Đứa Con Bị Ghét Bỏ
Chương 42: Anh hùng khó qua ải mỹ nhân
- Artemisa!? - Alfred sốc không nói nên lời.
Không phải chỉ vì Artemisa đột nhiên có mặt ở đây mà còn vì đoán được nàng ta định làm gì.
- Ngươi đã theo dõi bọn ta từ lúc nào? - Purity thở dốc hỏi.
Thật ra không cần hỏi Purity cũng biết. Ở đây là nơi đâu cả ba người bọn họ còn không biết thì chỉ có thể nói rằng
Artemisa đã theo dõi toàn bộ kế hoạch của họ ngay từ đầu. Purity vừa trải qua một trận kinh hoàng, thật sự không muốn nói nhiều với nàng ta. Thế mà nay lại phải đối mặt với Artemisa khiến nàng đặc biệt không cảm thấy thoải mái. Karen cẩn thận đáp xuống. Purity từ từ trèo xuống khỏi người nó, thần thái lạnh lùng.
- Xin lỗi nhé! Nhiều lần ta đã muốn ra tay giúp đỡ các ngươi. Nhưng nhìn xem! Các ngươi vẫn an toàn vượt qua đó thôi. Thế nên ta mới không có cơ hội ra tay chứ không phải là ta không muốn giúp. - Artemisa cười khẩy nói.
Alfred bị thương ở chân. Purity đã kiệt sức từ lâu. Karen là người còn nhiều sức lực nhất nhưng cũng là người yếu nhất trong cả ba người bọn họ. Nói trắng ra là cả ba người bọn họ hiện giờ dẫu có hợp sức lại cũng không xứng để Artemisa đặt vào mắt.
- Nếu các ngươi đã không đủ sức giải quyết thì cứ giao Thù tinh này cho ta vậy. - Artemisa đắc ý rút kiếm, tiến về phía Thù tinh.
Karen nhìn Alfred đang bị thương còn Purity như sắp ngất đến nơi thì rất không cam lòng. Nếu để Artemisa ngư ông đắc lợi thì nàng thật sự có lỗi với sự hi sinh của Purity.
Karen định xông lên thì bị Purity cản lại. Purity nhìn nàng lắc đầu. Còn Alfred lại nở một nụ cười kì quái.
Artemisa bật lên. Nàng ta vung kiếm nhắm thẳng vào người Thù tinh. Bất ngờ, Thù tinh cử động khiến nàng ta không kịp trở tay. Vốn dĩ phi tiêu gỗ đào của Alfred không giết được Thù tinh mà chỉ khiến nó tạm thời tê liệt.
Hành động xốc nổi vừa rồi của nàng ta đã thành công kích thích bản năng sinh tồn của nó. Thù tinh phóng ra một tấm tơ nhện khổng lồ về phía Artemisa. Nàng ta hoàn toàn bị nhốt dưới mặt đất, không cử động được. Thù tinh tựa như phát điên, toàn bộ sự khát máu trỗi dậy, lao đến như muốn ăn tươi nuốt sống nàng ta. Nàng ta từ nhỏ đã sống cuộc sống của một tiểu công chúa, chưa từng phải chịu sức ép lớn đến như vậy. Nhìn thấy thân hình khổng lồ lao đến như điên thì hốt hoảng tột cùng, vội la lớn:
- Phụ thân cứu con!
Thứ gì đó lao đến thật mạnh tấn công Thù tinh. Sức mạnh của vụ va chạm khiến cả khu rừng chấn động. Khoảng đất trống nơi bọn họ vừa chiến đấu kịch liệt gần như bị san bằng, lỏm xuống tạo thành một hố đất to. Khói bụi bay đầy trời. Purity ho sặc sụa, vô tình nuốt một lượng bụi khiến cơn ho càng dữ dội hơn. Một nguồn sáng dị thường làm chói mắt nàng. Harry - Thủ lĩnh của các vị thần - vị thần Bầu trời đang đứng trước mặt nàng, oai phong lẫm liệt đến kinh người.
Hắn cau mày nhìn Thù tinh trước mặt. Con Thù tinh này không khó đối phó. Chỉ là nếu hắn giết nó ở đây thì khó lòng ăn nói với Arianwen. Nhưng nếu hắn chế ngự nó thì thật sự có hơi vất vả. "Giữ lại chút hơi tàn là được.", hắn thầm nghĩ. Dầu sao thì lãng tử tuyệt đối không làm mỹ nhân rơi lệ.
Harry giương cung tên lên thẳng tấp. Cung tên bạc nạm đầy ngọc quý tỏa ra ánh sáng huyền ảo dưới ánh trắng.
Ngay cả chiếc nhẫn trên ngón cái cũng được chế tác tinh xảo. Mũi tên tỏa ra thần khí mạnh mẽ. Dáng điệu uy phong, hùng dũng đúng với thân phận Thủ lĩnh của các vị thần.
Thù tinh thấy Harry khí thế hừng hực như vậy cũng sợ rồi. Nó biết bản thân không thể nào thắng nổi hắn ta. Nhìn sang bên cạnh trông thấy Purity một thân yếu ớt thì nảy sinh một ý nghĩ điên rồ. Nó phòng tơ nhện quấn lấy người Purity rồi nhấc bổng nàng lên về phía nó.
- Purity! - Alfred hoảng sợ hét lên.
Hắn muốn lao đến giữ nàng lại như vết thương ở chân khiến hắn khuyu xuống trong đau đớn. Hắn bất lực nhìn tiểu muội muội của mình bị bắt đi mà không làm gì được, trong lòng căm phẫn tột cùng.
Harry lại không buồn nhíu mày lấy một cái. Trong mắt hắn, mạng sống của muôn dân thiên hạ đều như nhau, không đáng nhắc đến. Chỉ có đứa con gái của hắn là Artemisa là có địa vị trong lòng hắn. Cục diện phức tạp ngày hôm nay cũng một phần là do Artemisa gây ra. Nếu như Purity xảy ra bất trắc gì thì không chỉ Học viện không để yên cho Artemisa mà cả Ark và Hypatia cùng những vị thần khác cũng sẽ không buông tha cho Artemisa.
Thù tinh dùng Purity như lá chắn, cứ thế huênh hoang trước mặt Harry khiến hắn bực mình. Có Purity làm lá chắn, dĩ nhiên Harry không dám làm liều. Hắn cất cung tên, lao về phía Thù tinh. Thù tinh tu luyện ngàn năm, tuy không thể đánh bại Harry nhưng với một Harry tay không tấc sắt cộng thêm con tin trong tay, Thù tinh vẫn có lợi thế hơn hẳn.
Từng đòn tấn công giáng xuống người Thù tinh. Nó đau đớn nhưng vẫn kiên quyết không thả Purity ra. Nó không ngốc! Nó biết rõ trong tình huống tồi tệ nhất thì nàng chính là bùa cứu mạng của nó. Harry nhiều lần muốn dùng
Lôi chưởng nhưng lại không dám vì sợ làm tổn thương đến Purity. Tơ nhện có thể dẫn điện. Hắn sợ nếu nàng xảy ra bất trắc gì thì Ark sẽ làm phản. Nếu việc đó xảy ra thì dẫu cho hắn có vùng vẫy thế nào cũng không thoát được quyền uy của thần Mặt trời.
- Thả nàng ta ra! - Harry ra lệnh. - Ta sẽ làm con tin!
Tất cả mọi người ở đó đều sốc không nói nên lời. Dẫu biết rằng Harry chỉ sợ hai thứ trên đời. Một là cơn giận của những người đàn bà của hăn. Hai là những kẻ có thể đe dọa đến vị trí Thủ lĩnh của các vị thần của hắn. Một Harry kiêu ngạo nay lại nhún nhường để đổi lấy mạng sống của Purity.
- Ta là Thủ lĩnh của các vị thần, mạng sống của ta có giá trị hơn nàng ta nhiều. - Harry vội vàng bổ sung.
Thù tinh suy nghĩ một lúc, càng nghĩ ngày càng nghĩ cảm thấy Harry cực kí có lý. Nhưng nó cũng không phải đồ ngốc. Nó không vội thả Purity ra mà trực tiếp phóng tơ nhện vào Harry. Hắn cũng không phản kháng gì để yên cho nó làm càng.
Khoảnh khắc Harry và Thù tinh mặt đối mặt, hắn đột nhiên nhoen miệng cười. Harry phát nố! Thù tinh hoảng hồn giật lùi ra sau để tránh nhưng không kịp. Sức công phá của vụ nổ vừa rồi làm gãy mất ba cái chân của nó.
Hoàng hồn khỏi cơn chấn động bất ngờ, trong đầu Thù tinh chợt lóe lên một ý tưởng đáng sợ. Nó liếc mắt nhìn về phía sau. Harry lao đến với thanh chủy thủ trên tay.
Một chất lỏng màu xanh chảy ra. Chân Thù tinh khuỵu xuống, không còn gì chống đỡ, cả thân thể nó ngã xuống, bất động, vô hồn. Chỉ còn lại một cái xác trống rỗng.
Purity cũng rơi xuống với tốc độ nhanh không kém. Nàng hoàn toàn mất hết sức lực, phó mặc cho số phận. Trái tim nhỏ bé của Karen như muốn ngừng đập. Trong một thoáng kinh hoàng nàng đã quên mất việc phải trở về chân thân.
Việc xảy ra sau đó khiến cả Alfred, Karen lẫn Artemisa đều trố mắt kinh ngạc. Harry lao đến luồn tay đỡ lấy eo
Purity, tay còn lại nhấc chân nàng bế lên. Hắn êm ái đáp xuống. Alfred mau chóng cướp lấy nàng khỏi vòng tay đang ôm chặt của Harry. Harry ngẩn ngơ nhìn đôi bàn tay mới vừa nãy còn tràn đầy hơi ấm của mỹ nhân mất một lúc, trong lòng đầy mất mát.
- Đa tạ! - Alfred lạnh nhạt nói. - Ta xin phép mang tiểu muội về trị thương trước.
Không phải chỉ vì Artemisa đột nhiên có mặt ở đây mà còn vì đoán được nàng ta định làm gì.
- Ngươi đã theo dõi bọn ta từ lúc nào? - Purity thở dốc hỏi.
Thật ra không cần hỏi Purity cũng biết. Ở đây là nơi đâu cả ba người bọn họ còn không biết thì chỉ có thể nói rằng
Artemisa đã theo dõi toàn bộ kế hoạch của họ ngay từ đầu. Purity vừa trải qua một trận kinh hoàng, thật sự không muốn nói nhiều với nàng ta. Thế mà nay lại phải đối mặt với Artemisa khiến nàng đặc biệt không cảm thấy thoải mái. Karen cẩn thận đáp xuống. Purity từ từ trèo xuống khỏi người nó, thần thái lạnh lùng.
- Xin lỗi nhé! Nhiều lần ta đã muốn ra tay giúp đỡ các ngươi. Nhưng nhìn xem! Các ngươi vẫn an toàn vượt qua đó thôi. Thế nên ta mới không có cơ hội ra tay chứ không phải là ta không muốn giúp. - Artemisa cười khẩy nói.
Alfred bị thương ở chân. Purity đã kiệt sức từ lâu. Karen là người còn nhiều sức lực nhất nhưng cũng là người yếu nhất trong cả ba người bọn họ. Nói trắng ra là cả ba người bọn họ hiện giờ dẫu có hợp sức lại cũng không xứng để Artemisa đặt vào mắt.
- Nếu các ngươi đã không đủ sức giải quyết thì cứ giao Thù tinh này cho ta vậy. - Artemisa đắc ý rút kiếm, tiến về phía Thù tinh.
Karen nhìn Alfred đang bị thương còn Purity như sắp ngất đến nơi thì rất không cam lòng. Nếu để Artemisa ngư ông đắc lợi thì nàng thật sự có lỗi với sự hi sinh của Purity.
Karen định xông lên thì bị Purity cản lại. Purity nhìn nàng lắc đầu. Còn Alfred lại nở một nụ cười kì quái.
Artemisa bật lên. Nàng ta vung kiếm nhắm thẳng vào người Thù tinh. Bất ngờ, Thù tinh cử động khiến nàng ta không kịp trở tay. Vốn dĩ phi tiêu gỗ đào của Alfred không giết được Thù tinh mà chỉ khiến nó tạm thời tê liệt.
Hành động xốc nổi vừa rồi của nàng ta đã thành công kích thích bản năng sinh tồn của nó. Thù tinh phóng ra một tấm tơ nhện khổng lồ về phía Artemisa. Nàng ta hoàn toàn bị nhốt dưới mặt đất, không cử động được. Thù tinh tựa như phát điên, toàn bộ sự khát máu trỗi dậy, lao đến như muốn ăn tươi nuốt sống nàng ta. Nàng ta từ nhỏ đã sống cuộc sống của một tiểu công chúa, chưa từng phải chịu sức ép lớn đến như vậy. Nhìn thấy thân hình khổng lồ lao đến như điên thì hốt hoảng tột cùng, vội la lớn:
- Phụ thân cứu con!
Thứ gì đó lao đến thật mạnh tấn công Thù tinh. Sức mạnh của vụ va chạm khiến cả khu rừng chấn động. Khoảng đất trống nơi bọn họ vừa chiến đấu kịch liệt gần như bị san bằng, lỏm xuống tạo thành một hố đất to. Khói bụi bay đầy trời. Purity ho sặc sụa, vô tình nuốt một lượng bụi khiến cơn ho càng dữ dội hơn. Một nguồn sáng dị thường làm chói mắt nàng. Harry - Thủ lĩnh của các vị thần - vị thần Bầu trời đang đứng trước mặt nàng, oai phong lẫm liệt đến kinh người.
Hắn cau mày nhìn Thù tinh trước mặt. Con Thù tinh này không khó đối phó. Chỉ là nếu hắn giết nó ở đây thì khó lòng ăn nói với Arianwen. Nhưng nếu hắn chế ngự nó thì thật sự có hơi vất vả. "Giữ lại chút hơi tàn là được.", hắn thầm nghĩ. Dầu sao thì lãng tử tuyệt đối không làm mỹ nhân rơi lệ.
Harry giương cung tên lên thẳng tấp. Cung tên bạc nạm đầy ngọc quý tỏa ra ánh sáng huyền ảo dưới ánh trắng.
Ngay cả chiếc nhẫn trên ngón cái cũng được chế tác tinh xảo. Mũi tên tỏa ra thần khí mạnh mẽ. Dáng điệu uy phong, hùng dũng đúng với thân phận Thủ lĩnh của các vị thần.
Thù tinh thấy Harry khí thế hừng hực như vậy cũng sợ rồi. Nó biết bản thân không thể nào thắng nổi hắn ta. Nhìn sang bên cạnh trông thấy Purity một thân yếu ớt thì nảy sinh một ý nghĩ điên rồ. Nó phòng tơ nhện quấn lấy người Purity rồi nhấc bổng nàng lên về phía nó.
- Purity! - Alfred hoảng sợ hét lên.
Hắn muốn lao đến giữ nàng lại như vết thương ở chân khiến hắn khuyu xuống trong đau đớn. Hắn bất lực nhìn tiểu muội muội của mình bị bắt đi mà không làm gì được, trong lòng căm phẫn tột cùng.
Harry lại không buồn nhíu mày lấy một cái. Trong mắt hắn, mạng sống của muôn dân thiên hạ đều như nhau, không đáng nhắc đến. Chỉ có đứa con gái của hắn là Artemisa là có địa vị trong lòng hắn. Cục diện phức tạp ngày hôm nay cũng một phần là do Artemisa gây ra. Nếu như Purity xảy ra bất trắc gì thì không chỉ Học viện không để yên cho Artemisa mà cả Ark và Hypatia cùng những vị thần khác cũng sẽ không buông tha cho Artemisa.
Thù tinh dùng Purity như lá chắn, cứ thế huênh hoang trước mặt Harry khiến hắn bực mình. Có Purity làm lá chắn, dĩ nhiên Harry không dám làm liều. Hắn cất cung tên, lao về phía Thù tinh. Thù tinh tu luyện ngàn năm, tuy không thể đánh bại Harry nhưng với một Harry tay không tấc sắt cộng thêm con tin trong tay, Thù tinh vẫn có lợi thế hơn hẳn.
Từng đòn tấn công giáng xuống người Thù tinh. Nó đau đớn nhưng vẫn kiên quyết không thả Purity ra. Nó không ngốc! Nó biết rõ trong tình huống tồi tệ nhất thì nàng chính là bùa cứu mạng của nó. Harry nhiều lần muốn dùng
Lôi chưởng nhưng lại không dám vì sợ làm tổn thương đến Purity. Tơ nhện có thể dẫn điện. Hắn sợ nếu nàng xảy ra bất trắc gì thì Ark sẽ làm phản. Nếu việc đó xảy ra thì dẫu cho hắn có vùng vẫy thế nào cũng không thoát được quyền uy của thần Mặt trời.
- Thả nàng ta ra! - Harry ra lệnh. - Ta sẽ làm con tin!
Tất cả mọi người ở đó đều sốc không nói nên lời. Dẫu biết rằng Harry chỉ sợ hai thứ trên đời. Một là cơn giận của những người đàn bà của hăn. Hai là những kẻ có thể đe dọa đến vị trí Thủ lĩnh của các vị thần của hắn. Một Harry kiêu ngạo nay lại nhún nhường để đổi lấy mạng sống của Purity.
- Ta là Thủ lĩnh của các vị thần, mạng sống của ta có giá trị hơn nàng ta nhiều. - Harry vội vàng bổ sung.
Thù tinh suy nghĩ một lúc, càng nghĩ ngày càng nghĩ cảm thấy Harry cực kí có lý. Nhưng nó cũng không phải đồ ngốc. Nó không vội thả Purity ra mà trực tiếp phóng tơ nhện vào Harry. Hắn cũng không phản kháng gì để yên cho nó làm càng.
Khoảnh khắc Harry và Thù tinh mặt đối mặt, hắn đột nhiên nhoen miệng cười. Harry phát nố! Thù tinh hoảng hồn giật lùi ra sau để tránh nhưng không kịp. Sức công phá của vụ nổ vừa rồi làm gãy mất ba cái chân của nó.
Hoàng hồn khỏi cơn chấn động bất ngờ, trong đầu Thù tinh chợt lóe lên một ý tưởng đáng sợ. Nó liếc mắt nhìn về phía sau. Harry lao đến với thanh chủy thủ trên tay.
Một chất lỏng màu xanh chảy ra. Chân Thù tinh khuỵu xuống, không còn gì chống đỡ, cả thân thể nó ngã xuống, bất động, vô hồn. Chỉ còn lại một cái xác trống rỗng.
Purity cũng rơi xuống với tốc độ nhanh không kém. Nàng hoàn toàn mất hết sức lực, phó mặc cho số phận. Trái tim nhỏ bé của Karen như muốn ngừng đập. Trong một thoáng kinh hoàng nàng đã quên mất việc phải trở về chân thân.
Việc xảy ra sau đó khiến cả Alfred, Karen lẫn Artemisa đều trố mắt kinh ngạc. Harry lao đến luồn tay đỡ lấy eo
Purity, tay còn lại nhấc chân nàng bế lên. Hắn êm ái đáp xuống. Alfred mau chóng cướp lấy nàng khỏi vòng tay đang ôm chặt của Harry. Harry ngẩn ngơ nhìn đôi bàn tay mới vừa nãy còn tràn đầy hơi ấm của mỹ nhân mất một lúc, trong lòng đầy mất mát.
- Đa tạ! - Alfred lạnh nhạt nói. - Ta xin phép mang tiểu muội về trị thương trước.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương