[Đam Mỹ] Trói Buộc

Chương 40: Trao đổi



“Boss đây là toàn bộ mọi thứ đã được điều tra”. trợ lý để tài liệu xuống bàn nhìn hắn nói.

hắn nhíu mày giọng nói lạnh lẽo nhìn sấp tài liệu trước mặt “bảo cậu đi tìm Hàn Tư Niệm đang ở đâu, chứ không phải bảo cậu đi tìm người mất tích mà chỉ có bấy nhiêu đây”

“theo như điều tra thì Hàn thiếu hiện tại không có ở trong nước, nếu muốn biết chính xác nơi Hàn thiếu đang ở thì phải cần chút thời gian” nếu là trong nước thì có thể biết chính xác cậu ta đang ở đâu, nhưng hiện tại cậu ta không có ở trong nước muốn tìm thấy nơi cậu ta đang ở phải cần thời gian, trợ lý Hoàn trong lòng nghĩ

“3 ngày, cho cậu thời gian 3 ngày để tìm người”

“3 ngày là quá ít sẽ không thể…”

“2 ngày”

trợ lý nghe hắn nói càng rút ngắn thời gian mà hoảng trong lòng “tôi sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ được giao trong 3 ngày, nhưng Boss Thiệu Hoa thiếu gia tìm ngài” cậu ta mỗi ngày đều gọi đến hỏi về hắn, còn hắn thì ra lệnh tìm cậu trợ lý bị cậu ta làm phiền và áp lực từ hắn đến sắp điên rồi

“nói với Thiệu Hoa là ta rất bận nếu không có chuyện quan trọng gì thì đừng tìm” hắn lạnh giọng nói với trợ lý

“vâng” người bận thật sự là mình đây này, xem ra lại phải thức đêm tăng ca nữa rồi

sau khi trợ lý rời đi hắn mệt mỏi đi đến phòng cậu, ngã lưng xuống chiếc giường mà cậu đã từng nằm, ngửi mùi pheromone bạc hà nhàn nhạt, nhạt đến nỗi tựa như chưa từng tồn tại, hắn nhớ cậu hắn thật sự đã nhớ cậu rồi, hắn nhìn căn phòng rồi lại nhớ đến những hình ảnh lúc cậu còn ở đây

mỗi buổi sáng khi hắn thức dậy cậu đều làm những bữa sáng cho hắn, và hắn cũng đã quen với việc mỗi buổi tối khi về nhà sẽ có người ngồi đợi hắn về cùng ăn tối dù hắn có về muộn đi chăng nữa, hắn quen với mùi hương trên người cậu và quen với sự dịu dàng ân cần mà cậu dành cho hắn

mỗi khi hắn hút thuốc cậu lại cằn nhằn lo lắng cho sức khỏe của hắn mà nói rằng “anh lại hút thuốc? thuốc lá không tốt cho sức khỏe, anh đừng hút nhiều thì hơn”

cậu trong suốt thời gian qua đã chăm sóc hắn rất tốt, mỗi một hành động lời nói của cậu đều thể hiện sự quan tâm và chân thành của bản thân dành cho hắn, nên khi cậu đột ngột rời đi hắn vẫn chưa thể nào chấp nhận được

3 ngày sau



“Boss theo như điều tra thì Hàn thiếu đang ở…” trợ lý ấp úng nhìn sắc mặt hắn do dự nói

hắn mặc không biến sắc nhìn vào tài liệu đã điều tra trước mặt, không biết hắn có đang tức giận hay không nhưng chỉ nghe thấy hắn, đột nhiên đứng dậy giọng nói lạnh lẽo ra lệnh. “đi quay về”

trợ lý đi theo phía sau trong lòng thầm nghĩ. xem ra lần quay về này sẽ gây ra không ít sóng gió, lại sắp có một trận gió tanh mưa máu sắp xảy ra nữa rồi

…----------------…

…chát…

một cái tát như trời giáng đánh xuống mặt cậu, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp in năm dấu tay trên mặt đỏ ửng đau rát

“chỉ cần mày qùy xuống nhận lỗi thì tao sẽ tha cho mày”

cậu nằm dưới sàn cơ thể đầy vết thương yếu ớt, im lặng mơ màng cắn răng chịu đựng, cậu mấy ngày nay đều bị bỏ đói họ không cho ăn hay uống bất kỳ thứ gì, mỗi ngày người đàn ông đều đến đây đánh đập cậu đến khi thấy thoải mái mới rời đi

người đàn ông thấy cậu im lặng không trả lời liền vung roi lên đánh xuống “tao thích nhất là những đứa quật cường như mày vậy, có như thế này thì mới thú vị, dễ dàng khuất phục như những người khác thì rất nhàm chán”

“tao sẽ từ từ làm mày phải khuất phục trước tao và khiến mày cam tâm tình nguyện cởi đồ và phục vụ tao” người đàn ông vừa đánh vừa khinh thường vũ nhục cậu

quản gia từ bên ngoài mở cửa chạy vào với dáng vẻ rất gấp gáp “ông chủ thiếu gia đã đến ạ”

người đàn ông nghe quảng gia nói thì dừng lại “nếu là mấy đứa nhỏ thì…”

lời nói còn chưa nói hết cánh cửa đã bị một lực mạnh mẽ đạp mạnh khiến cánh cửa rơi xuống sàn



người đàn ông bất ngờ trước sự xuất hiện của người trước mặt “cháu trai từ xa ghé thăm không biết là có chuyện gì?”.

hắn nhìn cậu đang nằm dưới sàn, sau đó ra hiệu bằng mắt với trợ lý bên cạnh, trợ lý hiểu ý hắn muốn gì liền bước đến chỗ cậu bế lên

người đàn ông nhìn hành động của trợ lý Hoàn thì sững sốt nói “cháu trai đột ngột đến đây là muốn cướp người?”

“đúng vậy” hắn không khách sáo không kiêng dè nói

người đàn ông tức giận khi nghe hắn câu trả lời của hắn “Lam Dung Ly cậu ta là do ta mua về, giấy trắng mực đen có đủ, ngươi không đưa cậu ta đi được đâu” người đàn ông cầm tờ giấy đưa trước mặt hắn

“cậu ta tự mình ký vào tờ giấy này?” hắn nhìn tờ giấy trước mặt gương mặt vẫn lạnh băng không có một chút cảm xúc trên mặt

“đúng vậy” người đàn ông đắc ý nhìn hắn

“nghe nói dự án ở Kim Long chú đang nhắm đến?”

“đúng vậy” nó sao lại biết mình đang nhắm đến dự án đó, không phải nó luôn ở nước ngoài sao?

“tôi sẽ cho chú dự án đó để đổi lấy cậu ta”

người đàn ông như chưa tin vào những gì mình nghe thấy, người đàn ông đã bỏ ra số tiền rất nhỏ để mua cậu, vậy mà hiện tại hắn lại dùng dự án hàng tỷ đô chỉ để đổi lấy cậu “cháu thật sự dùng dự án đó chỉ để đổi lấy cậu ta?”

“không muốn? vậy thì trao đổi thứ khác” hắn nhìn người đàn ông trước mặt giọng nói lạnh lẽo không kiên nhẫn nói

“sao lại không đồng ý cho được, một Beta thấp kém đổi lấy một dự án lớn quả là món hời to, mong cháu trai sau này không hối hận”. người đàn ông cười giễu cợt nói

“tôi sẽ cho người mang hợp đồng dự án đến”. nói rồi hắn cùng trợ lý rời đi
Chương trước Chương tiếp