Đứa Con Bị Ghét Bỏ
Chương 11: Kì sát hạch đầu tiên
Ngày hôm sau, Purity và Karen đến Học viện từ rất sớm. Purity phải tranh thủ thời gian tập luyện cho kì thi sát hạch chiều nay. Chỉ là Karen cứ cảm thấy kì lạ, đám học viên này, nếu không phải là ánh mắt khinh miệt ghét bỏ thì cũng là sợ hãi bỏ chạy.
- Chủ nhân! Thần làm gì sai sao? Hay trông thần quá kì lạ. Sao mấy học viên này cứ kì quặc thế nào ấy.
Purity đã quá quen với thái độ ghét bỏ này của bọn họ. Cô bé cũng chẳng buồn bận tâm. Chỉ là khi trông thấy Karen cụp mắt xuống tỏ vẻ lo lắng, cứ nghĩ là do mình làm gì đó sai, thì Purity cũng không nhịn được mà thở dài.
- Con người ta thường gieo tiếng ác cho những thứ họ cho là khác người. Ngươi không cần phải bận tâm đến bọn họ. Dù cho người có lo lắng cách mấy cũng không thể khiến bọn họ thay đổi thái độ với chúng ta đâu.
- Vâng, thần biết rồi ạ.
...****************...
không bao lâu sau, kì sát hạch diễn ra. Dẫu cho trong lòng có lo lắng, hoảng hốt thế nào thì Purity cũng chỉ có một lựa chọn duy nhất là can đảm bước tiếp.
Purity tiến vào rừng đào, cảnh tượng nên thơ trước mắt thật sự khiến người ta buông lỏng cảnh giác. Cô bé đưa tay hái một bông hoa đào nở rộ đung đưa trước gió, như để cảm nhận được Arianwen luôn ở bên cạnh, để cảm thấy an lòng.
- A!
Bất ngờ, dây leo quanh cây đào quấn chặt lấy người cô bé. Nhưng khác với lần trước, Arianwen kịp thời thả Purity ra. Lần này dây leo càng lúc càng siết chặt.
Linh thạch nhấp nháy vài lần báo hiệu nó sắp dịch chuyển Purity ra khỏi rừng đào. Cô bé chỉ vừa mới bắt đầu kì sát hạch, không thể dễ dàng bỏ cuộc như vậy được. Thanh Bạch ngọc kiếm ngay lập tức hiện ra từ không trung. Purity chém một nhát dứt khoát chặt đứt dây leo. Yêu quái lúc này cũng hiện hình người, nó đau đớn quằn quại lăn trên mặt đất.
- Nhãi ranh khốn kiếp! Người dám hủy tu vi của ta! - Đằng yêu (1) trừng mắt nhìn Purity, rít lên cuồng nộ với cô bé.
- Ác giả ác báo thôi. Nếu không phải ngươi muốn giết ta thì ngươi sẽ bị hủy tu vi sao. - Purity rút ngọc bội ra lập tức tịnh hóa nó.
- Ha ha ha! - Đằng yêu bật cười điên dại. - Mềm lòng, yếu đuối như mi, không cần ta ra tay cũng sẽ có kẻ xử lý ngươi thay ta thôi.
Đằng yêu bị hút vào trong ngọc bội. Purity nhìn miếng ngọc bội một lúc. Đằng yêu nói đúng, cô bé không đủ nhẫn tâm. Nó đã muốn giết Purity mà cô bé vẫn mềm lòng tha cho nó.
- Hầy! Bận tâm làm gì chứ? Nếu mình còn không tiếp tục tìm kiếm yêu quái thì sẽ bị tụt lại đằng sau mất.
Purity lấy lại tinh thần, như thật như giả quên hết lời nói trước khi bị tịnh hóa của Đằng yêu, tiếp tục tìm kiếm.
...****************...
- Frediano? Sao ngài lại đến đây? - Người lên tiếng là Nicolas, nghi hoặc nhìn nam nhân mới đến.
- Phạm nhân bỏ trốn. Tình báo nói hắn trốn vào rừng đào này. - Frediano bình thản trả lời, ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn hộ vệ bên cạnh. - Cảm phiền mở kết giới.
- Học viện bọn ta đang tiến hành kỳ thi sát hạch cho học viên. Ngài có chắc rằng hắn không nguy hiểm không? - Tuy vẫn giữ giọng bình tĩnh, nhưng đôi mắt Nicolas đã có vài phần lo lắng.
- Việc này còn tùy thuộc vào tốc độ mở kết giới của Học viện các người rồi.
...****************...
Purity đi một vòng lớn, vậy mà chỉ tịnh hóa được Thù yêu (2) và Chạch tinh (3). Nếu cứ tiếp tục thế này thì cô bé sẽ thua mất. Đang suy nghĩ làm cách nào để thu hút yêu quái thì Purity lại nghe thấy tiếng sột soạt trong bụi cây. Không lẽ là yêu quái ẩn nấp? Xem ra cả ba Đấng tối cao cũng muốn cô bé thắng rồi! Purity leo lên cành cây, cẩn thận quan sát phía dưới. Trong một khắc, một thứ gì đó nhảy ra, cô bé phóng xuống lưng nó, gần như khống chế được nó.
- Nằm im! Không thì đừng trách tại sao ta độc ác! - Purity giơ kiếm lên, nếu cô bé đâm xuống sẽ đâm xuyên qua lồng ngực nó.
- Dừng lại! Dừng lại! - Nó hốt hoảng ngăn cản. - Ta chưa từng làm hại người! Ngươi nhìn thử xem ta không có ấn ký của Học viện.
Nó chỉ tay lên cổ mình, quả thật không có ấn kí hình hoa đào trên cổ. Nhưng Purity cũng không chịu thả nó ra, cô bé nheo mắt kiên quyết hỏi:
- Thế tại sao người lại ở đây?
- Ta... Ta... Chuyện dài lắm, ngươi thật sự muốn nghe sao? - Nó cẩn trọng nhìn Purity một lát, thấy cô bé gật đầu, nó cũng chỉ đành thở dài, ưng thuận.
Purity bèn leo xuống khỏi người nó, lúc này cô bé mới nhận ra hắn là Lang yêu (4). Lang yêu phủi sạch bụi bẩn trên người, ngồi lên một tảng đá, dáng vẻ nghiêm trang kể cho Purity nghe về câu chuyện của mình:
- Ta là Lyfing, như ngươi thấy đấy, ta là Lang yêu. Ta... Ta đem lòng yêu một phàm nhân. Nàng ấy là phàm nhân tốt bụng nhất mà ta từng gặp, cũng là một họa sĩ tài ba. Nàng ấy là Elaine. - Hắn dừng lại, ánh mắt xa xăm nhưng đong đay tình cảm; có lẽ hắn đang hình dung dáng vẻ của người con gái đó.
- Ta và nàng ấy yêu nhau sâu đậm, bọn ta đã kết hôn. Nhưng Thiên giới không chấp nhận, bọn họ cưỡng ép bắt ta, rút Thần tiên cốt (5) của ta. - Hắn rùng mình, ánh mắt đầy căm phẫn. - Bọn chúng còn muốn giam ta một trăm năm. Ta dĩ nhiên không để bọn họ toại nguyện nên bỏ trốn. Ta cảm nhận được nơi này nồng nặc yêu khí nên mới trốn đến đây.
Trái tim nhỏ bé của Purity đột nhiên đau nhói, tình sâu ý đậm cũng không thoát khỏi trói buộc của người đời. Thấy cô bé rơi nước mắt, Lyfing bối rối xoa dịu cô bé.
- Đừng khóc! Nha đầu, ngươi mà khóc lớn tiếng thì bọn họ sẽ biết ta ở đây mất.
- Ta không khóc. - Purity đưa tay lau giọt nước mắt nơi khóe mi. - Đi về phía Bắc ngươi sẽ nhìn thấy một ngọn đồi. Leo lên ngọn đồi là đến làng Thợ rèn. Trung tâm của làng Thợ rèn là nhà của thần Thợ rèn Aiden. Ngươi đến đó bảo với ngài ấy rằng ta gửi gắm ngươi ở đó.
Thấy dáng vẻ nghi hoặc của Lyfing, Purity vội thêm vào.
- Ngài ấy không giống với những vị thần khác. Nếu ngài ấy cảm thấy ngươi là người tốt, thì sẽ che chở cho ngươi.
Purity xòe hai tay ra, từ lòng bàn tay tụ thành một khối nước, khối nước đó dần dần rõ hình dạng trở thành một con hạc. Con hạc bằng nước cất cánh bay đi mất.
- Ta đã gửi thông báo đến ngài Aiden. Ngươi cứ yên tâm đi!
- Tại sao ngươi phải đối tốt với ta như vậy? - Lyfing nghi hoặc nhìn Purity.
- Mối tình tốt đẹp như vậy, nếu bị trói buộc bằng những quy tắc tầm thường thì cũng thật đáng tiếc.
Một cơn gió nhẹ thổi qua làm những cánh hoa đào rơi lả tả. Từng câu từng chữ mà Purity nói với Lyfing bay theo cơn gió, in sâu vào trong tâm trí hắn. Một linh hồn thuần khiết như vậy, thật mong cô bé mãi mãi giữ được sự ngây thơ ngày hôm nay. Hắn đứng dậy đa tạ Purity rồi rời đi. Cô bé nói đúng, thứ tình cảm mà Lyfing dành cho Elaine không phải những quy tắc đạo đức tầm thường có thể định đoạt được. Hắn phải sống tiếp, sống để gặp lại nàng.
...****************...
(1): Dây leo tinh.
(2): Nhện tinh
(3): Cá trạch tinh.
(4): Sói tinh.
(5): Bộ xương mang thần lực, có thể tu hành trở thành thần tiên.
- Chủ nhân! Thần làm gì sai sao? Hay trông thần quá kì lạ. Sao mấy học viên này cứ kì quặc thế nào ấy.
Purity đã quá quen với thái độ ghét bỏ này của bọn họ. Cô bé cũng chẳng buồn bận tâm. Chỉ là khi trông thấy Karen cụp mắt xuống tỏ vẻ lo lắng, cứ nghĩ là do mình làm gì đó sai, thì Purity cũng không nhịn được mà thở dài.
- Con người ta thường gieo tiếng ác cho những thứ họ cho là khác người. Ngươi không cần phải bận tâm đến bọn họ. Dù cho người có lo lắng cách mấy cũng không thể khiến bọn họ thay đổi thái độ với chúng ta đâu.
- Vâng, thần biết rồi ạ.
...****************...
không bao lâu sau, kì sát hạch diễn ra. Dẫu cho trong lòng có lo lắng, hoảng hốt thế nào thì Purity cũng chỉ có một lựa chọn duy nhất là can đảm bước tiếp.
Purity tiến vào rừng đào, cảnh tượng nên thơ trước mắt thật sự khiến người ta buông lỏng cảnh giác. Cô bé đưa tay hái một bông hoa đào nở rộ đung đưa trước gió, như để cảm nhận được Arianwen luôn ở bên cạnh, để cảm thấy an lòng.
- A!
Bất ngờ, dây leo quanh cây đào quấn chặt lấy người cô bé. Nhưng khác với lần trước, Arianwen kịp thời thả Purity ra. Lần này dây leo càng lúc càng siết chặt.
Linh thạch nhấp nháy vài lần báo hiệu nó sắp dịch chuyển Purity ra khỏi rừng đào. Cô bé chỉ vừa mới bắt đầu kì sát hạch, không thể dễ dàng bỏ cuộc như vậy được. Thanh Bạch ngọc kiếm ngay lập tức hiện ra từ không trung. Purity chém một nhát dứt khoát chặt đứt dây leo. Yêu quái lúc này cũng hiện hình người, nó đau đớn quằn quại lăn trên mặt đất.
- Nhãi ranh khốn kiếp! Người dám hủy tu vi của ta! - Đằng yêu (1) trừng mắt nhìn Purity, rít lên cuồng nộ với cô bé.
- Ác giả ác báo thôi. Nếu không phải ngươi muốn giết ta thì ngươi sẽ bị hủy tu vi sao. - Purity rút ngọc bội ra lập tức tịnh hóa nó.
- Ha ha ha! - Đằng yêu bật cười điên dại. - Mềm lòng, yếu đuối như mi, không cần ta ra tay cũng sẽ có kẻ xử lý ngươi thay ta thôi.
Đằng yêu bị hút vào trong ngọc bội. Purity nhìn miếng ngọc bội một lúc. Đằng yêu nói đúng, cô bé không đủ nhẫn tâm. Nó đã muốn giết Purity mà cô bé vẫn mềm lòng tha cho nó.
- Hầy! Bận tâm làm gì chứ? Nếu mình còn không tiếp tục tìm kiếm yêu quái thì sẽ bị tụt lại đằng sau mất.
Purity lấy lại tinh thần, như thật như giả quên hết lời nói trước khi bị tịnh hóa của Đằng yêu, tiếp tục tìm kiếm.
...****************...
- Frediano? Sao ngài lại đến đây? - Người lên tiếng là Nicolas, nghi hoặc nhìn nam nhân mới đến.
- Phạm nhân bỏ trốn. Tình báo nói hắn trốn vào rừng đào này. - Frediano bình thản trả lời, ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn hộ vệ bên cạnh. - Cảm phiền mở kết giới.
- Học viện bọn ta đang tiến hành kỳ thi sát hạch cho học viên. Ngài có chắc rằng hắn không nguy hiểm không? - Tuy vẫn giữ giọng bình tĩnh, nhưng đôi mắt Nicolas đã có vài phần lo lắng.
- Việc này còn tùy thuộc vào tốc độ mở kết giới của Học viện các người rồi.
...****************...
Purity đi một vòng lớn, vậy mà chỉ tịnh hóa được Thù yêu (2) và Chạch tinh (3). Nếu cứ tiếp tục thế này thì cô bé sẽ thua mất. Đang suy nghĩ làm cách nào để thu hút yêu quái thì Purity lại nghe thấy tiếng sột soạt trong bụi cây. Không lẽ là yêu quái ẩn nấp? Xem ra cả ba Đấng tối cao cũng muốn cô bé thắng rồi! Purity leo lên cành cây, cẩn thận quan sát phía dưới. Trong một khắc, một thứ gì đó nhảy ra, cô bé phóng xuống lưng nó, gần như khống chế được nó.
- Nằm im! Không thì đừng trách tại sao ta độc ác! - Purity giơ kiếm lên, nếu cô bé đâm xuống sẽ đâm xuyên qua lồng ngực nó.
- Dừng lại! Dừng lại! - Nó hốt hoảng ngăn cản. - Ta chưa từng làm hại người! Ngươi nhìn thử xem ta không có ấn ký của Học viện.
Nó chỉ tay lên cổ mình, quả thật không có ấn kí hình hoa đào trên cổ. Nhưng Purity cũng không chịu thả nó ra, cô bé nheo mắt kiên quyết hỏi:
- Thế tại sao người lại ở đây?
- Ta... Ta... Chuyện dài lắm, ngươi thật sự muốn nghe sao? - Nó cẩn trọng nhìn Purity một lát, thấy cô bé gật đầu, nó cũng chỉ đành thở dài, ưng thuận.
Purity bèn leo xuống khỏi người nó, lúc này cô bé mới nhận ra hắn là Lang yêu (4). Lang yêu phủi sạch bụi bẩn trên người, ngồi lên một tảng đá, dáng vẻ nghiêm trang kể cho Purity nghe về câu chuyện của mình:
- Ta là Lyfing, như ngươi thấy đấy, ta là Lang yêu. Ta... Ta đem lòng yêu một phàm nhân. Nàng ấy là phàm nhân tốt bụng nhất mà ta từng gặp, cũng là một họa sĩ tài ba. Nàng ấy là Elaine. - Hắn dừng lại, ánh mắt xa xăm nhưng đong đay tình cảm; có lẽ hắn đang hình dung dáng vẻ của người con gái đó.
- Ta và nàng ấy yêu nhau sâu đậm, bọn ta đã kết hôn. Nhưng Thiên giới không chấp nhận, bọn họ cưỡng ép bắt ta, rút Thần tiên cốt (5) của ta. - Hắn rùng mình, ánh mắt đầy căm phẫn. - Bọn chúng còn muốn giam ta một trăm năm. Ta dĩ nhiên không để bọn họ toại nguyện nên bỏ trốn. Ta cảm nhận được nơi này nồng nặc yêu khí nên mới trốn đến đây.
Trái tim nhỏ bé của Purity đột nhiên đau nhói, tình sâu ý đậm cũng không thoát khỏi trói buộc của người đời. Thấy cô bé rơi nước mắt, Lyfing bối rối xoa dịu cô bé.
- Đừng khóc! Nha đầu, ngươi mà khóc lớn tiếng thì bọn họ sẽ biết ta ở đây mất.
- Ta không khóc. - Purity đưa tay lau giọt nước mắt nơi khóe mi. - Đi về phía Bắc ngươi sẽ nhìn thấy một ngọn đồi. Leo lên ngọn đồi là đến làng Thợ rèn. Trung tâm của làng Thợ rèn là nhà của thần Thợ rèn Aiden. Ngươi đến đó bảo với ngài ấy rằng ta gửi gắm ngươi ở đó.
Thấy dáng vẻ nghi hoặc của Lyfing, Purity vội thêm vào.
- Ngài ấy không giống với những vị thần khác. Nếu ngài ấy cảm thấy ngươi là người tốt, thì sẽ che chở cho ngươi.
Purity xòe hai tay ra, từ lòng bàn tay tụ thành một khối nước, khối nước đó dần dần rõ hình dạng trở thành một con hạc. Con hạc bằng nước cất cánh bay đi mất.
- Ta đã gửi thông báo đến ngài Aiden. Ngươi cứ yên tâm đi!
- Tại sao ngươi phải đối tốt với ta như vậy? - Lyfing nghi hoặc nhìn Purity.
- Mối tình tốt đẹp như vậy, nếu bị trói buộc bằng những quy tắc tầm thường thì cũng thật đáng tiếc.
Một cơn gió nhẹ thổi qua làm những cánh hoa đào rơi lả tả. Từng câu từng chữ mà Purity nói với Lyfing bay theo cơn gió, in sâu vào trong tâm trí hắn. Một linh hồn thuần khiết như vậy, thật mong cô bé mãi mãi giữ được sự ngây thơ ngày hôm nay. Hắn đứng dậy đa tạ Purity rồi rời đi. Cô bé nói đúng, thứ tình cảm mà Lyfing dành cho Elaine không phải những quy tắc đạo đức tầm thường có thể định đoạt được. Hắn phải sống tiếp, sống để gặp lại nàng.
...****************...
(1): Dây leo tinh.
(2): Nhện tinh
(3): Cá trạch tinh.
(4): Sói tinh.
(5): Bộ xương mang thần lực, có thể tu hành trở thành thần tiên.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương