữa, em cảm thấy chị Mang Mang và thầy Giang không có cảm giác CP, vì khí chất của thầy Giang không áp chế được chị.”

“Nếu như Hạ tổng xuất hiện với bộ trang phục này, chắc chắn chị có thể nhập vai!!”

“Chị và Hạ Linh Tễ có cảm giác CP??”

“Không phải bọn chị đã được diễn đàn CP công nhận là cặp đôi khó có khả năng thành đôi nhất sao?”

Tần Mang còn nhớ tới bài đăng trên diễn đàn kia, thuận miệng bình luận một câu.

Cô nhấp một ngụm nước đá, lông mi rủ xuống, không có tinh thần mà ngã vào ghế da.

Tầm mắt liếc nhìn những cành liễu lướt qua cửa sổ.

Thực ra cô cũng rất có cảm giác thất bại.

Rõ ràng cô đã làm việc rất chăm chỉ để trau dồi kỹ năng diễn xuất của mình, nhưng khi quay những cảnh chung với bạn diễn, dường như có chút không tự nhiên.

Còn những cảnh khác, chỉ cần cô nhìn một lượt kịch bản, trời sinh liền biết phải diễn như thế nào, một giây liền nhập vai.

Nhưng dựa vào tính tình kiêu ngạo của Tần Mang, không thể nói cho mấy người Mạnh Thính biết được.

Trong khoảng thời gian này, mỗi đêm cô đều thức đến sáng, nghiên cứu các cảnh quay phối hợp với nhau, xem nhiều bộ phim khác nhau, cuối cùng còn đem những tips diễn xuất tâm đắc của mẹ ra xem lại một lần.

Nhưng dù kiến thức lý thuyết có phong phú đến đâu, nhưng một khi thật sự bắt đầu bấm máy, đầu óc cô bỗng trở nên trống rỗng.

Không biết phải bày ra vẻ mặt gì, ánh mắt gì.

Hơn thế nữa.

Hạ Linh Tễ có thể phối hợp đối diễn với cô sao?

Tần Mang nghĩ tới lý lẽ nhất quán này, như không có chuyện gì mà nói: “Em không mời nổi Hạ tổng.”

Mạnh Thính chần chừ vài giây: “Hay là em nhẫn nhục chịu đựng một chút để cầu xin Hạ tổng?”

Nhìn thấy tầm mắt lạnh lẽo của Tần Mang ngước lên.

Mạnh Thính không dám nhìn thẳng, làm như không thấy gì, ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc nói: “Aiya, làm gì có xã hội nào mà không phải nhẫn nhục chịu đựng, mọi người đều không dễ dàng gì mà. Ước mơ làm sao mà có thể dễ dàng thực hiện như vậy?”

“Em hãy coi đây như là một đại boss ngáng chân trên con đường trở thành ảnh hậu của mình, nếu như em qua được nó, thì thắng lợi nhất định sẽ ở ngay trước mắt rồi!!”

“Đi Tây Thiên thỉnh kinh còn phải trải qua 9981 kiếp nạn, em đây thì tính là cái gì.”

Cuối cùng dùng phép khích tướng: “Hay em sợ nếu hai người đối diễn, sẽ yêu Hạ tổng đến muốn ngừng mà không ngừng được??”

“Ha ha?”

“Em sợ anh ta yêu bổn tiểu thư đến ngừng mà không ngừng được mới đúng!!!”

Tần Mang còn thật sự bị trúng chiêu này.

Mạnh Thính vui mừng khôn xiết, nhưng vẻ mặt không bày tỏ biểu tình gì: “Vậy anh rửa mắt chờ xem.”

Cuối cùng còn nhấn mạnh: “Hạ tổng chính là tảng băng vô dục vô cầu, trai giới dưỡng tính, nếu thật sự có thể tan chảy vì em, vậy thì nhất định phải nói với anh trước, để anh chuẩn bị vật tư.”

“Dù sao thì—-”

Tiểu Đồng bổ sung: “Một khi tảng băng tan chảy, thì ngày tận sắp đến rồi.”

Tần Mang nghe bọn họ kẻ xướng người họa, cười lạnh “hừ” một tiếng.

Còn thật sự khơi dậy sự háo thắng của cô.

Tảng băng tan chảy?

Cô thật sự muốn xem, tận thế rốt cuộc cuối cùng có thể đến hay không.

Thiếu nữ đang vì khó khăn tiến vào trạng trái mà tâm trạng ủ rũ, đột nhiên lại có mục tiêu mới, tinh thần chiến đấu hừng hừng bùng lên.

Trong đầu đã bắt đầu lên kế hoạch cho một loạt các nội dung hành động cụ thể.

Tối đó, Hạ Linh Tễ trở lại trang viên Hoàn Hồ.

Nhìn thấy người đã lâu rồi không gặp.

Dưới ánh đèn mờ ảo.

Một người phụ nữ mặc bộ sườn xám mỏng manh đứng trước cửa, giống như yêu tinh trong rừng chuyên môn đi mê hoặc nam nhân moi tim móc phổi ra cho cô, một khi bị sắc đẹp mê hoặc sẽ rơi vào vực sâu, vạn kiếp bất phục.

Hạ Linh Tễ mặc bộ vest khí chất cấm dục lại tự phụ cao ngạo, toàn thân trên dưới đều được bao bọc chặt chẽ, trên mũi có đeo chiếc kính gọng mỏng tinh xảo, trông như phong nhã, nhưng lại xa cách mười phần.

Lúc này đang đứng ngược sáng nhìn về phía này—–

Tầm mắt đảo qua bộ quân phục xanh lá trên cánh tay ngó sen của Tần Mang, rõ ràng là cho đàn ông mặc, đôi mắt hơi nheo lại.

Như một ngọn núi lửa ẩn nấp dưới sông băng.

Cất giấu những mối nguy hiểm bí ẩn chưa biết.

Ngay sau đó.

Cánh tay thon dài mềm mại của Tần Mang đã quấn lấy cổ anh.

Đôi môi đỏ mọng hé mở, cô dùng răng cởi khuy áo được anh tỉ mỉ cài chặt, thỉnh thoảng ngẫu nhiên lơ đãng sượt qua yết hầu phập phồng của Hạ Linh Tễ.

Giọng nói mềm mại và quyến rũ kéo dài một chút: 

“Hạ tổng ~”

“Cosplay~~”

“Chơi không?”

————————–

Tác giả có lời muốn nói:

Hạ tổng: Chơi thế nào, phiền bà Hạ bắt đầu thị phạm một chút.
Chương trước Chương tiếp