Cưng Chiều Em
Chương 33
Chuyến bay của Viên Nguyệt cuối cùng cũng đáp cánh sau hơn 15 giờ đồng hồ. Ra tới sảnh sân bay. Ba mẹ cô đã đứng chờ sẵn.
Vừa thấy ba mẹ, Viên Nguyệt đã chạy vội tới ôm lấy họ. Trong lòng cô có chút thổn thức, sống mũi đã cay cay, nước mắt đã trực chờ rơi. Giọng nói trở nên nghẹn ngào “ Ba, mẹ con gái xin lỗi”
Nhìn con cái nhỏ ddansg thương đang ở trong vòng tay mình, ông bà Viên không khỏi xót xa. Viên Quân xoa xoa đầu con gái an ủi “ Không sao, ba mẹ ở đây rồi, sẽ không để con chịu thiệt”
“ Mau chúng ta về nhà thôi” Giang Hạ nắm lấy tay con gái. Bàn tay ấy đã gầy đi rất nhiều rồi. Chắn hẳn bảo bối của mình đã phải chịu nhiều ấm ức rồi.
Ba người nhà họ cùng nhau lên xe quay trở về căn biệt thự nằm tách biệt ở một khu yên tĩnh. Trên đường về Viên Quân không dấu nổi tức giận liền mắng vài câu “ Tên nhóc đấy, đừng để ta gặp nó. Còn dám xuất hiện trên trước mặt ta, ta liền đem nó đi chôn”
Giang Hạ nghe chồng mình ngày nào cũng mắng như vậy từ khi biết chuyện, bà chỉ biết lắc đầu. Xoa xoa lên mu bàn tay gầy guộc của con gái, thương xót nói “ Nhìn xem, gầy đi như vậy. Lấy đâu ra sức chứ”
Không khí ấm áp này làm Viên Nguyệt cảm giác thật an toàn, về với vòng tay ba mẹ vẫn là tốt nhất “ Công việc nhiều quá làm con không để ý”
Viên Quân lúc trước còn hối thúc con gái về tiếp quản GM, lúc này lại quay ngoắt thái độ “ Cứ giao cho anh họ con đi, lúc này còn công việc gì nữa, bản thân mới là ưu tiên”
Nghe vậy mẹ Viên Nguyệt lại không chịu được, nổi tính phải vặn lại chồng mình “ Còn không phải do ông? Lúc nào cũng hối Tiểu Mật Mật phải tiếp quản GM đi. Chỉ thiếu nỗi đòi thắt cổ để ép con bé”
Viên Quân thở dài một cái “ Tôi đâu có biết mọi chuyện sẽ như vậy”
“ Ông đấy, chưa già đã lẩm cẩm, năm đó sao tôi lại chịu lấy ông nữa, đúng là bị lừa mà” Giang Hạ bây giờ là đang thương con gái trách chồng, hay là tự thương bản thân mình đây.
Viên Quân bị nói đến á họng, biết rằng còn nói lại tối nay sẽ không có chỗ ngủ mất. Viên Nguyệt với cảnh này cũng quen rồi, cô bật cười an ủi ba mình “ Ba à, sai quá sai rồi”
Lúc này Viên Quân không tham gia nói chuyện với hai mẹ con nhà họ nữa, ông bị liên thủ đánh bại rồi. Giang Hạ nhìn bộ dạng tiều tụy của con gái, đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt con mình “ Thật tình, rõ nuôi con gái trắng trẻo mập mạp mà giờ bị tên nhóc họ Đàm không biết thương hoa tiếc ngọc ấy làm cho gầy tới mức như vậy. Nhất định lần này mẹ sẽ bồi dưỡng lại cho con”
Con gái lớn như vậy rồi lại còn phải để cha mẹ bận tâm, Viên Nguyệt không tránh khỏi tự trách, mít ướt như đứa trẻ con dựa vào lòng mẹ mình “ Về với ba mẹ thật tốt”
Giang Hạ xoa nhẹ lên tóc con gái, giọng bà đã dịu lại “ Xem con kia, đã sắp làm mẹ rồi còn như vậy”
Đúng là cô sắp làm mẹ rồi, nhưng vẫn là đứa trẻ không bao giờ lớn trong mắt chính ba mẹ của mình. Trò chuyện vui vẻ một lúc cũng về tới khu biệt thự. Đồ của Viên Nguyệt cũng đã được chuyển sang tới nơi. Còn mệt do vừa phải ngồi chuyến bay dài, ba mẹ Viên Nguyệt để cô đi nghỉ trước, đồ sẽ cho người mang lên phòng sắp xếp sau.
Căn phòng của cô đã sớm được dọn dẹp nhà sạch sẽ, đối với cô căn phòng này không có quá nhiều kỉ niệm vì cô chỉ ở đây khi qua chơi vào những dịp nghỉ lễ. Thoải mái nằm lên chiếc giường êm ái, lúc này cô mới mở điện thoại lên, trước tiên là báo bình an cho Tần Tử Huyên và Giang Thiếu Tuân biết trước đã.
Báo tin xong, cô mới lên xem tin tức ngày hôm nay. Ập vào mắt cô chính là hotseach về vị hôn thê của Đàm nhị thiếu bỏ trốn sau khi được đeo nhẫn cầu hôn. Giờ ai cũng biết đến cô với thân phận Đàm nhị thái thái tương ai, thật đau đầu. Liên lạc với bộ phận trong nước để họ gỡ hotseach nhận được tin báo lại là đều không được, đoán chắc là phía Đàm Khưu dở trò.
Mặc kệ anh ta, cô ném điện thoại qua một bên. Dơ hai tay lên trước mặt mà ngắm nghía. Chiếc nhẫn ấy trên tay cô đã được tháo ra, cất đi rồi. Hạ tay xuống đặt lên phần bụng của mình, Viên Nguyệt nhẹ nhàng nói “ Con à, mẹ nhất định sẽ bảo vệ con thật tốt”
Từ lúc mang thai, Viên Nguyệt rất dễ ngủ. Lại thêm vừa di chuyển một quãng đường dài nữa nên chỉ cần qua một lúc cô đã chìm sâu vào trong giấc ngủ, hồi phục lại năng lượng.
Tại Giang Thành, Đàm Khưu đang phải vừa lo công việc tại KH vừa phải luôn tìm thông tin của Viên Nguyệt. KH vừa mất đi nhiều mối làm ăn lớn tại nước ngoài mà không rõ nguyên do. Đàm Khưu đang phải tìm đến những phương án khác để giải quyết.
Việc tìm kiếm Viên Nguyệt dần không có kết quả mà việc ở KH ngày một nhiều. Ép Đàm Khưu phải đi tới quyết định phải toàn tâm lo KH. Anh ta phải để KH trụ vững trước thì mới có thể từ đó dùng những đối tác để thăm dò. Bất kể nó có kéo dài bao lâu Đàm Khưu cũng phải đánh cược vào. Trong quá trình đó, Đàm Khưu vẫn âm thầm cho người đi tìm kiếm.
Về phía Vương thị, Đàm Khưu đã mua đứt công ty nhà họ, phanh phui ra rất nhiều bí mật đáng xấu hổ của lão Vương khiến ông ta không bao giờ có thể ngóc nổi được đầu lên. Còn Vương Tinh sau bữa tiệc, thần trí điên loạn đã được đưa vào bệnh viện tâm thần rồi.
GM bây giờ đang ở vị trí đỉnh cao hơn bao giờ hết, thâu tóm toàn bộ thương trường tại Giang Thành và đang tiếp tục bành trướng qua những thành phố lân cận. Là một đối thủ đáng gờm của KH. Đây cũng là mục tiêu lớn của Đàm Khưu, anh ta biết một khi GM xảy ra chuyện lớn. Viên Nguyệt dù ở đâu cũng không thể ngồi im được.
Mục tiêu sau khi ổn định KH của Đàm Khưu chính là bắt đầu cạnh tranh thị trường cùng GM để dần dần lấy được cổ phần thị thực. Lúc đó, anh ta có thể trực tiếp nhúng tay vào điều hành GM.
Việc tính kế lâu dài này đã tốn mất của Đàm Khưu bốn tháng ròng mới ổn định KH. Bước tiếp theo lúc này là bắt đầu giành những mối làm ăn từ GM. Đàm Khưu lần này thể hiện rõ quyết tâm của bản thân, anh ta sẽ không để thời gian của mình bị lãng phía oan uổng.
Vừa thấy ba mẹ, Viên Nguyệt đã chạy vội tới ôm lấy họ. Trong lòng cô có chút thổn thức, sống mũi đã cay cay, nước mắt đã trực chờ rơi. Giọng nói trở nên nghẹn ngào “ Ba, mẹ con gái xin lỗi”
Nhìn con cái nhỏ ddansg thương đang ở trong vòng tay mình, ông bà Viên không khỏi xót xa. Viên Quân xoa xoa đầu con gái an ủi “ Không sao, ba mẹ ở đây rồi, sẽ không để con chịu thiệt”
“ Mau chúng ta về nhà thôi” Giang Hạ nắm lấy tay con gái. Bàn tay ấy đã gầy đi rất nhiều rồi. Chắn hẳn bảo bối của mình đã phải chịu nhiều ấm ức rồi.
Ba người nhà họ cùng nhau lên xe quay trở về căn biệt thự nằm tách biệt ở một khu yên tĩnh. Trên đường về Viên Quân không dấu nổi tức giận liền mắng vài câu “ Tên nhóc đấy, đừng để ta gặp nó. Còn dám xuất hiện trên trước mặt ta, ta liền đem nó đi chôn”
Giang Hạ nghe chồng mình ngày nào cũng mắng như vậy từ khi biết chuyện, bà chỉ biết lắc đầu. Xoa xoa lên mu bàn tay gầy guộc của con gái, thương xót nói “ Nhìn xem, gầy đi như vậy. Lấy đâu ra sức chứ”
Không khí ấm áp này làm Viên Nguyệt cảm giác thật an toàn, về với vòng tay ba mẹ vẫn là tốt nhất “ Công việc nhiều quá làm con không để ý”
Viên Quân lúc trước còn hối thúc con gái về tiếp quản GM, lúc này lại quay ngoắt thái độ “ Cứ giao cho anh họ con đi, lúc này còn công việc gì nữa, bản thân mới là ưu tiên”
Nghe vậy mẹ Viên Nguyệt lại không chịu được, nổi tính phải vặn lại chồng mình “ Còn không phải do ông? Lúc nào cũng hối Tiểu Mật Mật phải tiếp quản GM đi. Chỉ thiếu nỗi đòi thắt cổ để ép con bé”
Viên Quân thở dài một cái “ Tôi đâu có biết mọi chuyện sẽ như vậy”
“ Ông đấy, chưa già đã lẩm cẩm, năm đó sao tôi lại chịu lấy ông nữa, đúng là bị lừa mà” Giang Hạ bây giờ là đang thương con gái trách chồng, hay là tự thương bản thân mình đây.
Viên Quân bị nói đến á họng, biết rằng còn nói lại tối nay sẽ không có chỗ ngủ mất. Viên Nguyệt với cảnh này cũng quen rồi, cô bật cười an ủi ba mình “ Ba à, sai quá sai rồi”
Lúc này Viên Quân không tham gia nói chuyện với hai mẹ con nhà họ nữa, ông bị liên thủ đánh bại rồi. Giang Hạ nhìn bộ dạng tiều tụy của con gái, đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt con mình “ Thật tình, rõ nuôi con gái trắng trẻo mập mạp mà giờ bị tên nhóc họ Đàm không biết thương hoa tiếc ngọc ấy làm cho gầy tới mức như vậy. Nhất định lần này mẹ sẽ bồi dưỡng lại cho con”
Con gái lớn như vậy rồi lại còn phải để cha mẹ bận tâm, Viên Nguyệt không tránh khỏi tự trách, mít ướt như đứa trẻ con dựa vào lòng mẹ mình “ Về với ba mẹ thật tốt”
Giang Hạ xoa nhẹ lên tóc con gái, giọng bà đã dịu lại “ Xem con kia, đã sắp làm mẹ rồi còn như vậy”
Đúng là cô sắp làm mẹ rồi, nhưng vẫn là đứa trẻ không bao giờ lớn trong mắt chính ba mẹ của mình. Trò chuyện vui vẻ một lúc cũng về tới khu biệt thự. Đồ của Viên Nguyệt cũng đã được chuyển sang tới nơi. Còn mệt do vừa phải ngồi chuyến bay dài, ba mẹ Viên Nguyệt để cô đi nghỉ trước, đồ sẽ cho người mang lên phòng sắp xếp sau.
Căn phòng của cô đã sớm được dọn dẹp nhà sạch sẽ, đối với cô căn phòng này không có quá nhiều kỉ niệm vì cô chỉ ở đây khi qua chơi vào những dịp nghỉ lễ. Thoải mái nằm lên chiếc giường êm ái, lúc này cô mới mở điện thoại lên, trước tiên là báo bình an cho Tần Tử Huyên và Giang Thiếu Tuân biết trước đã.
Báo tin xong, cô mới lên xem tin tức ngày hôm nay. Ập vào mắt cô chính là hotseach về vị hôn thê của Đàm nhị thiếu bỏ trốn sau khi được đeo nhẫn cầu hôn. Giờ ai cũng biết đến cô với thân phận Đàm nhị thái thái tương ai, thật đau đầu. Liên lạc với bộ phận trong nước để họ gỡ hotseach nhận được tin báo lại là đều không được, đoán chắc là phía Đàm Khưu dở trò.
Mặc kệ anh ta, cô ném điện thoại qua một bên. Dơ hai tay lên trước mặt mà ngắm nghía. Chiếc nhẫn ấy trên tay cô đã được tháo ra, cất đi rồi. Hạ tay xuống đặt lên phần bụng của mình, Viên Nguyệt nhẹ nhàng nói “ Con à, mẹ nhất định sẽ bảo vệ con thật tốt”
Từ lúc mang thai, Viên Nguyệt rất dễ ngủ. Lại thêm vừa di chuyển một quãng đường dài nữa nên chỉ cần qua một lúc cô đã chìm sâu vào trong giấc ngủ, hồi phục lại năng lượng.
Tại Giang Thành, Đàm Khưu đang phải vừa lo công việc tại KH vừa phải luôn tìm thông tin của Viên Nguyệt. KH vừa mất đi nhiều mối làm ăn lớn tại nước ngoài mà không rõ nguyên do. Đàm Khưu đang phải tìm đến những phương án khác để giải quyết.
Việc tìm kiếm Viên Nguyệt dần không có kết quả mà việc ở KH ngày một nhiều. Ép Đàm Khưu phải đi tới quyết định phải toàn tâm lo KH. Anh ta phải để KH trụ vững trước thì mới có thể từ đó dùng những đối tác để thăm dò. Bất kể nó có kéo dài bao lâu Đàm Khưu cũng phải đánh cược vào. Trong quá trình đó, Đàm Khưu vẫn âm thầm cho người đi tìm kiếm.
Về phía Vương thị, Đàm Khưu đã mua đứt công ty nhà họ, phanh phui ra rất nhiều bí mật đáng xấu hổ của lão Vương khiến ông ta không bao giờ có thể ngóc nổi được đầu lên. Còn Vương Tinh sau bữa tiệc, thần trí điên loạn đã được đưa vào bệnh viện tâm thần rồi.
GM bây giờ đang ở vị trí đỉnh cao hơn bao giờ hết, thâu tóm toàn bộ thương trường tại Giang Thành và đang tiếp tục bành trướng qua những thành phố lân cận. Là một đối thủ đáng gờm của KH. Đây cũng là mục tiêu lớn của Đàm Khưu, anh ta biết một khi GM xảy ra chuyện lớn. Viên Nguyệt dù ở đâu cũng không thể ngồi im được.
Mục tiêu sau khi ổn định KH của Đàm Khưu chính là bắt đầu cạnh tranh thị trường cùng GM để dần dần lấy được cổ phần thị thực. Lúc đó, anh ta có thể trực tiếp nhúng tay vào điều hành GM.
Việc tính kế lâu dài này đã tốn mất của Đàm Khưu bốn tháng ròng mới ổn định KH. Bước tiếp theo lúc này là bắt đầu giành những mối làm ăn từ GM. Đàm Khưu lần này thể hiện rõ quyết tâm của bản thân, anh ta sẽ không để thời gian của mình bị lãng phía oan uổng.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương