Cuộc Sống Làm Ruộng Của Cố Nhị Nương Sau Khi Lưu Đày

Chương 30: Chương 30




"Gọi ta là Cố Nhị Nương là được.

"
"Cố Nhị Nương, có thể cho chúng ta mượn lò sưởi này một lát được không, để chúng ta cũng hơ ấm chăn?", Mạch đại thẩm hỏi thẳng.

"Đúng vậy, Cố tỷ tỷ, mấy đêm trước chúng ta ngủ ngoài trời tuyết, lạnh lắm.

", Sau một ngày tiếp xúc, nói chuyện với Cố Nhị Nương nhiều hơn, Mạch Hương cũng không còn câu nệ như lúc mới đến nữa, liền than thở với nàng.

"Như vậy ……" Cố Nhiễm nhìn lò sưởi nhỏ đã dùng hết than của mình, trong lòng vô cùng do dự.

"Cái kia, chúng ta cũng không dùng không lò sưởi của cô nương, một ngày một văn tiền, thế nào?" Mạch đại thẩm thấy Cố Nhiễm do dự, liền rất biết ý mà ra giá.

"Vậy, được rồi!"

Cố Nhiễm vừa gật đầu, hai mẹ con Mạch đại thẩm liền vui vẻ nhận lấy lò sưởi, bắt đầu hơ ấm chăn đệm của mình.

Lúc bọn họ bận rộn, Cố Nhiễm cũng không nhàn rỗi, nàng cầm lấy bó rơm rạ bên cạnh - là bó rơm khô mua từ chỗ Đậu bà tử, vốn định để nhóm lửa.

Sắp xếp từng cọng rơm rạ gọn gàng, định bụng tết thành một sợi dây thừng, sau đó trải từng lớp rơm rạ ra, dùng dây thừng buộc chặt mép lại, dù sao rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, chi bằng nàng tranh thủ lúc trời chưa quá lạnh làm một chiếc nệm rơm cho mình.

Ban đêm ngủ đắp chiếc chăn mỏng đã được hơ ấm, bên trên lại đắp thêm một lớp nệm rơm, đảm bảo ấm áp.

Kiếp trước khi nàng chưa được kiểm tra linh căn có thể tu tiên, nhà nghèo khó, cha mẹ phàm nhân đã dạy nàng làm nệm rơm như vậy để qua mùa đông.

Vừa se dây thừng, nàng vừa nhìn sang Bùi Lục Nương ở cách đó không xa, thấy nàng ấy cũng đã sắp xếp xong chăn đệm của mình, nằm xuống ngủ từ lúc nào.

Se dây thừng được một lúc, hai mẹ con Mạch đại thẩm đã hơ ấm xong chăn đệm, trả lại lò sưởi cho nàng.


Cố Nhiễm thêm mấy cục than vào, cố ý đặt lò sưởi gần phía Bùi Lục Nương, sau đó cởi áo bông trải lên chăn mỏng, cũng nằm xuống.

Sau khi tất cả mọi người đã nằm xuống nghỉ ngơi, không bao lâu sau, trong nhà lao vang lên tiếng hít thở đều đều.

Chắc là do trước khi đến trạm dịch đã bị giày vò mệt mỏi, nên lúc này bọn họ rất nhanh đã ngủ say.

Cố Nhiễm lặng lẽ chống tay ngồi dậy, nhìn trái nhìn phải, xác định bọn họ đều đã ngủ say, lúc này mới nằm xuống, kéo chăn mỏng che kín đầu, sau đó cầm lấy chiếc lò sưởi nhỏ, đi vào phòng làm việc.

Sau khi vào trong, nàng theo lệ cũ mở nắp lò sưởi, hơ nóng mảnh vỏ quýt trên bàn.

Đây là vỏ quýt nàng để lại sau khi ăn một quả quýt đỏ vào ban ngày.

Trừ ngày đầu tiên, hiện tại mỗi ngày Cố Nhiễm đều chỉ hái một quả quýt đỏ, không dám ăn nhiều.

Bởi vì chậu quýt đỏ này vốn được trồng bằng phương pháp đặc biệt để kiềm hãm chiều cao, chỉ lớn bằng chậu quýt cỡ trung bình thường mua vào dịp Tết, lại là để bài trí chứ không phải để ăn quả, cho nên nhìn thì có vẻ nhiều, nhưng thực tế chỉ có hơn bốn mươi quả, nàng phải ăn tiết kiệm mới được.





Chương trước Chương tiếp