Đế Vương
Chương 25: Báo gió sắp tới
Vũ Linh Nhạn vừa nói vậy, lúc này Ngụy Đạt cười lạnh. Sau đó một thân nhảy lên dùng tốc độ mà Vũ Văn Thành cũng không thể nào phát hiện. đã đến trước mặt hắn, đưa tay muốn bóp cổ Vũ Văn Thành lôi xuống dưới.
Đối mặt với cảnh này, Vũ Anh Khải ở một bên không kịp phản ứng. Vũ Tuấn Kiệt thì hờ hững nhìn về phía tên này một chút. sau đó vươn tay ra nắm lấy tay của hắn.
Bị Vũ Tuấn Kiệt nắm lấy tay mình, khiến cho cánh tay của hắn chỉ dừng trước cuống họng của Vũ Văn Thành chưa đến một tấc mà thôi. Việc này làm cho Ngụy Đạt nhíu mày, muốn thoát khỏi tay của Vũ Tuấn Kiệt. Thì lúc này hắn vậy mà sợ hãi phát hiện, tay của mình không thể nào rục dịch nổi.
Tay của Vũ Tuấn Kiệt như làm bằng sắt, nắm chặt lấy tay hắn không thể động đậy. Việc này khiến hắn có chút hoảng hốt, vội vàng dùng tay còn lại tung ra một quyền, hướng về phía Vũ Tuấn Kiệt.
Đối mặt với việc này, Vũ Tuấn Kiệt cười nhạt. Sau đó hất mạnh một phát, để hắn rơi ra ngoài, tránh thoát một quyền kia của hắn.
Ngụy Đạt khi đứng vững ở đại điện, lúc này dùng một ánh mắt thâm trầm nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt nói rằng:
- Ngươi vậy mà cũng là tiên thiên cảnh cường giả.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì cười nhạt, sau đó nói rằng:
- Ngươi lão già này có thể tu luyện đến tiên thiên cảnh, lẽ nào ta một thân thiên tài lại không thể hay sao.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói xong, lúc này hắn nhìn về phía Vũ Văn Thành. Vẫn đang dùng một bộ mặt điềm nhiên, ngồi trên ngai vàng mà cũng có chút bất ngờ. Có điều Hắn lúc này lại nở một nụ cười quỷ dị, sau đó nói rằng.
- Đã đến lúc này, có lẽ cũng không cần cùng bọn chúng mày nheo nữa. giết hết đi, hai người thấy sao.
Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Vũ Anh Khải nhìn về phía tên này một chút. Rồi dùng một ánh mắt hiếu kỳ nhìn về phía Vũ Văn Thành, đang ngồi trên ngai vàng, với một bộ mặt thản nhiên kia mà nhíu mày.
Có điều qua một lúc, hắn ta mặc dù không hiểu chuyện gì. Nhưng Vũ Tuấn Kiệt cho hắn rung động quá lớn. Vậy nên hắn lúc này nở một nụ cười bình tĩnh gật đầu. Cảm tưởng như việc giết đám người trong đại điện này, cực kỳ đơn giản với hắn vậy.
Mà nhận thấy Vũ Anh Khải đã đồng ý, Vũ Văn Thành lúc này nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt cũng gật đầu. Thấy vậy Vũ Tuấn Kiệt nhìn về phía những người trong phòng, rồi lên tiếng nói rằng:
- Ngoại trừ công chúa Vũ Linh Nhạn, những kẻ phản loạn giết hết.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, từ phía ngoài cung điện âm thanh chém giết lập tức vang lên.
Gần 300 võ giả của tứ đại gia tộc và tướng sĩ của Thiên Minh Vương triều đến đây. Đang đối mặt với cuộc vây công của hơn một ngàn liên quân võ giả của Vũ Anh Kiệt và hai vị huynh đệ khác vậy công.
Trải qua một tháng, 900 binh sĩ của Vũ Anh Kiệt đã lột xác. Hệ thống Quỷ Ảnh quân của hắn tu vi gần như tất cả đã đạt đến cảnh giới Hóa Kình trung kỳ. Thậm chí một số tên thống lĩnh, vậy mà thiên phú thậm chí còn vượt qua đám còn lại. đã đột phá đến cảnh giới hóa kình viên mãn. Riêng Quỷ Ảnh đã đạt đến cảnh giới tiên thiên sơ kỳ.
Đối với việc này Vũ Anh Kiệt lần đầu tiên cũng đã cảm nhận thấy, hệ thống cho hắn người cũng phân theo cấp bậc. Có điều Vũ Anh Kiệt tạm thời vẫn chưa quan tâm đến những thứ này. Hắn nhìn về phía những người trong đại điện, đây mới là những kẻ chủ mưu của lần này.
Mà đối mặt với vô số võ giả trong hoàng cung giết ra. Tứ đại gia chủ lúc này đều hoảng sợ, họ không nghĩ rằng hoàng tộc họ Vũ vậy mà ẩn giấu đi nhiều võ giả như vậy. Còn ba vị hoàng tử của Thiên Minh Vương Triều lần đầu tiên đã cảm nhận thấy sợ hãi, khi ở nơi này tràn ngập biến số.
Mà trong lúc không khí trở nên căng thẳng, tiếng chém giết ở phía ngoài liên tục vang lên. Vũ Linh Nhạn lúc này lại hướng về phía Ngụy Bắc, sau đó quỳ xuống nói rằng:
- Tứ hoàng tử xin hãy giúp ta giết chúng.
Nghe Vũ Linh Nhạn nói vậy, Ngụy Bắc lúc này sắc mặt vô cùng khó coi. Hắn ta tuy rằng cũng cảnh giới tiên thiên, ở đây cũng có một lượng lớn võ giả của Thiên Minh Vương Triều. Thậm chí hai vị hoàng huynh kia của hắn cho dù đến đây để phá hoại kế hoạch của hắn. Nhưng tuyệt đối chúng cũng không nhìn thấy hắn chết ở đây.
Chính vì vậy số lượng tiên thiên cường giả của Thiên Minh Vương Triều ở đây, ít nhất cũng có chục người. Nhưng đối mặt với sự thần bí của Vũ tộc, hắn lúc này cũng có chút lo lắng.
Mà Vũ Linh Nhạn khi thấy Ngụy Bắc thật lâu không trả lời mình. Cô ta lúc này gào thét lên tiếng:
- Ngụy Bắc người lấy đi tất cả của ta. Dùng những lời ngon ngọt để thuyết phục ta làm phản. Bây giờ đến nước này, ngươi lẽ nào lại đứng ngoài nhìn hay sao. Ít nhất mấy vị tiên tiên cảnh cường giả của ngươi, cũng phải để họ ra tay giết chết mấy tên khốn kia mới được.
Nghe Vũ Linh Nhạn như người điên gào thét. Ngụy Bắc lúc này nhíu mày thật lâu không nói chuyện. Mà hai vị hoàng tử khác của Thiên Minh Vương Triều cũng không vào lúc này bỏ đá xuống giếng. Thay vào đó họ dùng một bộ mặt trầm tư, nhìn về phía mấy huynh đệ Vũ Tuấn Kiệt.
Không biết qua bao lâu là do áp lực, hay là bị Vũ Linh Nhạn làm phiền. Ngụy Bắc lúc này vậy mà giơ chân đạp cô ta sang một bên. Sau đó nhìn về phía mấy người Vũ Anh Kiệt lên tiếng nói rằng:
- Linh Nhạn cho dù tính khí có không tốt. Nhưng dù sao cô ấy cũng là phu nhân của ta. Hi vọng các ngươi có thể tha cho cô ấy lần này.
Ngụy Bắc vừa nói vậy, bốn vị tiên thiên cường giả dưới trướng hắn lập tức triển khai khí thế của mình. Nghiền ép về phía đám người Vũ Tuấn Kiệt.
Đối mặt với việc này, Vũ Tuấn Kiệt thì không có gì đáng ngại. Nhưng hai người Vũ Văn Thành và Vũ Anh Khải thì có chút chống đỡ không được. Thấy cảnh này từ sau đại điện, hoàng đế Vũ Thành Minh rốt cuộc cũng đi ra ngoài.
Ông ta thả trên người mình khí tức, lập tức vậy mà chèn ép cả khí tức của bốn vị tiên thiên cảnh cường giả của Thiên Minh Vương Triều. Giải thoát cho hai người con trai của mình.
Mà thấy ông ta, ba người Vũ Anh Khải đồng loạt chắp tay nói rằng:
- Bái kiến phụ hoàng.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì gật đầu. Hắn nhìn lướt qua Vũ Tuấn Kiệt một chút, nhưng cũng không nói gì. Sau đó ông ta nhìn về phía Ngụy Bắc nói rằng:
- Vũ Linh Nhạn là thê tử của ngươi, đây là chuyện tốt. Nhưng mà cô ta phản bội Vũ tộc, có ý định giấy binh làm loạn tuyệt đối phải chết.
Ngụy Bắc nghe vậy thì cười lạnh, sau đó nói rằng:
- Vũ bệ hạ ngày hôm nay ta thật sự cảm nhận thấy Thiên Lang Quốc thật sự ẩn giấu rất nhiều thứ. Nhưng thân phận của ta còn đó. Ngày hôm nay ta muốn bảo vệ Linh Nhạn rời đi. Ngươi thật sự sẽ ngăn cản hay sao. Lẽ nào ngươi muốn để cho Vũ tộc ngươi, cùng với Thiên Minh Vương Triều tuyên chiến hay sao.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì cười nhạt sau đó nói rằng:
- Hoàng tộc họ Vũ ta, sẽ không cùng Thiên Minh Vương Triều tuyên chiến. Nhưng chúng ta sẽ tuyên chiến với họ Ngụy ngươi.
- Ta tin rằng một khi thông tin này loan ra ngoài. Thiên Minh Vương Triều e rằng cũng không yên ổn như vẻ ngoài của nó lúc này.
Vũ Thành Minh vừa nói vậy, đại hoàng tử và tam hoàng tử của Thiên Minh Vương Triều lúc này sắc mặt âm trầm, nhìn về phía ông ta. Qua một lúc lấy đại hoàng tử đứng ra nói rằng:
Đối mặt với cảnh này, Vũ Anh Khải ở một bên không kịp phản ứng. Vũ Tuấn Kiệt thì hờ hững nhìn về phía tên này một chút. sau đó vươn tay ra nắm lấy tay của hắn.
Bị Vũ Tuấn Kiệt nắm lấy tay mình, khiến cho cánh tay của hắn chỉ dừng trước cuống họng của Vũ Văn Thành chưa đến một tấc mà thôi. Việc này làm cho Ngụy Đạt nhíu mày, muốn thoát khỏi tay của Vũ Tuấn Kiệt. Thì lúc này hắn vậy mà sợ hãi phát hiện, tay của mình không thể nào rục dịch nổi.
Tay của Vũ Tuấn Kiệt như làm bằng sắt, nắm chặt lấy tay hắn không thể động đậy. Việc này khiến hắn có chút hoảng hốt, vội vàng dùng tay còn lại tung ra một quyền, hướng về phía Vũ Tuấn Kiệt.
Đối mặt với việc này, Vũ Tuấn Kiệt cười nhạt. Sau đó hất mạnh một phát, để hắn rơi ra ngoài, tránh thoát một quyền kia của hắn.
Ngụy Đạt khi đứng vững ở đại điện, lúc này dùng một ánh mắt thâm trầm nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt nói rằng:
- Ngươi vậy mà cũng là tiên thiên cảnh cường giả.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì cười nhạt, sau đó nói rằng:
- Ngươi lão già này có thể tu luyện đến tiên thiên cảnh, lẽ nào ta một thân thiên tài lại không thể hay sao.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói xong, lúc này hắn nhìn về phía Vũ Văn Thành. Vẫn đang dùng một bộ mặt điềm nhiên, ngồi trên ngai vàng mà cũng có chút bất ngờ. Có điều Hắn lúc này lại nở một nụ cười quỷ dị, sau đó nói rằng.
- Đã đến lúc này, có lẽ cũng không cần cùng bọn chúng mày nheo nữa. giết hết đi, hai người thấy sao.
Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Vũ Anh Khải nhìn về phía tên này một chút. Rồi dùng một ánh mắt hiếu kỳ nhìn về phía Vũ Văn Thành, đang ngồi trên ngai vàng, với một bộ mặt thản nhiên kia mà nhíu mày.
Có điều qua một lúc, hắn ta mặc dù không hiểu chuyện gì. Nhưng Vũ Tuấn Kiệt cho hắn rung động quá lớn. Vậy nên hắn lúc này nở một nụ cười bình tĩnh gật đầu. Cảm tưởng như việc giết đám người trong đại điện này, cực kỳ đơn giản với hắn vậy.
Mà nhận thấy Vũ Anh Khải đã đồng ý, Vũ Văn Thành lúc này nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt cũng gật đầu. Thấy vậy Vũ Tuấn Kiệt nhìn về phía những người trong phòng, rồi lên tiếng nói rằng:
- Ngoại trừ công chúa Vũ Linh Nhạn, những kẻ phản loạn giết hết.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, từ phía ngoài cung điện âm thanh chém giết lập tức vang lên.
Gần 300 võ giả của tứ đại gia tộc và tướng sĩ của Thiên Minh Vương triều đến đây. Đang đối mặt với cuộc vây công của hơn một ngàn liên quân võ giả của Vũ Anh Kiệt và hai vị huynh đệ khác vậy công.
Trải qua một tháng, 900 binh sĩ của Vũ Anh Kiệt đã lột xác. Hệ thống Quỷ Ảnh quân của hắn tu vi gần như tất cả đã đạt đến cảnh giới Hóa Kình trung kỳ. Thậm chí một số tên thống lĩnh, vậy mà thiên phú thậm chí còn vượt qua đám còn lại. đã đột phá đến cảnh giới hóa kình viên mãn. Riêng Quỷ Ảnh đã đạt đến cảnh giới tiên thiên sơ kỳ.
Đối với việc này Vũ Anh Kiệt lần đầu tiên cũng đã cảm nhận thấy, hệ thống cho hắn người cũng phân theo cấp bậc. Có điều Vũ Anh Kiệt tạm thời vẫn chưa quan tâm đến những thứ này. Hắn nhìn về phía những người trong đại điện, đây mới là những kẻ chủ mưu của lần này.
Mà đối mặt với vô số võ giả trong hoàng cung giết ra. Tứ đại gia chủ lúc này đều hoảng sợ, họ không nghĩ rằng hoàng tộc họ Vũ vậy mà ẩn giấu đi nhiều võ giả như vậy. Còn ba vị hoàng tử của Thiên Minh Vương Triều lần đầu tiên đã cảm nhận thấy sợ hãi, khi ở nơi này tràn ngập biến số.
Mà trong lúc không khí trở nên căng thẳng, tiếng chém giết ở phía ngoài liên tục vang lên. Vũ Linh Nhạn lúc này lại hướng về phía Ngụy Bắc, sau đó quỳ xuống nói rằng:
- Tứ hoàng tử xin hãy giúp ta giết chúng.
Nghe Vũ Linh Nhạn nói vậy, Ngụy Bắc lúc này sắc mặt vô cùng khó coi. Hắn ta tuy rằng cũng cảnh giới tiên thiên, ở đây cũng có một lượng lớn võ giả của Thiên Minh Vương Triều. Thậm chí hai vị hoàng huynh kia của hắn cho dù đến đây để phá hoại kế hoạch của hắn. Nhưng tuyệt đối chúng cũng không nhìn thấy hắn chết ở đây.
Chính vì vậy số lượng tiên thiên cường giả của Thiên Minh Vương Triều ở đây, ít nhất cũng có chục người. Nhưng đối mặt với sự thần bí của Vũ tộc, hắn lúc này cũng có chút lo lắng.
Mà Vũ Linh Nhạn khi thấy Ngụy Bắc thật lâu không trả lời mình. Cô ta lúc này gào thét lên tiếng:
- Ngụy Bắc người lấy đi tất cả của ta. Dùng những lời ngon ngọt để thuyết phục ta làm phản. Bây giờ đến nước này, ngươi lẽ nào lại đứng ngoài nhìn hay sao. Ít nhất mấy vị tiên tiên cảnh cường giả của ngươi, cũng phải để họ ra tay giết chết mấy tên khốn kia mới được.
Nghe Vũ Linh Nhạn như người điên gào thét. Ngụy Bắc lúc này nhíu mày thật lâu không nói chuyện. Mà hai vị hoàng tử khác của Thiên Minh Vương Triều cũng không vào lúc này bỏ đá xuống giếng. Thay vào đó họ dùng một bộ mặt trầm tư, nhìn về phía mấy huynh đệ Vũ Tuấn Kiệt.
Không biết qua bao lâu là do áp lực, hay là bị Vũ Linh Nhạn làm phiền. Ngụy Bắc lúc này vậy mà giơ chân đạp cô ta sang một bên. Sau đó nhìn về phía mấy người Vũ Anh Kiệt lên tiếng nói rằng:
- Linh Nhạn cho dù tính khí có không tốt. Nhưng dù sao cô ấy cũng là phu nhân của ta. Hi vọng các ngươi có thể tha cho cô ấy lần này.
Ngụy Bắc vừa nói vậy, bốn vị tiên thiên cường giả dưới trướng hắn lập tức triển khai khí thế của mình. Nghiền ép về phía đám người Vũ Tuấn Kiệt.
Đối mặt với việc này, Vũ Tuấn Kiệt thì không có gì đáng ngại. Nhưng hai người Vũ Văn Thành và Vũ Anh Khải thì có chút chống đỡ không được. Thấy cảnh này từ sau đại điện, hoàng đế Vũ Thành Minh rốt cuộc cũng đi ra ngoài.
Ông ta thả trên người mình khí tức, lập tức vậy mà chèn ép cả khí tức của bốn vị tiên thiên cảnh cường giả của Thiên Minh Vương Triều. Giải thoát cho hai người con trai của mình.
Mà thấy ông ta, ba người Vũ Anh Khải đồng loạt chắp tay nói rằng:
- Bái kiến phụ hoàng.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì gật đầu. Hắn nhìn lướt qua Vũ Tuấn Kiệt một chút, nhưng cũng không nói gì. Sau đó ông ta nhìn về phía Ngụy Bắc nói rằng:
- Vũ Linh Nhạn là thê tử của ngươi, đây là chuyện tốt. Nhưng mà cô ta phản bội Vũ tộc, có ý định giấy binh làm loạn tuyệt đối phải chết.
Ngụy Bắc nghe vậy thì cười lạnh, sau đó nói rằng:
- Vũ bệ hạ ngày hôm nay ta thật sự cảm nhận thấy Thiên Lang Quốc thật sự ẩn giấu rất nhiều thứ. Nhưng thân phận của ta còn đó. Ngày hôm nay ta muốn bảo vệ Linh Nhạn rời đi. Ngươi thật sự sẽ ngăn cản hay sao. Lẽ nào ngươi muốn để cho Vũ tộc ngươi, cùng với Thiên Minh Vương Triều tuyên chiến hay sao.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì cười nhạt sau đó nói rằng:
- Hoàng tộc họ Vũ ta, sẽ không cùng Thiên Minh Vương Triều tuyên chiến. Nhưng chúng ta sẽ tuyên chiến với họ Ngụy ngươi.
- Ta tin rằng một khi thông tin này loan ra ngoài. Thiên Minh Vương Triều e rằng cũng không yên ổn như vẻ ngoài của nó lúc này.
Vũ Thành Minh vừa nói vậy, đại hoàng tử và tam hoàng tử của Thiên Minh Vương Triều lúc này sắc mặt âm trầm, nhìn về phía ông ta. Qua một lúc lấy đại hoàng tử đứng ra nói rằng:
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương