Đầu Giường Cãi, Lên Giường Hòa

Chương 33: Tạo điều kiện... Bằng cách show ân ái?



Lý Thanh Phong có vẻ đã quá quen với sự thân mật này của Niên Cầm Bách với Trịnh Tương Hảo rồi. Cho nên cậu ấy vẫn còn thấy bình thường...

Nhưng mà... Một cô gái với suy nghĩ đơn thuần như Cao Tuyết Nghênh thì đúng là sốc đến tận óc, bình thường cô ấy cũng biết Niên Cầm Bách và Trịnh Tương Hảo rất hay hôn hít nhau, nhưng mà... Làm ơn đi... Ở đây còn có người ngoài đó! Hai người nhịn xuống một chút thì chết à?

Dù rằng Cao Tuyết Nghênh đang có rất nhiều lời trong lòng để nói với Niên Cầm Bách, nhưng vì người ngồi bên cạnh là Lý Thanh Phong, nên cô ấy cũng không dám hó hé gì.

Cuối cùng, Lý Thanh Phong đành phải lên tiếng trước, cậu ấy nói:

Cậu ăn thịt không? Tôi nướng nhé?Đ...Được.. Phiền... Phiền cậu...Niên Cầm Bách và Trịnh Tương Hảo lúc này cũng đưa mắt nhìn sang Cao Tuyết Nghênh, thú vị thật đó... Hóa ra một người ồn ào như Cao Tuyết Nghênh cũng có ngày ngượng ngùng đến á khẩu như vậy hả?

Lúc này Trịnh Tương Hảo lại kéo kéo áo của anh người yêu nhà mình, nói:

- Hình như anh Thanh Phong thích chị ấy đúng không?

Niên Cầm Bách liền gật đầu.

Vậy tại sao anh ấy không tỏ tình?Vì sợ bị từ chối đó, dù sao thì anh, Cao Tuyết Nghênh, Lý Thanh Phong và Châu Thiếu Tường là học cùng lớp từ nhỏ rồi. Nên cậu ta sợ tỏ tình bị từ chối thì đến làm bạn cũng không được.Đó là "nếu như bị từ chối" thôi, chứ Trịnh Tương Hảo nhìn thấy thì e rằng Cao Tuyết Nghênh cũng có ý với Lý Thanh Phong đây mà. Chỉ là hai kẻ khờ đó không nhận ra thôi.

Nhìn thấy bé cưng nhà mình đang chăm chú nhìn người khác thì anh liền thấy không vui, ngay lập tức để đánh dấu chủ quyền thì anh đã giữ lấy gương mặt của cô, còn chạm nhẹ trán mình lên trán của cô, vô cùng nghiêm túc nói:



- Đừng nhìn họ nữa, nhìn anh đây nè. Một kẻ đến tán gái cũng không xong, một đứa thì không chịu nhìn về sự thật.. Hai kẻ đó không thu hút bằng anh đầu.

Cao Tuyết Nghênh: "..." Nó nói em đó quý vị, nó là em họ của em mà nó nói em dị đó!

Lý Thanh Phong: "..." Bạn thân chí cốt thiệt chứ, thân ai nấy lo, cốt ai nấy hốt luôn. Quả nhiên có vợ vào là đá anh em ra chuồng gà! Bạn thân tuyệt vời, tôi tự hào về bạn!

Rồi sau đó... Dù muốn dù không, dù tình nguyện hay bị ép buộc... Thì Cao Tuyết Nghênh và Lý Thanh Phong vẫn phải ngồi ăn cơm chó của cặp đôi chính thất nhà người ta.

Mãi cho đến khi Trịnh Tương Hảo và Niên Cẩm Bách đã ăn no phủ phê rồi thì anh cũng đứng dậy, nắm lấy tay của bạn gái rồi nhìn hai kẻ đang ngượng ngùng nói:

Vậy tao đưa Tiểu Hảo về công ty trước. Chút nữa mày đưa Cao Tuyết Nghênh về nhé.Hả? Nhưng tao có xe đâu?Yên tâm, con nhỏ đó có xe mà. Lái xe nó đi.Nói xong Niên Cầm Bách liền cùng Trịnh Tương Hảo rời khỏi, đừng nói Cao Tuyết Nghênh sốc, đến Trịnh Tương Hảo cũng không biết nói gì hơn... Sao cô cứ có cảm giác mình và bạn trai đi ăn chực, vừa ăn chực vừa show ân ái cho người ta, sau đó đứng dậy phủi mông đi về?

Niên Cầm Bách, anh sống lỗi thật đó.Vậy sao? Anh không quan tâm lắm. Dù sao thì anh cũng đã tạo hết cơ hội cho Lý Thanh Phong rồi, nếu nó không bit nm bắt thì chịu thôi.Trịnh Tương Hảo cạn lời, cô không biết nói gì hơn... Cái này có tính là tạo cơ hội không ha?

Nhưng cô còn chưa kịp nghĩ xong thì Niên Cầm Bách đã đưa cô vào xe, vì hôm nay anh và Lý Thanh Phong đã tự lái xe đến, nên bây giờ anh phải lái xe về... Chỉ là... Thay vì về nhà thì anh lại đưa bạn gái yêu dấu đến công ty của mình.

Với sự quen mặt thì ai nấy cũng chẳng quan tâm đến cô, thậm chí họ còn xem đây là chuyện quá quen thuộc rồi, chẳng cần phải để ý làm gì cho mệt.

Lúc này Trịnh Tương Hảo còn nghĩ rằng anh sẽ để mình ngồi ở sofa, vừa ngắm mình vừa làm việc. Nhưng ai mà có ngờ Niên Cẩm Bách lại ôm cô ngồi ở trên ghế, vừa ôm cô, vừa hít lấy mùi hương của cô, vừa tiếp tục làm việc.



Thật sự... Trịnh Tương Hảo... Hết lời để nói với sự bám người này rồi.

Nhưng cô cũng nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy anh, tựa đầu lên vai anh, lại nhỏ giọng nói:

- Niên Cầm Bách, anh bám người như vậy... Lỡ đâu em sinh một Tiểu Cầm Bách cũng bám người như anh thì sao đây?

Nghe đến đây Niên Cầm Bách liền siết chặt vòng tay đang ôm cô, lại nói:

- Không có cửa đâu, em chỉ có thể để anh bám dính thôi! Ai cũng đừng hòng cướp của anh!

Trịnh Tương Hảo nghe thấy câu trả lời mà cũng chỉ biết cười run người. Cô lại còn dịu dàng hôn lên gương mặt của anh một cái, nói:

- Niên Cầm Bách, anh đáng yêu thật đó.

Bị cô hôn đột ngột liền khiến cho Niên Cầm Bách có hơi giật mình, nhưng rồi anh lại nói:

- Bé cưng, đêm qua vẫn chưa đủ với em sao?

Niên Cẩm Bách, anh vô sỉ! Anh cẩm thú!Haha.
Chương trước Chương tiếp