Đại Đường Kỳ Án
Chương 9: Di Lặc tự?
Sơn Cẩu Tử gần như không suy nghĩ, lập tức đồng ý thỉnh cầu của Dương Thủ Văn.
Theo cậu, Hủy Tử ca ca quả nhiên là rất ngốc, không ngờ dùng năm văn tiền đổi lấy hai văn tiền. Có lời mà không lấy chính là khốn kiếp. Sơn Cẩu Tử đương nhiên đồng ý, sau khi nhận lấy tiền của Dương Thủ Văn bèn dẫn những đứa trẻ khác chạy đi.
Dương Thủ Văn cất kỹ đồng tiền, đi thẳng về nhà.
Đừng thấy Dương Thủ Văn sống tại thôn nhỏ này mười mấy năm, nhưng trên thực tế cũng không quá thân quen với người trong thôn.
Người trong thôn không thích giao tiếp với kẻ ngốc. Khi Dương Đại Phương còn sống, đều có lão ra mặt; mà sau khi Dương Đại Phương qua đời, trong nhà còn có Dương thị. Nếu Dương thị không giải quyết được vấn đề, đều có người đi †ìm Dương Thừa Liệt can thiệp.
Dương Thủ Văn về đến nhà, nói cho Dương thị có lẽ Dương Thừa Liệt sẽ trở vê, sau đó đi vào hậu viện.
-Ấu Nương, rót cho ta một cốc nước, là nước ấm nhé.
Ấu Nương đang ở trong vườn hoa chơi đùa, nghe Dương Thủ Văn gọi, lập tức thánh thót đáp, rất nhanh bưng tới một cốc nước ấm.
Đặt bát nước tại hiên cửa, Dương Thủ Văn khoanh chân ngồi xuống. - Hủy Tử ca ca, huynh làm gì vậy?
Ấu Nương cũng không chơi ở vườn hoa nữa mà bắt chước Dương Thủ Văn, khoanh chân ngồi bên cạnh hắn, tò mò hỏi.
Dương Thủ Văn cười cười, hạ giọng nói:
- Ấu Nương, ta làm trò ảo thuật cho muội xem nhé?
- Ảo thuật? Hay quá! Ấu Nương thích nhất là xem trò vui.
Ấu Nương lập tức tươi cười rạng rỡ, vỗ bàn tay nhỏ bé với nhau cười vui vẻ.
Dương Thủ Văn thì lấy ra hai đồng tiền kia, ném vào bát nước. Sau đó hắn ngồi đó, lẳng lặng nhìn nước trong bát, nhìn không hề chớp mắt.
Ấu Nương mở to đôi mắt đen tròn, cũng nhìn theo Dương Thủ Văn. Một lúc lâu sau, cô bé ấm ức nói:
- Hủy Tử ca ca, huynh định làm trò ảo thuật gì... Mắt của Ấu Nương cay quá mà không thấy ảo thuật gì cả?
- Không có ư?
Trên mặt Dương Thủ Văn lại lộ chút vui mừng, hắn chỉ vào một tầng váng dầu lơ lửng trên mặt nước, hạ thấp giọng nói:
- Ấu Nương thấy không, đây là cái gì? ~- Váng dầu?
Dương Ấu Nương nhu thuận trả lời, sau đó nghi hoặc nhìn Dương Thủ Văn nói:
- Hủy Tử ca ca, vừa rồi muội bưng tới là bát nước sạch đấy, không có váng dầu nha. Váng dầu này từ đâu mà ra? Chẳng lẽ Hủy Tử ca ca biết biến ra sao? Sao lại biến thành được ạ?
- Nhìn này, váng dầu này có mùi vị không?
- CóI
Ấu Nương bưng bát nước lên, dùng cái mũi nhỏ hít hít:
- Hơi tanh, giống như mùi mỡ dê.
- Vậy là được rồi.
Dương Thủ Văn đổ nước trong bát đi, sau đó đưa hai đồng tiền kia cho Ấu Nương.
- Cám ơn Ấu Nương giúp ta làm trò ảo thuật, đây là phần thưởng tặng cho. Ấu Nương.
Ấu Nương không hiểu, nhưng vẫn vô cùng vui mừng nhận lấy đồng tiền.
Dương Thủ Văn đứng lên, duõi lưng một cái, giật giật tứ chi, sau đó thở một hơi thật dài.
Hắn đi xuống hiên cửa, đi vào vườn hoa dừng lại đó, ánh mắt lướt qua vườn hoa, nhìn về hướng Hổ Cốc Sơn mênh mông.
Di Lặc tự?
Dương Thủ Văn bắt đầu híp mắt lại, lẩm bẩm, trong mắt càng lóe lên tia tò mò sáng rọi.
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Theo cậu, Hủy Tử ca ca quả nhiên là rất ngốc, không ngờ dùng năm văn tiền đổi lấy hai văn tiền. Có lời mà không lấy chính là khốn kiếp. Sơn Cẩu Tử đương nhiên đồng ý, sau khi nhận lấy tiền của Dương Thủ Văn bèn dẫn những đứa trẻ khác chạy đi.
Dương Thủ Văn cất kỹ đồng tiền, đi thẳng về nhà.
Đừng thấy Dương Thủ Văn sống tại thôn nhỏ này mười mấy năm, nhưng trên thực tế cũng không quá thân quen với người trong thôn.
Người trong thôn không thích giao tiếp với kẻ ngốc. Khi Dương Đại Phương còn sống, đều có lão ra mặt; mà sau khi Dương Đại Phương qua đời, trong nhà còn có Dương thị. Nếu Dương thị không giải quyết được vấn đề, đều có người đi †ìm Dương Thừa Liệt can thiệp.
Dương Thủ Văn về đến nhà, nói cho Dương thị có lẽ Dương Thừa Liệt sẽ trở vê, sau đó đi vào hậu viện.
-Ấu Nương, rót cho ta một cốc nước, là nước ấm nhé.
Ấu Nương đang ở trong vườn hoa chơi đùa, nghe Dương Thủ Văn gọi, lập tức thánh thót đáp, rất nhanh bưng tới một cốc nước ấm.
Đặt bát nước tại hiên cửa, Dương Thủ Văn khoanh chân ngồi xuống. - Hủy Tử ca ca, huynh làm gì vậy?
Ấu Nương cũng không chơi ở vườn hoa nữa mà bắt chước Dương Thủ Văn, khoanh chân ngồi bên cạnh hắn, tò mò hỏi.
Dương Thủ Văn cười cười, hạ giọng nói:
- Ấu Nương, ta làm trò ảo thuật cho muội xem nhé?
- Ảo thuật? Hay quá! Ấu Nương thích nhất là xem trò vui.
Ấu Nương lập tức tươi cười rạng rỡ, vỗ bàn tay nhỏ bé với nhau cười vui vẻ.
Dương Thủ Văn thì lấy ra hai đồng tiền kia, ném vào bát nước. Sau đó hắn ngồi đó, lẳng lặng nhìn nước trong bát, nhìn không hề chớp mắt.
Ấu Nương mở to đôi mắt đen tròn, cũng nhìn theo Dương Thủ Văn. Một lúc lâu sau, cô bé ấm ức nói:
- Hủy Tử ca ca, huynh định làm trò ảo thuật gì... Mắt của Ấu Nương cay quá mà không thấy ảo thuật gì cả?
- Không có ư?
Trên mặt Dương Thủ Văn lại lộ chút vui mừng, hắn chỉ vào một tầng váng dầu lơ lửng trên mặt nước, hạ thấp giọng nói:
- Ấu Nương thấy không, đây là cái gì? ~- Váng dầu?
Dương Ấu Nương nhu thuận trả lời, sau đó nghi hoặc nhìn Dương Thủ Văn nói:
- Hủy Tử ca ca, vừa rồi muội bưng tới là bát nước sạch đấy, không có váng dầu nha. Váng dầu này từ đâu mà ra? Chẳng lẽ Hủy Tử ca ca biết biến ra sao? Sao lại biến thành được ạ?
- Nhìn này, váng dầu này có mùi vị không?
- CóI
Ấu Nương bưng bát nước lên, dùng cái mũi nhỏ hít hít:
- Hơi tanh, giống như mùi mỡ dê.
- Vậy là được rồi.
Dương Thủ Văn đổ nước trong bát đi, sau đó đưa hai đồng tiền kia cho Ấu Nương.
- Cám ơn Ấu Nương giúp ta làm trò ảo thuật, đây là phần thưởng tặng cho. Ấu Nương.
Ấu Nương không hiểu, nhưng vẫn vô cùng vui mừng nhận lấy đồng tiền.
Dương Thủ Văn đứng lên, duõi lưng một cái, giật giật tứ chi, sau đó thở một hơi thật dài.
Hắn đi xuống hiên cửa, đi vào vườn hoa dừng lại đó, ánh mắt lướt qua vườn hoa, nhìn về hướng Hổ Cốc Sơn mênh mông.
Di Lặc tự?
Dương Thủ Văn bắt đầu híp mắt lại, lẩm bẩm, trong mắt càng lóe lên tia tò mò sáng rọi.
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương