Đan Đại chí Tôn
Chương 1996: Điên Cuồng Vây Quét
Một cái nam tử hùng tráng tọa trấn phía tây, phát ra thanh âm Giao Long vang vọng đất trời, toàn thân cuồn cuộn năng lượng, ngưng tụ ra chín con Thanh Giao, lắc đầu vẫy đuôi, dữ tợn hung ác lại điên cuồng.
- Ta, chiến tướng của Thái Cổ Thần Miếu, Quan Lăng.
Một nam tử tọa trấn ở phía nam, xương cốt toàn thân vặn vẹo, nương theo yêu khí ngập trời hóa thành Thất Thủ Liệt Dương Mãng.
Cự xà dài trăm mét, khổng lồ khiếp người, bảy cái đầu ngẩn lên trời gào lớn, ánh sáng hừng hực, giống như bảy mặt trời treo ở giữa không trung, cuồn cuộn hung uy, cường quang vô tận, tràn ngập đất trời che mất chiến trường.
- Ta, Nhị trưởng lão của Thái Cổ Thần Miếu!
Nhị trưởng lão phụ trách chủ công, phía sau lưng hắn kịch liệt nhúc nhích, chấn mở ra một đôi cánh, lại là một đen một trắng, vô cùng kỳ dị.
Hắc dực phun trào khí tức Thiếu Âm, bạch dực lưu chuyển uy lực Thiếu Dương.
Một đen một trắng phun trào Âm Dương nhị khí, để năng lượng đất trời xung quanh đều hoắc loạn.
Vạn vật thế gian, vạn đạo càn khôn, đều có thể dùng Âm Dương đến giải thích.
Âm Dương ảo diệu, càng có thể diễn biến đại đạo chân chính.
Linh văn của Nhị trưởng lão là Âm Dương Dực, là Thiên phẩm, thân phận của hắn càng đặc biệt, là huyền tôn của miếu chủ.
Bầu không khí toàn trường tiếp tục xao động, nhìn các cường giả Thần Miếu dần dần hiện ra linh văn, bọn hắn vừa phấn chấn lại rung động.
Không hổ là hoàng đạo Tây Nam, không hổ là hoàng đạo thần bí nhất Thương Huyền.
Mặc dù bọn hắn bình thường cực ít hiển hiện tung tích ở hạ giới, nhưng không hề nghi ngờ tiềm lực cùng thực lực của bọn hắn đều là cực kỳ cường hãn.
Bầu không khí bên trong Sí Thiên giới đều khẩn trương lên, trước đó bọn hắn mong muốn tình thế nghiêm trọng nhất là ba vị Bán Thánh vây bắt Khương Phàm.
Không chỉ là bởi vì Bán Thánh quý giá, càng quan trọng hơn là một người một khối bảo cốt Thánh Vương mới có tư cách lên đài, nhưng không nghĩ tới Hình Phù Đồ vừa chết, vậy mà lại kích thích ra năm vị Bán Thánh.
Khương Phàm quét ánh mắt bén nhọn đảo qua năm vị Bán Thánh, trong đầu tính toán chiến thuật.
Bọn người Nhị trưởng lão sẵn sàng trận địa đón quân địch, nhìn chằm chằm Khương Phàm, cũng lặng lẽ lên kế hoạch chủ công cùng phụ trợ.
Hai bên khẩn trương giằng co, ai cũng không có tùy tiện ra tay.
Toàn trường tiếp tục sốt ruột thêm mấy phần, đang mong đợi trận săn giết đặc sắc.
Sau một lát... Khương Phàm nhếch miệng bôi lên đường cong, tàn nhẫn tập trung vào Diệp Hung.
Muốn phá cục, đầu tiên phải giải quyết phụ trợ mạnh nhất, cũng chính là Diệp Hung, người có thể thao túng tinh thần, ảnh hưởng không gian.
Ánh mắt Nhị trưởng lão run lên, cao giọng nhắc nhở:
- Diệp Hung chú ý, mục tiêu hàng đầu của hắn sẽ là ngươi!
Diệp Hung quả quyết đưa tay, diễn biến lít nha lít nhít tinh thần bao phủ hơn mười dặm xung quanh.
Khương Phàm cũng đồng thời ra tay, bên trong ý thức hải đã nổi sóng lớn ngập trời, trăm dặm chiến trường lập tức lay động mãnh liệt, đại địa oanh minh, bụi mù ngập trời.
Ầm ầm!
Thái Tổ sơn phá tan mặt đất, sôi trào thổ triều cuồn cuộn giống như biển động phóng lên tận trời, tám mươi mốt tòa Đại Sơn Thượng Cổ, toàn bộ va chạm mặt đất, từ trong phế tích lao ra.
Đại địa lay động, bụi mù vô biên, núi cao đứng vững, uy lực và năng lượng ngập trời.
Tràng diện kia vô cùng rung động, hùng hồn mà mênh mông, phảng phất đất trời sơ khai, thai nghén núi cao, núi lớn.
Quần sơn lật tung đại địa, rung chuyển trời cao, thổ triều cuồn cuộn như sóng lớn vỗ bờ, bao phủ khắp nơi.
Bọn người Nhị trưởng lão vội vàng không kịp chuẩn bị, lập tức bị vô tình bao phủ.
Khương Phàm khẽ động ý thức, toàn thể núi lớn cuồng dã hoành hành, hỗn loạn bạo kích, cắt đứt kế hoạch, đảo loạn 'Bài binh bố trận' của đám người Nhị trưởng lão.
Oanh!
Toàn thân Khương Phàm sôi trào lên liệt diễm, trong tay cầm tàn đao, đuổi giết Diệp Hung.
- Khương Phàm, ngươi chọn sai đối thủ, Tinh Thần linh văn không chỉ là phụ trợ.
Diệp Hung điều khiển Tinh thần giống như thiên thạch đập tới phía Khương Phàm.
Tinh thần nhanh chóng hoành hành, đảo mắt luyện thành một đầu tuyến, sáng đến chói mắt, do mấy chục đến trên trăm tinh thần xen lẫn mà thành, giống như là Tinh Hà vượt qua không gian.
Oanh!
Ầm ầm!
Chín ngọn núi lớn bị cuồng bạo phá tan, hào quang rực rỡ, đất trời rung chuyển.
Tiếng vang đinh tai nhức óc nương theo tinh quang cùng thổ triều cuồn cuộn, tràng diện va chạm giống như là biển động vỗ bờ, kinh tâm động phách.
Diệp Hung bằng vào thánh cốt chống cự cảnh giới áp chế, cường thế thao túng Tinh Hà đuổi giết Khương Phàm.
Mỗi một ngôi sao đều rất chân thực, cường quang vô biên, thấu phát ba động khủng bố.
Khương Phàm lao tới, hai mắt bắn ra cường quang, giống như hai con Chu Tước đẫm máu, trong chốc lát đã nổ bắn ra.
Đây là thần nhãn, lấy máu tươi thôi động, kích phát thần uy vô thượng.
Ầm ầm...
Hai Huyết Tước hoành kích trời cao, trong chốc lát xuyên qua Tinh Hà.
Từng mảnh tinh thần bị một cái chớp mắt đánh xuyên, dẫn phát bạo tạc kinh khủng.
Tinh thần sụp đổ, năng lượng tàn phá bừa bãi, tinh quang vô biên, liệt diễm che trời.
Chiến trường Bắc Bộ trong nháy mắt đã hoắc loạn.
Khương Phàm khoác chiến y, chống đỡ năng lượng bạo động dục hỏa phóng tới, hoành kích hơn mười dặm, vọt tới trước mặt Diệp Hung, đằng đằng sát khí.
Khuôn mặt Diệp Hung có chút động, quả quyết kích phát linh văn, va chạm ra tinh thần phù trận ở xung quanh, hắn muốn cưỡng ép thôn phệ, di chuyển chiến trường.
Nhưng... Khương Phàm đã giết tới, lấy 'Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng' ảo diệu, cưỡng ép tiếp quản uy lực tinh thần.
Diệp Hung đang muốn thành hình Tinh Thần đại trận nhưng lại lập tức hỗn loạn, cơ thể đang mơ hồ cũng một lần nữa nhìn chăm chú.
- Không thể nào!
Sắc mặt Diệp Hung kịch biến, đây là di chuyển tinh không mà hắn đã không thể quen thuộc hơn được, cũng là võ pháp thuần thục nhất dễ dàng nhất.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương