Định Mệnh Anh Yêu Em

Chương 27: Vì yêu mà thay đổi



Rửa tay xong thì anh đi lại ngồi xuống và tiếp tục ăn tối,Mộng Ninh vừa ăn canh gà vừa gấp thức ăn vào bát giúp anh …

Tống Dực cảm thấy đồ ăn khá là ngon, thường thì anh rất ít ăn cơm nhà trừ những lúc anh quá đói bụng hay là tâm trạng anh vui vẻ mà thôi.Chứ thường thì anh sẽ ăn ở ngoài rồi ngồi ngâm nhi với rượu vang.

Qua mấy phút sau thì Mộng Ninh cũng đã ăn xong,cô với tay lấy khăn giấy lao miệng cho sạch sẽ rồi ngồi đó xem anh ăn cơm.

" Em no rồi sao "

" Ừm,rất no "

Anh khẽ cười rồi buông đũa xuống sau đó thì kéo cô ngồi lên đùi của mình.

" A…anh …Dực …anh làm gì thế"

" Thì anh muốn ôm em …"

" Ở đây là nhà bếp, không được đâu anh …’’

" Anh cho em xuống đi rồi anh muốn làm gì cũng được"

" Thật không "

Cô mím môi gật đầu,Tống Dực thấy vậy liền thả cô xuống.Nhưng chưa được bao lâu thì Mộng Ninh liền cong chân chạy ra ngoài rồi…



Tống Dực thấy vậy cũng chỉ biết cười thôi, không ngờ anh lại bị cô gái này lừa.Đúng là thỏ ngốc mà, nhưng không sao thế nào thì cô cũng sẽ bị anh ăn thịt mà thôi.

Anh đứng ngơ người một hồi lâu rồi cũng cầm ly nước lên uống cạn,có cô ấy ở đây tâm tình của anh cũng tốt lên hẳn.Ngay cả những thứ mà anh ghét, không thích ăn vậy mà lúc nãy anh vẫn ăn cho bằng được,chẳng hạn như là món cay hay là những món có hành … Anh không thích ăn, nhưng mà cô ấy thích ăn cho nên đã căn dặn làm theo khẩu vị của cô ấy.

Sau đó anh mở cửa đi ra ngoài thì thấy người hầu đang dọn dẹp phòng khách,Tống Dực chỉ nhìn lướt qua rồi đi ra ngoài sân.

" Diệp Dương, ngày mai cậu đi theo Mộng Ninh,nhớ là đi theo bảo vệ cô ấy.Nếu có chuyện gì thì báo lại cho tôi biết"

" Dạ tôi biết rồi "

" À còn 1 việc nữa,sáng mai cậu đi mua thêm quần áo và mỹ phẩm cho Mộng Ninh.Nhớ lựa chọn cho cẩn thận "

" Dạ vâng "

Hình như cậu chủ đã yêu cô gái này rồi thì phải, nhưng trong thời gian ngắn như vậy thì liệu có phải là yêu hay không. Thôi thì đành phải chờ thời gian trả lời mà thôi.

Căn dặn xong thì Tống Dực cũng đi vào nhà,bước chân của anh vô cùng nhẹ nhàng nhưng cũng khiến cho người ta phải khiếp sợ.

Tăng Thư thấy cậu chủ bước lên lầu thì cô cũng muốn đi theo nhưng không biết nên chọn lý do gì,cho nên đành đi vào trong bếp thực hiện nghĩa vụ của mình.

Nhìn thức ăn trên bàn đã vơi đi rất nhiều và cũng có thể nói đây là lần đầu tiên cô thấy cậu chủ ăn nhiều như thế, chẳng lẻ nào cậu ấy đã yêu người con gái đó thật lòng rồi sao.Mới đầu chỉ là tình nhân mà bây giờ đã thành yêu rồi,tại sao trên đời này lại có chuyện bất công như thế chứ.

" Tăng Thư …"

" Tăng Thư …"



Mộc nhĩ phải gọi hai lần thì Tăng Thư mới lên tiếng, không biết là cô gái này bị cái gì nữa.Từ sáng đến giờ làm cái gì cũng không ra hồn.

" Cô có sao không đó " _ Mộc Nhĩ có chút lo lắng dù sao thì hai người cũng là chị em thân thiết ở đây.

" Tôi không sao,cô đừng lo …"

" Ừm,nếu có gì thì cứ nói "

" Cám ơn cô …"

Giờ này chỉ cần rửa bát và dọn dẹp nhà bếp thì có thể đi ngủ rồi,cho nên Mộc Nhĩ rất tranh thủ làm việc,cô làm rất nhanh.Còn Tăng Thư thì lao bàn và hút bụi ở dưới sàn nhà,sau khi quét dọn và tổng vệ sinh xong thì cũng tối muộn …

" Cô chưa lên ngủ nữa sao "

" Chưa,cô lên trước đi. Tôi đi ra ngoài khoá cửa rồi lên sau …"

" Ừm "

Mộc Nhĩ nghe Tăng Thư nói vậy thì cũng cũng gật đầu rồi tự mình đi lên lầu.Ở đây người làm sẽ ở chung với nhau, phòng thì hai người, phòng thì bốn người.Còn vệ sĩ thỉ ở căn biệt thự kế bên và những người làm vườn cũng ở bên đó.

Nhà của Tống Dực có mấy vườn hoa và nhà kính trồng rau,và trái cây.Và ở bên cạnh đó còn có động vật nữa cho nên có rất nhiều người làm. Ngày ngày ai nấy cũng bận rộn và anh cũng như thế,công việc rất nhiều cho chỉ có thể giao người làm trông coi.

Vào những ngày cuối tuần nếu anh rảnh thì có thể sẽ ra vườn đi dạo còn không thì đi ra hồ cá cho cá xấu ăn thức ăn …Và đây cũng chính là những thú vui khác người của anh, nuôi gì không nuôi mà lại đi nuôi cá xấu,có cả con hổ và nhiều động vật ăn thịt khác nữa.
Chương trước Chương tiếp