Cưng Chiều Ba Nhỏ Quá Mức Rồi
Chương 1: Nhạc Ninh
Sinh con cho tôi. Tôi cho cậu tiền
Đó là lời nói đầu tiên mà Phó Bắc Đình đã nói khi gặp Nhạc Ninh vừa tỉnh dậy. Cậu tiều tụy lại có phần yếu ớt nằm trong phòng bệnh mà nhìn người xa lạ vừa thốt ra lời nói kì quái kia:
- Chú nói gì vậy? Tôi không hiểu
- Tôi muốn kí hợp đồng hôn nhân với cậu. Sau khi sinh con cho tôi, cậu lập tức rời đi. Con của tôi và tiền thuộc về cậu
***
Cậu là Nhạc Ninh, 18 tuổi vừa tốt nghiệp cấp 3, một con người lười biếng, có một người cha đại gia cưng chiều hết mực nên cậu chẳng muốn học tiếp chút nào mà chỉ ăn ngủ trên chiếc giường ấm êm.
Vẫn như thường ngày chàng trai trẻ tuổi da trắng, má hồng hồng, nước da mịn màng cứ như một một em bé lớn xác nằm nhàn nhã trên giường xem điện thoại.
Một người đàn ông trung niên với vẻ ngoài điềm tĩnh, phong thái lịch lãm, mang một nụ cười hiền hòa mở cửa đi vào trong phòng:
- Tiểu bảo bối của ba ơi! Vận động chút đi con, nằm mãi không tốt đâu
Người ấy chính là Nhạc Tranh, cha của Nhạc Ninh, một tổng giám đốc sở hữu số tài sản lớn, một đại gia có tiếng trong giới. Từ khi vợ mất, ông một tay lo chu toàn cho đứa con trai duy nhất của họ. Và yêu thương, chiều chuộng là tất cả những gì mà ông đã làm.
- Hôm nay ba rảnh rỗi để tâm đến con sao?
Ông đi đến ngồi xuống giường, tay xoa nhẹ mái đầu kia. Còn cậu thì vẫn dáng mắt vào màn hình điện thoại:
- Ngồi dậy ba đưa con đi ăn món con thích
- Được, được con thay đồ ngay
Chàng trai hồn nhiên, vui mừng hôn vào má ba của mình rồi nhanh chóng đi thay quần áo. Tuy người cha này thật sự bận nhiều việc nhưng vẫn luôn có thời gian cho cậu, cậu cũng thật sự ngập tràn trong tình thương mà người cha tạo ra.
Tuy thế, cuộc sống đâu chỉ có sự hạnh phúc mãi, đâu phải lúc nào cũng là màu hồng, là con đường bằng phẳng cho cậu bay nhảy.
Nhạc Tranh bị người anh em tin tưởng nhất chơi xấu, ông đánh mất đi gia sản và rơi vào tình cảnh phá sản. Trong những chuyện tồi tệ thì lại còn có chuyện tệ hơn xảy ra khi ông phát hiện mình mắc căn bệnh hiếm gặp.
Tất cả mọi thông tin làm cho chàng trai nhỏ sốc đến mức ngất xỉu. Một cậu thiếu gia sống trong nhung lụa, nhà cao cửa rộng thì giờ đây trong tay chẳng còn gì mà người cha mà mình yêu thương nhất cũng bị bệnh nặng.
Đây thật sự là một điều vô cùng kinh khủng đối với một cậu thiếu niên chưa bước vào đời. Nhạc Ninh chỉ có thể ngày ngày ở bên cạnh chăm sóc cho ba của mình. Ông thì không khỏi xót thương cho thằng con ngốc nhà mình:
- Ba không lo được cho con mà còn làm gánh nặng nữa. Con mặc kệ ông già này đi, căn bệnh này phải có rất nhiều tiền mới chữa trị được nhưng giờ...
- Ba yên tâm đi nha! Bây giờ đến lượt con lo cho ba rồi
- Nhưng con ơi... "bệnh viện có thể cứu người xấu nhưng không thể cứu người nghèo"...
Cậu cũng hiểu nhưng cậu quyết tâm rồi, cậu chỉ còn một mình ông, cậu không muốn từ bỏ. Cậu muốn cướp người từ tay tử thần.
Nhưng cậu thật sự không biết phải làm như thế nào?
Nhạc Ninh bắt đầu đi làm những công việc lặt vặt để kiếm thêm rồi lại chạy đến viện để chăm sóc cha mình. Cứ thế mà cả người như rả rời, một công tử như cậu sao chịu nổi được chứ!?
Cơ thể cậu vốn đã đặc biệt hơn những người khác rồi.
Hôm nay cũng là ngày đến gặp bác sĩ khám định kỳ, cậu vừa rời khỏi phòng bệnh của ba thì đã đến phòng bác sĩ như đã hẹn:
- Cậu ngồi đi
Vị bác sĩ trước mặt sở hữu vẻ ngoài khá trẻ so với tuổi, anh đã có kinh nghiệm nhiều năm trong nghề và cũng là vị bác sĩ có tiếng nhất trong cả nước:
- Sức khỏe ổn không? Nhìn cậu có vẻ mệt mỏi lắm!
Nhìn vào cái tên Phùng Hạ trên áo của anh mà cậu khẽ bật cười. Có lẽ bây giờ người mà cậu có thể thân thiết chỉ còn người trước mặt này:
- Em vẫn ổn, chỉ là chưa quen với công việc nên em hơi mệt thôi! Không biết sao thời gian gần đầy em không còn đau bụng đến ngày nữa
Đúng vậy, chính là đau bụng đến ngày. Cơ thể cậu có một bí mật hay là một phần thưởng được ban tặng? Khi trong cơ thể chàng trai này có đầy đủ tất cả những gì của một người đàn ông, ngoài ra còn có thêm cả buồng trứng của một người phụ nữ và hoàn toàn có thể mang thai bình thường.
- Dạo này do cậu căng thẳng, stress quá nên đã ảnh hưởng đến chu kỳ. Tôi sẽ kê cho cậu thuốc để điều tiết lại, nhớ chú ý đến sức khỏe của mình, đừng bỏ bê nó
- Dạ, em biết rồi
Cậu có tất cả biểu hiện của một người đến kỳ nhưng lại không có xuất huyết, đây cũng là vấn đề khiến bác sĩ phải đau đầu.
Nhạc Ninh đứng lên cuối chào vị bác sĩ tốt bụng đã khám cho mình, vừa quay đầu lại thì cánh cửa phòng đã được mở ra. Một người đàn ông vóc dáng cao lớn, gương mặt đang tươi cười bỗng tối sầm lại khi thấy cậu.
Chàng trai cũng chỉ khẽ cúi đầu, lách qua người đó mà đi ra ngoài. Ai ngờ cậu vội vàng không phát hiện phía trước còn có một người nữa mà đụng phải người ta, thế rồi lại ngất luôn trong vòng tay người ấy.
Đó là lời nói đầu tiên mà Phó Bắc Đình đã nói khi gặp Nhạc Ninh vừa tỉnh dậy. Cậu tiều tụy lại có phần yếu ớt nằm trong phòng bệnh mà nhìn người xa lạ vừa thốt ra lời nói kì quái kia:
- Chú nói gì vậy? Tôi không hiểu
- Tôi muốn kí hợp đồng hôn nhân với cậu. Sau khi sinh con cho tôi, cậu lập tức rời đi. Con của tôi và tiền thuộc về cậu
***
Cậu là Nhạc Ninh, 18 tuổi vừa tốt nghiệp cấp 3, một con người lười biếng, có một người cha đại gia cưng chiều hết mực nên cậu chẳng muốn học tiếp chút nào mà chỉ ăn ngủ trên chiếc giường ấm êm.
Vẫn như thường ngày chàng trai trẻ tuổi da trắng, má hồng hồng, nước da mịn màng cứ như một một em bé lớn xác nằm nhàn nhã trên giường xem điện thoại.
Một người đàn ông trung niên với vẻ ngoài điềm tĩnh, phong thái lịch lãm, mang một nụ cười hiền hòa mở cửa đi vào trong phòng:
- Tiểu bảo bối của ba ơi! Vận động chút đi con, nằm mãi không tốt đâu
Người ấy chính là Nhạc Tranh, cha của Nhạc Ninh, một tổng giám đốc sở hữu số tài sản lớn, một đại gia có tiếng trong giới. Từ khi vợ mất, ông một tay lo chu toàn cho đứa con trai duy nhất của họ. Và yêu thương, chiều chuộng là tất cả những gì mà ông đã làm.
- Hôm nay ba rảnh rỗi để tâm đến con sao?
Ông đi đến ngồi xuống giường, tay xoa nhẹ mái đầu kia. Còn cậu thì vẫn dáng mắt vào màn hình điện thoại:
- Ngồi dậy ba đưa con đi ăn món con thích
- Được, được con thay đồ ngay
Chàng trai hồn nhiên, vui mừng hôn vào má ba của mình rồi nhanh chóng đi thay quần áo. Tuy người cha này thật sự bận nhiều việc nhưng vẫn luôn có thời gian cho cậu, cậu cũng thật sự ngập tràn trong tình thương mà người cha tạo ra.
Tuy thế, cuộc sống đâu chỉ có sự hạnh phúc mãi, đâu phải lúc nào cũng là màu hồng, là con đường bằng phẳng cho cậu bay nhảy.
Nhạc Tranh bị người anh em tin tưởng nhất chơi xấu, ông đánh mất đi gia sản và rơi vào tình cảnh phá sản. Trong những chuyện tồi tệ thì lại còn có chuyện tệ hơn xảy ra khi ông phát hiện mình mắc căn bệnh hiếm gặp.
Tất cả mọi thông tin làm cho chàng trai nhỏ sốc đến mức ngất xỉu. Một cậu thiếu gia sống trong nhung lụa, nhà cao cửa rộng thì giờ đây trong tay chẳng còn gì mà người cha mà mình yêu thương nhất cũng bị bệnh nặng.
Đây thật sự là một điều vô cùng kinh khủng đối với một cậu thiếu niên chưa bước vào đời. Nhạc Ninh chỉ có thể ngày ngày ở bên cạnh chăm sóc cho ba của mình. Ông thì không khỏi xót thương cho thằng con ngốc nhà mình:
- Ba không lo được cho con mà còn làm gánh nặng nữa. Con mặc kệ ông già này đi, căn bệnh này phải có rất nhiều tiền mới chữa trị được nhưng giờ...
- Ba yên tâm đi nha! Bây giờ đến lượt con lo cho ba rồi
- Nhưng con ơi... "bệnh viện có thể cứu người xấu nhưng không thể cứu người nghèo"...
Cậu cũng hiểu nhưng cậu quyết tâm rồi, cậu chỉ còn một mình ông, cậu không muốn từ bỏ. Cậu muốn cướp người từ tay tử thần.
Nhưng cậu thật sự không biết phải làm như thế nào?
Nhạc Ninh bắt đầu đi làm những công việc lặt vặt để kiếm thêm rồi lại chạy đến viện để chăm sóc cha mình. Cứ thế mà cả người như rả rời, một công tử như cậu sao chịu nổi được chứ!?
Cơ thể cậu vốn đã đặc biệt hơn những người khác rồi.
Hôm nay cũng là ngày đến gặp bác sĩ khám định kỳ, cậu vừa rời khỏi phòng bệnh của ba thì đã đến phòng bác sĩ như đã hẹn:
- Cậu ngồi đi
Vị bác sĩ trước mặt sở hữu vẻ ngoài khá trẻ so với tuổi, anh đã có kinh nghiệm nhiều năm trong nghề và cũng là vị bác sĩ có tiếng nhất trong cả nước:
- Sức khỏe ổn không? Nhìn cậu có vẻ mệt mỏi lắm!
Nhìn vào cái tên Phùng Hạ trên áo của anh mà cậu khẽ bật cười. Có lẽ bây giờ người mà cậu có thể thân thiết chỉ còn người trước mặt này:
- Em vẫn ổn, chỉ là chưa quen với công việc nên em hơi mệt thôi! Không biết sao thời gian gần đầy em không còn đau bụng đến ngày nữa
Đúng vậy, chính là đau bụng đến ngày. Cơ thể cậu có một bí mật hay là một phần thưởng được ban tặng? Khi trong cơ thể chàng trai này có đầy đủ tất cả những gì của một người đàn ông, ngoài ra còn có thêm cả buồng trứng của một người phụ nữ và hoàn toàn có thể mang thai bình thường.
- Dạo này do cậu căng thẳng, stress quá nên đã ảnh hưởng đến chu kỳ. Tôi sẽ kê cho cậu thuốc để điều tiết lại, nhớ chú ý đến sức khỏe của mình, đừng bỏ bê nó
- Dạ, em biết rồi
Cậu có tất cả biểu hiện của một người đến kỳ nhưng lại không có xuất huyết, đây cũng là vấn đề khiến bác sĩ phải đau đầu.
Nhạc Ninh đứng lên cuối chào vị bác sĩ tốt bụng đã khám cho mình, vừa quay đầu lại thì cánh cửa phòng đã được mở ra. Một người đàn ông vóc dáng cao lớn, gương mặt đang tươi cười bỗng tối sầm lại khi thấy cậu.
Chàng trai cũng chỉ khẽ cúi đầu, lách qua người đó mà đi ra ngoài. Ai ngờ cậu vội vàng không phát hiện phía trước còn có một người nữa mà đụng phải người ta, thế rồi lại ngất luôn trong vòng tay người ấy.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương