Đứa Con Bị Ghét Bỏ
Chương 27: Cố tình che giấu
Purity đỡ Công tước phu nhân Daphne ngồi xuống. Quản gia quan sát hai người chằm chằm khiến bà đặc biệt không thoải mái. Purity cũng rất tinh tế nhận ra được điều này, liền nói:
- Phu nhân, người có thích đồ ngọt không?
Công tước phu nhân Daphne vừa nghe nhắc đến đồ ngọt đôi mắt liền sáng rỡ, vui vẻ hẳn:
Có. Ai lại không thích đồ ngọt chứ?Ngươi cũng nghe thấy rồi đó. - Purity quay sang nhìn quản gia. - Còn không mau đi chuẩn bị trà và bánh ngọt cho phu nhân?Xin lỗi thưa tiểu thư. Hiện giờ đã qua giờ trà chiều từ lâu rồi. E rằng không thích hợp. - Quản gia thừa biết nàng đang suy tính điều gì: "Muốn đuổi khéo ta đi để tiện thăm dò phu nhân ư? Không dễ vậy đâu!"."Quản gia này quả thật không dễ đối phó. Nhưng người này hết năm lần bảy lượt luôn tìm cách ngăn cản mình tìm hiểu chuyện năm xưa. "Chẳng lẽ, bọn họ đã làm ra việc gì mà không thể để người ngoài biết được? Dù sao thì mình cũng không thể để ông ta ở đây. Ông ta ở đây quả thật rất khó cho việc mình thăm dò sự thật đằng sau.
Phải tìm cách đuổi khéo ông ta đi mới được!", Purity thầm nghĩ.
Nàng nhìn Công tước phu nhân Daphne một lúc, nhanh chóng nghĩ ra một ý:
Nếu lời này là do Công tước phu nhân Daphne nói ra, vậy liệu ngươi có dám từ chối phu nhân không?Phu nhân là người biết chừng mực. Tuyệt đối sẽ không có những yêu cầu vô lý như vậy đâu. - Quản gia tự tin đáp.Thật ra ông ta cũng có đầy đủ lý do để tự tin. Công tước phu nhân Daphne vốn xuất thân là Tiểu thư Daphne - trưởng nữ của Đại Công tước. Bà lớn lên dưới sự nuôi dạy hà khắc của mẹ kế, đến việc ăn uống còn bị quản thúc chặt chẽ, chỉ cần ăn nhiều hơn dù chỉ một mẩu thức ăn bé xíu đã bị Đại Công tước phu nhân đánh rồi. Người như vậy, chắc chắn là người biết giữ lễ nghĩa!
Công tước phu nhân Daphne là chủ, ngươi suy cho cùng chỉ là một người hầu. Ngươi có tư cách quản chuyện ăn uống của phu nhân sao? Nếu phu nhân muốn thưởng trà và dùng bánh ngọt, ngươi dám chống lại mệnh lệnh của người ư? - Purity nói.Nếu đó là mệnh lệnh của phu nhân, thần dĩ nhiên không dám chống lại. - Quản gia cúi người nói.Chỉ chờ có vậy, Purity quay sang nhìn nữ Công tước phu nhân Daphne. Người tính không bằng trời tính (1), chính vì khi còn nhỏ chịu nhiều hà khắc từ mẹ kế mà hiện giờ bà đặc biệt thích ăn đồ ngọt. Vừa nghe thấy trà chiều và bánh ngọt thì tâm trạng của bà vui lên ngay:
Còn không mau xuống bếp đem trà bánh lên! Ta phải tiếp đãi vị tiểu thư này thật chu đáo.Vâng, thưa phu nhân! - Quản gia cúi đầu chào cả hai rồi rời đi.Quả thật, chính ông cũng không ngờ tới việc Công tước phu nhân Daphne sẽ nói những lời này. Thấy ông đi khỏi,
Karen đi đến định đóng cửa nhưng Purity đã lên tiếng ngăn lại:
Cứ để cửa mở như vậy đi! Phòng trường hợp mấy người hầu nghe trộm.Thần chưa nghĩ tới điểm này. - Karen đưa tay gãi gãi đỉnh đầu, cảm thấy chủ nhân nhà nó đúng là người tỉ mỉ.Ngươi ra bên ngoài canh gác đi! - Purity hất cằm về phía cửa.
Karen cũng rất nghe lời, ngoan ngoãn đứng dựa vào cánh cửa, ánh mắt xa xăm. Purity quay sang Công tước phu nhân Daphne. Bà vẫn đang nhìn Purity đầy trìu mến khiến nàng thấy ngại:
- Người có thể nói cho ta biết việc năm đó Công tước Finn tiêu diệt Xà yêu cụ thể thế nào không?
Nghe được câu hỏi này, bàn tay ban nãy còn ân cần nắm lấy tay Purity lập tức buông ra. Công tước phu nhân
Daphne có chút sợ hãi, Purity liền trấn an bà:
- Ta sẽ bảo vệ người mà! Trên hết, việc này ảnh hưởng trực tiếp đến việc tìm lại Hầu tước Louis, người thật sự không muốn nói cho ta biết sao?
Đáy mắt bà có chút dao động. Bà ngẩng đầu lên nhìn Purity bằng đôi mắt đẫm lệ.
****************
(1): Con người vĩnh viễn không có cách nào đấu tranh lại sức mạnh với trời được.
- Phu nhân, người có thích đồ ngọt không?
Công tước phu nhân Daphne vừa nghe nhắc đến đồ ngọt đôi mắt liền sáng rỡ, vui vẻ hẳn:
Có. Ai lại không thích đồ ngọt chứ?Ngươi cũng nghe thấy rồi đó. - Purity quay sang nhìn quản gia. - Còn không mau đi chuẩn bị trà và bánh ngọt cho phu nhân?Xin lỗi thưa tiểu thư. Hiện giờ đã qua giờ trà chiều từ lâu rồi. E rằng không thích hợp. - Quản gia thừa biết nàng đang suy tính điều gì: "Muốn đuổi khéo ta đi để tiện thăm dò phu nhân ư? Không dễ vậy đâu!"."Quản gia này quả thật không dễ đối phó. Nhưng người này hết năm lần bảy lượt luôn tìm cách ngăn cản mình tìm hiểu chuyện năm xưa. "Chẳng lẽ, bọn họ đã làm ra việc gì mà không thể để người ngoài biết được? Dù sao thì mình cũng không thể để ông ta ở đây. Ông ta ở đây quả thật rất khó cho việc mình thăm dò sự thật đằng sau.
Phải tìm cách đuổi khéo ông ta đi mới được!", Purity thầm nghĩ.
Nàng nhìn Công tước phu nhân Daphne một lúc, nhanh chóng nghĩ ra một ý:
Nếu lời này là do Công tước phu nhân Daphne nói ra, vậy liệu ngươi có dám từ chối phu nhân không?Phu nhân là người biết chừng mực. Tuyệt đối sẽ không có những yêu cầu vô lý như vậy đâu. - Quản gia tự tin đáp.Thật ra ông ta cũng có đầy đủ lý do để tự tin. Công tước phu nhân Daphne vốn xuất thân là Tiểu thư Daphne - trưởng nữ của Đại Công tước. Bà lớn lên dưới sự nuôi dạy hà khắc của mẹ kế, đến việc ăn uống còn bị quản thúc chặt chẽ, chỉ cần ăn nhiều hơn dù chỉ một mẩu thức ăn bé xíu đã bị Đại Công tước phu nhân đánh rồi. Người như vậy, chắc chắn là người biết giữ lễ nghĩa!
Công tước phu nhân Daphne là chủ, ngươi suy cho cùng chỉ là một người hầu. Ngươi có tư cách quản chuyện ăn uống của phu nhân sao? Nếu phu nhân muốn thưởng trà và dùng bánh ngọt, ngươi dám chống lại mệnh lệnh của người ư? - Purity nói.Nếu đó là mệnh lệnh của phu nhân, thần dĩ nhiên không dám chống lại. - Quản gia cúi người nói.Chỉ chờ có vậy, Purity quay sang nhìn nữ Công tước phu nhân Daphne. Người tính không bằng trời tính (1), chính vì khi còn nhỏ chịu nhiều hà khắc từ mẹ kế mà hiện giờ bà đặc biệt thích ăn đồ ngọt. Vừa nghe thấy trà chiều và bánh ngọt thì tâm trạng của bà vui lên ngay:
Còn không mau xuống bếp đem trà bánh lên! Ta phải tiếp đãi vị tiểu thư này thật chu đáo.Vâng, thưa phu nhân! - Quản gia cúi đầu chào cả hai rồi rời đi.Quả thật, chính ông cũng không ngờ tới việc Công tước phu nhân Daphne sẽ nói những lời này. Thấy ông đi khỏi,
Karen đi đến định đóng cửa nhưng Purity đã lên tiếng ngăn lại:
Cứ để cửa mở như vậy đi! Phòng trường hợp mấy người hầu nghe trộm.Thần chưa nghĩ tới điểm này. - Karen đưa tay gãi gãi đỉnh đầu, cảm thấy chủ nhân nhà nó đúng là người tỉ mỉ.Ngươi ra bên ngoài canh gác đi! - Purity hất cằm về phía cửa.
Karen cũng rất nghe lời, ngoan ngoãn đứng dựa vào cánh cửa, ánh mắt xa xăm. Purity quay sang Công tước phu nhân Daphne. Bà vẫn đang nhìn Purity đầy trìu mến khiến nàng thấy ngại:
- Người có thể nói cho ta biết việc năm đó Công tước Finn tiêu diệt Xà yêu cụ thể thế nào không?
Nghe được câu hỏi này, bàn tay ban nãy còn ân cần nắm lấy tay Purity lập tức buông ra. Công tước phu nhân
Daphne có chút sợ hãi, Purity liền trấn an bà:
- Ta sẽ bảo vệ người mà! Trên hết, việc này ảnh hưởng trực tiếp đến việc tìm lại Hầu tước Louis, người thật sự không muốn nói cho ta biết sao?
Đáy mắt bà có chút dao động. Bà ngẩng đầu lên nhìn Purity bằng đôi mắt đẫm lệ.
****************
(1): Con người vĩnh viễn không có cách nào đấu tranh lại sức mạnh với trời được.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương