Đấu Phá Thương Khung
Chương 1111: Rời khỏi
Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Đấu Phá Thương Khung
Nhìn vẻ sợ hãi trong mắt Linh Tuyền, Tiêu Viêm chỉ cười lạnh. Hắn tin tưởng, qua lần giao thủ ngày hôm nay, hắn sẽ lưu lại trong lòng đối phương một bóng ma khó bỏ. Mặc kệ Linh Tuyền đạt tới trình độ nào, ở trước mặt Tiêu Viêm, bóng ma thất bại từ sâu trong linh hồn hắn sẽ xuất hiện, khiến hắn khi đứng trước mặt Tiêu Viêm cũng khó mà giữ vững được trạng thái đỉnh cao. Vẫn nắm chặt cổ tay Linh Tuyền, một lát sau Tiêu Việm tùy tiện vung tay ném hắn bay thẳng vào cột thạch đình. Lực đạo mạnh mẽ khiến cho cột đá xuất hiện từng khe nứt. Phụt… Tiếp tục gặp trọng kích như vậy, Linh Tuyền không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi. Hơi thở hắn mỏng manh, nằm co quắp trên mặt đất, không biết sống c·hết. - Linh Tuyền thống lĩnh? Hơn mười tên Hắc Yên Quân thấy thế vội vàng phiên thân phóng đến. Linh Tuyền dù sao cũng là cấp trên của bọn hắn, nếu hôm nay hắn c·hết trên tay Tiêu Viêm ở chỗ này thì khi trở lại Cổ tộc bọn họ khó mà tránh khỏi h·ình p·hạt. - Yên tâm, hắn còn chưa c·hết! Bàn tay Tiêu Viêm tùy ý phủi phủi áo rồi thản nhiên nói. Tuy rằng hắn tương đối chán ghét Linh Tuyền và hơn nữa lúc trước Huân Nhi cũng nói nàng sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm, nhưng dù sao hắn cũng không phải kẻ lỗ mãng. Hắn biết rõ ràng, nếu mình g·iết Linh Tuyền, Huân Nhi hẳn sẽ giảm hậu quả xuống mức thấp nhất nhưng tất nhiên cũng sẽ mang đến phiền toái không nhỏ cho nàng. Chuyện như vậy, Tiêu Viêm cũng không muốn nhìn thấy chút nào.
Nghe Tiêu Viêm nói thế, mười tên Hắc Yên Quân mới thở phào nhẹ nhõm rồi đưa mắt nhìn nhau như trút được gánh nặng. Cho một tên đến cõng Linh Tuyền thống lĩnh bùn đất đầy mình đang nằm co quắp, sau đó chuyển thân phóng lên Tứ dực Độc Giác Thú lướt lên trời bay đi. Cái gọi là mệnh lệnh của trưởng lão kia, bọn họ chẳng bao giờ nhận được. Hơn nữa, dù có nhận được nhưng có Huân Nhi ở đây, bọn họ sao dám trực tiếp ra tay. Dù sau, bọn họ cũng không có hậu đài chống đỡ sau lưng như Linh Tuyền.
- Hắc hắc, tiểu tử hạ thủ cũng tương đối độc ác. Thương thế của Linh Tuyền muốn khỏi hẳn chỉ sợ cũng mất hai ba tháng. Hơn nữa, cho dù lành lặn rồi cũng sẽ để lại một ít di chứng.
Lão nhân áo đen liếc nhìn Tiêu Viêm đầy thâm ý, nói.
Tiêu Viêm khẽ cười. Thương thế của Linh Tuyền tuy nặng nhưng so với việc bảo toàn được tính mạng thì còn tốt hơn nhiều. Nếu không vì lo lắng chuyện này mang đến phiền toái không cần thiết cho Huân Nhi, thì ngày hôm nay Linh Tuyền hẳn phải c·hết không thể nghi ngờ.
Ánh mắt chuyển hướng về phía Huân Nhi, nhìn khuôn mặt thanh nhã tuyệt sắc của nàng, Tiêu Viêm không nỡ nhìn nàng rời đi, nói:
- Hiện tại phải đi sao?
Huân Nhi khẽ gật đầu. Lần này, nàng vừa gặp Tiêu Viêm chưa được bao lâu thì đám người Linh Tuyền đã đuổi đến nơi. Nếu cứ tiếp tục lưu lại đây lâu hơn, chỉ sợ còn có thêm những nhân vật lợi hại hơn Linh Tuyền sẽ đến nữa. Mà đến lúc đó, nếu bọn họ vẫn muốn bắt Tiêu Viêm về Cổ tộc, lúc ấy mới thật là phiền phức lớn.
Thấy thế, Tiêu Viêm khẽ thở dài, cũng không tiếp tục nhiều lời. Hắn biết, Huân Nhi vội vã rời đi tất nhiên có nguyên do của nàng.
- Hãy ở Cổ tộc chờ ta! Đợi sau khi huynh tham gia Đan hội, giải cứu lão sư xong sẽ đến Cổ tộc tìm muội!
Nghe những lời này của Tiêu Viêm, Huân Nhi thản nhiên cười, nhẹ gật đầu, nói:
- Huân Nhi chờ huynh…
Dứt lời, Huân Nhi nhìn Tiêu Viêm bằng ánh mắt sâu thẳm nhưng cũng không chần chờ nữa, thân hình vừa động đã lướt lên trên không rồi nhẹ nhàng đáp xuống đỉnh đầu Tứ dực Độc Giác Thú, làn tóc đen phất phơ tựa như tiên nữ giáng trần. Khí chất kỳ ảo làm cho người ta có cảm giác hoa mắt mê tâm.
- Ha hả, Tiêu Viêm tiểu tử, nhớ bảo trọng! Nhanh chóng nâng cao thực lực lên! Lần sau, không nên để tiểu thư nhà ta phải đến hỗ trợ. Nam nhân mà, phải dựa vào bản lĩnh chính mình mới được!
Hai lão nhân áo đen hướng về phía Tiêu Viêm cười to. Chợt, không gian xung quanh hai người vặn vẹo, một lát liền từ từ biến mất, khi xuất hiện một lần nữa thì đã ở trên người Tứ dực Độc Giác Thú.
Huân Nhi nghiêng đầu đưa mắt nhìn thân hình người thanh niên đứng sừng sững giữa sân. Một lát sau, tay áo vung khẽ, cuồng phong nổi lên, con Tứ dực Độc Giác Thú phát ra tiếng kêu trầm thấp liền vũ động bốn cánh, nhanh chóng bay khỏi ngoại vi Diệp thành.
- Tiêu Viêm ca ca, bảo trọng!
Thanh âm êm ái rất nhỏ, mang theo cuồng phong truyền xuống quanh quẩn trong tai Tiêu Viêm.
Ánh mắt Tiêu Viêm nhìn chằm chằm bóng đen đang đi xa dần, hai tay áo chậm rãi nắm chặt.
- Huân Nhi, ở Cổ tộc chờ huynh! Lần gặp mặt sau, ta sẽ cho Cổ tộc sáng mắt ra, cho bọn họ biết ánh mắt của muội không sai. Tiêu gia, không có phế vật!
Bóng đen khổng lồ nhanh chóng nhỏ dần, biến mất ở cuối chân trời. Không khí trong sân cũng vì vậy mà thêm vài phần cô tịch.
Ánh mắt Tiêu Viêm kinh ngạc nhìn bóng đen biến mất cuối chân trời, thật lâu sau mới than nhẹ một tiếng.
- Yên tâm đi, về sau cũng không phải là không thể gặp mặt!
Tiểu Y Tiên đứng phía sau Tiêu Viêm nhẹ giọng nói.
Nghe vậy, Tiêu Viêm mỉm cười, gật gật đầu rồi quay về phía ngoài viện, cười nói:
- Diệp Trọng trưởng lão có thể đi vào đây một chút không?
- Ha hả, Tiêu Viêm tiên sinh khách khí!
Tiêu Viêm dứt lời không lâu, tiếng cười của Diệp Trọng cũng nhanh chóng vọng vào. Hai đạo thân ảnh nhanh chóng đi vào viện, chính là Diệp Trọng và Hân Lam.
Tiêu Viêm xoay người đi vào thạch đình ngồi xuống, đám người Diệp Trọng cũng theo sau. Sau đó mỗi người cùng ngồi xuống và tập trung nhìn vào hắn.
- Diệp Trọng trưởng lão, không biết còn bao lâu nữa mới diễn ra Đan hội? Mà hình như trước khi Đan hội bắt đầu sẽ tuyển vòng sợ loại, vì sao lại thế?
Tiêu Viêm mỉm cười, hỏi. Chuyện về Đan hội, hắn không thể nào biết được cặn kẽ bằng Diệp Trọng.
- Nói chính xác thì hẳn là còn bảy tháng, nhưng Đan hội chính là sự kiện rất khó gặp của cả Đan Tháp lẫn Trung Châu. Bởi vậy, quy cũ rất nhiều. Không ít Luyện dược sư từ nửa năm trước, thậm chí là một năm trước đã tới Thánh Đan thành.
Diệp Trọng cười nói.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới DocTruyenChuZ.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương