Đầu Gấu Đu Idol
Chương 41: Âm nhạc và tình yêu
“ Anh cứ như vậy mà giấu em sao? “
Hóa ra cô đã lầm tưởng, lầm tưởng rằng mình đã giấu thân phận của bản thân rất giỏi nhưng thật ra đã bị bại lộ từ lâu rồi. Còn vớ được một anh người yêu là fan cứng nữa.
Khả Ny cảm thấy có chút lúng túng, cô cúi gầm mặt xuống không biết nên làm gì tiếp theo. Võ Đông Thăng lại lo Khả Ny thấy anh giấu giếm lừa dối sợ cô mất lòng tin vào mình, anh vội nói thêm
“ Anh nghĩ em có lý do nên mới đưa ra thông báo quyết định tạm dừng hoạt động biểu diễn trực tiếp, anh cũng không nên cứ như vậy mà gặng hỏi em…có phải không? “
Giọng anh run run pha kèm chút sợ hãi, chưa từng thấy bản thân lại có điều sợ hãi như vậy
“ Em sẽ không giận chứ? Chúng ta sẽ không đến mức chia tay đúng không? Đừng bỏ anh “
Khóe mắt anh đỏ lên, giọng sụt sùi trông rất tội nghiệp. Khả Ny áp tay lên hai má anh vuốt ve
“ Anh khờ quá, em không giận. Em chỉ hơi bất ngờ thôi. Sao anh lại…anh đừng có khóc đấy chứ “
Võ Đông Thăng kéo tay cô đặt lên ngực để cô cảm nhận trái tim của anh đang trở nên hỗn loạn
“ Anh đang rất hạnh phúc…không muốn chia tay đâu Ny “
Cô vuốt tóc mái của anh, giọng nói thỏ thẻ như dỗ dành một đứa trẻ
“ Không chia tay không chia tay, anh nói lung tung gì đấy thật là “
“ Thật không? “
Khả Ny gật đầu xác nhận
“ Em rất thích anh, không thể chia tay được “
Giọng nói của cô thì thầm bên tai vừa tình cảm vừa ấm áp. Võ Đông Thăng không thể tưởng tượng được nữ thần của anh hiện đang ở trong lòng, ôm được, chạm được còn nói thích anh nữa. Vòng tay choàng qua cô càng siết chặt hơn, chật ních khiến cô có chút khó thở
“ Không thể để mất em được “
Võ Đông Thăng thật sự rất quý trọng cô, anh bảo vệ cô cẩn thận, sợ cô tổn thương giống hệt như cách mà người thân làm cho nhau, cô tuyệt nhiên sẽ không để hiểu lầm nào chia cắt hai người.
Hai người đứng ôm nhau như thế cũng một lúc lâu, Khả Ny nhìn đồng hồ trên tường, cô nói khẽ
“ Thăng, 11 giờ rồi “
Anh ừm một tiếng lại nói thêm
“ Kí túc xá đóng cửa rồi “
“ Vậy thì ở lại thôi “
…
Khả Ny trải một tấm đệm trong phòng thu còn chuẩn bị cả gối và mền rất đầy đủ. Võ Đông Thăng gãi gãi đầu nói với cô
“ Thật ra không cần thiết như vậy, anh ngủ sofa như trước kia được rồi “
Cô vỗ vỗ tấm đệm xem đã êm hay chưa rồi chỉnh lại cho ngay ngắn
“ Em không có trải cho anh, em chuẩn bị cho em. Đêm nay em ngủ ở phòng thu, anh ngủ phòng em, ngay ở bên cạnh “
“ Nào có lý để em ngủ chỗ này chứ “
Cô phì cười, lắc đầu giải thích
“ Đêm nay em phải làm nhạc, phải thu âm mất rất nhiều thời gian, ngủ ở đây là phù hợp nhất. Chứ không anh nghĩ làm sao em lại nhường cho anh? “
Võ Đông Thăng giữ vai cô, ánh mắt anh sáng rỡ
“ Em thu âm sao? Vậy thì anh càng không thể đi được. Em không thể cho bạn trai mình một đãi ngộ nhìn em làm việc à? “
“Nhưng…” Khả Ny ngập ngừng
“ Em sợ anh sẽ thấy chán, em làm nhạc khuya lắm, có khi đến 2, 3 giờ sáng mới xong. Anh ngủ không ngon đâu.”
“Sao anh có thể chán khi được nhìn em làm việc chứ?” Võ Đông Thăng mỉm cười, “Anh sẽ ngồi đây, im lặng nghe em hát. Chỉ cần được ở bên cạnh em, anh đã cảm thấy hạnh phúc rồi.”
Khả Ny mỉm cười rạng rỡ, trái tim cô rung động trước tình yêu chân thành của Võ Đông Thăng.
“Được rồi,” cô đồng ý, “Nhưng anh phải hứa là sẽ im lặng nhé. Em cần tập trung cao độ khi làm việc.”
Võ Đông Thăng gật đầu ngoan ngoãn, “Em cứ yên tâm. Anh sẽ không làm phiền em.”. truyện đam mỹ
Võ Đông Thăng nằm trên tấm đệm ngắm hình cô, hoàn toàn rơi vào trạng thái tận hưởng
Khả Ny bắt đầu công việc của mình. Cô mở máy tính, bật phần mềm làm nhạc và bắt đầu sáng tác những giai điệu mới.
Võ Đông Thăng ngồi bên cạnh cô, chăm chú nhìn cô làm việc. Anh không hiểu nhiều về âm nhạc, nhưng anh lại bị thu hút bởi sự tập trung và đam mê của Khả Ny.
Thỉnh thoảng, Khả Ny lại hát một vài câu để thử âm thanh. Giọng hát của cô trong trẻo và ngọt ngào, khiến Võ Đông Thăng như đắm chìm trong một thế giới khác.
Khả Ny lại mở đàn piano và bắt đầu chơi một bản nhạc nhẹ nhàng. Tiếng nhạc du dương lan tỏa khắp căn phòng, tạo nên bầu không khí ấm áp và lãng mạn.
Võ Đông Thăng nhắm mắt lại, thả hồn theo giai điệu du dương. Anh cảm nhận được sự đam mê và nhiệt huyết của Khả Ny trong từng nốt nhạc.
Có lúc, Khả Ny hát khe khẽ theo giai điệu. Giọng hát ngọt ngào và trong trẻo của cô như hòa quyện vào tiếng đàn, tạo nên một bản hòa ca tuyệt đẹp.
Võ Đông Thăng mở mắt ra, nhìn ngắm Khả Ny say sưa hát hò. Anh thấy mình thật may mắn khi được yêu thương người con gái này.
Thời gian trôi qua, đã khuya muộn Khả Ny mới hoàn thành bản nhạc mới của mình. Cô quay sang nhìn Võ Đông Thăng, nở nụ cười rạng rỡ lại phát hiện mắt anh đã díp lại từ lúc nào.
“ Còn bảo không buồn ngủ “
Cô dọn dẹp lại bàn thu âm, tắt bớt đèn rồi đi đến ngồi xổm bên cạnh anh. Lần đầu tiền Khả Ny ngắm nhìn anh trong lúc ngủ, hóa ra lông mi của anh dài như vậy, mũi cũng rất thẳng, da không có chút khuyết điểm nào. Chưa bao giờ cô cẩn thận quan sát anh như vậy
Vừa định chạm vào mũi anh liền bị một bàn tay to lớn bắt lấy kéo Khả Ny ngã xuống khoảng trống bên đệm
“ Á, Võ Đông Thăng anh làm cái gì vậy? “
“ Không ai nói cho em biết nhìn trộm người khác ngủ là biến thái sao? “
Anh kéo Khả Ny nằm xuống cạnh mình, ôm cô vào lòng. Cô cũng không chống cự nằm yên trong ngực anh trêu chọc mấy câu
“ Ngắm nhìn anh ngủ? Em thích thú gì ở cái khuôn mặt xấu xí này của anh chứ? “
“ Xấu xí sao? Mấy bác anh đều nói anh đẹp trai nhất họ đấy “
Anh áp trán sát lại gần cô, ngữ điệu không đứng đắn
“ Kathy sẽ chọn một gã xấu xí làm người yêu sao? “
Cô vỗ mạnh vào ngực anh
“ Em thực dụng đến thế sao? Em thích anh là vì nhan sắc chắc? “
“ Vậy thì là vì điều gì? “
Anh thật sự muốn biết nữ thần vì điều gì mà lưu lại bên cạnh anh. Tại sao giữa bao nhiêu người anh lại may mắn đến thế? Khả Ny im lặng một chốc lại thỏ thẻ
“ Vì con người anh - một người đàn ông mạnh mẽ, ấm áp và luôn biết cách làm em cảm thấy an toàn.”
Khả Ny mỉm cười dịu dàng, cô rúc sâu hơn vào lòng Võ Đông Thăng, cảm nhận sự ấm áp từ cơ thể anh truyền sang mình. Hơi thở của anh đều đặn và bình yên, như một giai điệu an lành ru cô vào giấc ngủ.
Võ Đông Thăng sau một hồi im lặng cũng chịu lên tiếng
“ Cám ơn em, Khả Ny “
Họ nằm bên nhau, trong vòng tay ấm áp của tình yêu và niềm tin tưởng. Bên ngoài cửa sổ, ánh trăng dịu dàng chiếu rọi, như chứng kiến và chúc phúc cho tình yêu của cả hai. Những giai điệu mới đang chờ đợi họ ở phía trước, anh và cô cũng sẽ cùng nhau bước tiếp trên một cung đường, cùng nhau viết tiếp những trang đẹp nhất của cuộc đời.
Hóa ra cô đã lầm tưởng, lầm tưởng rằng mình đã giấu thân phận của bản thân rất giỏi nhưng thật ra đã bị bại lộ từ lâu rồi. Còn vớ được một anh người yêu là fan cứng nữa.
Khả Ny cảm thấy có chút lúng túng, cô cúi gầm mặt xuống không biết nên làm gì tiếp theo. Võ Đông Thăng lại lo Khả Ny thấy anh giấu giếm lừa dối sợ cô mất lòng tin vào mình, anh vội nói thêm
“ Anh nghĩ em có lý do nên mới đưa ra thông báo quyết định tạm dừng hoạt động biểu diễn trực tiếp, anh cũng không nên cứ như vậy mà gặng hỏi em…có phải không? “
Giọng anh run run pha kèm chút sợ hãi, chưa từng thấy bản thân lại có điều sợ hãi như vậy
“ Em sẽ không giận chứ? Chúng ta sẽ không đến mức chia tay đúng không? Đừng bỏ anh “
Khóe mắt anh đỏ lên, giọng sụt sùi trông rất tội nghiệp. Khả Ny áp tay lên hai má anh vuốt ve
“ Anh khờ quá, em không giận. Em chỉ hơi bất ngờ thôi. Sao anh lại…anh đừng có khóc đấy chứ “
Võ Đông Thăng kéo tay cô đặt lên ngực để cô cảm nhận trái tim của anh đang trở nên hỗn loạn
“ Anh đang rất hạnh phúc…không muốn chia tay đâu Ny “
Cô vuốt tóc mái của anh, giọng nói thỏ thẻ như dỗ dành một đứa trẻ
“ Không chia tay không chia tay, anh nói lung tung gì đấy thật là “
“ Thật không? “
Khả Ny gật đầu xác nhận
“ Em rất thích anh, không thể chia tay được “
Giọng nói của cô thì thầm bên tai vừa tình cảm vừa ấm áp. Võ Đông Thăng không thể tưởng tượng được nữ thần của anh hiện đang ở trong lòng, ôm được, chạm được còn nói thích anh nữa. Vòng tay choàng qua cô càng siết chặt hơn, chật ních khiến cô có chút khó thở
“ Không thể để mất em được “
Võ Đông Thăng thật sự rất quý trọng cô, anh bảo vệ cô cẩn thận, sợ cô tổn thương giống hệt như cách mà người thân làm cho nhau, cô tuyệt nhiên sẽ không để hiểu lầm nào chia cắt hai người.
Hai người đứng ôm nhau như thế cũng một lúc lâu, Khả Ny nhìn đồng hồ trên tường, cô nói khẽ
“ Thăng, 11 giờ rồi “
Anh ừm một tiếng lại nói thêm
“ Kí túc xá đóng cửa rồi “
“ Vậy thì ở lại thôi “
…
Khả Ny trải một tấm đệm trong phòng thu còn chuẩn bị cả gối và mền rất đầy đủ. Võ Đông Thăng gãi gãi đầu nói với cô
“ Thật ra không cần thiết như vậy, anh ngủ sofa như trước kia được rồi “
Cô vỗ vỗ tấm đệm xem đã êm hay chưa rồi chỉnh lại cho ngay ngắn
“ Em không có trải cho anh, em chuẩn bị cho em. Đêm nay em ngủ ở phòng thu, anh ngủ phòng em, ngay ở bên cạnh “
“ Nào có lý để em ngủ chỗ này chứ “
Cô phì cười, lắc đầu giải thích
“ Đêm nay em phải làm nhạc, phải thu âm mất rất nhiều thời gian, ngủ ở đây là phù hợp nhất. Chứ không anh nghĩ làm sao em lại nhường cho anh? “
Võ Đông Thăng giữ vai cô, ánh mắt anh sáng rỡ
“ Em thu âm sao? Vậy thì anh càng không thể đi được. Em không thể cho bạn trai mình một đãi ngộ nhìn em làm việc à? “
“Nhưng…” Khả Ny ngập ngừng
“ Em sợ anh sẽ thấy chán, em làm nhạc khuya lắm, có khi đến 2, 3 giờ sáng mới xong. Anh ngủ không ngon đâu.”
“Sao anh có thể chán khi được nhìn em làm việc chứ?” Võ Đông Thăng mỉm cười, “Anh sẽ ngồi đây, im lặng nghe em hát. Chỉ cần được ở bên cạnh em, anh đã cảm thấy hạnh phúc rồi.”
Khả Ny mỉm cười rạng rỡ, trái tim cô rung động trước tình yêu chân thành của Võ Đông Thăng.
“Được rồi,” cô đồng ý, “Nhưng anh phải hứa là sẽ im lặng nhé. Em cần tập trung cao độ khi làm việc.”
Võ Đông Thăng gật đầu ngoan ngoãn, “Em cứ yên tâm. Anh sẽ không làm phiền em.”. truyện đam mỹ
Võ Đông Thăng nằm trên tấm đệm ngắm hình cô, hoàn toàn rơi vào trạng thái tận hưởng
Khả Ny bắt đầu công việc của mình. Cô mở máy tính, bật phần mềm làm nhạc và bắt đầu sáng tác những giai điệu mới.
Võ Đông Thăng ngồi bên cạnh cô, chăm chú nhìn cô làm việc. Anh không hiểu nhiều về âm nhạc, nhưng anh lại bị thu hút bởi sự tập trung và đam mê của Khả Ny.
Thỉnh thoảng, Khả Ny lại hát một vài câu để thử âm thanh. Giọng hát của cô trong trẻo và ngọt ngào, khiến Võ Đông Thăng như đắm chìm trong một thế giới khác.
Khả Ny lại mở đàn piano và bắt đầu chơi một bản nhạc nhẹ nhàng. Tiếng nhạc du dương lan tỏa khắp căn phòng, tạo nên bầu không khí ấm áp và lãng mạn.
Võ Đông Thăng nhắm mắt lại, thả hồn theo giai điệu du dương. Anh cảm nhận được sự đam mê và nhiệt huyết của Khả Ny trong từng nốt nhạc.
Có lúc, Khả Ny hát khe khẽ theo giai điệu. Giọng hát ngọt ngào và trong trẻo của cô như hòa quyện vào tiếng đàn, tạo nên một bản hòa ca tuyệt đẹp.
Võ Đông Thăng mở mắt ra, nhìn ngắm Khả Ny say sưa hát hò. Anh thấy mình thật may mắn khi được yêu thương người con gái này.
Thời gian trôi qua, đã khuya muộn Khả Ny mới hoàn thành bản nhạc mới của mình. Cô quay sang nhìn Võ Đông Thăng, nở nụ cười rạng rỡ lại phát hiện mắt anh đã díp lại từ lúc nào.
“ Còn bảo không buồn ngủ “
Cô dọn dẹp lại bàn thu âm, tắt bớt đèn rồi đi đến ngồi xổm bên cạnh anh. Lần đầu tiền Khả Ny ngắm nhìn anh trong lúc ngủ, hóa ra lông mi của anh dài như vậy, mũi cũng rất thẳng, da không có chút khuyết điểm nào. Chưa bao giờ cô cẩn thận quan sát anh như vậy
Vừa định chạm vào mũi anh liền bị một bàn tay to lớn bắt lấy kéo Khả Ny ngã xuống khoảng trống bên đệm
“ Á, Võ Đông Thăng anh làm cái gì vậy? “
“ Không ai nói cho em biết nhìn trộm người khác ngủ là biến thái sao? “
Anh kéo Khả Ny nằm xuống cạnh mình, ôm cô vào lòng. Cô cũng không chống cự nằm yên trong ngực anh trêu chọc mấy câu
“ Ngắm nhìn anh ngủ? Em thích thú gì ở cái khuôn mặt xấu xí này của anh chứ? “
“ Xấu xí sao? Mấy bác anh đều nói anh đẹp trai nhất họ đấy “
Anh áp trán sát lại gần cô, ngữ điệu không đứng đắn
“ Kathy sẽ chọn một gã xấu xí làm người yêu sao? “
Cô vỗ mạnh vào ngực anh
“ Em thực dụng đến thế sao? Em thích anh là vì nhan sắc chắc? “
“ Vậy thì là vì điều gì? “
Anh thật sự muốn biết nữ thần vì điều gì mà lưu lại bên cạnh anh. Tại sao giữa bao nhiêu người anh lại may mắn đến thế? Khả Ny im lặng một chốc lại thỏ thẻ
“ Vì con người anh - một người đàn ông mạnh mẽ, ấm áp và luôn biết cách làm em cảm thấy an toàn.”
Khả Ny mỉm cười dịu dàng, cô rúc sâu hơn vào lòng Võ Đông Thăng, cảm nhận sự ấm áp từ cơ thể anh truyền sang mình. Hơi thở của anh đều đặn và bình yên, như một giai điệu an lành ru cô vào giấc ngủ.
Võ Đông Thăng sau một hồi im lặng cũng chịu lên tiếng
“ Cám ơn em, Khả Ny “
Họ nằm bên nhau, trong vòng tay ấm áp của tình yêu và niềm tin tưởng. Bên ngoài cửa sổ, ánh trăng dịu dàng chiếu rọi, như chứng kiến và chúc phúc cho tình yêu của cả hai. Những giai điệu mới đang chờ đợi họ ở phía trước, anh và cô cũng sẽ cùng nhau bước tiếp trên một cung đường, cùng nhau viết tiếp những trang đẹp nhất của cuộc đời.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương