Đế Vương

Chương 19: Âm Mưu



Vũ Văn Thành vừa nói vậy, lúc này Vũ Anh Khải nhìn về phía hắn một chút sau đó lên tiếng nói rằng:

- Việc Vương Triều muốn thâu tóm các phàm quốc, để cung cấp tài nguyên cho chúng là điều bình thường. Nhưng bởi vì Thiên Lang Quốc chúng ta sinh sống tại nơi hẻo lánh. Mới khiến cho việc này không được Thiên Minh vương triều chú ý, 200 năm qua sóng yên biển lặng.

- Có điều lúc này Thiên Minh vương triều đang muốn bành trướng. Nếu như bọn chúng thu gom một lượng lớn các phàm quốc trong tay. Vậy thì ta e rằng một số Vương Triều xung quanh sẽ không đồng ý. Từ đây cuộc chiến của các Vương Triều có thể sẽ bùng nổ. Đến lúc đó các phàm quốc như chúng ta. Cũng sẽ bị chúng sử dụng như pháo hôi tham gia những cuộc chiến này.

- Vậy nên nếu không gia nhập vào Vương triều là tốt nhất. Nhưng làm sao để đuổi tên Ngụy Bắc rời khỏi đây trong hòa bình mới là khó khăn.

Vũ Anh Khải vừa nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này trầm tư nói rằng:

- Ta thấy Vũ Linh Nhạn thật sự chính là mắt chốt tại đây.

- Từ một số tin tức mà ta tìm hiểu, Thiên Minh Vương Triều cách tuyển chọn hoàng đế đời tiếp theo rất kỳ quái. Bọn họ cho các hoàng tử tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, bằng cách sử dụng thế lực của tự bản thân. Để thuyết phục hoặc cưỡng ép một phàm quốc, gia nhập Thiên Minh Vương Triều.

- Nhưng không phải chỉ vậy là xong, mà là Thiên Minh Vương Triều sẽ dựa vào các phàm quốc kia. Để đánh giá về tiềm lực của chúng ta, xem các phàm quốc này, có đủ sức mạnh vượt trội qua các phản quốc khác. Để chọn lựa người kế vị hay không.

- Từ đây có thể thấy rõ lần này Ngụy Bắc đại diện là thế lực của riêng hắn. Mà không phải Thiên Minh Vương Triều.

- Đối với việc này, ta cảm thấy chúng ta vẫn có hi vọng. Dù sao ngày hôm nay tên lão giả đi sau tên Ngụy Bắc kia. Ta đã kiểm tra một chút, cảnh giới của hắn bất quá là tiên thiên hậu kỳ mà thôi.

Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Vũ Anh Khải và Vũ Văn Thành nhìn về phía hắn sau đó thở dài nói rằng:

- Phụ hoàng chúng ta mới Hóa Kình hậu kỳ mà thôi. Đối mặt với tiên thiên cảnh cường giả, chúng ta hoàn toàn không có sức chống đỡ.

Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì trầm tư, qua một lúc hắn lên tiếng nói rằng:

- Tiên thiên cảnh cường giả tuy rằng cường đại. Nhưng cũng không phải bất tử, nếu như cường giả của Thiên Lang Quốc không thể ngăn cản hắn. Vậy thì để cho binh sĩ lấp mạng vào, tiêu hao hắn. Sau đó để các cường giả của chúng ta lao vào chém giết.

- Chỉ cần chúng ta không giết chết tên Ngụy Bắc kia. Thì Thiên Minh Vương Triều sẽ không có cớ để tấn công chúng ta. Từ đây mối nguy cơ này có thể giải thoát.

- Về phần tại sao ta nói mắt xích là Vũ Linh Nhạn. Bởi vì cô ta đã mang Ngụy Bắc đến và hình như Ngụy Bắc muốn đưa cô ta trở thành tân đế tiếp theo của Thiên Lang Quốc. Lấy việc này để Thiên Lang quốc thần phục Thiên Minh Vương Triều.



- Vậy nên thứ ta muốn nói ở đây, đó là chúng ta có cần phải giết Vũ Linh Nhạn hay không.

Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Vũ Văn Thành và Vũ Anh Khải đều không cảm thấy trong lời nói của hắn có sự tàn bạo. Thay vào đó họ cảm thấy đây là việc cần thiết. Mặc dù tất cả đều có huyết thống huynh đệ, nhưng đối mặt với quyền lực và sự độc lập của Vũ tộc mà nói. Hi sinh một mình Vũ Linh Nhãn là điều cần thiết.

Trầm tư một lúc Vũ Anh Khải lúc này thở dài nói rằng:

- Linh Nhạn cũng có ý định tham gia cuộc chiến tranh đoạt hoàng vị. Thế lực mà nó xây dựng cũng không yếu. nhưng chúng ta muốn tiêu diệt nó một cách nhanh chóng thì cũng không quá khó. Vấn đề là Ngụy Bắc kẻ kia tuyệt đối sẽ không để cho Linh Nhạn chết trước mặt hắn.

Vũ Anh Khải vừa nói vậy, lúc này Vũ Văn Thành lại cười lạnh sau đó nói rằng:

- Hình như hai người các ngươi lại quên mất một vấn đề. Đó là Thiên Minh Vương Triều cũng không phải chỉ có một mình Ngụy Bắc. Đại hoàng tử và tam hoàng tử của chúng, cũng đang tham gia kế hoạch tranh đoạt ngôi vị hoàng đế của Thiên Minh Vương Triều.

- Ma mục tiêu của hai tên kia rất có thể là Ngô Quốc và Đại Hoan. Nếu như việc này được xác nhận, chúng ta một khi liên hệ với hai vị hoàng tử kia. Chúng mặc dù vẫn là kẻ thù của chúng ta. Nhưng trong bóng tối có thể giúp chúng ta chèn ép vị tứ hoàng tử này.

Nghe Vũ Văn Thành nói vậy, Vũ Anh Kiệt lúc này gật đầu. Trầm tư một lúc hắn lên tiếng nói rằng:

- Được rồi mỗi người chúng ta đều có kế hoạch và suy nghĩ riêng. Bây giờ mọi người hãy trở về đi, nhớ kỹ thỏa thuận của chúng ta. Ai đánh bại được tên Ngụy Bắc kia trước, người đó sẽ làm hoàng đế của Thiên Lang Quốc. Hi vọng các ngươi không bội ước.

Vũ Anh Khải vừa nói vậy, Vũ Văn Thành và Vũ Tuấn Kiệt đều mỉm cười gật đầu sau đó rời đi.

Cùng lúc này tại trong phủ của đại công chúa. Ngụy Bắc và Vũ Linh Nhạn đang ngồi đối diện với nhau nói chuyện.

- Linh Nhạn phụ hoàng của ngươi xem ra cũng không đơn giản.

Nghe Ngụy Bắc nói vậy Vũ Linh Nhạn đầu tiên sững sờ sau đó nói rằng:

- Ngụy Bắc ngươi nói vậy là có ý gì. Phụ hoàng của ta lẽ nào giả ốm hay sao.

Nghe Vũ Linh Nhạn nói vậy, Ngụy Bắc lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:

- Phụ hoàng của ngươi ngày hôm nay giả ốm là điều chắc chắn. Những thứ ta nói đến là tu vi của hắn cơ.

Nghe Ngụy Bắc nói vậy, Vũ Linh Nhạn có vẻ không hiểu. Thấy vậy lúc này lão giả đứng sau lưng Ngụy Bắc mỉm cười nói rằng.



- Bẩm công chúa phụ hoàng của ngươi cảnh giới đã đạt đến Tiên Thiên sơ kỳ.

Vũ Linh Nhạn nghe vậy thì sững sờ, sau đó cô ta mừng rỡ nói rằng:

- Phụ hoàng của ta năm nay mới chỉ hơn 40 thôi, đã đạt đến cảnh giới tiên thiên. Sau này ngài ấy tuyệt đối có thể đạt đến cảnh giới võ tông.

Nghe Vũ Linh Nhạn nói vậy, Ngụy Bắc lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:

- Thiên phú của phụ thân ngươi không tệ một chút nào. Nhưng so với Thiên Minh Vương Triều mà nói chỉ là muối bỏ biển mà thôi.

- Ngày hôm nay phụ hoàng ngươi giả ốm, để khước từ đi lời mời của ta. Giao trách nhiệm này cho mấy vị hoàng huynh của ngươi. Từ đây có thể thấy rõ phụ hoàng ngươi muốn thông qua việc này, để chọn lựa người kế vị.

- Về phần ngươi, ta đoán rằng ngươi lúc này đã bị loại khỏi danh sách trở thành người kế vị của Thiên Lang Quốc. Thậm chí một số vị hoàng huynh của ngươi, nhìn về phía ngươi lúc trên triều hội còn có chút sát khí.

Nghe Ngụy Bắc nói vậy, Vũ Linh Nhạn lúc này khuôn mặt trở nên tái nhợt. Nhìn về phía Ngụy Bắc nói rằng:

- Là ta phản bội Vũ tộc, lôi kéo ngươi tham gia việc tranh đoạt ngôi vị hoàng đế. Vậy nên bọn họ thù ghét ta cũng là điều bình thường.

Nghe Vũ Linh Nhạn nói vậy, Ngụy Bắc lúc này nhìn về phía cô ta một chút sau đó nói rằng:

- Trên thế giới này kẻ yếu vốn không có tư cách nói chuyện. Ngươi yên tâm dưới sự giúp đỡ của ta, ngươi chắc chắn sẽ leo lên hoàng vị của Thiên Lang Quốc. Đồng thời Thiên Lang quốc dưới sự bao che của Thiên Minh Hoàng Triều, tuyệt đối sẽ phát triển rực rỡ trong thời kỳ ngươi cai trị.

Vũ Linh Nhạn nghe vậy thì thở ra một hơi. Sau đó nhào vào lòng Ngụy Bắc, dùng một giọng nói nhỏ nhẹ lên tiếng:

- Ta vì ngươi mà bỏ mặc người thân, thậm chí trong thời gian tới có thể ra tay sát hại bọn họ. Hi vọng ngươi sẽ không làm ta thất vọng.

Ngụy Bắc nghe vậy thì mỉm cười, sau đó hôn Vũ Linh Nhạn, rồi ra hiệu cho lão giả đứng sau hắn rời đi. Một lúc sau trong phòng truyền đến những âm thanh khó nghe.

Sáng ngày hôm sau Ngụy Bắc từ trong phòng của đại công chúa đi ra. Vị lão giả kia đã đứng ở ngoài nhìn về phía hắn chắp tay nói rằng:

- Điện hạ người thật sự yêu thích vị công chúa của phàm quốc này hay sao.
Chương trước Chương tiếp