Độc Sủng Kiều Thê.... Một Đời Yêu Em
Chương 14
**Mà này, hai cô có biết cô gái xinh đẹp đằng kia là ai không vậy...**
Trợ lý Mã vừa nói vừa chỉ tay về phía Kiều Uyển Đình...
**Trợ lý Mã người anh vừa hỏi có phải là cô gái đang nghe điện thoại đúng không...**
Cô lễ tân cũng không rõ trợ lý Mã đang hỏi người nào, ở đây có quá nhiều nhân viên nữ..
Nhưng chỉ có mỗi Kiều tiểu thư là khác biệt nhất, cô ấy khuôn mặt vừa xinh đẹp, mà dáng người cũng đẹp nữa, nổi bật nhất giữa nhóm người phụ nữ ở đây...
\*\**Đúng vậy là cô ấy đấy, cô ấy nhân viên mới đến làm việc sao*..\*\*
**Trợ lý Mã anh nhầm rồi, cô ấy là Kiều tiểu thư của Kiều thị đến đây gặp chủ tịch đấy, không phải nhân viên mới đến đâu...**
**Cái gì, cô vừa nói cô ấy là con gái của chủ tịch Kiều thị, thật đấy chứ...**
**Vâng đúng rồi ạ...**
**Không được, tôi phải đi thông cáo với chủ tịch ngay, sắp không kịp thời gian nữa...**
Trợ lý Mã cũng khá là bất ngờ, sau đó tức tốc chạy ngay lên phòng chủ tịch, nhanh chóng báo cáo chuyện này ngay cho Vũ tổng...
Vừa gõ cửa xong, chưa kịp đợi người bên trong đồng ý, trợ lý Mã đã hớt hải chạy vào...
Trong khi lúc đó Vũ Liên Hách lại thản nhiên xem dự án, tâm trạng hôm nay vui vẻ lộ rõ trên khuôn mặt, sau đó chậm rãi lên tiếng...
**Điều tra thế nào rồi ..**
**Thưa chủ theo như những gì mà tôi vừa điều tra được thì cô ấy chính là con gái của chủ tịch Kiều thị...**
**Kiều Uyển Đình vừa trở về từ nước ngoài, mà đặc biệt hơn là cô ấy cũng từng du học ở cùng thành phố với chủ tịch khi còn ở bên nước ngoài...**
**Cô ấy vừa tốt nghiệp đại học y dược, về nước để chuẩn bị thực tập ở bệnh viện quốc tế của chúng ta..**
**Cô ấy hiện giờ đang đợi ở dưới sảnh tập đoàn, chờ gặp chủ tịch để bàn bạc chuyện hợp tác vay vốn cho Kiều thị...**
Trợ lý Mã lập tức quay về trạng thái nghiêm túc của mình trong công việc, nhanh chóng nói ra những gì mình điều tra được....
Mà Vũ Liên Hách sau khi nghe những gì trợ lý Mã vừa nói liền bất đầu trầm ngâm, biết rõ người trước mặt là cô gái hôm đó đã cứu mình..
Nhưng phải làm sao mới có thể giữ cô ở lại bên cạnh mình, cũng đâu thể cứ vậy mà cưỡng ép được...
Sau đó liền đống tập tài liệu đang xem dang dỡ lại, xoay ghế ra phía cửa kính, nhìn toàn bộ thành phố mà suy tư...
Bất chợt ánh mắt va vào dự án Kiều thị, ngay lập tức Vũ Liên Hách liền nảy ra một suy nghĩ, vừa có thể giữ Kiều Uyển Đình ở lại bên cạnh, vừa có thể từ từ chinh phục trái tim cô...
""Tìm kiếm suốt cả tháng vẫn không có một chút tin tức nào cả, vừa về nước đã gặp lại nhau, đúng là ý trời mà...""
""Nếu đã là ý trời, vậy thì lần này em chắc chắn sẽ trở thành Vũ thiếu phu nhân của tôi, muốn chạy cũng đừng hòng chạy thoát...""
Trên môi Vũ Liên Hách liền nở ra nụ cười gian xảo, gõ liên tục ngón trỏ xuống dự án Kiều thị, nhìn trợ lý Mã...
**Bây giờ cô ấy vẫn còn ở dưới sảnh chứ...**
**Thưa chủ tịch lúc nãy thì vẫn còn, còn bây giờ thì tôi không chắc cô ấy còn ở lại hay không...**
Theo suy đoán của trợ lý Mã, chắc lúc này hai cô lễ tân cũng đã nói với Kiều Uyển Đình, việc chủ tịch từ chối gặp cô ấy...
Cũng có thể cô ấy không đợi được nữa nên ra về rồi cũng nên,
""Cũng đâu ai cứ chờ đợi hoài một người không muốn gặp mình chứ, tốn thời gian...""
Nhưng mấy lời này trợ lý Mã nào dám nói lớn, chỉ dám thì thầm trong lòng...
**Vậy sao còn không mau chạy xuống dưới sảnh mời cô ấy lên đây, còn đứng ngây ra đó làm gì...**
Vũ Liên Hách lo sợ Kiều Uyển Đình vì không chờ đợi được nữa nên đã ra về, liền lớn tiếng quát...
**Nhưng chủ tịch lúc nãy không phải ngài có nói, thời gian của ngài rất quý báu không muốn gặp ai kia mà...**
**Sao giờ lại đổi ý rồi...**
Trợ lý Mã cũng cảm thấy ngạc nhiên, sau đó liền hỏi ngược lại Vũ Liên Hách...
Do người bọn họ là anh em thân thiết, nên những lúc không có ai thế này hai người họ nói chuyện rất tự nhiên, cũng không cần kiên dè...
**Mã Thế Kiệt cậu được lắm, hôm nay còn dám bắt bẻ mình..**
**Được nếu cậu không muốn đi cũng được thôi, tiền hưởng tháng này của cậu cứ vạy mà trừ một nửa đi...**
Vũ Liên Hách sau đó liền đá mắt về phía trợ lý Mã đầy hâm doạ....
Mà trợ lý Mã nghe xong khuôn mặt liền trở nên hốt hoảng, tức đến ngập họng mà không thể làm được gì...
**Chủ tịch ngài không được làm vậy đâu, tôi sẽ lập tức chạy xuống đó mời Kiều tiểu thư lên ngay đây.....**
**Mà khoan đã, lúc nãy cậu nói cô ấy đợi từ sáng đến giờ, vậy là vẫn chưa ăn gì hết đúng chứ...**
Vũ Liên Hách lo lắng Kiều Uyển Đình chờ đợi suốt cả buổi sáng, không ăn uống gì sẽ không thể chịu nổi...
Cho dù là người có võ công cao đi nữa thì cô ấy cũng chỉ là con gái, thân thể cũng mong manh, có một phần yếu đuối, chỉ là cố ấy giấu quá kĩ nên mọi người mới không nhìn thấy....
Trợ lý Mã vừa nói vừa chỉ tay về phía Kiều Uyển Đình...
**Trợ lý Mã người anh vừa hỏi có phải là cô gái đang nghe điện thoại đúng không...**
Cô lễ tân cũng không rõ trợ lý Mã đang hỏi người nào, ở đây có quá nhiều nhân viên nữ..
Nhưng chỉ có mỗi Kiều tiểu thư là khác biệt nhất, cô ấy khuôn mặt vừa xinh đẹp, mà dáng người cũng đẹp nữa, nổi bật nhất giữa nhóm người phụ nữ ở đây...
\*\**Đúng vậy là cô ấy đấy, cô ấy nhân viên mới đến làm việc sao*..\*\*
**Trợ lý Mã anh nhầm rồi, cô ấy là Kiều tiểu thư của Kiều thị đến đây gặp chủ tịch đấy, không phải nhân viên mới đến đâu...**
**Cái gì, cô vừa nói cô ấy là con gái của chủ tịch Kiều thị, thật đấy chứ...**
**Vâng đúng rồi ạ...**
**Không được, tôi phải đi thông cáo với chủ tịch ngay, sắp không kịp thời gian nữa...**
Trợ lý Mã cũng khá là bất ngờ, sau đó tức tốc chạy ngay lên phòng chủ tịch, nhanh chóng báo cáo chuyện này ngay cho Vũ tổng...
Vừa gõ cửa xong, chưa kịp đợi người bên trong đồng ý, trợ lý Mã đã hớt hải chạy vào...
Trong khi lúc đó Vũ Liên Hách lại thản nhiên xem dự án, tâm trạng hôm nay vui vẻ lộ rõ trên khuôn mặt, sau đó chậm rãi lên tiếng...
**Điều tra thế nào rồi ..**
**Thưa chủ theo như những gì mà tôi vừa điều tra được thì cô ấy chính là con gái của chủ tịch Kiều thị...**
**Kiều Uyển Đình vừa trở về từ nước ngoài, mà đặc biệt hơn là cô ấy cũng từng du học ở cùng thành phố với chủ tịch khi còn ở bên nước ngoài...**
**Cô ấy vừa tốt nghiệp đại học y dược, về nước để chuẩn bị thực tập ở bệnh viện quốc tế của chúng ta..**
**Cô ấy hiện giờ đang đợi ở dưới sảnh tập đoàn, chờ gặp chủ tịch để bàn bạc chuyện hợp tác vay vốn cho Kiều thị...**
Trợ lý Mã lập tức quay về trạng thái nghiêm túc của mình trong công việc, nhanh chóng nói ra những gì mình điều tra được....
Mà Vũ Liên Hách sau khi nghe những gì trợ lý Mã vừa nói liền bất đầu trầm ngâm, biết rõ người trước mặt là cô gái hôm đó đã cứu mình..
Nhưng phải làm sao mới có thể giữ cô ở lại bên cạnh mình, cũng đâu thể cứ vậy mà cưỡng ép được...
Sau đó liền đống tập tài liệu đang xem dang dỡ lại, xoay ghế ra phía cửa kính, nhìn toàn bộ thành phố mà suy tư...
Bất chợt ánh mắt va vào dự án Kiều thị, ngay lập tức Vũ Liên Hách liền nảy ra một suy nghĩ, vừa có thể giữ Kiều Uyển Đình ở lại bên cạnh, vừa có thể từ từ chinh phục trái tim cô...
""Tìm kiếm suốt cả tháng vẫn không có một chút tin tức nào cả, vừa về nước đã gặp lại nhau, đúng là ý trời mà...""
""Nếu đã là ý trời, vậy thì lần này em chắc chắn sẽ trở thành Vũ thiếu phu nhân của tôi, muốn chạy cũng đừng hòng chạy thoát...""
Trên môi Vũ Liên Hách liền nở ra nụ cười gian xảo, gõ liên tục ngón trỏ xuống dự án Kiều thị, nhìn trợ lý Mã...
**Bây giờ cô ấy vẫn còn ở dưới sảnh chứ...**
**Thưa chủ tịch lúc nãy thì vẫn còn, còn bây giờ thì tôi không chắc cô ấy còn ở lại hay không...**
Theo suy đoán của trợ lý Mã, chắc lúc này hai cô lễ tân cũng đã nói với Kiều Uyển Đình, việc chủ tịch từ chối gặp cô ấy...
Cũng có thể cô ấy không đợi được nữa nên ra về rồi cũng nên,
""Cũng đâu ai cứ chờ đợi hoài một người không muốn gặp mình chứ, tốn thời gian...""
Nhưng mấy lời này trợ lý Mã nào dám nói lớn, chỉ dám thì thầm trong lòng...
**Vậy sao còn không mau chạy xuống dưới sảnh mời cô ấy lên đây, còn đứng ngây ra đó làm gì...**
Vũ Liên Hách lo sợ Kiều Uyển Đình vì không chờ đợi được nữa nên đã ra về, liền lớn tiếng quát...
**Nhưng chủ tịch lúc nãy không phải ngài có nói, thời gian của ngài rất quý báu không muốn gặp ai kia mà...**
**Sao giờ lại đổi ý rồi...**
Trợ lý Mã cũng cảm thấy ngạc nhiên, sau đó liền hỏi ngược lại Vũ Liên Hách...
Do người bọn họ là anh em thân thiết, nên những lúc không có ai thế này hai người họ nói chuyện rất tự nhiên, cũng không cần kiên dè...
**Mã Thế Kiệt cậu được lắm, hôm nay còn dám bắt bẻ mình..**
**Được nếu cậu không muốn đi cũng được thôi, tiền hưởng tháng này của cậu cứ vạy mà trừ một nửa đi...**
Vũ Liên Hách sau đó liền đá mắt về phía trợ lý Mã đầy hâm doạ....
Mà trợ lý Mã nghe xong khuôn mặt liền trở nên hốt hoảng, tức đến ngập họng mà không thể làm được gì...
**Chủ tịch ngài không được làm vậy đâu, tôi sẽ lập tức chạy xuống đó mời Kiều tiểu thư lên ngay đây.....**
**Mà khoan đã, lúc nãy cậu nói cô ấy đợi từ sáng đến giờ, vậy là vẫn chưa ăn gì hết đúng chứ...**
Vũ Liên Hách lo lắng Kiều Uyển Đình chờ đợi suốt cả buổi sáng, không ăn uống gì sẽ không thể chịu nổi...
Cho dù là người có võ công cao đi nữa thì cô ấy cũng chỉ là con gái, thân thể cũng mong manh, có một phần yếu đuối, chỉ là cố ấy giấu quá kĩ nên mọi người mới không nhìn thấy....
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương