Định Mệnh Anh Yêu Em
Chương 9: Đã mất đi lần đầu
Sáng hôm sau khi Mộng Ninh thức dậy thì thấy sếp vẫn còn ngủ,lúc này cô nhìn anh chầm chầm rồi tỏ vẻ tức giận.Cô muốn đánh anh lắm nhưng cuối cùng vẫn phải thu tay về rồi ngồi dậy đi xuống giường nhặt quần áo lên.
Sau khi mặc quần áo xong thì cũng hơn 9 giờ sáng,giờ này khá là trễ rồi.Chắc có lẽ hôm nay cô không đến công ty được rồi...Mộng Ninh thở dài một cái rồi đi ra khỏi khách sạn..
Bây giờ đây cô vừa đau vừa mệt bản thân thì chẳng có sức lực gì cả,đã vậy còn mất đi lần đầu tiên nữa chứ.Cô cứ nghĩ lần đầu tiên sẽ dành cho đêm tân hôn,và cho người cô yêu nhất nhưng không ngờ lại mất một cách đau đớn đến thế.
Hơn 30 phút sau thì Mộng Ninh cũng về đến nhà,lúc này cô vừa mới nằm xuống một chút thì đã có điện thoại gọi đến là số của mẹ..
[ Alo...mẹ ơi,con nghe ]
[ Con kiếm được tiền chưa,nếu không được thì mẹ sẽ bán nhà.Chứ không có tiền thì mẹ sợ ông ấy sẽ không qua khỏi]
[ Mẹ,con đang mượn của bạn con cũng sắp đủ rồi.Cho nên mẹ cứ yên tâm nha,nhà ở dưới quê mẹ đừng bán..]
[ Ừm,vậy cũng được]
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh khiến cho cô không trở tay kịp,cô không biết kiếm đâu ra 400 triệu đây.Một số tiền lớn như vậy liệu ai sẽ cho cô mượn chứ,...
Ngày hôm qua cô đã hỏi phòng kế toán để ứng lương trước nhưng kết quả lại bị từ chối. Bây giờ cô nên làm gì đây, chẳng lẻ phải bán thân hay sao. Dù gì thì cơ thể này cũng không còn trong trắng nữa rồi, cho nên cô cũng không thể vì sỉ diện của bản thân mình mà bỏ mặc ba được..
Cô nghĩ kĩ rồi, bây giờ cô phải có tiền để trị bệnh cho ba.Còn mọi thứ thì cũng không quan tâm nữa..
Mộng Ninh quyết định ngủ một giấc cho khoẻ rồi để còn có sức đi kiếm tiền nữa. Cô nằm khoảng chừng 4 phút thì cũng thiếp đi..
..
Ở phòng tổng thống,sau khi tỉnh dậy thì anh không hề thấy Mộng Ninh ở đâu cả hình như là đã rời đi rồi. Quần áo ở trong phòng không còn nữa,thứ duy nhất để lại đó chính là vết đỏ thẩm tượng trưng cho trinh tiết kia.Và nó có cả hương vị kích tình của đêm qua nữa, đến chính anh cũng không ngờ đêm qua mình lại mạnh bạo như vậy..
Lần đầu tiên có một cô gái nằm ở dưới thân của anh mà khóc nhiều đến như vậy. Những người phụ nữ mà anh đã lên giường đa số chỉ có thích thú và sung sướng mà thôi.
Sau khi tắm rửa xong thì Tống Dực cũng rời khỏi đây,giờ này đã gần trưa rồi cho nên anh cũng không đến công ty nữa mà về biệt thự của mình.Khi anh vừa bước vào nhà thì đã thấy mẹ của mình đang ngồi ở phòng khách..
" Mẹ...mẹ đến đây làm gì"
" Con còn nhớ đến người mẹ này sao,hôm qua bảo con về nhà chính cũng không chịu về.Sáng nay đến đây thì không thấy con đâu,vệ sĩ bảo con không đến công ty cũng không trở về.."
" Hôm qua con đi gặp đối tác cho nên đã ở lại khách sạn nghỉ ngơi.."
" Ừm,gặp đối tác hay là đi quan hệ với con nhỏ tình nhân kia " Đài Tình liếc con trai mình một cái,bởi vì trên cổ của Tống Dực có mấy vết hôn,vết cắn cho nên bà ấy mới hiểu ra vấn đề..
" Trên cổ của con có vết hôn kìa "
" Mẹ..mẹ "
" Haizzz..Tống Dực..từ khi mà Hà Uyển bỏ đi sang nước ngoài thì con lại trở nên phóng túng như vậy chứ.Con rốt cuộc là đang muốn gì,con còn yêu hay là đang hận người ta đây. Dù gì thì nó cũng bỏ đi rồi,con cũng nên quên đi và sống một cuộc sống bình thường đi.Con cũng phải lấy vợ sinh con đi chứ,Hoắc Tống Dực con không thể sống buông thả như thế này được "
" Con hiểu rồi,mẹ về trước đi.Bây giờ con lên phòng nghỉ ngơi một chút ".
" Ừm,mẹ về trước.Trong năm nay mẹ mong là con có bạn gái,ba và mẹ đã già rồi không thể chờ con mãi đâu "
" Vâng "
Đài Tình nói xong liền rời khỏi đây,anh nhìn thấy mẹ mình đi về rồi thì cũng nhanh chân đi lên lầu.Nói là nghỉ ngơi vậy thôi chứ Tống Dực thực ra đi lên lầu thay quần áo rồi đến công ty làm việc. Ngày hôm nay sếp tổng và thư ký không đi làm,làm cho đám nhân viên cứ nháo nhào lên một phen...Bình thường Mộng Ninh nghỉ phép là chuyện thường,ấy vậy mà giờ này đã nghỉ trưa rồi mà Hoắc Tống Dực vẫn chưa đến,đây chính là điều kỳ lạ ngàn năm có một ở công ty cho nên ai nấy cũng bàn tán đồn thổi khắp nơi..
Sau khi mặc quần áo xong thì cũng hơn 9 giờ sáng,giờ này khá là trễ rồi.Chắc có lẽ hôm nay cô không đến công ty được rồi...Mộng Ninh thở dài một cái rồi đi ra khỏi khách sạn..
Bây giờ đây cô vừa đau vừa mệt bản thân thì chẳng có sức lực gì cả,đã vậy còn mất đi lần đầu tiên nữa chứ.Cô cứ nghĩ lần đầu tiên sẽ dành cho đêm tân hôn,và cho người cô yêu nhất nhưng không ngờ lại mất một cách đau đớn đến thế.
Hơn 30 phút sau thì Mộng Ninh cũng về đến nhà,lúc này cô vừa mới nằm xuống một chút thì đã có điện thoại gọi đến là số của mẹ..
[ Alo...mẹ ơi,con nghe ]
[ Con kiếm được tiền chưa,nếu không được thì mẹ sẽ bán nhà.Chứ không có tiền thì mẹ sợ ông ấy sẽ không qua khỏi]
[ Mẹ,con đang mượn của bạn con cũng sắp đủ rồi.Cho nên mẹ cứ yên tâm nha,nhà ở dưới quê mẹ đừng bán..]
[ Ừm,vậy cũng được]
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh khiến cho cô không trở tay kịp,cô không biết kiếm đâu ra 400 triệu đây.Một số tiền lớn như vậy liệu ai sẽ cho cô mượn chứ,...
Ngày hôm qua cô đã hỏi phòng kế toán để ứng lương trước nhưng kết quả lại bị từ chối. Bây giờ cô nên làm gì đây, chẳng lẻ phải bán thân hay sao. Dù gì thì cơ thể này cũng không còn trong trắng nữa rồi, cho nên cô cũng không thể vì sỉ diện của bản thân mình mà bỏ mặc ba được..
Cô nghĩ kĩ rồi, bây giờ cô phải có tiền để trị bệnh cho ba.Còn mọi thứ thì cũng không quan tâm nữa..
Mộng Ninh quyết định ngủ một giấc cho khoẻ rồi để còn có sức đi kiếm tiền nữa. Cô nằm khoảng chừng 4 phút thì cũng thiếp đi..
..
Ở phòng tổng thống,sau khi tỉnh dậy thì anh không hề thấy Mộng Ninh ở đâu cả hình như là đã rời đi rồi. Quần áo ở trong phòng không còn nữa,thứ duy nhất để lại đó chính là vết đỏ thẩm tượng trưng cho trinh tiết kia.Và nó có cả hương vị kích tình của đêm qua nữa, đến chính anh cũng không ngờ đêm qua mình lại mạnh bạo như vậy..
Lần đầu tiên có một cô gái nằm ở dưới thân của anh mà khóc nhiều đến như vậy. Những người phụ nữ mà anh đã lên giường đa số chỉ có thích thú và sung sướng mà thôi.
Sau khi tắm rửa xong thì Tống Dực cũng rời khỏi đây,giờ này đã gần trưa rồi cho nên anh cũng không đến công ty nữa mà về biệt thự của mình.Khi anh vừa bước vào nhà thì đã thấy mẹ của mình đang ngồi ở phòng khách..
" Mẹ...mẹ đến đây làm gì"
" Con còn nhớ đến người mẹ này sao,hôm qua bảo con về nhà chính cũng không chịu về.Sáng nay đến đây thì không thấy con đâu,vệ sĩ bảo con không đến công ty cũng không trở về.."
" Hôm qua con đi gặp đối tác cho nên đã ở lại khách sạn nghỉ ngơi.."
" Ừm,gặp đối tác hay là đi quan hệ với con nhỏ tình nhân kia " Đài Tình liếc con trai mình một cái,bởi vì trên cổ của Tống Dực có mấy vết hôn,vết cắn cho nên bà ấy mới hiểu ra vấn đề..
" Trên cổ của con có vết hôn kìa "
" Mẹ..mẹ "
" Haizzz..Tống Dực..từ khi mà Hà Uyển bỏ đi sang nước ngoài thì con lại trở nên phóng túng như vậy chứ.Con rốt cuộc là đang muốn gì,con còn yêu hay là đang hận người ta đây. Dù gì thì nó cũng bỏ đi rồi,con cũng nên quên đi và sống một cuộc sống bình thường đi.Con cũng phải lấy vợ sinh con đi chứ,Hoắc Tống Dực con không thể sống buông thả như thế này được "
" Con hiểu rồi,mẹ về trước đi.Bây giờ con lên phòng nghỉ ngơi một chút ".
" Ừm,mẹ về trước.Trong năm nay mẹ mong là con có bạn gái,ba và mẹ đã già rồi không thể chờ con mãi đâu "
" Vâng "
Đài Tình nói xong liền rời khỏi đây,anh nhìn thấy mẹ mình đi về rồi thì cũng nhanh chân đi lên lầu.Nói là nghỉ ngơi vậy thôi chứ Tống Dực thực ra đi lên lầu thay quần áo rồi đến công ty làm việc. Ngày hôm nay sếp tổng và thư ký không đi làm,làm cho đám nhân viên cứ nháo nhào lên một phen...Bình thường Mộng Ninh nghỉ phép là chuyện thường,ấy vậy mà giờ này đã nghỉ trưa rồi mà Hoắc Tống Dực vẫn chưa đến,đây chính là điều kỳ lạ ngàn năm có một ở công ty cho nên ai nấy cũng bàn tán đồn thổi khắp nơi..
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương