Dành Cả Thanh Xuân Cho Anh
Chương 27
Hạ Ly tỉnh dậy lăn lộn hôn hít một hồi với Hàn Lãnh mới được ra khỏi giường.
Hạ Ly như mọi ngày tiếp tục đến trường chuẩn bị ôn tập để thi tốt nghiệp, sau này có việc làm không thể dựa vào Hàn Lãnh mãi được
"Này....Hạ Ly"
Mai Nhi ngồi trong xe hơi sang trọng đưa người ra vẫy tay về phía cô
"Đi học với tớ không?"
Hàn Lãnh đang nắm tay Hạ Ly liền bị cô dựt ra cười đáp
"Được"
Hạ Ly như một cơn gió leo lên xe Mai Nhi đi thẳng đến trường...
Hàn Lãnh chưa kịp tiêu hóa hết sự việc thì cô đã biến mất. Vốn tính lên xe làm vài hiệp lại bị con nhóc bộ trưởng phá đám thật sự rất bực mình. Mà thôi để tối nay bắt cô bù lại là được. Một ý tưởng hoàn hảo đậm chất biến thái được vẽ sẵn trong đầu khiến anh hài lòng
"Ngày mai là mừng thọ Hàn lão gia, ngài có muốn đưa phu nhân đến không ạ..."
"Không đâu...cô ấy ở nhà sẽ an toàn hơn"
Hàn Lãnh nhàn nhạt mở miệng, anh biết ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì nên không hề muốn cô đến. Lỡ có chuyện gì với cô anh sẽ hối hận cả đời mất...
"Có chuyện...."
Trợ lý ấp úng vẻ như không dám nói liền bị ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn
"Tiêu Vũ tiểu thư về nước rồi ạ"
Khuôn mặt Hàn Lãnh hơi nhăn lại, tâm anh như dấy lên nỗi đau quá khứ, day day thái dương liền nói
"Thì sao?"
"Tiêu tiểu thư sẽ tham dự tiệc mừng thọ của Hàn lão gia..."
Đến cửa tập đoàn, Hàn Lãnh bước vào không trả lời, vẻ mặt có gì đó lo lắng...
Anh lấy trong tủ một tấm hình ra, hình ảnh là một cô gái xinh xắn như hoa mùa xuân, anh ngắm thật lâu liền cất tấm hình lại, cố trấn tĩnh bản thân tiếp tục lao đầu vào công việc...
-----
"Này cậu chuẩn bị gì chưa"
"Hả chuẩn bị gì"
Hạ Ly đưa mắt ngạc nhiên hỏi
"Ngày mai là mừng thọ Hàn lão gia cũng chính là ông nội Hàn tổng, ngài ấy không nói gì với cậu hả"
Mai Nhi thắc mắc hỏi ngược lại, chuyện quan trọng vậy mà không biết là sao
"Không...đây là việc nhà anh ấy, tớ không tham gia vẫn tốt hơn..."
"Cậu là vợ anh ấy, sớm muộn gì hai người cũng kết hôn, sao lại nói thế..."
"Thế cậu có tham gia không?"
"Điều đó là đương nhiên, tuy tớ rất ghét những nơi cầu kì giả tạo như vậy nhưng bản thân là tiểu thư Mai gia đành chịu thôi..."
Mai Nhi thở dài trả lời, cô ghét những buổi tiệc như vậy, bề ngoài khoác lên mình lớp hào nhoáng sang trọng nhưng bên trong toàn lũ người giả tạo chỉ biết lôi kéo quan hệ, vu lợi cá nhân...
"Này cậu đi với tớ không..."
"Hả...chắc không đâu...Hàn Lãnh không cho tớ đến những nơi như vậy..."
"Cậu làm người vợ ngoan hiền từ lúc nào vậy...tớ quyết định rồi, ngày mai tiệc bắt đầu lúc 6h tối, khoảng 3h chiều tớ qua đón cậu..."
"Nhưng..."
Hạ Ly cũng tò mò về ông nội của Hàn Lãnh, cô cũng muốn đến bữa tiệc nhưng sợ Hàn Lãnh lại nổi giận
"Cứ nói là đến Mai gia chơi..."
"Vậy cũng được"
Hai cô gái kết thúc cuộc trò chuyện xe cũng đến trường. Yên vị trong lớp, giáo viên bước vào, nghiêm giọng nói
"Lý Hùng cậu ra ngoài gặp tôi có chút việc..."
Lý Hùng đứng thẳng dậy theo cô giáo ra khỏi đến phòng giáo viên
"Tiền học phí của cậu đã có người đóng giúp, đây là thứ người đó đưa cậu..."
"Ai vậy cô"
"Là một người đàn ông trung niên không để lại tên..."
Giáo viên truyền đại mọi điều liền nhanh chóng vào lớp để cậu bần thần một lúc lâu quyết định xé phong thư trên tay ra thấy độc nhất một dòng chữ
"KHÔNG AI NỢ AI"
Lúc trước cậu từng giúp một người đàn ông suýt bị xe đụng trong quá khứ, tuy là sát thủ thế giới nhưng bản tính không hề xấu xa, nay được trả ơn cũng nên. Cậu chẳng bận quan tâm đi thẳng về lớp, bức thư được ném thẳng vào thùng rác....
"Lớp cố gắng ôn tập đầy đủ, cuối tháng này sẽ thi tốt nghiệp nhé"
Giáo viên thu xếp đồ đạ liền đi rời khỏi phòng học...
"Này sau khi thi tốt nghiệp cậu tính làm gì?"
"Tớ định học thiết kế trang sức"
Hạ Ly cười nhìn cô bạn, vì gia đình cô lúc trước khó khăn, bản thân cô chưa từng được đeo trang sức gì quý hiếm nên cô yêu thích chúng vô cùng...
Mai Nhi nghe cô nói liền ra ngoài gọi cho ai đó
"Alo...anh họ em là Mai Nhi đây..."
"Bé con gọi anh có việc gì không?"
"Em muốn hai mẫu dây chuyền mới nhất về chủ để Ngân Hà của anh, mai gửi cho em nhé"
"Ừ mai có tiệc tại Hàn gia nhớ chuẩn bị kĩ, đồ sẽ được gửi tới cho em"
"Cảm ơn anh"
Mai Nhi cười hớn hở quay vào chỗ Hạ Ly
"Có gì làm cậu vui thế"
"Bí mật"
Hạ Ly nhìn vẻ thần bí của cô bạn biết lại sắp giở trò gì nữa rồi...
"Nhớ ngày mai 3h chiều tớ đến Greeney chờ cậu, chứ đến biệt thự chắc chắn Hàn tổng sẽ nghi ngờ...."
"Lỡ anh ấy thấy tớ trong buổi tiệc phải làm sao đây...."
"Chuyện đấy cậu đừng lo, tớ có cách mà"
Hạ Ly thở dài bó tay với cô bạn tinh nghịch này. Nhìn nét vui tươi trên khuôn mặt xinh xắn nhưng có lẽ bên trong Mai Nhi đau khổ hơn ai hết...
Cùng là con gái với nhau, cùng hoàn cảnh với nhau nhưng cô may mắn hơn Mai Nhi một chút, dù có chuyện gì thì Hàn Lãnh vẫn yêu cô, còn Mai Nhi.....thì thôi vậy....
-----
Hạ Ly như mọi ngày tiếp tục đến trường chuẩn bị ôn tập để thi tốt nghiệp, sau này có việc làm không thể dựa vào Hàn Lãnh mãi được
"Này....Hạ Ly"
Mai Nhi ngồi trong xe hơi sang trọng đưa người ra vẫy tay về phía cô
"Đi học với tớ không?"
Hàn Lãnh đang nắm tay Hạ Ly liền bị cô dựt ra cười đáp
"Được"
Hạ Ly như một cơn gió leo lên xe Mai Nhi đi thẳng đến trường...
Hàn Lãnh chưa kịp tiêu hóa hết sự việc thì cô đã biến mất. Vốn tính lên xe làm vài hiệp lại bị con nhóc bộ trưởng phá đám thật sự rất bực mình. Mà thôi để tối nay bắt cô bù lại là được. Một ý tưởng hoàn hảo đậm chất biến thái được vẽ sẵn trong đầu khiến anh hài lòng
"Ngày mai là mừng thọ Hàn lão gia, ngài có muốn đưa phu nhân đến không ạ..."
"Không đâu...cô ấy ở nhà sẽ an toàn hơn"
Hàn Lãnh nhàn nhạt mở miệng, anh biết ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì nên không hề muốn cô đến. Lỡ có chuyện gì với cô anh sẽ hối hận cả đời mất...
"Có chuyện...."
Trợ lý ấp úng vẻ như không dám nói liền bị ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn
"Tiêu Vũ tiểu thư về nước rồi ạ"
Khuôn mặt Hàn Lãnh hơi nhăn lại, tâm anh như dấy lên nỗi đau quá khứ, day day thái dương liền nói
"Thì sao?"
"Tiêu tiểu thư sẽ tham dự tiệc mừng thọ của Hàn lão gia..."
Đến cửa tập đoàn, Hàn Lãnh bước vào không trả lời, vẻ mặt có gì đó lo lắng...
Anh lấy trong tủ một tấm hình ra, hình ảnh là một cô gái xinh xắn như hoa mùa xuân, anh ngắm thật lâu liền cất tấm hình lại, cố trấn tĩnh bản thân tiếp tục lao đầu vào công việc...
-----
"Này cậu chuẩn bị gì chưa"
"Hả chuẩn bị gì"
Hạ Ly đưa mắt ngạc nhiên hỏi
"Ngày mai là mừng thọ Hàn lão gia cũng chính là ông nội Hàn tổng, ngài ấy không nói gì với cậu hả"
Mai Nhi thắc mắc hỏi ngược lại, chuyện quan trọng vậy mà không biết là sao
"Không...đây là việc nhà anh ấy, tớ không tham gia vẫn tốt hơn..."
"Cậu là vợ anh ấy, sớm muộn gì hai người cũng kết hôn, sao lại nói thế..."
"Thế cậu có tham gia không?"
"Điều đó là đương nhiên, tuy tớ rất ghét những nơi cầu kì giả tạo như vậy nhưng bản thân là tiểu thư Mai gia đành chịu thôi..."
Mai Nhi thở dài trả lời, cô ghét những buổi tiệc như vậy, bề ngoài khoác lên mình lớp hào nhoáng sang trọng nhưng bên trong toàn lũ người giả tạo chỉ biết lôi kéo quan hệ, vu lợi cá nhân...
"Này cậu đi với tớ không..."
"Hả...chắc không đâu...Hàn Lãnh không cho tớ đến những nơi như vậy..."
"Cậu làm người vợ ngoan hiền từ lúc nào vậy...tớ quyết định rồi, ngày mai tiệc bắt đầu lúc 6h tối, khoảng 3h chiều tớ qua đón cậu..."
"Nhưng..."
Hạ Ly cũng tò mò về ông nội của Hàn Lãnh, cô cũng muốn đến bữa tiệc nhưng sợ Hàn Lãnh lại nổi giận
"Cứ nói là đến Mai gia chơi..."
"Vậy cũng được"
Hai cô gái kết thúc cuộc trò chuyện xe cũng đến trường. Yên vị trong lớp, giáo viên bước vào, nghiêm giọng nói
"Lý Hùng cậu ra ngoài gặp tôi có chút việc..."
Lý Hùng đứng thẳng dậy theo cô giáo ra khỏi đến phòng giáo viên
"Tiền học phí của cậu đã có người đóng giúp, đây là thứ người đó đưa cậu..."
"Ai vậy cô"
"Là một người đàn ông trung niên không để lại tên..."
Giáo viên truyền đại mọi điều liền nhanh chóng vào lớp để cậu bần thần một lúc lâu quyết định xé phong thư trên tay ra thấy độc nhất một dòng chữ
"KHÔNG AI NỢ AI"
Lúc trước cậu từng giúp một người đàn ông suýt bị xe đụng trong quá khứ, tuy là sát thủ thế giới nhưng bản tính không hề xấu xa, nay được trả ơn cũng nên. Cậu chẳng bận quan tâm đi thẳng về lớp, bức thư được ném thẳng vào thùng rác....
"Lớp cố gắng ôn tập đầy đủ, cuối tháng này sẽ thi tốt nghiệp nhé"
Giáo viên thu xếp đồ đạ liền đi rời khỏi phòng học...
"Này sau khi thi tốt nghiệp cậu tính làm gì?"
"Tớ định học thiết kế trang sức"
Hạ Ly cười nhìn cô bạn, vì gia đình cô lúc trước khó khăn, bản thân cô chưa từng được đeo trang sức gì quý hiếm nên cô yêu thích chúng vô cùng...
Mai Nhi nghe cô nói liền ra ngoài gọi cho ai đó
"Alo...anh họ em là Mai Nhi đây..."
"Bé con gọi anh có việc gì không?"
"Em muốn hai mẫu dây chuyền mới nhất về chủ để Ngân Hà của anh, mai gửi cho em nhé"
"Ừ mai có tiệc tại Hàn gia nhớ chuẩn bị kĩ, đồ sẽ được gửi tới cho em"
"Cảm ơn anh"
Mai Nhi cười hớn hở quay vào chỗ Hạ Ly
"Có gì làm cậu vui thế"
"Bí mật"
Hạ Ly nhìn vẻ thần bí của cô bạn biết lại sắp giở trò gì nữa rồi...
"Nhớ ngày mai 3h chiều tớ đến Greeney chờ cậu, chứ đến biệt thự chắc chắn Hàn tổng sẽ nghi ngờ...."
"Lỡ anh ấy thấy tớ trong buổi tiệc phải làm sao đây...."
"Chuyện đấy cậu đừng lo, tớ có cách mà"
Hạ Ly thở dài bó tay với cô bạn tinh nghịch này. Nhìn nét vui tươi trên khuôn mặt xinh xắn nhưng có lẽ bên trong Mai Nhi đau khổ hơn ai hết...
Cùng là con gái với nhau, cùng hoàn cảnh với nhau nhưng cô may mắn hơn Mai Nhi một chút, dù có chuyện gì thì Hàn Lãnh vẫn yêu cô, còn Mai Nhi.....thì thôi vậy....
-----
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương