Cuồng Yêu: Sự Mê Luyến Độc Nhất
Chương 22: Ổ Rắn
Sòng bạc hô hào từng đợt, sau đó bị sự xuất hiện của Trác Mân lẫn ả nữ nhân bên cạnh cô mà thu hút. Phong thái ăn mặc, cả bộ đồ cũng đều là hạng sang. Hơn thế nhìn rất bắt mắt hơn những nữ nhân quèn ngồi bên cạnh.
Trác Mân đứng lặng, vậy mà đã thấy một lão già ôm gọn cơ thể nữ nhân đang đi bên cạnh cô kéo sát lại gần. Á rất phối hợp mà ôm chầm cổ lão già đó, nũng nịu lên tiếng.
"Em thu tiền cho ngài nhé?"
Lão già đưa tay khẽ nựng gương mặt nhỏ, ra vẻ yêu chiều mà nhéo một cái. Nhưng Trác Mân chưa kịp ngó nhìn, đã thấy một bàn tay to lớn choàng lên vai mình, mùi thuốc lá nồng nàn xả trên đầu, tên nam nhân dung tục cúi người khẽ xoa xoa vòng eo nhỏ của cô.
"Thuê em, bao nhiêu là đủ?"
Giọng nam vang từ trên đỉnh đầu, lập tức khiến Trác Mân sợ hãi. Dứt khoát đưa tay đẩy nam nhân ra, ánh mắt nhỏ phản kháng thấy rõ.
Mà sự phản kháng này, nhất thời thu hút sự kích thích dâng trào của tên nam nhân. Khẽ đưa tay vuốt những sợi râu ngăn trên căm, ánh mắt thích thú không hề che giấu.
"Có vẻ hơi nóng tính."
Trác Mân xoay người, muốn rời đi. Nhưng đã lọt vào ổ rắn, há có thể thoát khỏi dễ dàng. Vừa bước hai bước, đã thấy hai kẻ đứng chặn mình lại. Cô gái nhỏ lùi dần ra sau, liền chạm vào cơ thể tên nam nhân ban nãy. Trực tiếp, tên nam nhân ôm gọn cơ thể đưa tay sờ soạng lên người cô. Cảm giác ghê tởm của Trác Mân hiện lên rõ mồn một.
"Đã tới được đây rồi thì đừng bày ra dáng vẻ rụt rè nữa, chẳng phải em tới là mồi chài tiền sao?"
Trác Mân hít sâu một ngụm, bàn tay thô thiển đó vừa vuốt lên mặt, cô liền trực tiếp cắn một cái khiến tên nam nhân đau điếng, nhưng mà vẫn rất giữ phong độ, anh ta không làm gì, chỉ hít lấy một ngụm khí tưởng chừng như giữ bình tĩnh. Nhưng bàn tay sớm đã hiện vết răng cùng vệt máu.
Mà ả nữ nhân dẫn Trác Mân tới, lúc này đây chỉ đang hưởng thụ sự vuốt ve từ bàn tay lão già kia mang lại. Chẳng hề mấy để tâm đến cô.
Tên nam nhân siết chặt Trác Mân, trực tiếp lôi kéo thẳng một đường. Mặc cho có vùng vẫy bao nhiêu cô cũng không thể thoát khỏi. Sực lực một nam một nữ, há có thể so bì.
Đến khi tới được căn phòng riêng biệt dãy đó, vừa đẩy cửa mạnh, khung cảnh bên trong lập tức khiến Trác Mân hoảng sợ. Hàng loạt cảnh tượng không khác gì động hoang dâm, công nhiên diễn ra trước mặt.
Nam nữ hoan ái công khai, trần trụi cơ thể. Tiếng kêu rên rỉ kích thích vang lên, không hề che giấu.
Trác Mân lùi ra sau, chân run rẩy, không muốn nhìn cảnh tượng trước mặt liền bị một bàn tay khác ôm gọn eo.
Tên nam nhân ban nãy thẳng thừng cúi người trước mặt cô.
"Kiếm cũng không ít tiền tiêu đâu, có thể đủ cả đời em xài, thật sự không muốn thử sao tiểu thư?"
Trác Mân hít sâu một hơi, nước mắt như vừa tuôn ra. Nó làm cô gợi nhớ đến những nữ nô lệ bị bắt đem bán vào động m.ại dâm. Khi biết được điều đó, cô đã phải trực tiếp giả dạng sống dưới hình hài nam nhân để thoát khỏi việc đó.
Tên nam nhân, trực tiếp ép cô vào một góc, đem ném lên tấm nệm sofa. Vừa phản kháng, bả vai liền bị ấn mạnh xuống đau điếng khiến gương mặt nhỏ nhăn lại, ngón tay dí vào da thịt của cô mạnh, đến nỗi khiến ứa máu.
Nhưng chưa thể định thần, một tiếng súng vang dội vang lên giữa khu vực xế hộp. Nhất thời khiến cánh nam nữ đang giao hoan trong phòng chột dạ. Bọn họ vội vàng sợ hãi, mặc quần áo vào.
Tên nam nhân ánh mắt kì lạ nhìn về Trác Mân dưới thân. Vừa hơi ngoảnh đầu liền nghe tiếng bước chân dồn dập ngoài cửa. Có thể nghe được tiếng bảo vệ ngăn cản, nhưng mà hoàn toàn vô dụng khi cửa bị đẩy.
Sau khi vào phòng không lâu.
Phía trong phòng, nền sàn lát đá hoa cương trơn nhẵn, khẳng định vị thế kẻ làm chủ giàu có ra sao. Phía bên cạnh lão Chu Thiên, chỉ thấy một nữ nhân xinh đẹp đứng phía sau, thỉnh thoảng lại ngước mắt nhìn hai người đàn ông trước mặt e thẹn.
Lục Thẩm Ngôn và cả Trác Duẫn gia thế không kém cạnh, hướng đi Trác Duẫn cầm đầu thế giới ngầm lớn mạnh, còn Lục Thẩm Ngôn thì nghiêng về kinh doanh thương trường. So ra vị thế đều nghiêng ngả, chỉ là cô ta đang suy nghĩ, muốn cho gia tộc chỗ đứng ở thế giới ngầm, thì mục tiêu chính là Trác Duẩn.
"Ngài Trác, cả chuối kinh doanh quán bar lớn sẽ trở thành một phần dưới tay ngài. Về lời đề nghị này, thì ngài nghĩ sao về con gái tôi?"
Con gái ông ta vuốt nhẹ lọn tóc, khẽ hướng đến phía họ, cẩn thận rót rượu. Cố gắng phơi bày nét đẹp hết mức có thể.
Trác Duẫn cầm ly rượu, bàn tay khẽ lắc, những gợn đáy dưới ly lại trào lên, chất rượu đỏ sóng sánh.
"Vấn đề chính, Trác Duẫn tôi chỉ nhận chuỗi quán bar, bao nhiêu tiền cũng được. Đừng đem những thứ dư thừa ngay từ đầu đã có không có trong hợp đồng."
Tới đây Trác Duẫn cũng hiểu, lý do vì sao không cho nữ nhân của hắn bước vào. Trong khi những vệ sĩ xung quanh hắn vẫn đứng thành hàng xếp sau lưng uy nghiêm, tạo không khí áp lực bao trùm.
Lục Thẩm Ngôn khẽ cười như có như không, im lặng nãy giờ liền lên tiếng.
"Lão đại chúng tôi không hứng thú với nữ nhân nhà ngài, thật ra nếu để vui chơi, tôi rất sẵn lòng với cô ta."
Chỉ thấy lão già Chu Thiên tức giận rõ nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, con gái ông vốn đầu phải loại nữ nhân tầm thường đem liền giường liền vứt xó. Ông ta nuôi như hòn ngọc quý trong tay, mục đích đầu phải như vậy?
Cái chinh là, con gái ông ta phải có chỗ đứng.
Trác Mân đứng lặng, vậy mà đã thấy một lão già ôm gọn cơ thể nữ nhân đang đi bên cạnh cô kéo sát lại gần. Á rất phối hợp mà ôm chầm cổ lão già đó, nũng nịu lên tiếng.
"Em thu tiền cho ngài nhé?"
Lão già đưa tay khẽ nựng gương mặt nhỏ, ra vẻ yêu chiều mà nhéo một cái. Nhưng Trác Mân chưa kịp ngó nhìn, đã thấy một bàn tay to lớn choàng lên vai mình, mùi thuốc lá nồng nàn xả trên đầu, tên nam nhân dung tục cúi người khẽ xoa xoa vòng eo nhỏ của cô.
"Thuê em, bao nhiêu là đủ?"
Giọng nam vang từ trên đỉnh đầu, lập tức khiến Trác Mân sợ hãi. Dứt khoát đưa tay đẩy nam nhân ra, ánh mắt nhỏ phản kháng thấy rõ.
Mà sự phản kháng này, nhất thời thu hút sự kích thích dâng trào của tên nam nhân. Khẽ đưa tay vuốt những sợi râu ngăn trên căm, ánh mắt thích thú không hề che giấu.
"Có vẻ hơi nóng tính."
Trác Mân xoay người, muốn rời đi. Nhưng đã lọt vào ổ rắn, há có thể thoát khỏi dễ dàng. Vừa bước hai bước, đã thấy hai kẻ đứng chặn mình lại. Cô gái nhỏ lùi dần ra sau, liền chạm vào cơ thể tên nam nhân ban nãy. Trực tiếp, tên nam nhân ôm gọn cơ thể đưa tay sờ soạng lên người cô. Cảm giác ghê tởm của Trác Mân hiện lên rõ mồn một.
"Đã tới được đây rồi thì đừng bày ra dáng vẻ rụt rè nữa, chẳng phải em tới là mồi chài tiền sao?"
Trác Mân hít sâu một ngụm, bàn tay thô thiển đó vừa vuốt lên mặt, cô liền trực tiếp cắn một cái khiến tên nam nhân đau điếng, nhưng mà vẫn rất giữ phong độ, anh ta không làm gì, chỉ hít lấy một ngụm khí tưởng chừng như giữ bình tĩnh. Nhưng bàn tay sớm đã hiện vết răng cùng vệt máu.
Mà ả nữ nhân dẫn Trác Mân tới, lúc này đây chỉ đang hưởng thụ sự vuốt ve từ bàn tay lão già kia mang lại. Chẳng hề mấy để tâm đến cô.
Tên nam nhân siết chặt Trác Mân, trực tiếp lôi kéo thẳng một đường. Mặc cho có vùng vẫy bao nhiêu cô cũng không thể thoát khỏi. Sực lực một nam một nữ, há có thể so bì.
Đến khi tới được căn phòng riêng biệt dãy đó, vừa đẩy cửa mạnh, khung cảnh bên trong lập tức khiến Trác Mân hoảng sợ. Hàng loạt cảnh tượng không khác gì động hoang dâm, công nhiên diễn ra trước mặt.
Nam nữ hoan ái công khai, trần trụi cơ thể. Tiếng kêu rên rỉ kích thích vang lên, không hề che giấu.
Trác Mân lùi ra sau, chân run rẩy, không muốn nhìn cảnh tượng trước mặt liền bị một bàn tay khác ôm gọn eo.
Tên nam nhân ban nãy thẳng thừng cúi người trước mặt cô.
"Kiếm cũng không ít tiền tiêu đâu, có thể đủ cả đời em xài, thật sự không muốn thử sao tiểu thư?"
Trác Mân hít sâu một hơi, nước mắt như vừa tuôn ra. Nó làm cô gợi nhớ đến những nữ nô lệ bị bắt đem bán vào động m.ại dâm. Khi biết được điều đó, cô đã phải trực tiếp giả dạng sống dưới hình hài nam nhân để thoát khỏi việc đó.
Tên nam nhân, trực tiếp ép cô vào một góc, đem ném lên tấm nệm sofa. Vừa phản kháng, bả vai liền bị ấn mạnh xuống đau điếng khiến gương mặt nhỏ nhăn lại, ngón tay dí vào da thịt của cô mạnh, đến nỗi khiến ứa máu.
Nhưng chưa thể định thần, một tiếng súng vang dội vang lên giữa khu vực xế hộp. Nhất thời khiến cánh nam nữ đang giao hoan trong phòng chột dạ. Bọn họ vội vàng sợ hãi, mặc quần áo vào.
Tên nam nhân ánh mắt kì lạ nhìn về Trác Mân dưới thân. Vừa hơi ngoảnh đầu liền nghe tiếng bước chân dồn dập ngoài cửa. Có thể nghe được tiếng bảo vệ ngăn cản, nhưng mà hoàn toàn vô dụng khi cửa bị đẩy.
Sau khi vào phòng không lâu.
Phía trong phòng, nền sàn lát đá hoa cương trơn nhẵn, khẳng định vị thế kẻ làm chủ giàu có ra sao. Phía bên cạnh lão Chu Thiên, chỉ thấy một nữ nhân xinh đẹp đứng phía sau, thỉnh thoảng lại ngước mắt nhìn hai người đàn ông trước mặt e thẹn.
Lục Thẩm Ngôn và cả Trác Duẫn gia thế không kém cạnh, hướng đi Trác Duẫn cầm đầu thế giới ngầm lớn mạnh, còn Lục Thẩm Ngôn thì nghiêng về kinh doanh thương trường. So ra vị thế đều nghiêng ngả, chỉ là cô ta đang suy nghĩ, muốn cho gia tộc chỗ đứng ở thế giới ngầm, thì mục tiêu chính là Trác Duẩn.
"Ngài Trác, cả chuối kinh doanh quán bar lớn sẽ trở thành một phần dưới tay ngài. Về lời đề nghị này, thì ngài nghĩ sao về con gái tôi?"
Con gái ông ta vuốt nhẹ lọn tóc, khẽ hướng đến phía họ, cẩn thận rót rượu. Cố gắng phơi bày nét đẹp hết mức có thể.
Trác Duẫn cầm ly rượu, bàn tay khẽ lắc, những gợn đáy dưới ly lại trào lên, chất rượu đỏ sóng sánh.
"Vấn đề chính, Trác Duẫn tôi chỉ nhận chuỗi quán bar, bao nhiêu tiền cũng được. Đừng đem những thứ dư thừa ngay từ đầu đã có không có trong hợp đồng."
Tới đây Trác Duẫn cũng hiểu, lý do vì sao không cho nữ nhân của hắn bước vào. Trong khi những vệ sĩ xung quanh hắn vẫn đứng thành hàng xếp sau lưng uy nghiêm, tạo không khí áp lực bao trùm.
Lục Thẩm Ngôn khẽ cười như có như không, im lặng nãy giờ liền lên tiếng.
"Lão đại chúng tôi không hứng thú với nữ nhân nhà ngài, thật ra nếu để vui chơi, tôi rất sẵn lòng với cô ta."
Chỉ thấy lão già Chu Thiên tức giận rõ nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, con gái ông vốn đầu phải loại nữ nhân tầm thường đem liền giường liền vứt xó. Ông ta nuôi như hòn ngọc quý trong tay, mục đích đầu phải như vậy?
Cái chinh là, con gái ông ta phải có chỗ đứng.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương