Đầu Giường Cãi, Lên Giường Hòa
Chương 38: Có danh có phận (1)
Buổi sáng ngày hôm sau, Niên Cầm Bách đã chuẩn bị sẵn mọi thứ, bây giờ anh chỉ cần bế theo Trịnh Tương Hảo đến Cục Dân Chính nữa là xong.
Cơ mà... Khi anh nhìn sang bé cưng nhà mình đang ngủ say thì anh lại không nỡ đánh thức, dù sao thì bây giờ cũng chỉ mới có bốn giờ sáng thôi mà, dù có đến thì người ta cũng đâu có mở cửa làm việc chứ.
Cuối cùng, Niên Cầm Bách đành phải tìm một chỗ để mình chui vào, và rồi chỗ anh chọn chính là ở phía trên cô.
Nghĩ là làm, Niên Cầm Bách liền chui vào chỗ ngủ, thay vì ôm lấy cô thì anh lại dùng hai tay chống lên giường, nhưng lại hôn lên môi cô, cứ hôn một cái rồi lại một cái, khiến cho Trịnh Tương Hảo phải đưa tay dụi mắt.
Lúc cô mở mắt là liền nhìn thấy Niên Cầm Bách đang xuất hiện ở trước mắt mình, cô lại nhẹ nhàng choàng tay ôm lấy cổ của anh, mắt còn chưa mở hết nhưng vẫn dính lấy anh, nhỏ giọng nói:
Anh làm gì vậy?Cùng em đi chứng minh thân phận.Trịnh Tương Hảo ngơ ngác một lúc, sau đó cô còn nhìn sang đồng hồ lớn ở trên tường... Wow, ngạc nhiên thật đó, bây giờ là năm giờ sáng, xin cho hỏi là Cục Dần Chính nào làm giờ này nhỉ?
Niên Cầm Bách, anh gấp đến sắp điên rồi à? Chỉ mới năm giờ thôi.Vậy thì sao? Anh phải chuẩn bị trước, lỡ đâu quên đồ thì sao?Không quên đâu, cho dù quên thì hôm nay cũng sẽ bổ sung đủ để gả cho anh mà. Đừng có lo.Mặc dù là chính miệng Tiểu Ngọt Ngào nhà anh đã nói như thế nhưng anh vẫn muốn phải tận tay chuẩn bị, nếu thiếu cái gì đó thì sẽ làm chậm thời gian anh cưới được vợ, anh không muốn phải mất nhiều thời gian như thế.
Cuối cùng thì Niên Cầm Bách cũng phải nằm xuống bên cạnh để ôm Tiều Ngọt Ngào nhà mình ngủ thêm một chút, quả nhiên là ôm bé cưng ngủ là thích nhất, nếu mà nằm không cũng có tiền thì chắc anh sẽ nằm ôm vợ mãi thôi.
Nhưng rồi... Cái kẻ nôn nóng nào đó vì thức sớm mà giờ lại phải ngủ bù thêm một chút. Ngủ bù quá nhiều nên ngủ quên luôn, mãi cho tới khi Trịnh Tương Hảo tỉnh dậy, cô đưa mắt nhìn anh rồi chỉ phì cười.
Quả nhiên là Niên Cầm Bách nhà cô mà, dù tuổi có lớn nhưng mà vẫn còn đáng yêu lắm. Đưa tay chọc vào gương mặt của anh, Trịnh Tương Hảo chỉ phì cười, trước khi rời giường còn hôn nhẹ lên môi anh một cái.
Ở bên dưới nhà bếp thì Trịnh Tương Hảo đang nấu bữa sáng, còn ở trên phòng Niên Cẩm Bách cũng vươn vai, nhưng tới khi anh lần mò sang chỗ ngủ bên cạnh lại không tìm thấy bé cưng nhà mình đâu, đến đó anh còn hốt hoảng ngồi bật dậy, tóc cũng bù xù, quần áo xộc xệch mà chạy thẳng xuống nhà.
Khi Trịnh Tương Hảo nhìn thấy anh trong bộ dạng lôi thôi lếch thếch cũng chỉ biết phì cười, lại nói:
- Anh làm sao vậy Cẩm Bách?
Niên Cầm Bách ngay lập tức liền ôm lấy cô, sau đó còn nhỏ giọng nói:
Bé cưng, em dọa chết anh rồi.Hả? Ai làm gì anh đầu chứ?Mới sáng sớm mở mắt đã không thấy em đâu... Anh tưởng em hối hận không muốn gả cho anh nữa... Bé cưng, sau này đừng như vậy mà.Trịnh Tương Hảo cạn lời luôn rồi, quả nhiên là không có danh phận sẽ khiến cho Niên Cầm Bách cảm thấy bất an mà, tốt nhất là phải nên nhanh chóng cho anh danh phận mới được, nếu không thì keo con voi này sẽ không chịu tách ra khỏi cô đâu!
Dùng bữa sáng xong thì Niên Cầm Bách và Trịnh Tương Hảo cũng đã xuất phát rời khỏi nhà để đến Cục Dân
Chính, trên đường đi thì anh vẫn luôn nắm lấy tay của cô, đương nhiên là anh vẫn luôn hỏi han về giấy tờ, anh sợ nếu thiếu hồ sơ thì phải đi đi lại lại rồi mất thời gian.
Trịnh Tương Hảo đưa mắt nhìn anh, cô thật sự không hiểu rốt cuộc thì người nam nhân này đang lo cái gì chứ?
Giấy tờ đều đã ở đây hết rồi, chẳng lẽ lúc đi vào Cục Dân Chính thì nó mọc cánh bay sao?
Thật là... Hết nói mà.
(-..J
Đương nhiên với mối quan hệ hiện tại của Niên Cầm Bách thì anh đã nhờ bạn chuẩn bị một khu riêng cho mình và vợ, ngay khi anh đến là được phục vụ ngay.
Chỉ trong một buổi sáng thôi mà Niên Cầm Bách từ một kẻ bám bạn gái thành kẻ bám vợ.
Còn Trịnh Tương Hảo từ người mang trạng thái độc thân trở thành gái đã chồng!
Cầm trên tay giấy chứng nhận kết hôn mà Trịnh Tương Hảo vẫn không tin vào mắt mình... Cô đây là có chồng rồi
ล?
Bé cưng, vậy là từ bây giờ anh có thể gọi em là bà xã rồi đúng không?Chắc là vậy đó...Bà xã, bà xã, bà xã, anh yêu em, anh yêu em, anh yêu em! Yêu em chết đi được!Nói xong, Niên Cầm Bách còn đứng ngay ở giữa đường mà hôn cô. Trịnh Tương Hảo mặc dù có hơi ngại, nhưng cô cũng chỉ biết cười thôi.
Nói sao bây giờ, vì dù sao... Cô và anh cũng là vợ chồng hợp pháp mà.
Em cũng yêu anh, ông xã.Đi, về nhà!
Cơ mà... Khi anh nhìn sang bé cưng nhà mình đang ngủ say thì anh lại không nỡ đánh thức, dù sao thì bây giờ cũng chỉ mới có bốn giờ sáng thôi mà, dù có đến thì người ta cũng đâu có mở cửa làm việc chứ.
Cuối cùng, Niên Cầm Bách đành phải tìm một chỗ để mình chui vào, và rồi chỗ anh chọn chính là ở phía trên cô.
Nghĩ là làm, Niên Cầm Bách liền chui vào chỗ ngủ, thay vì ôm lấy cô thì anh lại dùng hai tay chống lên giường, nhưng lại hôn lên môi cô, cứ hôn một cái rồi lại một cái, khiến cho Trịnh Tương Hảo phải đưa tay dụi mắt.
Lúc cô mở mắt là liền nhìn thấy Niên Cầm Bách đang xuất hiện ở trước mắt mình, cô lại nhẹ nhàng choàng tay ôm lấy cổ của anh, mắt còn chưa mở hết nhưng vẫn dính lấy anh, nhỏ giọng nói:
Anh làm gì vậy?Cùng em đi chứng minh thân phận.Trịnh Tương Hảo ngơ ngác một lúc, sau đó cô còn nhìn sang đồng hồ lớn ở trên tường... Wow, ngạc nhiên thật đó, bây giờ là năm giờ sáng, xin cho hỏi là Cục Dần Chính nào làm giờ này nhỉ?
Niên Cầm Bách, anh gấp đến sắp điên rồi à? Chỉ mới năm giờ thôi.Vậy thì sao? Anh phải chuẩn bị trước, lỡ đâu quên đồ thì sao?Không quên đâu, cho dù quên thì hôm nay cũng sẽ bổ sung đủ để gả cho anh mà. Đừng có lo.Mặc dù là chính miệng Tiểu Ngọt Ngào nhà anh đã nói như thế nhưng anh vẫn muốn phải tận tay chuẩn bị, nếu thiếu cái gì đó thì sẽ làm chậm thời gian anh cưới được vợ, anh không muốn phải mất nhiều thời gian như thế.
Cuối cùng thì Niên Cầm Bách cũng phải nằm xuống bên cạnh để ôm Tiều Ngọt Ngào nhà mình ngủ thêm một chút, quả nhiên là ôm bé cưng ngủ là thích nhất, nếu mà nằm không cũng có tiền thì chắc anh sẽ nằm ôm vợ mãi thôi.
Nhưng rồi... Cái kẻ nôn nóng nào đó vì thức sớm mà giờ lại phải ngủ bù thêm một chút. Ngủ bù quá nhiều nên ngủ quên luôn, mãi cho tới khi Trịnh Tương Hảo tỉnh dậy, cô đưa mắt nhìn anh rồi chỉ phì cười.
Quả nhiên là Niên Cầm Bách nhà cô mà, dù tuổi có lớn nhưng mà vẫn còn đáng yêu lắm. Đưa tay chọc vào gương mặt của anh, Trịnh Tương Hảo chỉ phì cười, trước khi rời giường còn hôn nhẹ lên môi anh một cái.
Ở bên dưới nhà bếp thì Trịnh Tương Hảo đang nấu bữa sáng, còn ở trên phòng Niên Cẩm Bách cũng vươn vai, nhưng tới khi anh lần mò sang chỗ ngủ bên cạnh lại không tìm thấy bé cưng nhà mình đâu, đến đó anh còn hốt hoảng ngồi bật dậy, tóc cũng bù xù, quần áo xộc xệch mà chạy thẳng xuống nhà.
Khi Trịnh Tương Hảo nhìn thấy anh trong bộ dạng lôi thôi lếch thếch cũng chỉ biết phì cười, lại nói:
- Anh làm sao vậy Cẩm Bách?
Niên Cầm Bách ngay lập tức liền ôm lấy cô, sau đó còn nhỏ giọng nói:
Bé cưng, em dọa chết anh rồi.Hả? Ai làm gì anh đầu chứ?Mới sáng sớm mở mắt đã không thấy em đâu... Anh tưởng em hối hận không muốn gả cho anh nữa... Bé cưng, sau này đừng như vậy mà.Trịnh Tương Hảo cạn lời luôn rồi, quả nhiên là không có danh phận sẽ khiến cho Niên Cầm Bách cảm thấy bất an mà, tốt nhất là phải nên nhanh chóng cho anh danh phận mới được, nếu không thì keo con voi này sẽ không chịu tách ra khỏi cô đâu!
Dùng bữa sáng xong thì Niên Cầm Bách và Trịnh Tương Hảo cũng đã xuất phát rời khỏi nhà để đến Cục Dân
Chính, trên đường đi thì anh vẫn luôn nắm lấy tay của cô, đương nhiên là anh vẫn luôn hỏi han về giấy tờ, anh sợ nếu thiếu hồ sơ thì phải đi đi lại lại rồi mất thời gian.
Trịnh Tương Hảo đưa mắt nhìn anh, cô thật sự không hiểu rốt cuộc thì người nam nhân này đang lo cái gì chứ?
Giấy tờ đều đã ở đây hết rồi, chẳng lẽ lúc đi vào Cục Dân Chính thì nó mọc cánh bay sao?
Thật là... Hết nói mà.
(-..J
Đương nhiên với mối quan hệ hiện tại của Niên Cầm Bách thì anh đã nhờ bạn chuẩn bị một khu riêng cho mình và vợ, ngay khi anh đến là được phục vụ ngay.
Chỉ trong một buổi sáng thôi mà Niên Cầm Bách từ một kẻ bám bạn gái thành kẻ bám vợ.
Còn Trịnh Tương Hảo từ người mang trạng thái độc thân trở thành gái đã chồng!
Cầm trên tay giấy chứng nhận kết hôn mà Trịnh Tương Hảo vẫn không tin vào mắt mình... Cô đây là có chồng rồi
ล?
Bé cưng, vậy là từ bây giờ anh có thể gọi em là bà xã rồi đúng không?Chắc là vậy đó...Bà xã, bà xã, bà xã, anh yêu em, anh yêu em, anh yêu em! Yêu em chết đi được!Nói xong, Niên Cầm Bách còn đứng ngay ở giữa đường mà hôn cô. Trịnh Tương Hảo mặc dù có hơi ngại, nhưng cô cũng chỉ biết cười thôi.
Nói sao bây giờ, vì dù sao... Cô và anh cũng là vợ chồng hợp pháp mà.
Em cũng yêu anh, ông xã.Đi, về nhà!
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương