Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy

Chương 1



Thái tử coi trưởng tỷ như bạch nguyệt quang của mình, thế nhưng trong lòng trưởng tỷ đã có một tình lang khác.

Vì muốn bỏ trốn cùng tình lang, trưởng tỷ đã dùng cái ch để ép buộc, muốn ta làm giả cái ch giúp tỷ đào hôn.

Thái tử nghe tin đích tỷ “qua đời” thì vô cùng đau lòng, sau đó đưa ta vào Đông Cung làm kẻ thế thân.

Để tiếp tục sống sót sau khi thành hôn, ta đã giữ bí mật về cái ch giả của đích tỷ, tận tâm tận lực giúp Thái tử lên ngôi hoàng đế.

Lâu ngày sinh tình, Thái tử đầy thâm tình mang theo lời hứa hẹn: “Ta sẽ không phụ nàng.”

Ngày Thái tử đăng cơ, đích tỷ đáng ra đã ch lại quay trở về.

Tỷ ta bị tình lang bỏ rơi, quyết định quay về ngồi vào chiếc ghế Hoàng hậu đã chờ sẵn.

Đích tỷ nói cái ch giả đó là do ta hãm hại. Khi ta đang định giải thích thì lại bị trưởng tỷ dùng cây trâm bạc đ.â.m thẳng vào cổ họng.

Trước khi ch, ta nhìn thấy Thái tử ôm trưởng tỷ vào lòng.

Hai người bọn họ, một người từ cõi ch trở về, một người đánh mất lại tìm thấy được, tình cũ cháy bỏng, giẫm đạp lên t.h.i t.h.ể ta, quấn quýt hôn nhau không rời.

Khi ta mở mắt ra lần nữa thì đã quay trở lại cái ngày đích tỷ uống thuốc giả ch.

Ta rũ mắt xuống nhìn vào khuôn mặt đang ngủ say giả vờ ch của trưởng tỷ, ta đóng kín nắp quan tài lại.

Hay là lần này cứ để trưởng tỷ ch thật đi?

1.

“Chỉ có nước giả ch thì mới có thể thoát khỏi hôn ước của hoàng tộc, sau đó tỷ sẽ cùng An Bộ đi chu du khắp chân trời góc bể, tình chàng ý thiếp. Muội muội! Muội sẽ giúp tỷ chuyện này phải không?”

Khi ta mở mắt ra, trưởng tỷ Lục Dương Vân của ta đang cầu xin ta giúp làm trò giả ch.

Vào ngày này của kiếp trước, trưởng tỷ cũng gạt bỏ lòng tự trọng của một trưởng nữ cao quý, dùng dáng vẻ đáng thương này, thành khẩn cầu xin ta giúp giả ch để bỏ trốn cùng tình lang.

Ta và trưởng tỷ cùng sinh ra trong một gia đình võ tướng tam phẩm. Là trưởng nữ, từ nhỏ tỷ đã được chọn làm Thái tử phi tương lai.

Mọi thứ ở tỷ đều được đào tạo dựa theo tiêu chuẩn mà hoàng thất yêu thích, quả nhiên trưởng tỷ đã được đào tạo rất thành công.

Trong tiệc cung yến ba năm trước, nghe đồn Thái tử từ xa chỉ liếc nhìn trưởng tỷ một cái thôi đã hoàn toàn ái mộ tỷ, hận không thể lập tức nghênh đón người về Đông Cung. Thế nhưng Thái tử buộc phải tuân theo quy tắc của hoàng thất, kiên nhẫn chờ đợi thời điểm thích hợp để bàn đến hôn sự.

Trong ba năm thầm mến mà không có được, trưởng tỷ đã trở thành bạch nguyệt quang của Thái tử.

Thái tử khi đó cũng không ngờ rằng trưởng tỷ lại bị một tên thư sinh nghèo đang theo học ở phủ tướng quân dụ dỗ.

Trong triều xảy ra xào xáo, thân thể của Thái tử bị ảnh hưởng trong một mưu đồ nào đó, rồi trở thành con ma bệnh.

Lúc bị bệnh nặng nhất, Thái tử đã chỉ đích danh muốn gặp trưởng tỷ.

Lúc trưởng tỷ đến Đông Cung để chăm sóc thuốc thang cho Thái tử, Thái tử không kìm được cảm giác khó chịu trong lồ ng ngực, thậm chí còn nôn hết đồ bẩn thỉu lên cả người của trưởng tỷ.

Vẫn còn ở trong Đông Cung nên trưởng tỷ không dám nổi cáu, mãi đến khi về tới phủ tướng quân, trưởng tỷ mới ôm mặt khóc lóc mặc cho toàn thân đang bốc mùi chua hôi hám.

Chủ mẫu thầm thở dài: “Thái tử đang bị bệnh nặng, cho dù một ngày nào đó khỏi bệnh thì e là cũng chẳng được bao lâu. Không lẽ nhi tử của ta gả đi rồi phải trở thành góa phụ của hoàng thất hay sao?”

Trưởng tỷ nghe được mấy tiếng thở dài này lại càng thêm tuyệt vọng, cũng trong khoảng thời gian này, tình cảm của tỷ và tên thư sinh đó ngày càng sâu đậm hơn.

Về sau khi ngày thành hôn sắp đến, trưởng tỷ một lòng một dạ chỉ muốn cùng tên thư sinh đó bỏ trốn nhưng lại bị nhiều gông cùm xiềng xích nặng nề trói buộc, chỉ có thể tìm đến cái ch để giải thoát.

Tình lang của đích tỷ không biết từ đâu lấy được loại thuốc có thể khiến người ta giả ch.

Viên thuốc đó sẽ làm cho người uống mất đi hơi thở và mạch đập trong vòng bảy ngày, khiến họ rơi vào trạng thái ch giả.

Đích tỷ không dám quấy rầy đến cha và chủ mẫu nên trưởng tỷ liền cầu xin ta giúp đỡ.

Chống lại hôn ước của hoàng thất là phạm phải tội ch, hơn nữa nếu bị phát hiện là giả ch để lừa dối hoàng thất, sẽ bị chu di cửu tộc.

Ta thực sự không hiểu tại sao thư sinh này lại xứng đôi với một tiểu thư cao quý như trưởng tỷ được?

Ta hết mực khuyên trưởng tỷ nên bình tâm lại. Dù Thái tử có yếu ớt đến đâu, trưởng tỷ gả cho người thì sau này vẫn có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý, so với một tên thư sinh nghèo nàn ngay cả chút công danh sự nghiệp cũng không có, cuộc sống lênh đênh này không biết là tốt hơn bao nhiêu lần cơ chứ?

Trưởng tỷ ra vẻ thanh cao chỉ trích ta: “Muội vốn dĩ không hiểu thế nào là yêu!”
Chương trước Chương tiếp