Định Mệnh Anh Yêu Em
Chương 37: Hiểu lầm
Bắc Khả cứ ngồi đó uống và biết uống mà thôi,Tố Tố đã ngăn lại biết bao lần nhưng người đàn ông này lại không chịu nghe.
“ Cậu có thôi hay không hả,đừng tự dằn vặt chính mình”
“ Bắc Khả! Cậu thích Mộng Ninh thì cứ nói ra đi, cho dù câu trả lời có như thế nào thì bản thân cũng có 1 đáp án …”
“ Nhưng cậu ấy đã có bạn trai rồi “
“ Có rồi thì sao chứ! Cậu yêu 1 người mà không nói ra là hèn lắm đấy,cậu cứ chần chừ mãi như vậy cho nên cô ấy mới ở bên người khác đấy …”
“ Mình… mình…”
Đến lúc này thì anh không thể nói được gì nữa,Tố Tố nói rất đúng. Mình là 1 thằng hèn, không có bản lĩnh.
Tố Tố ngồi đây lo cho Bắc Khả mà quên rằng Mộng Ninh đi hơi lâu rồi, không biết là có chuyện gì hay không nữa.Lúc này cô liền đứng dậy thì Bắc Khả cũng nheo mắt nhìn…
“ Cậu đi đâu thế”
“ Mình đi tìm Mộng Ninh “
Hai người cách xa khoảng mấy mét mà thôi cho nên Bắc Khả nghe rất rõ,người đàn ông này cũng liền đứng dậy rồi chạy theo …Tố Tố tìm mấy nơi rồi nhưng vẫn không thấy cô bạn của mình,sau đó thì lấy điện thoại gọi nhưng không có ai nghe máy.Ngay lúc này đây cô cảm thấy có chút bất an,lỡ như bạn mình gặp người xấu thì sao, nghĩ đến đây cô không thể tưởng tượng được nữa rồi.
“ Tố Tố,đã tìm thấy Mộng Ninh chưa …”
“ Vẫn chưa …”
Bỗng nhiên âm thanh ở phòng cuối cùng vang lớn lên khiến cho hai liền tối sầm lại …Bắc Khả chạy lại nhưng vẫn không quên cầm theo bình chữa cháy ở dưới chân mình …
“ Rầm.””
Bắc Khả đạp mạnh cánh cửa vào thì thấy Mộng Ninh đang bị người đàn ông khác đè lên, quần áo cũng bị nhào nát …
“ Thằng chó,mày làm cái gì vậy hả “
Anh hét lên rồi dùng bình chữa cháy đập vào đầu hắn ta, người đàn kia cũng vì thế mà nằm vật ra sàn. Cũng may là Mộng Ninh vẫn không sao, quần áo chỉ bị xộc xệch mà thôi,và điều quan trọng là không bị tên kia làm bậy.
Bắc Khả lấy áo khoác của mình khoác lên người của cô rồi cả ba cùng nhau đi ra ngoài …
“ Mộng Ninh,mọi chuyện đã qua rồi,cậu không sao cả “
“ Mình, mình vẫn còn sợ lắm.Lúc nãy cũng may có 2 người đến kịp nếu không thì mình đã …’’
Nói đến đây thì cô càng khóc lớn hơn,lúc nãy trong lúc dằn co thì cái tên lưu manh đó nói với cô là “ tốt nhất sau này đừng chạm đến đồ vật hay là đàn ông của người khác và xem đây là món quà cảnh cáo “ …Gì chứ,cô đã đụng đến người đàn ông nào chứ, chẳng lẻ nào tên đó nói Tống Dực hay sao,vậy rốt cuộc ai đã làm điều này.Càng lúc thì cô càng không thể hiểu nổi,cô và anh ấy bên nhau cũng chỉ có vài người biết mà thôi.
Thấy cô khóc như vậy,Bắc Khả cầm khăn giấy rồi lao nước mắt cho cô.Lúc này đây cô quay qua cảm ơn Bắc Khả,vừa hay cái cảnh tượng này lại đập vào mắt của anh.Tối nay anh tranh thủ đi ký hợp đồng sớm để có thể đến đón cô về, nhưng không ngờ lại thấy cảnh tượng như thế này.
Hèn chi hôm qua Mộng Ninh bảo là có thể tự đi 1 mình được,vậy là cô ấy muốn 1 chân mà đạp 2 thuyền ư! Mình làm tất cả cho cô ấy,vậy mà người con gái đó lại đáp lễ cho anh thế này,đã vậy còn mặc áo khoác của thằng đàn ông khác nữa.
Trần Nam thấy hình như bom sắp nổ rồi cho nên anh liền lên tiếng để giải vây…
“ Sếp! Cái đó chắc là hiểu lầm mà thôi”
“ Trần Nam, phụ nữ trên đời này là toàn như vậy sao.Khi có được thứ mình muốn thì bọn họ sẽ thay lòng “”’
“ Không phải đâu sếp,đó chắc là bạn bè bình thường mà thôi”
Bạn bè ư! Anh sao mà tin được chứ,anh nhìn ánh mắt si tình của người đàn ông kia thì biết hắn ta yêu Mộng Ninh như thế nào.
“ Cậu đừng bênh vực nữa,mau lái xe đến chỗ của Tô Châu đi “
“ Dạ vâng “
Trần Nam lái xe rời khỏi đây, thôi thì giờ này đi uống rượu thì cũng tốt …Chứ mà ở đây chắc có lẽ sếp sẽ ghen đến phát điên mất,mấy năm qua thì si tình Hà Uyển,còn bây giờ thì đã có tình yêu mới là Mộng Ninh.Theo anh thấy Mộng Ninh rất khác Hà Uyển mà phải nói là hoàn toàn khác,cô thư ký này rất dễ thương,nhẹ nhàng,chân thành nữa và không hề giống có mới nới cũ.Vậy có khi nào sếp mình ghen quá cho nên mới hiểu lầm hay không đây,sau khi đưa vị tổng tài này đến quán bar thì anh phải đi điều tra một phen mới được,chứ nếu không hôm nay Mộng Ninh sẽ khó sống cho mà xem..
Anh tự nhủ ở trên đời này không có người trợ lý nào trung thành với sếp như anh cả,ngay cả sếp chưa giao nhiệm vụ mà đã chủ động đi làm.Với lại anh cũng biết tính tình của sếp mình rất cứng đầu và nóng tính, cái gì 1 là 1 và hai là hai không có ai thay đổi được.Lỡ như hôm nay vì những chuyện không đâu mà ảnh hưởng đến tình cảm của cả hai thì cảm thấy có chút đáng tiếc,Trần Nam đã theo Hoắc Tống Dực rất lâu rồi cho nên anh hiểu con người của người đàn ông này,kẻ phản bội anh chỉ có 1 con đường là chết mà thôi …
“ Cậu có thôi hay không hả,đừng tự dằn vặt chính mình”
“ Bắc Khả! Cậu thích Mộng Ninh thì cứ nói ra đi, cho dù câu trả lời có như thế nào thì bản thân cũng có 1 đáp án …”
“ Nhưng cậu ấy đã có bạn trai rồi “
“ Có rồi thì sao chứ! Cậu yêu 1 người mà không nói ra là hèn lắm đấy,cậu cứ chần chừ mãi như vậy cho nên cô ấy mới ở bên người khác đấy …”
“ Mình… mình…”
Đến lúc này thì anh không thể nói được gì nữa,Tố Tố nói rất đúng. Mình là 1 thằng hèn, không có bản lĩnh.
Tố Tố ngồi đây lo cho Bắc Khả mà quên rằng Mộng Ninh đi hơi lâu rồi, không biết là có chuyện gì hay không nữa.Lúc này cô liền đứng dậy thì Bắc Khả cũng nheo mắt nhìn…
“ Cậu đi đâu thế”
“ Mình đi tìm Mộng Ninh “
Hai người cách xa khoảng mấy mét mà thôi cho nên Bắc Khả nghe rất rõ,người đàn ông này cũng liền đứng dậy rồi chạy theo …Tố Tố tìm mấy nơi rồi nhưng vẫn không thấy cô bạn của mình,sau đó thì lấy điện thoại gọi nhưng không có ai nghe máy.Ngay lúc này đây cô cảm thấy có chút bất an,lỡ như bạn mình gặp người xấu thì sao, nghĩ đến đây cô không thể tưởng tượng được nữa rồi.
“ Tố Tố,đã tìm thấy Mộng Ninh chưa …”
“ Vẫn chưa …”
Bỗng nhiên âm thanh ở phòng cuối cùng vang lớn lên khiến cho hai liền tối sầm lại …Bắc Khả chạy lại nhưng vẫn không quên cầm theo bình chữa cháy ở dưới chân mình …
“ Rầm.””
Bắc Khả đạp mạnh cánh cửa vào thì thấy Mộng Ninh đang bị người đàn ông khác đè lên, quần áo cũng bị nhào nát …
“ Thằng chó,mày làm cái gì vậy hả “
Anh hét lên rồi dùng bình chữa cháy đập vào đầu hắn ta, người đàn kia cũng vì thế mà nằm vật ra sàn. Cũng may là Mộng Ninh vẫn không sao, quần áo chỉ bị xộc xệch mà thôi,và điều quan trọng là không bị tên kia làm bậy.
Bắc Khả lấy áo khoác của mình khoác lên người của cô rồi cả ba cùng nhau đi ra ngoài …
“ Mộng Ninh,mọi chuyện đã qua rồi,cậu không sao cả “
“ Mình, mình vẫn còn sợ lắm.Lúc nãy cũng may có 2 người đến kịp nếu không thì mình đã …’’
Nói đến đây thì cô càng khóc lớn hơn,lúc nãy trong lúc dằn co thì cái tên lưu manh đó nói với cô là “ tốt nhất sau này đừng chạm đến đồ vật hay là đàn ông của người khác và xem đây là món quà cảnh cáo “ …Gì chứ,cô đã đụng đến người đàn ông nào chứ, chẳng lẻ nào tên đó nói Tống Dực hay sao,vậy rốt cuộc ai đã làm điều này.Càng lúc thì cô càng không thể hiểu nổi,cô và anh ấy bên nhau cũng chỉ có vài người biết mà thôi.
Thấy cô khóc như vậy,Bắc Khả cầm khăn giấy rồi lao nước mắt cho cô.Lúc này đây cô quay qua cảm ơn Bắc Khả,vừa hay cái cảnh tượng này lại đập vào mắt của anh.Tối nay anh tranh thủ đi ký hợp đồng sớm để có thể đến đón cô về, nhưng không ngờ lại thấy cảnh tượng như thế này.
Hèn chi hôm qua Mộng Ninh bảo là có thể tự đi 1 mình được,vậy là cô ấy muốn 1 chân mà đạp 2 thuyền ư! Mình làm tất cả cho cô ấy,vậy mà người con gái đó lại đáp lễ cho anh thế này,đã vậy còn mặc áo khoác của thằng đàn ông khác nữa.
Trần Nam thấy hình như bom sắp nổ rồi cho nên anh liền lên tiếng để giải vây…
“ Sếp! Cái đó chắc là hiểu lầm mà thôi”
“ Trần Nam, phụ nữ trên đời này là toàn như vậy sao.Khi có được thứ mình muốn thì bọn họ sẽ thay lòng “”’
“ Không phải đâu sếp,đó chắc là bạn bè bình thường mà thôi”
Bạn bè ư! Anh sao mà tin được chứ,anh nhìn ánh mắt si tình của người đàn ông kia thì biết hắn ta yêu Mộng Ninh như thế nào.
“ Cậu đừng bênh vực nữa,mau lái xe đến chỗ của Tô Châu đi “
“ Dạ vâng “
Trần Nam lái xe rời khỏi đây, thôi thì giờ này đi uống rượu thì cũng tốt …Chứ mà ở đây chắc có lẽ sếp sẽ ghen đến phát điên mất,mấy năm qua thì si tình Hà Uyển,còn bây giờ thì đã có tình yêu mới là Mộng Ninh.Theo anh thấy Mộng Ninh rất khác Hà Uyển mà phải nói là hoàn toàn khác,cô thư ký này rất dễ thương,nhẹ nhàng,chân thành nữa và không hề giống có mới nới cũ.Vậy có khi nào sếp mình ghen quá cho nên mới hiểu lầm hay không đây,sau khi đưa vị tổng tài này đến quán bar thì anh phải đi điều tra một phen mới được,chứ nếu không hôm nay Mộng Ninh sẽ khó sống cho mà xem..
Anh tự nhủ ở trên đời này không có người trợ lý nào trung thành với sếp như anh cả,ngay cả sếp chưa giao nhiệm vụ mà đã chủ động đi làm.Với lại anh cũng biết tính tình của sếp mình rất cứng đầu và nóng tính, cái gì 1 là 1 và hai là hai không có ai thay đổi được.Lỡ như hôm nay vì những chuyện không đâu mà ảnh hưởng đến tình cảm của cả hai thì cảm thấy có chút đáng tiếc,Trần Nam đã theo Hoắc Tống Dực rất lâu rồi cho nên anh hiểu con người của người đàn ông này,kẻ phản bội anh chỉ có 1 con đường là chết mà thôi …
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương