Đứa Con Bị Ghét Bỏ

Chương 1: Đầu độc



Một người phụ nữ xinh đẹp bước ra khỏi tháp lửa cháy rực, nàng ta sở hữu mái tóc màu đỏ cam tỏa sáng như ngọn lửa khi được thắp sáng bằng ánh nắng mặt trời cùng đôi mắt phượng xanh lá cây, thêm chút tàn nhang trên đôi gò má. Pheonix vừa tỉnh lại sau hai mươi năm bế quan trị thương, thất bại từ cuộc chiến với Hypatia khiến nàng ta như muốn phát điên lên: "Thất bại có thể giết chết thân xác ta nhưng không bao giờ giết được ý chí của ta. Hãy cùng kiên nhẫn chờ đợi đi Hypatia! Ta sẽ khiến sư phụ trở về bên ta một lần nữa!" - nhìn nguồn sức mạnh đang tụ trong lòng bàn tay, nàng ta thầm nghĩ. Nàng đã hồi phục và thậm chí trở nên mạnh mẽ hơn sau hai mươi năm bế quan. Vấn đề hiện giờ có lẽ là thời gian hai mươi năm vật đổi sao dời, nàng vốn không biết được thế sự ngoài kia giờ đã trở thành cục diện nào rồi.

- Chúc mừng chủ nhân bế quan thành công, sức mạnh tăng cao. - Nữ tu thân cận nhất của nàng. - Scarlet quỳ xuống dập đầu với Pheonix, vui vẻ nói. Hai mươi năm trước Scarlet là một thiếu nữ xinh đẹp chỉ mới mười bảy tuổi với mái tóc đỏ cùng đôi mắt nâu, bây giờ nàng vẫn giữ được sự trẻ trung đó. Chỉ cần loài người vẫn giữ niềm tin và thờ phụng Pheonix thì nàng ta sẽ trường sinh bất lão cùng với niềm tin đó và cả những nữ tu của nàng. Nhưng thật tâm nàng vốn chẳng hề quan tâm đến nàng ta cũng như những tín đồ khác, người duy nhất có thể tồn tại trong tâm trí nàng chỉ có duy nhất một người.

- Trong thời gian ta bế quan sư phụ có đến thăm ta không? - Nàng gấp gáp hỏi, hồi hộp muốn biết vị trí của nàng trong lòng hắn.

Scarlet chần chừ chốc lát, cố gắng lựa lời để nàng không nổi giận:

- Thật ra chỉ cần trong lòng thần Mặt trời có người thì...

- TA HỎI LÀ SƯ PHỤ CÓ ĐẾN THĂM TA KHÔNG! - Nàng quát, dường như biết được câu trả lời.

- Bẩm nữ thần Pheonix, không... không có ạ!

Xoảng

Tất cả nữ tu vội vàng quỳ sụp xuống, sợ hãi chờ đón cơn giận của Pheonix. Nàng ta ngồi xuống ghế thở dài, cố gắng trấn tĩnh lại bản thân: "Bao nhiêu năm rồi vẫn nóng nảy như vậy. Nếu mình bình tĩnh phân tích tình hình thì Hypatia sẽ không bao giờ thắng được mình!". Phải rồi Hypatia! Nàng dường như đã quên mất nàng ta!

- Thế ả thì sao? Ả thế nào rồi? Trở về con suối đó sao?

Nghe nhắc đến Hypatia, cả người Scarlet run bần bật lên vì sợ. Chỉ mới nghe tin Ark không đến thăm đã khiến nàng tức giận đến vậy rồi! Nếu nghe được tin tức hiện tại của Hypatia chỉ e cái mạng nhỏ này của nàng cũng không còn mất!

- Ngươi biết ta không phải kiểu người kiên nhẫn mà, Scarlet. - Pheonix nói với ánh mắt lạnh lẽo. - Nếu ngươi không nói cho ta biết những thứ ta muốn biết thì ta vẫn có cách để biết!

Chờ cho cơn rùng mình qua đi, nàng cúi gầm mặt xuống, không dám ngẩng đầu lên nhìn Pheonix, bằng một giọng run rẩy nàng nói:

- Bẩm nữ thần Pheonix, nữ thần Hypatia... hiện sắp sinh con rồi ạ.

- Sắp sinh? - Pheonix hỏi bằng giọng nghi hoặc. Chẳng phải hai mươi năm trước nàng ta và sư phụ của nàng yêu nhau say đắm sao?



- Ả đã tằng tịu với kẻ nào vậy? - Nàng đưa tay lấy ly rượu, nói với giọng mỉa mai.

- Bẩm nữ thần Pheonix, nữ thần Hypatia đã kết hôn với... thần Ark.

- CÁI GÌ!?

...****************...

Lâu đài Mặt trời

- Chuyện là như vậy sư tỷ. Sau khi tỷ bế quan thì sư phụ đã kết hôn với nữ thần Hypatia. Nàng ta sinh cho sư phụ ba người con trai, đây là đứa thứ tư. Một thời gian nữa là sinh rồi. - Sư muội của Pheonix - Lily - cô nàng tóc vàng duy nhất trong lứa của nàng, có lẽ là người duy nhất còn trung thành với nàng trong Lâu đài Mặt trời, nói.

Hai mươi năm trôi qua, có đánh chết Pheonix cũng không ngờ mọi chuyện đã trở thành cục diện này. Năm đó nàng ta bị trọng thương cũng vì không muốn sư phụ và Hypatia kết hôn. Vậy mà bây giờ...

- Ta muốn ngươi giúp ta.

Nhìn bộ dạng lãnh đạm của Pheonix, Lily có một thoáng run sợ. Dẫu sao chuyện nàng ta nhờ vả chắc chắn không phải chuyện tốt!

- Nếu việc nằm trong khả năng của muội thì muội sẽ giúp tỷ.

- Ồ! Chắc chắn chuyện này nằm trong khả năng của ngươi. - Pheonix bật ra một tiếng cười lạnh. - Ta muốn ngươi giúp ta hạ độc ả.

- Không được! Sư phụ rất yêu sư nương. Nếu sư phụ biết, muội sẽ bị Lửa thiên thiêu chết. - Nàng ta vội vàng từ chối, tròng lòng thầm nghĩ Pheonix điên rồi.

Pheonix nghe vậy lập tức thay đổi thái độ, chuyển từ nhờ vả sang đe dọa:

- Mi đừng nghĩ mi có thể từ chối ta. Lily! Nếu mi muốn cả thiên giới biết chuyện mi và Harry tằng tịu với nhau như thế nào thì mi cứ việc từ chối ta! Cả chuyện mi muốn phản bội sư phụ để đầu quân cho hắn nữa, khiến sư phụ thất bại trong cuộc chiến giành vị trí Thủ lĩnh của các vị thần. Chẳng phải hắn hứa sẽ lấy mi làm người vợ thứ tư sao? Bị hắn vứt bỏ rồi à?

Lily cắn chặt môi, đôi tay siết chặt cố gắng làm dịu cơn giận. Xem ra đường nào cũng là vào quỷ môn quan.

- Được! Muội giúp tỷ.



...****************...

Từ khi Hypatia mang thai nàng ngủ rất nhiều, hiện giờ nàng vẫn đang ngủ. Cái thai khá to khiến nàng thường xuyên đau lưng và mệt mỏi, vậy là nàng cứ thế ngủ nhiều hơn. Lily mang sữa đến cho Hypatia, nhìn người phụ nữ đang say ngủ này nàng có chút do dự. Nhưng Hypatia không chết thì người bị thiêu chết là Lily. Đôi tay run rẩy lấy ra lọ thuộc độc mà Pheonix đưa cho.

- Điều chế từ hoa mạn đà la (1). Chẳng phải ả có xích mích với Alexandra sao? Cứ đổ hết lên đầu Alexandra là mi sẽ thoát thôi.

"Phải! Mình sẽ thoát thôi! Nếu không thì con tiện nhân đó cũng phải chết theo mình.". Từ từ đổ hết lọ thuốc vào ly sữa, nàng thầm cầu nguyện mọi việc sẽ trót lọt.

- Ưm! Lily đó hả? - Hypatia vừa thức dậy, quay sang thì thấy Lily.

- Bẩm nữ thần Hypatia, là thần ạ. Thần đến hầu hạ người rửa mặt và dùng bữa sáng. - Lily vội quỳ xuống bưng chậu nước lên.

...****************...

Lily vội đến chỗ hẹn gặp Pheonix. Chính nàng ta cũng không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi tới vậy.

- Ả không nghi ngờ người đúng không? - Pheonix thận trọng hỏi, không muốn sư phụ lạnh nhạt với nàng chỉ vì Hypatia.

- Tất nhiên là không. Muội hầu hạ sư nương từ khi có mang cơ mà.

- Vậy thì tốt. - Vừa nở một nụ cười đắc ý, Pheonix đã bị một người hầu va trúng: "Bọn hạ nhân trong lâu đài càng ngày càng to gan rồi.". Pheonix siết chặt tay, không nên gây rối ở đây. Hơn nữa, nàng đang giả dạng thành nữ tu nên tốt nhất là không dùng phép thuật.

- Giữ thể diện cho sư phụ đi. Chạy như vậy còn ra thể thống gì nữa. - Người lên tiếng là Lily, đôi mắt lạnh lẽo dán vào nữ tu mới xuất hiện.

- Còn thể diện gì nữa. - Nàng ta gấp gáp nói. - Nữ thần Hypatia chuyển dạ rồi!

...****************...

(1): Hoa bỉ ngạn.
Chương trước Chương tiếp