Định Mệnh Anh Yêu Em

Chương 14: Cảm thấy nhớ



Sau khi thức dậy thì Tống Dực không thấy cô đâu cả,anh nghi chắc là đang ở dưới nhà ăn sáng cho nên cũng không vội đi tìm.Mà phải nói một điều từ khi mà Mộng Ninh dọn đến đây ở,hai người cùng ngủ chung một phòng thì anh lại ngủ ngon hơn mọi ngày.

Tống Dực cũng không cần ra ngoài tìm người tình quan hệ nữa bởi vì bây giờ anh đã có cô tình nhân mới rồi.Đã vậy còn xinh đẹp nữa chứ,cứ cách hai đến 3 ngày là anh lại đè cô xuống giường quan hệ, lần nào làm cũng mấy tiếng đồng hồ.Chứ nó không hề qua loa như trước đây.

Với lại Mộng Ninh khá là ngoan ngoãn hơn những người trước nên khiến cho anh rất hài lòng,đã vậy buổi tối còn tranh thủ nấu cơm và pha cà phê cho anh nữa.Còn về phần công việc cũng thuận tiện hơn truớc,nói chung anh rất vừa ý cô gái này.

9 giờ sáng anh bước ra khỏi nhà vệ sinh rồi lại tủ đồ lấy quần áo rồi thay mới ra,hôm nay là cuối tuần cho nên anh chỉ mặc áo phông và quần tây ở nhà. Ngày trước anh thấy Mộng Ninh cũng hay mở cửa sổ ra,vậy mà hôm nay lại không làm.Tống Dực thấy vậy liền đi lại mở rèm và cửa sổ,ánh sáng bên ngoài lập tức chiếu vào.Anh nhìn xuống lầu thì thấy người hầu đang quét sân,làm vườn còn vệ sĩ cũng không có rảnh tay gì cả..

Một lát sau anh thông thả đi xuống nhà,anh lượn tới lượn lui nhưng chẳng thấy Mộng Ninh cô đâu cả.Trong đầu anh có 1 suy nghĩ là có khi nào người phụ nữ đó đã bỏ trốn rồi không.

" Chết tiệt! Cô ấy đi đâu rồi nhỉ"

Ông quản gia từ bên ngoài đi vào thì đụng mặt Tống Dực,lúc này ông mới nhớ ra chuyện lúc sáng mà Mộng Ninh đã nhờ mình..

" Cậu chủ,cậu đang tìm cô Mộng Ninh đúng không"

" Ừm,ông có thấy cô ấy ở đâu không "

" Mộng Ninh, cô ấy về quê rồi,lúc sáng cậu vẫn còn ngủ cho nên mới không tiện nói mà nhờ tôi chuyển lời lại "

" Ừm "

Tống Dực '' ừm"một cái rồi đi lên lầu, thường thì mấy ngày cuối tuần thì anh sẽ tập gym.Anh đẩy cửa bước vào rồi khởi động tay chân một chút,lát sau anh mở máy chạy bộ rồi tập trong 30 phút..Tống Dực quăng áo phông xuống đất rồi bắt đầu tập luyện,càng lúc thì anh chạy càng nhanh hơn, đôi chân thì thoăn thoắt chạy theo tốc độ của máy.

Chạy xong thì anh chuyển qua hít đất,nâng tạ rồi đến quay vòng...Anh ở phòng tập gym suốt 3 tiếng đồng hồ thì mới chịu ra.Lúc này cả người anh đã tràn đầy hồ hôi và hóc môn nam tính.Tống Dực trở về phòng của mình rồi tắm rửa một lần nữa...



Giờ này cũng đã đến buổi trưa,anh đi xuống nhà ăn cơm rồi đi lên thư phòng xem hồ sơ và mấy dự án đầu tư ở bên Hoa Kỳ.... Tống Dực ngồi xem đến 2 giờ chiều thì cảm thấy nhớ nhớ Mộng Ninh, thường ngày thì có cô ấy ở bên cạnh còn hôm nay thì không cho nên anh cảm thấy có chút không quen cho lắm...

Một lát sau anh đóng hồ sơ lại rồi mở điện thoại lên xem định vị của Mộng Ninh. Ngay lập tức anh liền nhíu mày,tại sao nhà của cô ấy lại xa như vậy chứ.Nó ở tuốt thành phố C,đã vậy còn ở nông thôn nữa chứ..

Nghĩ đi nghĩ lại không biết Kiều Mộng Ninh hôm nay có về nhà hay không nữa,cho nên anh về phòng của mình rồi thay quần áo mới.Tống Dực mặc áo sơ mi đen phối cùng quần tây rồi sau đó thì lái xe đi ra khỏi nhà.

Đám người hầu thấy hôm nay cậu chủ ra khỏi nhà sớm thật,chắc là đi chơi nữa rồi hoặc có thể là đã chán Mộng Ninh.

" Giờ này còn sớm mà đã háo hức đi tìm người mới rồi"

" Nè,cẩn thận cái miệng đó.Nếu không sẽ bị đuổi cho mà xem "

" Tao chỉ nói sự thật mà thôi,chắc cậu chủ đã chán con nhỏ Mộng Ninh đó rồi "

" Sao tao biết được,đó là chuyện của hai người họ "...

...

Tống Dực lái xe bon bon trên đường phố, giờ này là giờ cao điểm cho nên xe rất là nhiều, việc di chuyển cũng có chút khó khăn.Anh rời khỏi thành phố A thì cũng hơn 4 giờ chiều rồi,đây là lần đầu tiên anh vì một người con gái mà lái xe đi xa đến như vậy.Hà Uyển cũng chưa được như vậy,đa số là do tài xế lái và vệ sĩ đi đón cô ta về nhà mà thôi.

Lúc này Mộng Ninh đang cùng ba mẹ ăn cơm chiều,khi thấy con gái về thì mẹ của cô đã tất bật chuẩn bị đồ ăn ngon.Còn ba của cô thì sức khỏe cũng đã bình phục,ăn uống cũng thoải mái hơn..

Số tiền mà mà cô đã đưa cho mẹ lần trước để phẫu thuật cho ba. Ngày hôm nay mẹ cô đã hỏi lại nhưng cô đã diện 1 lý do đó chính là mượn của bạn bè và ứng lương của công ty. Và cô sẽ làm từ từ để trả lại và kết quả thì ba mẹ cô đã tin như vậy...

Bà ấy cảm thầy còn gái mình đa gánh vác quá nhiều còn bản thân mình lại không làm được gì. Nhưng Mộng Ninh cảm thấy không sao, phận làm con thì đây cũng là cách để trả hiếu cho ba mẹ của mình. Nhưng con đường này nó có chút gập ghềnh thì phải,cô kiếm tiền bằng thân xác của mình, nhưng mà chỉ cần giúp được ba mẹ và gia đình của mình thì có như thế nào cô cũng bằng lòng.
Chương trước Chương tiếp