Đôi Ta Chưa Từng Hẹn Ước

Chương 57



Không khí đột nhiên im lặng nhưng không được lâu đã bị anh phá vỡ.

Sao bà biết cô ấy đã bỏ mấy đứa con ?Bỏ theo trai gì chứ có phải bà lú lẫn rồi không tôi đang đến cướp dâu , cô ấy không có bỏ trốn .Giọng anh lạnh lẽo, mắt nheo lại nhìn bà Hải, tay thì vẫn nắm chặt cánh tay mẹ cô .

- Bác gái à chuyện gì thì cũng nên nghe trước nghe sau ,sao bác lại mạnh động thế kia .

Mẹ cô bị anh làm cho run sợ, môi mấp máy .

Cậu là ai, bỏ nó ra đi nó có chồng rồi .Bà hẹn tôi tuần này con gái bà gửi tiền về hóá ra bà bán con gái mình sao .Nhật Khang cùng đàn em của mình từ phía sau lưng anh đi đến, giọng nói của hắn làm chân mẹ cô bủn rủn.

- Cậu, tôi có tiền rồi cậu đợi tôi một chút ,mặc dù không đủ cậu ...cậu đợi tôi một chút .

Mẹ cô vùng tay ra khỏi bàn tay anh, anh cũng thuận thế mà bỏ ra chỉ là bà ấy chưa kịp đi đã bị chặn lại bởi bà

Hải .

Muốn đi đâu, vợ chồng bà thấy tiền là sáng mắt giờ con bà nó bỏ theo trai, tôi không để yên đâu .Chuyện đâu còn có đó, nó mà bỏ theo trai tôi thế cho chị đứa còn lại nha ....Mẹ cô vỗ vỗ cánh tay bà Hải , cô thì chấn động khi nghe bà nói định bước lên nói gì đó thì bị anh ghì lại .

- Đứng yên đừng có lộn xộn .

Anh nghiến răng nói với cô, khung cảnh trước mắt hỗn loạn vô cùng vì mẹ cô và bà Hải đang cãi nhau um xùm .



Bà Hải tức giận không thôi vì bà bỏ biết bao nhiêu tiền của để cưới đứa con gái này cho con trai bà giờ mà cô ta bỏ đi, bà mất cả chì lẫn chài à, lại gặp vợ chồng nhà này thấy tiền mắt sáng hơn sao lại tính thế cho bà một đứa con nít miệng còn hôi sữa .

Hàng xóm quây quanh kín mít, ba mẹ cô cãi cọ vô cùng nhiệt huyết chung quy cũng không muốn mất số tiền đó .

Cô đã mất mặt đến cứng mình tay bấu chặt vạt áo dài nhìn mẹ cô đang cãi vã với bà thông gia chỉ vì tiền mà chủ nợ của bà lại đến tận nơi tìm vào ngày cưới .

Hơn nữa Nhật Khang còn là chủ nợ của mẹ cô , cô bây giờ không biết dấu mặt vào đâu xấu hổ với xóm làng , lại càng xấu hỗ với anh .

hơi thở anh phả lên đỉnh đầu cô vì lưng cô đang rất gần người anh .

Nhật Khang hắn nhìn cái khung cảnh này mà lắc đầu ngán ngẩm chẳng khác gì một cái chợ .

Hắn phất tay ý bảo tên đàn em mình kêu họ êm lặng .

- Câm hết coi .

Tên đàn em hùng hồ quát lớn, mấy người họ theo tiếng quát cũng êm bặt bây giờ đang vuốt ngực lấy hơi lên .

Bà Hải lúc này mới lên tiếng, bà kêu một người ông cũng trẻ tuổi trong đoàn rước dâu vừa rồi



- Mầy kéo con nhỏ đó lại đây .

Sau đó quay sang mẹ cô nói tiếp .

- Chuyện nhà bà tôi không biết, bà thiếu nợ ai đó tôi không quản , bây giờ nó là con dâu tôi nó gả cho con tôi rồi bà mà đề nó đi mất tôi cào nhà bà .

Tên thanh niên nghe lời bà Hải lại kéo tay cô nhưng vừa nắm lấy tay cô đã bị anh hất ra .

- Muốn ăn đấm không ?

Tên thanh niên há hốc miệng ngã sóng soài dưới nền đất .

Anh nhìn tên đó rồi đưa tay ra phía sau .

Anh nắm tay lấy tay cô kéo sau lưng mình sau đó sải bước đến trước mặt bà Hải .

Đúng theo lẽ thường cô ấy bây giờ đã là vợ con trai bà nhưng giấy kết hôn chưa kí, pháp luật không công nhận thì đây chỉ là một cuộc hôn nhân bất hợp pháp .Cô ấy cũng không hoàn toàn tự nguyện lấy con bà, bà nghĩ xem tương lai có thương nổi đứa con của bà không .Chưa bàn tới việc đó, nói ngay bây giờ đi con bà có hoàn toàn nhận thức được đây là cuộc nhân không, có đồng ý lấy vợ không hay mặc bà tự ý sắp xếp .Rồi lại nói đến việc sau này, hôn nhân là vun đắp hạnh phúc từ phía hai người, con bà không được lanh lợi chỉ mình Nhã Uyên cô ấy có làm được nó dài lâu không khi mà cô ấy không tự nguyện .Cho là bây giờ cô ấy theo bà về nhà chăm chỉ làm một đứa con dâu hiếu thảo thì chưa chắc năm dài tháng rộng cô ấy không nản mà bỏ con bà .Bà thấy tôi nói như thế nào ?Còn về việc tiền sính lễ bà cứ yên tâm tôi thay mặt cô ấy bồi thường cho bà gấp ba lần số sính lễ ban đầu .Nhưng tóm lại tôi vẫn là kẻ có lỗi khi phá hỏng chuyện tốt nhà bà, tôi xin cúi đầu nhận lỗi, mong bà tha lỗi .Anh chậm rãi nói ra từng lời đầu cũng cuối gập xuống nhận lỗi với bà Hải , không còn vẽ gay góc ban đầu mà lời này thật tâm từ đáy lòng anh muốn bày tỏ mong bà Hải có thể hiểu .

Chuyện hôn nhân là nếu không có tiền đề là tình yêu đã là trắc trở rồi, một bên vun đắp một bên vẫn như một đứa trẻ thử hỏi ai có đủ lòng thương mà gắn bó trọn đời .

Lòng thương hại cũng kéo dài trong một giai đoạn nào đó đến lúc mủi lòng chán nản cũng chỉ muốn vứt áo ra đi ,thôi thì ngay bây giờ vừa mới bắt đầu thì xin hãy kết thúc ngay luôn để không làm ai phải đau khổ hay khó xứ .
Chương trước Chương tiếp