Đạo Sĩ Ta, Bị Nữ Quỷ Điên Cuồng Tranh Đoạt
Chương 32: 32: Chênh Lệch Giữa Người Với Người So Với Chó Còn Lớn Hơn
"Mẹ kiếp, rốt cuộc công lược thành công một em rồi.
"
Trong phòng họp của Viện Nghiên Cứu Xem Mắt Quỷ Dị.
Viên Thanh Sơn hung hăng phun ra một ngụm trọc khí.
Quá đã giận!
Từ khi không gian quỷ dị mở ra cho đến nay, bởi vì hình thể và khả năng vận động của các mạo hiểm giả Long Quốc quá kém.
Nên tỷ lệ tử vong của họ là cao nhất.
Thời gian ngắn ngủi vài năm, chết hơn phân nửa.
Càng bị các quốc gia khác cười nhạo.
Hiện tại thì tốt rồi.
Chờ Quý Uyên và Triệu Tiểu Thiến nắm tay thành công.
Đến lúc đó còn ai dám nói Long Quốc không công lược được không gian quỷ dị nữa.
"Hu hu hu, quá tốt rồi, lần này viện nghiên cứu chúng ta sẽ không bị phía trên trách hỏi rồi.
"
"Mẹ kiếp, tôi còn tưởng lần này thất nghiệp, cảm ơn Quý Uyên.
"
"Quý Uyên thật sự là cứu tinh của chúng ta.
"
"! "
Những nhân viên khác suýt chút nữa đã khóc.
Từ sau khi Quý Uyên không lấy được văn kiện công lược của bọn họ, liền tiến vào phó bản xem mắt quỷ dị.
Toàn bộ người trong Viện Nghiên Cứu Xem Mắt Quỷ Dị đều nơm nớp lo sợ.
Phải biết rằng.
Cho dù lần này là bởi vì Quý Uyên gọi điện thoại muộn.
Thì đến lúc đó trách nhiệm vẫn sẽ rơi vào trên đầu viện nghiên cứu của bọn họ.
Hơn nữa dư luận trên mạng, có thể đè sập bọn họ bất cứ lúc nào.
Thậm chí bọn họ còn nghĩ.
Chờ sau khi lần xem mắt quỷ dị này kết thúc.
Có phải bọn họ sắp bị thay thế rồi hay không.
Nhưng bây giờ Triệu Tiểu Thiến lại bật đèn, không thể nghi ngờ là một liều thuốc trợ tim cho bọn họ.
Đến lúc đó bọn họ có thể ưỡn ngực nói cho tất cả mọi người biết.
Quý Uyên cho dù không cần lấy hướng dẫn, vẫn có thể cưới được nữ quỷ.
Đến lúc đó tất cả dư luận sẽ tự sụp đổ.
Càng quan trọng hơn là.
Bọn họ sẽ không bị sa thải.
Đương nhiên.
Chờ Quý Uyên đi ra, phải hảo hảo nịnh bợ hắn một chút.
Để cho hắn ở buổi họp báo nói vài lời tốt đẹp về viện nghiên cứu của bọn họ.
Khi đó!
"Hiện tại Triệu Tiểu Thiến bật đèn rồi, xem ai còn dám nói Viện Nghiên Cứu Xem Mắt Quỷ Dị chúng ta không làm việc.
"
Có lần bật đèn này.
Viên Thanh Sơn đã có dũng khí trở lại.
Lúc này, hắn trực tiếp ngồi xuống ghế, nhàn nhã thưởng thức trà.
Nhất là khi nhìn thấy Quý Uyên.
Càng xem càng thích.
Nếu như mình có con gái, nhất định phải gả cho hắn.
!
Mà theo hành động của Triệu Tiểu Thiến.
Ảo cảnh lập tức tan biến.
Quý Uyên cũng được thả ra từ bên trong.
"A?"
Nhìn bình đài xem mắt quỷ dị trước mắt.
Quý Uyên có chút mơ hồ.
Sao lại kéo hắn trở về rồi?
Hắn còn chưa chứng minh Triệu Tiểu Phỉ có phải còn trong trắng hay không đâu.
"Quý Uyên nam sĩ, nữ khách quý số 7 vì ngươi bật đèn! "
Ngay khi Quý Uyên còn chưa kịp phản ứng.
Thanh âm "Người chủ trì" lại vang lên.
Thậm chí BGM trong không gian cũng bắt đầu vang lên.
Điều này biểu thị hai người bọn họ sắp tiến hành nghi thức nắm tay đầu tiên của buổi xem mắt quỷ dị này.
Mà lúc này những người khác tham gia xem mắt.
Đều nhìn Quý Uyên với vẻ mặt hâm mộ.
Bọn họ làm sao cũng không nghĩ ra.
Quý Uyên này thoạt nhìn tuổi cũng không lớn, chiều cao cũng chỉ khoảng một mét tám, lại mặc loại đạo bào rất cũ.
Sao lại có thể được Triệu Tiểu Thiến coi trọng.
Hơn nữa!
Vừa rồi tên này suýt chút nữa đã đi theo chị của nàng ta lên lầu rồi.
Vậy mà nàng ta vẫn còn bật đèn?
Nhưng sự thật bày ra trước mắt, bọn họ ngoại trừ hâm mộ.
Thì chẳng còn cách nào khác.
Đương nhiên.
Lúc này người nghẹn khuất nhất vẫn là Phác Nhất Tu của Đại Hàn.
Đồng bạn của hắn đã chết.
Người duy nhất để đèn cho hắn là Triệu Tiểu Thiến, sắp nắm tay Quý Uyên rồi.
Vậy hắn phải làm sao đây?
Nàng ta mà nắm tay Quý Uyên, vậy chẳng khác nào hắn bị loại.
Lúc này, Phác Nhất Tu chỉ muốn chết quách cho xong.
Quả nhiên chênh lệch giữa người với người, còn lớn hơn cả chênh lệch giữa người và chó.
"Bật đèn?"
Nhìn thấy BGM của không gian quỷ dị vang lên, còn có dáng vẻ hâm mộ của những người kia.
Quý Uyên sững sờ.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía Triệu Tiểu Thiến.
Lúc này sắc mặt Triệu Tiểu Thiến xanh mét, đôi mắt đỏ ngầu trừng Quý Uyên, mang theo vẻ u oán.
Cả khuôn mặt tức đến mức phồng cả lên.
Nhìn Triệu Tiểu Thiến.
Quý Uyên không khỏi cau mày.
Như vậy là đã bật đèn rồi?
Nói cách khác, chỉ cần hắn đồng ý, liền có thể mang Triệu Tiểu Thiến đi.
Thế nhưng!
"Cái kia! Trước đó, ta có thể hỏi nữ khách quý một vấn đề không?"
Quý Uyên nhìn về phía "Người chủ trì" mà hỏi.
"Được.
"
"Người chủ trì" trả lời.
"Triệu Tiểu Thiến tiểu thư, xin hỏi cô có thể chấp nhận trượng phu của mình cưới nhiều nữ tử không?"
Ánh mắt Quý Uyên nhìn về phía Triệu Tiểu Thiến.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương