Điền Viên Xuân

Chương 18



Hà Viện Viện nghe Điền Hòa Hòa hỏi ngược lại mình, nhịn cười không được, cười đến nước mắt đều chảy ra, Điền Hòa Hòa sao có thể đáng yêu như vậy.
"Buồn cười lắm sao?" Điền Hòa Hòa thấy Hà Viện Viện cười đến cong eo, nghĩ thầm người này cũng thật dễ cười.
"Cho nên chị với Lý Tĩnh, ai là lòng heo, ai là đầu heo?" Hà Viện Viện thật vất vả ngừng cười, hỏi.
"Tùy cô muốn nghĩ sao thì nghĩ." Điền Hòa Hòa nghĩ thầm, nàng rõ ràng không có nhắc tới Lý Tĩnh, Hà Viện Viện lại không chịu thua, đem Lý Tĩnh cùng kéo xuống nước với mình. Bất quá nghĩ đến ở bệnh viện X, hai cái hoa khôi này lại tự so sánh thành lòng heo và đầu heo, nghĩ lại, Điền Hòa Hòa cũng cảm thấy buồn cười.
"Chị muốn là khối thịt trên đầu trái tim em." Hà Viện Viện cười đến thực tươi đẹp sáng lạn, nói với Điền Hòa Hòa.
Điền Hòa Hòa nhìn Hà Viện Viện cười tươi như thế, có loại cảm giác tim đập nhanh.
"Ai lại tự nói mình như vậy." Điền Hòa Hòa có chút hốt hoảng đem tầm mắt chính mình dời nhanh từ trên mặt Hà Viện Viện đi, ra vẻ tự nhiên nói.
"Là em nói, tùy chị muốn nghĩ sao thì nghĩ mà." Hà Viện Viện vẫn là cười nói.
"Cắt câu đảo nghĩa, nào có như vậy....." Điền Hòa Hòa cảm thấy Ha Viện Viện tự bày trò, chơi không chán, không đi làm giáo viên ngữ văn thật đáng tiếc.
"Dù sao là em nói, chị nhớ kỹ rồi, tùy thời tìm em chơi." Hà Viện Viện đùa giỡn nói.
"Cô bao lớn rồi, sao lại con nít thế?" Đều đã lớn, Hà Viện Viện lại vô lại như vậy, không thấy xấu hổ sao?
"Ba tháng nữa là ba mươi mốt tuổi, không còn là con nít, suy nghĩ đều thành thục chín chắn." Hà Viện Viện lại làm một bộ đứng đắn nghiêm túc trả lời.
Điền Hòa Hòa nghe, không còn lời gì để nói, người này khua môi múa mép, chính mình nói không lại nàng.
"Em không nói gì, chị sẽ xem như em đồng ý!" Hà Viện Viện không quên thừa thắng xông lên.
Như vậy mà cũng được sao!!!
"Tôi đồng ý cái gì!" Điền Hòa Hòa như thế nào cảm giác chính mình nếu về sau thật sự cùng Hà Viện Viện ở bên nhau, sẽ bị Hà Viện Viện quay mồng mồng.
"Nói đi cũng phải nói lại, lời đã nói ra rồi, không cho nuốt lại." Hà Viện Viện cảm thấy một khắc Điền Hòa Hòa bị mình lừa mang về nhà, đã xác định nàng không trốn được.
"Tôi nói cái gì, tôi cái gì cũng chưa nói!" Điền Hòa Hòa dứt khoát không nhận, cũng học theo bộ dạng Hà Viện Viện chơi xấu, nàng vô lại, chính mình sẽ không sao? Nàng như thế nào thì mình cũng sẽ học theo như thế đó.
"Nha, học chơi xấu nhanh thật." Hà Viện Viện nhìn Điền Hòa Hòa cười đến ôn nhu, cảm giác, nàng đã thật lâu không có vui vẻ như vậy, đúng là yêu đương cảm giác thật tốt.
Điền Hòa Hòa thấy Hà Viện Viện nhìn chính mình ôn nhu cười, cảm giác trái tim mình như bị cái gì đâm vào, đập nhanh một nhịp, sau đó lại không dám nhìn Hà Viện Viện nữa. Nàng nghĩ thầm, Hà Viện Viện thích cười, nhất định là vì Hà Viện Viện biết mình cười lên đặc biệt đẹp.
Hà Viện Viện thấy Điền Hòa Hòa né tránh tầm mắt của mình, nghĩ thầm, cô nhóc Hòa Hòa này nhất định là đang thẹn thùng, cho nên ý cười trên khóe môi cũng ngày càng đậm.
"Cô ăn xong rồi, tôi đi rửa chén." Điền Hòa Hòa lấy chén đã bị Hà Viện Viện ăn sạch sẽ, trốn nhanh vào phòng bếp.
Hà Viện Viện đứng dậy cũng đi theo Điền Hòa Hòa, nàng nhìn bóng dáng ngoan hiền của Điền Hòa Hòa, có mùi vị phụ nữ mẫu mực, cho mình cảm giác gia đình. Nàng không tự giác lại gần Điền Hòa Hòa vài bước, có ý muốn muốn ôm lấy Điền Hòa Hòa từ đằng sau, thế nhưng nàng nhịn xuống, nàng biết giờ chưa phải là lúc.
Điền Hòa Hòa rửa chén, cảm giác được Hà Viện Viện phía sau đang tới gần mình, sự tồn tại của Hà Viện Viện mãnh liệt, làm nàng không sao không để ý được, trong lòng sớm đã nhảy dựng. Không biết vì sao, nàng cảm thấy đêm nay càng thêm ái muội.
"Cô vào đây làm gì?" Điền Hòa Hòa ra vẻ trấn định hỏi.
"Muốn đứng ngốc cùng em." Hà Viện Viện thành thật nói, nàng cũng không biết chính mình làm sao, cũng chỉ muốn ở gần Điền Hòa Hòa thêm một ít, vào lúc thích một người, chỉ cần có thể ở gần bên một chút, đã cảm thấy vui vẻ.
Hà Viện Viện nói một câu này, so với mọi câu trước đó, thực làm cho Điền Hòa Hòa cảm động, bởi vì lúc nàng thích một ngươi, cũng là như thế này cam tâm, sẵn sàng đứng bên cạnh mà ngốc, không cần làm gì hết, đã mãn nguyện.
"Rửa xong rồi, xem phim với chị đi." Hà Viện Viện thấy Điền Hòa Hòa đã rửa xong, liền nói.
"Tôi không muốn cùng cô xem phim kinh dị!" Điền Hòa Hòa quả quyết cự tuyệt nói.
"Vậy trừ bỏ phim kinh dị, những thể loại khác em có thể xem cùng chị không?" Hà Viện Viện nhướng mày hỏi.
"Cô nói tôi nghe là thể loại gì, tôi có thể cân nhắc xem, được chưa?" Điền Hòa Hòa cảm giác Hà Viện Viện bây giờ đang gài bẫy mình.
"Xem phim tình cảm có được không?" Hà Viện Viện hỏi.
"Vậy thì được." Điền Hòa Hòa đồng ý.
Từ phòng bếp đi ra, Điền Hòa Hòa ngồi trên sô pha, Hà Viện Viện ngồi xuống cạnh nàng, Điền Hòa Hòa dịch ra một khoảng cách, Hà Viện Viện tiếp tục dán sát nàng, nàng lại tiếp tục kéo ra, lặp lại thêm vài lần.
"Em còn dịch ra nữa thì chị liền ôm em vào ngực đó!" Hà Viện Viện uy hiếp nói.
"Chị làm tôi cảm thấy không an toàn!" Điền Hòa Hòa nói.
"Chị là đẹp như vậy, em lo lắng cái gì, có người đẹp bên cạnh không thấy tốt sao?" Hà Viện Viện cười hỏi ngược lại.
Nói không sai, chính là.....
Điền Hòa Hòa cuối cùng vẫn là cam chịu.
Phim bắt đầu, nhìn không bao lâu, liền thấy nữ chính bắt đầu cởi quần áo, Điền Hòa Hòa liền nhận ra, Hà Viện Viện nói cái gì phim tình cảm, cái này là đang rủ mình cùng xem phim s*x a!
Tính lãnh cảm con khỉ!

Chương trước Chương tiếp