Dành Cả Thanh Xuân Cho Anh

Chương 41: Quá khứ Hàn Lãnh (9)



Sau hai năm du học bên Mỹ xa xôi, Hàn Lãnh trở về nước...

Nghe tin cha mình bị bệnh mất, cậu nhanh chóng lái xe đến khu mộ mẹ, nhưng không hề thấy khu mộ của cha nằm cạnh đó. Hàn Lãnh đen mặt lại, đi thằn đến tập đoàn Hàn thị

"Tại sao ông nội lại lại để mộ cha không nằm cạnh mộ mẹ..."

"Người nhà Hàn gia sao phải để ở nơi thấp kém như vậy được..."

Hàn lão gia nhàn nhạt trả lời, nhấm một ngụm trà tiếp tục xem báo...

"Được...được...tại sao cha mất lại không nói cho cháu..."

"Chuyện này chẳng có gì to tát cả, việc cháu cần lo là điều hành tập đoàn cho tốt..."

Hàn Lãnh như không tin vào tai mình, ông nội mà cậu biết trước đây là người máu lạnh vô tình như vậy sao, ngay cả di nguyện của cha cũng không chấp thuận...

Hàn Lãnh bỏ ra khỏi phòng chủ tịch, lái xe với tốc độ kinh hoàng đến mộ cha mình. Cậu quỳ xuống...

"Cha...con xin lỗi..."

Tâm Hàn Lãnh lạnh dần dần, bàn tay nắm chặt lại, ánh mắt đỏ ngầu...

"Con sẽ lấy lại mọi thứ...vốn thuộc về gia đình chúng ta..."

Thực cảnh quá khốc liệt mài dũa một cậu bé ngây thơ không hiểu sự đời trở thành nam nhân băng lãnh, mang trong mình hận ý trả thù đầy sâu nặng...

"Alo...Thưa thiếu gia, Hàn lão gia gọi cậu đến buổi họp cổ đông có chuyện gấp..."

"Được...tôi biết rồi..."

-----

Tại buổi họp cổ đông của tập đoàn Hàn thị, mọi người đang bàn tán không biết có chuyện gấp gì lại bảo họ đến đây, chẳng nhẽ là tuyên bố người thừa kế mới...

Hàn Gia Nhiên ngồi đó, khuôn mặt dương dương tự đắc, nếu là tuyên bố thừa kế tài sản như bọn họ nói thì người đó chắc chắn là hắn rồi...

"E..hèm chủ tịch đến..."



Hàn lão gia oai nghiêm bước vào, khuôn mặt tuy đã có nhiều nếp nhăn nhưng không làm mất vẻ lãnh đạm lịch lãm của người đàn ông...

"Hôm nay tôi gọi mọi người đến đây nhằm tuyên bố chiếc ghế chủ tịch sẽ được nhượng lại cho người khác..."

"Hả...ai thế nhỉ..."

"Tôi nghĩ chắc chắn là Hàn Gia Nhiên, tam thiếu của Hàn gia..."

"Chắc chắn rồi..."

Tiếng xì xào bàn tán vang lên khắp căn phòng, không để họ chờ lâu, Hàn lão gia tiếp tục lên tiếng...

"Vào đi"

Hàn Lãnh một thân tây trang đen, khuôn mặt điển trai nhưng lạnh lẽo bước đến đứng trước mặt cổ đông...

"Cháu tôi...Hàn Lãnh sẽ tiếp nhận chiếc ghế chủ tịch này..."

"Tôi phản đối..."

Hàn Gia Nhiên đứng phắc dậy, không cam tâm lên tiếng...

"Cha...thằng bé còn quá nhỏ...không đủ kinh nghiệm để dẫn dắt cả tập đoàn này được..."

"Đúng rồi...Hàn chủ tịch..."

Vài người trong số đó lên tiếng phản đối, hùa theo Hàn Gia Nhiên. Hàn Lãnh từ đầu đến cuối chỉ im lặng...

"Tôi là chủ tịch hay các người..."

"Ông nội bình tĩnh, để cháu..."

Hàn Lãnh vuốt nhẹ lưng Hàn lão gia, bảo trợ lý đưa ông ra bên ngoài, liếc mắt quét hết đám người khiến họ có chút sợ hãi

"Vậy theo mọi người, ai xứng đáng với cương vị chủ tịch Hàn thị..."

"Đương nhiên là tam thiếu Hàn Gia Nhiên rồi..."

Bọn họ đồng loạt đề cử Hàn Gia Nhiên khiến hắn càng thêm tự tin...



"Chú ba nhờ số cổ phần cướp được từ chú hai Hàn Nguyên mà trở thành tổng giám đốc liệu có xứng..."

"Cậu nói bậy..."

Hàn Lãnh ghé sát tai hắn thì thầm khiến hắn run rẩy ngồi phịch xuống

"Tôi đã nhìn thấy ông ở cửa phòng cha tôi nghe lén đấy..."

Hàn Lãnh đi khắp xung quanh căn phòng, tiếng nói lại được cất lên...

"Các người nghĩ tôi không xứng sao..."

Một trong số cổ đông đập mạnh bàn đứng lên...

"Đúng đấy...cậu dựa vào đâu mà được ngồi ngon lành trên ghế chủ tịch mà không bỏ ra chút công sức nào..."

"Dựa vào việc Hàn Lãnh là cháu trai duy nhất Hàn gia có được..."

Hàn lão gia lo lắng đi vào, trợ lý cầm bản hồ sơ đọc cho họ nghe

"Hàn thiếu gia từng nhận bằng cử nhân năm mười tuổi, là người châu Á đầu tiên đứng đầu học viện Harvad lừng danh tại Mỹ, thông thạo sáu loại ngôn ngữ bao gồm Anh, Pháp, Đức, Tây Ban Nha, Ý, Nga,...như vậy có thể nói cả Hàn gia không ai xứng đáng bằng Hàn Lãnh..."

Đám cổ đông bất ngờ quá độ trước cái thành tích khủng của Hàn Lãnh...

"Cậu ấy cũng xứng đáng..."

Cổ đông bàn với nhau một hồi, quyết định đồng ý chọn Hàn Lãnh làm chủ tịch tập đoàn Hàn thị...

"Tôi sẽ dốc sức xây dựng Hàn thị ngày một vững mạnh..."

Hàn Lãnh cúi đầu chào trước sự vỗ tay nồng nhiệt của bao nhiêu người...

Hàn Gia Nhiên tức giận nhưng không phản kháng được. Ông tốn bao nhiêu công sức mới có thể diệt Hàn Thụy Đình và Hàn Nguyên...

Nay lại là Hàn Lãnh khó đoán này, Hàn Gia Nhiên sợ hãi không biết Hàn Lãnh đã tra ra được gì chưa, không biết tên nhóc này sau khi lên chức tính làm gì tiếp theo...

-----
Chương trước Chương tiếp